Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 156: Chương 156: Xạ điêu-tiếng động khi thế giới quan sụp đổ




Nhóm người Diệp Thần nhanh chóng khởi hành trong chốc lát liền đến được Cổ Mộ phái. Cửa Cổ Mộ được mở từ bên trong nếu như không có người bên trong mở ra thì liền không có cách vào được. Lối đi bí mật cũng bị Diệp Thần vào gần hai mươi năm trước chặn lại đi a.

“Các người đứng ngoài đợi ta một lúc, ta liền vào bên trong trước. Tuyệt đối không được manh động.” Lý Mạc Sầu liền đề phòng nói. Dù sao những người này cũng là người ngoài, sư phụ nàng trên giang hồ cùng một số người cũng là kết oán đi. Ai biết được là họ đến có là xấu hay là tốt đâu.

“Ân, được chúng ta liền đợi ngoài này đi. Nhưng nếu quá lâu đừng trách ta xông voà nhé.” Diệp Thần gật đầu đồng ý. Hắn cũng muốn đứng ngoài dùng hắn một chút tiểu phép thuật xem lén rốt cuộc là tại sao Lâm Ly lại ghét nam nhân như vậy đâu. Chẳng lẽ trong gần hai mươi năm qua có kẻ dám vớt tay trên của hắn. Ăn xong còn không chịu nợ đâu.

“Các người tuyệt đối không được cử động.” Lý Mạc Sầu nói lần nữa cho chắc rồi quay người đi đến Cổ Mộ cửa vào.

“Ân, cái này Mạc Sầu muội muội quả là cái đáng yêu đi. Như vậy cũng quá ngây thơ a.” Võ Tam Nương liền cười khổ nói.

“Diệp ca ca ta nói ngươi đang làm gì vậy.” Hà Nguyên Quân thấy Diệp Thần chăm chú nhìn liền tò mò hỏi.

“Đây là nhìn trộm a. Ta là đang dùng một ít tiểu thuật xem bên trong tình hình đi.” Diệp Thần liền cười nói chỉ vào hai người cái chán giúp hai nàng tạm thời có thể khai nhãn đi.

Lý Mạc Sầu đi đến cửa Cổ Mộ phía trên liền móc trong người ra một cái chuông nhỏ bắt đầu lắc lên. Đây là nàng tín hiệu với Tiểu sư muội của mình a. Khi nàng trở lại, tiểu sư muội nghe thấy tiếng chuông sẽ lén lút cho nàng mở cửa đi. Bù lại nàng liền cho tiểu sư muội tiểu long nữ kẹo để ăn à.

Diệp Thần từ xa nhìn không khỏi có chút buồn cười. Cái này ra hiệu cũng là cách sao à, Lâm Ly cũng không phải là ngốc nói nàng không biết mới là lạ lùng đấy. Có lẽ nàng cố tình thả Mạc Sầu xuống núi chơi đi.

“Sư tỷ là ngươi sao?” Tiểu Long Nữ liền đứng cạnh cửa từ bên trong khẽ hỏi.

“Tiểu sư muội là ta. Ngươi mau mở cửa cho ta vào đi, sư phụ nàng có biết ta biến mất không đi?” Lý Mạc Sầu liền lo lắng nói.

“Sư tỷ, lần này ngươi xuống núi quá lâu. Sư phụ rất tức giận ngươi mau vào cùng sư phụ xin lỗi đi.” Tiểu Long Nữ liền mở miệng vui vẻ nói.

Bên ngoài nhóm người Diệp Thần đều bị vẻ đẹp đáng yêu của Tiểu Long Nữ không khỏi khiến lao đảo đi. Người ta nói loli có ba cái tốt, trăng mềm, ngoan ngoãn, dễ đẩy cấm có sai đi à.

“Sư phụ rất giận sao?” Lý Mạc Sầu không khỏi run như cầy sấy dạng. Nàng từ nhỏ đến lớn đều là sợ nhất sư phụ cũng là mình thích nhất sư phụ đi a. Nàng một khi nổi giận đáng sợ còn so với càng đáng sợ đi a. Nghĩ đến đây Lý Mạc Sầu chân không khỏi không muốn bước.

“Mạc Sầu ngươi về rồi sao? Ta còn tường ngươi cùng tên họ Lục đó chốn đi đâu đây.” Lâm Ly liền từ bên trong phòng truyền âm ra nói.

“Sư phụ đệ tử sai rồi. Người tha lỗi cho đệ tử lần này đi, lần sau đệ tử không giám chốn đi nữa.” Lý Mạc Sầu hơi run run lập tức quỳ xuống nhận sai nói.

