Thiên Đường Hạnh Phúc

Chương 7: Chương 7




Buổi học hôm nay do lịch xếp bị sai Bảo Anh không kịp về nên chỉ mình tôi với cả lớp. Trong giờ tôi không thèm nói chuyện hỏi gì với ai trong lớp. Mọi người ai cũng đều bàn tán về tấm hình của tôi. Tôi không nghĩ Phong lại làm như vậy đối với tôi. Hết tiết 3, cô giáo bên hội từ thiện của trường thông báo cho tôi và đưa tôi hơn 300 tờ giấy mời, cô nói:-" Ngày mai chúng ta có buổi đi từ thiện ở chùa cho các trẻ em mồ côi ở đó. Ngày mai cô yêu cầu em thông báo với mọi người phải có những món quà đến thăm chùa và làm kỉ niệm cho các em nhỏ. Con 300 tờ giấy mời này em hãy gửi cho các bạn trong câu lạc bộ tình nguyện của trường nhé."

Tôi gật đầu và một mình mang đống đồ đạc lên lớp. Mỗi lớp tôi đều bàn dao đầy đủ những học sinh trong câu lạc bộ, chỉ còn lại các học sinh trong lớp, tôi không muốn làm họ hiểu nhầm nên không biết phải làm sao. Nhân lúc mọi người chuẩn bị đi ăn trưa tôi lén bỏ các phiếu mới vào gầm bàn của các thành viên trong lớp. Cả nhóm cứ lặng lẽ đi ăn trưa mà không gọi tôi. Được nửa tiếng sau, Phong bước vào lớp tôi đang khẩn khoảng chạy đi mua đồ cho ngày mai. Phong hỏi:

-" Này Hân, đi đâu vậy?"

Tôi không thèm trả lời vẫn vậy bỏ đi. Đến sân trường gặp Linh Chi và Phương Quyên. Chi hỏi:

-" Đi đâu vậy?''

Tôi đứng lại nhìn Linh Chi rồi trả lời:

-" Tớ đi mua đồ, cậu vào lớp xem giấy mời tớ để ở dưới gầm bàn rồi sẽ biết, tớ đi đây."

Nói xong tôi bỏ đi. Vừa bước được vài bước không hiểu sao tôi chóng mặt ngã quỵ xuống trước toàn trường. Thấy vậy Phong từ trong phòng chạy xuống bế bỏng tôi lên đưa vào phòng y tế của trường. Được một lúc không tỉnh mọi người đưa tôi vào bệnh viện. Hai tiếng sau khi tỉnh dậy, từng học sinh của lớp đến hỏi thăm tôi. Phong hỏi:

-" Đỡ được chưa, làm gì mà để tụt huyết áp vậy? Có chuyện gì cũng phải chia sẽ cho bạn bè với chứ. Có phải mình Hân đưa hết tất cả giấy mời cho hơn 200 học sinh trong câu lạc bộ tình nguyện phải không?"

Mặt tôi lúc đó tái nhợt trả lời:

-" Ừ! Mọi người bỏ tôi hết cơ mà."

Cả nhóm tiến dần về phía tôi nói:

-" Có bỏ đâu."

Tôi mỉm cười nhưng trong người còn mệt nhọc.

Sáng mai, tôi đến tập hợp trong hàng học sinh tình nguyện của trường. Cô giáo của câu lạc bộ gọi tôi lên nói:

-" Hai tuần nay đội trưởng câu lạc bộ nữ sinh tình nguyện của trường đã vắng mặt và có giấy xin phép chuyển trường. Em thay bạn đảm nhiệm chức vụ đội trưởng câu lạc bộ nữ sinh tình nguyện nhé."

Tôi đồng ý và sơ lược về tất cả đều là tôi và bạn đội trưởng của câu lạc bộ nam sinh trong trường cùng phổ biến. Nếu muốn không gây ra sơ ý cãi nhau trong khi làm việc thì phải hòa đồng. Tôi vội vàng chạy sang phần vị trí phân dôi của học sinh tình nguyện nam sinh thì thấy Phong đang được thầy giáo phụ trách của câu lạc bộ đang phổ biến về cách làm đội trưởng, cách phân chia công việc. Tôi như đứng hình, không biết học sinh toàng trường lại nghĩ tôi và Phong như thế nào khi cùng nhau làm việc và phổ biến công việc chung đây. Đợi thầy phổ biến xong thì thấy phong đi lại vị trí của nữ sinh, thấy tôi Phong liền hỏi:

-" Đội trưởng câu lạc bộ nữ sinh tình nguyện là ai Hân biết không?"

Tôi cùng hỏi lại Phong:

-" Đội trưởng câu lạc bộ nam sinh tình nguyện là ai Phong biết không?"

Nói xong Phong, tôi nhìn nhau. Phong nói:

-" Tôi hỏi trước."

Tôi gật đầu nói:

-" Hỏi đi."

Phong hỏi:

-"Đội trưởng câu lạc bộ nữ sinh tình nguyện là ai Hân biết không?"

Tôi trả lời:

-" Là tôi."

Phong hỏi tiếp:

-" Hân là đội trưởng câu lạc bộ nữ sinh tình nguyện của trường."

Tôi gật đầu hỏi lại Phong:

-" Thế Phong là đội trưởng câu lạc bộ nam sinh tình nguyện của trường."

Phong nói:

-" Tôi vừa được bàn giao lại công việc. Hân cũng vậy à?"

Tôi đáp:

-" Tôi cũng vừa được bàn giao lại."

