Thiên Đường Kinh Hãi

Chương 26: Chương 26: Quỷ Ảnh Mê Thành Thiên ( 9 )




Mấy người bên ngoài chỉ chờ một phút liền thấy đèn trong cục cảnh sát sáng lên.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, hơn mười giây sau, Phong Bất Giác từ chỗ cũ đi ra: “Ta đã tìm được công tắc mở nguồn điện dự phòng, bên trong cục cảnh sát này hình như có nguồn điện độc lập.”

Đây không thể nghi ngờ là tin tức tốt. Năm người lập tức từ lỗ hổng trên tường nối đuôi nhau mà vào, tiến nhập cục cảnh sát.

Sau khi được hoàn toàn chiếu sáng, cảnh tượng bên trong hiện ta vô cùng kinh khủng. Ngoại trừ trần nhà không chịu quá nhiều ảnh hưởng, trên cơ bản tất cả bàn công tác, ghế ngồi, ghế sofa, máy tính, giấy tờ, máy đun nước..., những món đồ có khả năng di dời đều không nằm đúng chỗ, còn có rất nhiều mảnh vỡ cánh cửa cùng với khuông cửa bị đánh hỏng hơn mười chỗ. Phía sau cửa chính chồng chất rất nhiều đồ vật, cho nên từ bên ngoài căn bản mở không được, dù cho có chìa khóa cũng vô dụng.

Ở bên trong tầng một, tổng cộng có ba cỗ thi thể cảnh sát, cỗ thi thể thứ nhất Phong Bất Giác lúc trước tìm được cách cửa vào gần nhất. Tìm sâu vào bên trong, còn có hai người mặc đồng phục khác đấy, đều là nam người da trắng. Cổ thi thể thứ hai dáng người mập mạp, bên cạnh phần bụng tròn vo bị xé ra một đường, ruột từ trong bụng bị lòi ra ngoài một đống thật dài, cụ thể dài bao nhiêu... nói cho dễ hiểu, cầm cái này thắt cổ cũng được. Cỗ thi thể thứ ba có dáng người trung bình, chỗ vai trái có một vết nứt ra, xương quai xanh bị đánh nát, một mực kéo dài đến trước ngực trái, trong lồng ngực trái tim đã không còn...

Khả năng thể hiện độ buồn nôn của trò chơi này như trước cực tốt, bất quá hệ thống sẽ ức chế dục vọng nôn mửa của người chơi, chủ yếu là do lúc kết nối thần kinh, hai phương diện khứu giác và vị giác có hạ thấp một chút, không khiến cho dạ dày người chơi sinh ra cảm giác cực kì khó chịu.

Vương Thán Chi ngược lại vốn là không sao cả, hắn ở trong hiện thực cũng đã từng giải phẫu không ít thi thể rồi. Đương nhiên, cái này và đảm lượng không có liên quan, đó chẳng qua là thói quen mà thôi. Chỉ cần thi thể không di chuyển thì dù có mở ngực bể bụng hay không thì hắn cũng không sợ. Thế nhưng mấy cái gì đó khác như quái vật, yêu ma quỷ quái, thậm chí bóng tối... hắn đều cảm thấy sợ hãi. Những lúc xem phim kinh dị hoặc chơi trò chơi phản ứng của hắn so với nữ sinh không khác mấy.

Ngay chỗ này có một vài lời cần nói cho một số người không biết. Mặc dù lúc nữ sinh xem phim kinh dị có phản ứng rất mạnh, nhưng điều này không có nghĩa là các nàng nhát gan. Đây hoàn toàn là một cái âm mưu. Trong sinh hoạt hằng ngày sẽ có những lúc các nàng thấy sợ hãi, nhưng xem phim kinh dị lại là một chuyện khác... Ví dụ như một đôi nam nữ trẻ tuổi ngồi cùng một chỗ xem phim kinh dị, thường thường là nam nhân vẻ mặt không sao cả, nữ nhân lại trông khiếp sợ, một người thỉnh thoảng ra vẻ thoải mái chê cười đối phương, người còn lại thỉnh thoảng hét lên một tiếng. Loại chuyện này mỗi ngày đều diễn ra, tám phần là nam nhân đang giả bộ dũng cảm, nữ nhân đang giả vờ đáng yêu. Trên thực tế độ sợ hãi của hai người đối với phim kinh dị là gần như nhau, không đến mức phân biệt như vậy.