“Sư phụ, ngươi tha thứ cho sư tỷ đi.” Tiểu Long Nữ cũng quỳ xuống cầu xin cho sư tỷ. Nàng đối với cái này sư tỷ cực kỳ yêu mến được không.

Diệp Thần đứng ngoài không khỏi nguýt lên một hụm, cái tiểu cô nương Lâm Ly này trưởng cũng quá ác đi à. Trước đây tại Cổ Mộ hắn gặp còn là cái bé tý tuổi đi. Bây giờ đều lớn như vậy à.

“Mau đưa tay ra cho ta xem.” Lâm Ly liền nói.

“Vâng, thưa sư phụ.” Lý Mạc Sầu liền đưua lên mình tay cho Lâm Ly.

“Thật quá tốt, thủ cung xa vẫn còn xem ra ngươi và hắn còn chưa hề có việc gì đi.” Lâm Ly liền thở phào nhẹ nhõm. Nàng đã sớm coi các đệ tử là con gái của mình, tất nhiên là lo lắng cho họ đi. Một người con gái cùng người khác qua đêm thật khiến nàng lo lắng không thôi à.

“Sư phụ ta không dám cùng hắn thế nào.” Lý Mạc Sầu liền mở miêng nói. Nhưng đều cảm thấy đỏ mặt, mặc dù không có đến nơi cuối cùng nhưng cũng có thể nói là chuyện gì nên làm cũng đã làm, cái gì cần động cũng đã động đi.

“Nếu không sao thì tốt rồi. Ta nói các ngươi nam nhân đều một cái không có tốt. Ngoài tổ sư gia của các ngươi nhưng nam nhân khác đều là bàng môn tà đạo tuyệt đối không thể động đi.” Lâm Ly không khỏi cảm thương nói. Nàng là thích hắn nhưng tuyệt đối có thể là hận hắn, nàng đã đợi hắn gần hai mươi năm rồi. Hai mươi năm qua ngày nào nàng cũng chờ đợi hắn trở về.

“Vâng thư sư phụ.” Hai đệ tử lập tức cung kính nói.

“Ân, cô gái này vậy mà dạy đệ tử tuyệt đối là cái tốt à.” Diệp Thần không khỏi gật đầu nói.

“Các ngươi nên biết nam nhân là loại không biết giữ lời hứa. Lời nam nhân nói tuyệt đối không thể tin là thật. Nam nhân bọn họ chỉ biết để nữ nhân chờ đợi, một tin tức liền cũng không có đi.” Lâm Ly không khỏi thờ dài nói.

Năm đó, bao nhiêu anh hùng hào kiệt truy tìm Tuyết Nữ tung tích lạc đến Cổ Mộ nơi đây. Biết bao nam nhân vì nàng mà si tình nhưng nàng không hề đồng ý một ai. Thậm chí còn đánh đuổi bọn họ, kết lên bao thù oán đi. Chỉ vì năm đó trước Cổ Mộ cửa hắn hứa sẽ sớm trở lại khi nàng trưởng thành.

Đông đi, xuân qua, thu đến, không biết bao nhiêu năm nàng đều chờ hắn. Liền một chút tin tức trên giang hồ cũng không có xuất hiện qua. Cho đến khi gặp hai cái cô nhi đáng thương này, nàng liền nhận bọn chúng làm đệ tử, dạy họ võ công. Từ đó liền không có đi nghe ngóng trên giang hồ tin tức. Đến hôm nay gần hai mươi năm hắn đều cũng không có đến tìm nàng, thực khiến nàng đau lòng đi.

Tiểu thư có thể đóng băng không phải trải qua đau đớn đợi hắn, chẳng lẽ nàng không biết buồn hay sao à. Đôi khi nàng cảm thấy ghen tỵ so với mình tiểu thư đi. Vì sợ mình không đợi được hắn trở lại, nàng liền đem tấm ảnh này cho đệ tử nhập môn mỗi một lần nhìn một chút rồi kể hắn chút cố sự để khi nàng già đi có thể có người thay nàng đợi hắn trở lại.

“Xem ra ngươi thực sự lớn rồi Lâm Ly.” Diệp Thần không khỏi thở dài xuất hiện từ sau lưng ôm lấy Lâm Ly vai. Hắn có Thần Thị Chi Nhãn có thể xem thấy nội tâm con người. Làm sao không biết nàng phải chịu đựng những gì a. Lần này là hắn sai, là hắn thất sách a. Nàng cũng là con giá chẳng lẽ không biết đau, không biết buồn sao. Dù sao thời gian sẽ khiến người ta bị tổn thương đi.

