Thiên Đế Vị

Chương 22: Chương 22: Quỷ nhập xác ai




- Bố...

- Vũ Minh…Vũ Minh!

Tiếng khóc gào lớn phát ra từ căn phòng đó, là tiếng của Đào Huyền Ly, tiếng khóc như tuyệt vọng sợ hãi, như lâm vào đường cùng, như muốn lay động một ai đó xa cách muốn đi mà không thể giữ lại. Ám khí cũng ngày càng đậm hơn khiến Vũ Minh cũng không thể bình tĩnh được nữa. Khiến hắn nhanh chóng rảo bước tiến tới căn phòng.

Ngay sau đó đập vào mắt hắn là một khung cảnh khiến bất cứ ai cũng phải nôn mửa.

Một con người, trước mắt hắn là một con người, hay là một con quái vật. Thứ đó, không ai khác chẳng lẽ lại là ông Tiến bố của Đào Huyền Ly.

Giữa căn phòng vây quanh là toàn bộ hơn mười người, ngoài Dương Minh Giang, Phan Yên Miên và Đào Huyền Ly, còn lại toàn là gương mặt trung niên đã lớn tuổi, thậm chí trong hàng ngũ đó còn có một nhà sư đang cầm tràng hạt không ngừng lẩm bẩm niệm ngữ.

Đào Huyền Ly đang khóc như chết đi sống lại, khiến Vũ Minh cảm thấy thương cảm đến lặng người, cô gục xuống bám víu vào một thứ mà đáng lẽ ra chúng ta nên gọi nó là quái vật thì đúng hơn. Một con người mà mắt bị lồi ra, vâng nó thực sự lồi ra đúng theo nghĩa đen. Khuôn mặt chằng chịt là những bó gân xanh nổi lên sắc nét như phim dị nhân, lưỡi không ngừng thập thò như muốn liếm chọn và nuốt chửng thứ gì đó, một con người cuồng loạn đang rít gào dưới hình dạng của một con Quỷ.

Phan Yên Miên lúc này cũng đang run lên sợ hãi, khác hẳn với bộ dạng hung dữ của cô ta lúc trước mà Vũ Minh từng chứng kiến. Bà mẹ của Đào Huyền Ly chứng kiến cảnh này thì cũng đã ngất xỉu, trong phòng mọi ngườiđều tỏ vẻ hãi hùng, chắc chỉ còn duy nhất nhà sư kia là vẫn còn có thể giữ được bình tĩnh mà thở dài. Ai nấy trong căn phòng này đều nhìn ông ta mà trông cậy, đối với họ, ông ta chính là người duy nhất có thể tin tưởng.

Nhà sư nhìn một lượt quanh căn phòng rồi lắc đầu nói:

- Bần tăng cho đến hôm nay cũng đã tận lực, xem như cũng đã hết cách, vị thí chủ này xem như quy tiên thì nên gửi vào bổn tự để tránh con yêu kia quấy nhiễu gia môn thì hơn!

Đào Huyền Ly lúc này thì lại lắc lắc đầu như không cam tâm, ánh mắt như một con thú tuyệt vọng dồn vào đường cùng, nhìn nhà sư mà kêu gào, rồi lại nhìn quanh cầu cứu mọi người giúp cái con người mà trông như quái vật kia, ai nấy đều lắc đầu. Cô vẫn kiên trì, cuối cùng ánh mắt đụng chạm ánh mắt Vũ Minh.

Phát hiện Vũ Minh so với nhà sư kia thì càng điềm tĩnh hơn, liền mừng rỡ nói:

- Vũ Minh, phải rồi Vũ Minh, anh nói anh có thể chữa cho bố tôi có phải không, anh mau làm đi, anh… anh!

Nói rồi lại nấc lên từng tiếng, mọi người ai nấy đều thở dài, người trước mắt mà Đào Huyền Ly nhờ cậy trông còn trẻ như vậy, đoán chắc không phải mười thì cũng là chín phần lừa đảo, trước nay Đào Huyền Ly cuồng si bị lừa gạt bao nhiêu lần không phải không ai không thấy, đoán chừng lần này họ lại nghĩ Vũ Minh là một trong những kẻ lừa đảo kia.

Bất quá đáp lại coi thường của bọn họ, Vũ Minh lại khiến toàn bộ phải một lần nữa kinh ngạc:

- Tôi có thể cứu được ông ta!

Rất nhiều người thốt lên,riêng Dương Minh Giang còn trực tiếp đi đến trước mặt Vũ Minh khẳng định:

- Nếu anh có thể cứu được chú Tiến, bao nhiêu tiền tôi cũng trả!

Vũ Minh lắc đầu một cái, còn không muốn nhìn Dương Minh Giang, người dùng tiền để thuyết phục hắn, trước nay đều làm hắn không vừa ý. Ánh mắt nhìn Đào Huyền Ly rồi hỏi:

- Có phải cô đã cho ông ấy uống thứ gì không?

Đào Huyền Ly vội vã gật đầu:

- Đúng vậy, sau khi tôi vào đây thấy tình trạng bố tôi xấu đi, nên mới vội vã cho ông ấy dùng lá bùa kia!