Phong nói:

-" Thế ta phải làm việc chung rồi."

Tôi cùng Phong thảo luận rồi phổ biến lại cho các học sinh trong trường nghe.

Sáng mai, chúng tôi bắt đầu đến chùa. Với chức vụ đội trưởng nên tôi phải vào bếp chuẩn bị cơm cho các học sinh trong chùa. Mọi người đều mang những món quà đủ màu sắc mang tặng cho các trẻ em mồ côi ở chùa.

Buổi trưa khi ăn cơm xong chúng tôi có tổ chức các trò chơi ở chùa, nhưng các sư đã hoãn lại để tổ chức cắm trại sau chùa. Trong lúc mọi người ngủ trưa tôi cùng cả nhóm lên núi sau chùa chơi và thăm quan. Quang cảnh thật là thanh bình, tôi nghĩ nơi đây rất phù hớp cho việc tổ chức trại hè, thật là đẹp. Nam nói:

-" Chụp ảnh không?"

Cả nhóm đồng thanh:

-" Không có hứng thú."

Chỉ mình Phong nói một mình:

-" Được! Lấy làm kỉ niệm luôn."

Tôi nghe xong vội nói:

-" Lại thích dỡ trò chụp hình lén đúng không? Hôm nay để tôi chụp."

Tôi lùa Phong chạy xung quanh nhóm bạn. Phong vẫn không chịu đứng lại cho tôi chụp hình. Vừa chạy qua Nam giật tay tôi lôi lại nói:

-" Xếp hàng vào tôi chụp nhanh lên."

Vừa nói Nam vừa níu tay đẩy tôi vào chỗ Chi và Quyên. Thấy thế Phong chạy đến chụp hình chúng tôi. Thật là vui cho cái tuổi này. Tình yêu cũng có, tình bạn thân thiết, không biết sau này mọi người sẽ như thế nào.

Chiều đến tôi cùng các tăng sư trong chùa quét dọn cổng chùa. Chùa thật yên tỉnh và trong lành. Nếu được sống ở đây một thời gian thì tốt biết mấy. Vừa nghĩ vậy Phong chạy vội ra nói với tôi:

-" Thấy giáo nói chúng ta phải ở lại đây giúp chùa hết tuần đó."

Tôi vui mừng reo lên:

-" Thật hả. Thế thì thật tốt"

Phong thở dài nói:

-" Theo tớ vào xếp lại đồ đạc để chuẩn bị phòng cho học sinh đi. Còn xem ai không thể ở lại thì cho lên xe về hôm nay luôn."

Tôi gật đầu rồi nói với một tăng sư ở chùa:

-" A Di Đà Phật. Con lui trước."

Tăng niệm A Di Đà rồi tiếp túc quét. Phong dẫn tôi đến nơi nghỉ ngơi của chùa. Sơ lược về hai bên thì bên nữ sinh gồm 158 học sinh tình nguyện có 56 em không thể tham gia hết tuần. còn lại 102 học sinh có thể tham gia. Còn bên nam thì có 142 học sinh tình nguyện, về 12 học sinh còn lại 130 học sinh ở lại. Chiều tối 68 học sinh đã về với gia đình. Có lẽ ngày mai chúng tôi sẽ đi cắm trại hoặc thực hành hái thuốc.

Sang sớm khi mới thức dậy. Từng tia nắng lọt qua khe cửa, những tiếng cọc cạch như có ai đang làm việc và chuẩn bị gì đó. Tôi bước ra thì thấy các tăng đã làm xong những công việc lặt vặt của chùa, tôi ngạc nhiên nhìn xung quanh, mọi thứ như có phép mầu. Tôi không nghĩ thoáng chớp đã xong. Tôi vào chuẩn bị đồ để lên núi, Phong, Chi, Đạt, Nam, Quyên đều đã chuẩn bị xong mọi việc, chúng tôi bắt đầu lên đường. Những cây thuốc thật đặc biệt. Nó có mùi vị, màu sắc thật đa dạng. Trên đường đi, bên dốc của sườn núi tôi suýt trượt chân. Phong kề bên giật ta kéo tôi trở lại. Tình cờ, ThoTho từ trong ba lô tôi rơi xuống vách núi, tôi với theo ThoTho nên cũng trượt chân ngã xuống. Cả nhóm cùng các bạn men theo con đường nhỏ xuống dưới vách, đến một nơi thì thấy ThoTho nằm bên cạnh. Mặt mũi lấm lem xơ xước hết cả tay chân. Mọi người đỡ tôi về chùa, băng bó lại các vết xước rồi vào ăn cơm. Ngày mai là ngày cuối tuần. Đếm đến tôi cùng các học sinh soạn đồ để mai về cho sớm. Trở về, trong khi cất đồ đạc vào ba lô tôi như cất hết các buổi vui chơi đùa nghịch ở đây. Không biết khi nào có lịch sắp xếp cho buổi trại hè trên núi. Tôi hào hứng lắm.

Sáng sớm tôi dậy thật sớm nhìn lại quang cảnh nơi đây, nhìn mà thấy luyến. Tôi nói với Phong:

-" Từ nay Phong chở tôi lên đây nha."

Phong đáp lại:

-" Làm gì vậy?'

Tôi đáp:

-" Không có gì chỉ là lên đây ngắm cảnh thôi. Có được không?"

Phong gật đầu. Đến giờ xe du lịch của trường đến đưa chúng tôi về. Đến nhà tôi từng người nằm lăn ra nghỉ. Thật là vui khi chúng tôi được tham gia vào buổi từ thiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.