Nam nhân có thể luôn muốn có mặt mũi trước mặt mình nữ nhân có lẽ sẽ phải tốn rất nhiều thời gian để chuẩn bị giống như nữ nhân muốn trang điểm trước khi đi gặp nam nhân của mình vậy nhưng tuyệt đối nam nhân không thể để con gái chờ đợi mình. Vì để người khác chờ đợi là đặc quyền của con gái, con trai không thể động tới, đó là nguyên tắc bảo toàn thế giới tránh khỏi chiến tranh thế giới.Đặc biệt là để cái mỹ nữ như vậy chờ đợi mình hai mươi năm không có xuất giá quả thực là hắn đáng tội tử hình đi.

“Cô...gia...ngươi trở lại. Ngươi thực trở lại sao?” Lâm Lý thân thể đều run lên kích động xoay người nói.

“Ân là ta đừng véo như vậy còn véo mặt ta đều không đẹp trai đi.” Diệp Thần không khỏi cười khổ nói. Cái cô nàng này cũng đã len làm cái sư phụ một chút cũng không thể nghiêm chỉnh hay sao à. Ngươi xem hai đệ tử đều đang tròn mắt nhìn ngươi đi.

“Sư phụ thật đáng yêu quá.” Tiểu Long Nữ ngây thơ nói. Câu nói của nàng khiến cho Lâm Ly không khỏi thẹn thùng.

Lý Mạc Sầu thì ngẩn tò te, nàng rốt cuộc cũng nhớ ra người này là ai rồi. Đây chính là người trong bức ảnh năm đó sư phụ cho nàng xem sau khi nhập môn a. Nhưng cái này sư tôn nàng hình tượng lập tức sụp đổ hoàn toàn à. Đây là cái sư tôn lưu manh cùng với ma đầu một dạng thật không hiểu tại sao lại khiến sư phụ thấy hắn tốt như vậy a, còn có đây là chuyện gì. Sư phụ cao cao tại thượng của nàng liền có thể như vậy mèo nhỏ một dạng hay sao à.

“Ân, đeo thêm cái này ta thỏ hợp với ngươi. Đây là quà mừng a.” Diệp Thần đeo lên cho Lâm Ly nói.

“Cô gia ngươi nói ta đẹp sao.” Lâm Ly liền mở miệng thẹn thùng nói.

“Ân rất đẹp. “ Diệp Thần liền cười nói.

“Vậy ta không còn là tiểu cô nương nữa phải không.” Lâm Ly liền mở miệng nói. Nàng vẫn nhớ hứa hẹn với hắn, khi ngươi không còn là tiểu cô nương ta sẽ liền cưới cả ngươi lẫn Tiểu Anh tỷ để hai người không phải chia xa.

“Ngươi lớn rồi, Tiểu Ly. Ta trở về.” Diệp Thần liền cười nói. Chỉ là lời nói đùa của hắn không ngờ nàng vẫn còn nhớ rõ như vậy đi.

“Rắc...rắc...”

“Sư tỷ tiếng kêu gì vậy?” Tiểu Long Nữ liền tò mò hỏi.

“Không có gì, chỉ là tiếng động khi thế giới quan sụp đổ thôi.” Lý Mạc Sầu cười khổ nói. Tai thỏ, thẹn thùng, còn nhảy ra một sư tôn lưu manh như vậy nữa. Nàng cảm thấy thế giới này bỗng chốc thật là điên cuồng rồi. Đây có lẽ là khi thế giới trêu ngươi sao.

Tại ngoại thành lúc bây giờ. Toàn Chân Thất Tử đã tại đều đang thương xót cho mình đệ tử, thề chết muốn tìm kẻ gây ra chuyện này. Nhưng tất nhiên sau một thời gian tìm kiếm, chuyện này liền cứ thế gác lại. Toàn Chân Giáo cũng biết Diệp Thần gây ra chuyện cũng chỉ có thể ngậm tăm xỉa mặt đi. Sư thúc Chu Bá Thông là đệ tử hắn, tính ra hắn địa vị so với bọn hắn tại Toàn Chân giáo còn cao. Giết đệ tử trong phái chỉ có thể để người cao hơn xét xử, nhưng còn có người cao hơn hắn sao. Huống chi võ công hắn không tầm thường.

Vậy nên Toàn Chân thất tử liền quay lại phái ăn thịt chó giải đen. Thế giới quan về đạo sĩ lần thứ hai sụp đổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.