Nhưng ta không thể không nói một câu, không giả bộ dũng cảm thì nam nhân không đáng yêu, không giả vờ đáng yêu thì nữ sinh quá dũng cảm, cái thế giới này cần như vậy mới vận động được đấy, mời các vị tiếp tục cố gắng.Trở lại chuyện chính, nói về ba cỗ thi thể kia. Cái mà Phong Bất Giác lục soát qua tất nhiên không còn vật phẩm gì có thể khai thác được rồi. Trên người vị mở ngực bể bụng kia có một cây gậy cảnh sát và một bộ còng tay. Vừa cầm lên nhìn, còng tay bị đứt gãy rõ ràng đấy, hơn nữa ở trên người hắn cũng tìm không ra chìa khóa còng tay.

Gậy cảnh sát được Phong Bất Giác giao cho Cô Đơn. Tuy nói là kiện trang bị phẩm chất bình thường nhưng bởi vì không có trang bị hạn chế, hơn nữa tốt xấu gì cũng là vũ khí chuyên dùng, cũng đủ để làm cho tiểu ca Cô Đơn tay không tấc sắt từ trước đến nay rất hài lòng.

Cổ thi thể thứ ba ở trong một căn phòng tương đối nhỏ ở bên cạnh, hình như là nơi để dụng cụ của công nhân vệ sinh. Vậy mà trên thân không có món nào nên hồn, trắng tay. Ngay thời điểm Phong Bất Giác có ý định đem hắn lột sạch nhìn kĩ xem bàn chân có hình xăm hoặc nốt ruồi hay không, Vương Thán Chi cuối cùng cũng từ trong túi áo tìm được một tờ giấy.

Cái yếu tố này rõ ràng hướng tới việc tìm ra lời giải, tất nhiên không thể bỏ qua.

[Tên: Tờ giấy có số

Loại: Có liên quan tới nội dung cốt truyện

Phẩm chất: Bình thường

Công năng: Không biết

Có thể mang ra khỏi kịch bản hay không: Không

Ghi chú: 69185 ]

Trên tờ giấy ngoại trừ năm con số viết như ả rập này thì không còn gì. Phong Bất Giác nhìn giải thích vật phẩm vài giây, vậy mà lại ném tờ giấy đi.

“Này! Giác ca, ném đi như vậy liệu có sao không?” Vương Thán Chi hỏi.

Phong Bất Giác từ bên trong bọc hành lý lấy ra chuỗi chìa khóa nhặt được lúc trước, từng chút một quan sát kĩ: “69185... 69185... Đã tìm ra.” Hắn lấy ra cái chìa khóa cuối cùng có khắc mấy chữ, gỡ ra một nhóm lớn chìa khóa, sau đó liền ném nguyên chuỗi chìa khóa đi, chỉ để lại một chiếc, nói: “Ân... Không sai, chính là chiếc này.”

Sau khi chiếc chìa khóa kia được tách ra cầm trên một mình tay, trong menu xuất hiện nhắc nhở vật phẩm mới:

[Tên: Hỏa chìa khóa

Loại: Có liên quan tới nội dung cốt truyện

Phẩm chất: Tốt

Công năng: Có tác dụng với phong ấn hỏa

Có thể mang ra khỏi kịch bản hay không: Không

Ghi chú: chìa khóa có năng lượng ma thuật, là một trong năm chiếc chìa khóa mở Cánh Cổng Ác Ma]

“Đây hẳn là một kiện vật phẩm nội dung cốt truyện cần thiết cho nhiệm vụ chính tuyến.” Phong Bất Giác nói: “Dù cho chúng ta bây giờ không tới nơi này thì chờ sau khi đến Cánh Cổng Ác Ma thì vẫn sẽ có nhiệm vụ cho chúng ta đến đây một chuyến.”