- Ngu ngốc!

Vũ Minh vội quát lớn một tiếng, giọng như thét ra lửa vì tức giận:

- Cô có biết mình đang đối mặt phải thứ gì không? Nó chính là một Mị Thể!

Ma rồi đến Mị, Mị Thể chính là thứ khiến mọi tu luyện đạo nhân cấp thấp ở Đông Á Đại Lục đều phải kinh hãi mà thất sắc, con người sau khi chết đi chỉ còn lại hồn phách, nhưng hồn phách đó nếu có thể tu luyện được sẽ tiến cấp đến Hồn Thể, cao cấp hơn chính là Mị Thể, thứ mà có thể ám chết được cả Ma, hay còn gọi là Hồn Thể.

Mị cướp hồn đoạt xác chỉ trong nháy mắt, nó điên loạn mà cũng mạnh mẽ, Mị Thể này so với Hồn Thể của Vũ Minh thì cao cấp hơn đến mấy lần, sợ rằng ngay cả xác của hắn nó cũng có thể cướp, điều khiến Vũ Minh cảm thấy sợ hãi nhất đó chính là trong điều kiện Địa Cầu như này cũng có thể sinh ra Mị Thể, vậy rốt cuộc Địa Cầu liệu còn tồn tại thứ gì cao cấp hơn nữa không?

Con người khi sinh ra đều có linh hồn, sinh mệnh trải qua trường tồn dài lâu mà linh hồn càng trở nên mạnh mẽ. Kể cả sau khi xác thịt chết đi thì linh hồn vẫn cứ như vậy mà phát triển, khó có thể làm nó tiêu tan mà tán, chỉ có thể làm nó suy yếu đi nhiều hơn.

Tu luyện đạo nhân chết đi, hoặc bất cứ thường nhân nào vẫn mệnh, hay kể cả sinh vật vô tri, chúng đều có linh hồn và thoát ra khỏi thể xác, bắt đầu một quá trình sinh trưởng hoàn toàn mới giống như loài rắn lột xác.

Từ một linh hồn sơ khai yếu ớt, trải qua tuế nguyệt có thể mạnh mẽ đến không tưởng. Mà phàm là những linh hồn có chấp niệm nặng nề, lại càng cố chấp mà tu luyện, từ đó lại càng dễ dàng mạnh mẽ hơn lên. Chính điều này tạo thành hung tính bản sinh vốn có của linh hồn, mà kể từ đây có thể coi linh hồn là một chủng loại mới khác với nhân loại.

Linh hồn bổn sinh yếu ớt, hung tính khiến chúng ưa thích ám khí nồng đậm. Mà chính ám khí cũng khiến chúng mạnh hơn lên, chúng thôn phệ ám khí mà tăng trưởng tu vi. Chúng ưa chuộng đoạt hồn diệt phách mà làm sự vui thú. Khó có một linh hồn nào khi thoát khỏi thể xác mà lại có thể áp chế được cám dỗ đoạt phách, đây là bổn tính trời sinh của chúng. Ngay cả trước đây Vũ Minh từng là một Hồn Thể cũng không thể không thừa nhận là hắn có trải qua cảm giác này.

Linh hồn mạnh mẽ sẽ tiến giai lên đến cấp bậc Hồn Thể, một linh hồn có thể từ hồn mà diễn sinh ra thể, có thể khống chế được chính mình, lúc này chúng mạnh mẽ không kém một tu luyện đạo nhân.

Hồn Thể cũng có thể phân làm ba cấp bậc, từ hạ cấp đến đỉnh cấp. Hồn Thể hạ cấp có thể bắt đầu tiến hành cường bạo mà đoạt xác của thường nhân, duy chỉ có điều chúng phải làm điều đó qua vô số năm tháng. Trừ phi chúng tìm được thân thể thích hợp, bằng không chúng chỉ có thể sống kí sinh trong thể phách của một người, dần mòn mà diệttrừ hồn phách người đó đoạt xác. Người ta vẫn gọi đây là hiện tượng ma ám.

Trung cấp Hồn Thể lúc này đã có thể có khả năng cường bạo mà đoạt xác trong tức khắc, thế nhưng đây cũng vẫn là một điều khó khăn với chúng. Thường thì chúng vẫn phải kí sinh giống như hạ cấp Hồn Thể, bởi vì nếu chúng cường bạo cướp xác, có thể chúng sẽ nhận phải sự chống trả dữ dội của linh hồn bản thể, khiến cả hai vì vậy mà diệt.

Vẫn là phương pháp tiễu trừ lâu dài như hạ cấp Hồn Thể, nhưng hình thức chúng biểu hiện thì mạnh bạo hơn, có thể nhìn thấy rõ ràng, thời gian chúng tiến hành hao mòn linh hồn bản thể để đoạt xác cũng nhanh hơn hạ cấp Hồn Thể đến vài lần. Vũ Minh hiện tại cấp bậc Hồn Thể của hắn chính xác đang là ở đẳng cấp này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.