“Thật tốt quá, vậy không phải là tiết kiệm thời gian sao?” Vương Thán Chi nói.

“Thời gian...” Phong Bất Giác nói: “Hừ... Có nói hay không thì cũng thế. Ghi chú của món vật phẩm này thế nhưng có viết tổng cộng có năm cái chìa khóa, dựa theo cái loại sáo lộ lừa người này... Ta đoán chừng sau khi đến được chỗ Cánh Cổng Ác Ma, nhiệm vị thiếp theo nhận được chính là kiếm đủ năm cái chìa khóa, sau đó lại đem cửa kia mở ra hoặc đóng lại.”

Long Ngạo Mân lúc này từ hành lang bên kia đi tới, nói: “Thang lên lầu hai đã bị triệt để phá hủy, xem ra không thể đi lên được.””Trong dự liệu...” Phong Bất Giác đưa cái chìa khóa cho hắn, để cho hắn xem thuộc tính: “Thứ cần tìm đều ở lầu một.”

Cô Đơn và Tịch Mịch lúc này tựa hồ có thu hoạch, bọn hắn từ trong đống lẫn lộn bên trong một gian phòng đã tìm được một cái hộp cấp cứu, liền cầm tới.

Sau khi mở ra, có thể nhìn thấy bên trong có một cuộn băng và hai bình thuốc dạng lỏng trong suốt. Những thứ này tất nhiên đều là tiêu hao phẩm. Cuộn băng có hiệu quả là cầm máu, mà hai bình thuốc cái kia thì là đồ hồi máu tiêu chuẩn do Kinh Hãi Thiên Đường cung cấp.

[Tên: Đồ hồi máu *2

Loại: Tiêu hao phẩm

Phẩm chất: Bình thường

Công năng: Hồi phục 100% giá trị sinh tồn của người chơi

Có thể mang ra khỏi kịch bản hay không: Có

Ghi chú: xếp chồng tối đa là 5, sử dụng liên tục vật phẩm thì hiệu quả sẽ từng bước yếu bớt ]

Phong Bất Giác vừa nhìn cái ghi chú này liền minh bạch, xếp chồng tối đa hiển nhiên là để hạn chế số lượng người chơi có thể mang theo, bởi vì bọc hành lý chỉ có mười ô, cho dù sau này sẽ lớn hơn nhưng vẫn phải chừa lại chỗ cho trang bị và vật phẩm khác. Mà thiết lập giảm dần hiệu quả khi liên tục sử dụng chính là để cho người chơi không đến mức trong chiến đấu quá mức ỷ lại vào thứ này.

“Rất tốt... Một lọ là 100%...” Phong Bất Giác lấy [Kim tiêm dùng một lần] của hắn đưa cho Vương Thán Chi rồi nói: “Bác sĩ, cái này phải giao cho ngươi rồi.”

Vương Thán Chi cũng là người thông minh, lập tức hiểu ý của Phong Bất Giác. Hắn thuận tay liền cầm một bình, từ bên trong rút chừng bốn phần năm, sau đó ý bảo Long Ngạo Mân xắn tay áo lên.

Trong lúc Vương bác sĩ tiêm cho hắn, Long Ngạo Mân trả lại cái chìa khóa cho Phong Bất Giác nói: “69185 có nghĩa là gì vậy?”

Phong Bất Giác trả lời: “Câu đố cấp thấp, dựa vào thứ tự bảng chữ cái mà thôi: 6F, 9I, 18R, 5E, FIRE.”

Tuy rằng nghe giải thích rất đơn giản, nhưng Long Ngạo Mân cảm thấy chính mình chưa chắc đoán được.

Vương Thán Chi gọn gàng tiêm xong, số lượng hắn rút ra vẫn tương đối chuẩn xác đấy. Từ lần tiêm này Long Ngạo Mân bổ sung được 83% giá trị sinh tồn, lúc này đã về tới 95%.

Trong bình còn dư 17%, Vương Thán Chi vốn hỏi Cô Đơn và Tịch Mịch có tổn thất giá trị sinh tồn hay không thì hai người đều tỏ vẻ mình còn đầy máu, cho nên Vương Thán Chi liền không khách khí cầm cái chai uống một hớp, đem giá trị sinh tồn hồi phục 100%.

Có lẽ có người sẽ thắc mắc, vì sao hai người bọn họ không trực tiếp ngươi một ngụm ta một ngụm mà uống? Nguyên nhân là... chỉ cần người chơi làm ra động tác “uống” thì toàn bộ vật phẩm này lập tức sẽ biến mất.

Đồ hồi máu với tư cách là “Bình máu” phổ thông, tương lai chính là một trong những món hàng hoá buôn bán chủ yếu của trò chơi trong Thương Thành. Thứ này không tuân theo phong cách tả thực vật phẩm của kịch bản, hoàn toàn là một món đạo cụ thiết lập của hệ thống. Người chơi chỉ cần làm ra động tác “dùng để uống”, dù là giơ lên bên miệng lung lay khẽ đảo thì đều đem toàn bộ uống hết, trong cổ thậm chí cũng không có cảm giác chất lỏng chảy qua, cả cái chai cũng sẽ lập tức biến mất. Thứ này được tạo ra vốn chính là để người ta “sử dụng” đấy, cũng không phải dùng để giải khát hoặc là tạo cảm giác chắc bụng, cho nên đành phải thiết trí như vậy.

Cây kim tiêm một lần kia có thể nói là vừa chui được một cái chỗ trống, cũng chỉ có Phong Bất Giác cái gia hỏa đọc thuộc lòng giới thiệu trò chơi này mới có thể nghĩ ra, Vương Thán Chi và Long Ngạo Mân lúc này kỳ thật trong nội tâm vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại, bọn hắn chẳng qua là không cần nghĩ ngợi mà dựa theo mạch suy nghĩ của Phong Bất Giác mà làm thôi, mãi cho đến khi cái kịch bản này kết thúc bọn hắn xem giới thiệu chung về đồ hồi máu thì mới hiểu được nguyên do.

Theo góc độ phán định của hệ thống, cái này cũng không tính là BUG, thậm chí còn ban thưởng thêm cho Vương Thán Chi một ít giá trị kỹ xảo. Bởi vì cái [Kim tiêm một lần] sử dụng hết một lần sẽ biến mất, cho nên người chơi nhờ thông qua tiêu hao một kiện vật phẩm, từ đó biến hướng hủy đi chia ra một kiện vật phẩm khác, một vào một ra, có được có mất, cũng không phải là bịa đặt.

“Gậy cảnh sát một cây, súng ngắn một khẩu, vật phẩm nội dung cốt truyện của nhiệm vụ chính tuyến một kiện, còn có thêm hai bình máu và một món vật phẩm giải trừ trạng thái 'đổ máu'...” Phong Bất Giác liền tổng kết: “Bình thường sau khi nhận được nhiệm vụ chính tuyến đánh giết xong Huyết Thi, quả thật có thể sẽ mang theo tổn thương 'đổ máu', thuốc hồi máu là tất yếu đấy, không nói tới vật phẩm nội dung cốt truyện... giết chết một con quái như vậy, cũng chỉ được có hai kiện vũ khí, có vẻ như là quá ít a...”

Phong Bất Giác cúi đầu xuống, tay trái ôm ngực, khuỷu tay phải chống lên trên tay trái, dùng hai ngón tay gõ trán: “Vốn đang lòng tràn đầy mong đợi có thể tìm được thứ gì đó như phòng kho quân giới hoặc là một đống ma túy bị thu lấy...”

“Này! Ngươi nghẹn cái gì a? Việc trải nghiệm thuốc phiện và phục vụ tình dục trong thế giới ảo đều bị lệnh cấm đấy!” Vương Thán Chi nói.

“Đúng rồi!” Phong Bất Giác hai mắt tỏa sáng: “Mập mạp kia ngay cả ruột cũng chảy ra, vì sao bụng của hắn còn lớn như vậy? Bên trong có cái gì a!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.