[Kịch bản đã hoàn thành, đang tính toán ban thưởng
Kinh nghiệm nhận được: 5.500
Tiền trò chơi: 55.000
Nhận được vật phẩm/trang bị: Dao găm
Hoàn thành / tiếp nhận nhiệm vụ: 2/2
Đặc thù, hoàn thành 【Ẩn Tàng nhiệm vụ】: 0
Phá giải thế giới quan: Nazarov giả mạo
Giá trị Kinh Hãi tăng vọt: 0 lần
Giá trị Kinh Hãi cao nhất: 0%.
Giá trị Kinh Hãi trung bình: 0%
Đánh giá mức độ sợ hãi của bạn là: gan cùng mình, có thể nhận được ban thưởng thêm vào hạng nhất, xin lựa chọn sau.
Nhận được giá trị kỹ xảo: 420
Giá trị kỹ xảo tăng thêm kinh nghiệm: 4.200
Tiền trò chơi: 42.000
Ban thưởng qua cửa kịch bản: tăng thêm 80% trụ cột kinh nghiệm: 4.400
Tính toán đã xong, mời tiếp tục]
Lập tức lại có hai cái thông báo hệ thống vang lên:
[Danh hiệu của bạn đã được cập nhật thành: người thăm dò nội dung kịch bản]
[Bạn đã lên tới cấp 15, hạn mức cao nhất của giá trị thể năng tăng lên, hiện tại là 1500/1500]
[Đã mở khóa hình thức trò chơi mới, bạn có thể xem trong danh sách hạng mục]
Thu hoạch lần này rất lớn, bất quá Phong Bất Giác cũng không cho là vậy. Bản thân hắn thực sự cũng không nghĩ tới chuyện xử lý Ford, cuối cùng lại hoàn thành loại hành động vĩ đại này cho nên hắn cần phải được phần thưởng tương xứng.
Từ giá trị kỹ xảo có thể nhìn ra, phá giải thế giới quan bất quá cũng chỉ đem lại 200 điểm giá trị kỹ xảo, nhưng hành động của hắn ngược lại giúp hắn nhận thêm 220 điểm, có lẽ việc giết chết boss chiếm hơn một trăm trong đó.
Sau khi Phong Bất Giác xem hết tổng kết, đầy tiên hắn đến nhà kho để trang bị [Mặt nạ Kaixi Jones] cho, đồng thời nhận được thông báo hệ thống: [Bạn có thể chọn biểu hiện hoặc không đối với loại trang bị mặt nạ]
Phong Bất Giác lựa chọn khooh biểu hiện, sau đó lại kiểm tra menu. Tính cả sở trường thông dụng và chiến đấu đã đề cao một bậc, trạng thái hiện tại của hắn là:
[Danh hiệu: Người thăm dò nội dung kịch bản
Kinh nghiệm: 1000/15000
Giá trị kỹ xảo: 1080
Tiền trò chơi: 339000
Sở trường: Thông dụng D, Khí giới E, Điều tra E, Chiến đấu D, Xạ kích D, Chữa bệnh F, Linh thuật F,???
Bọc hành lý 5/10: Cờ lê Mario, Con mắt thù hận, Súng ngắn A1, Hồi âm khôi giáp, Dao găm.
Trang bị: Tước sĩ chi vũ, Mặt nạ Kaixi Jones
Không gian đăng nhập: 1/30 (Bính đồ bài: hầu)
Kỹ năng: [Sửa chữa bảo hành qua loa] [Gấu con vung chân đá ngang] [Linh thức tụ thân thuật] [Quyết thắng thiên lý]
Trong đó, [Quyết thắng thiên lý] là năng lực danh hiệu mới của hắn. Khác với [Não chấn động], đây là một cái kỹ năng chủ động.
[Tên: Quyết thắng thiên lý
Loại: Chủ động
Hiệu quả: Trực tiếp thấy số liệu về năng lực của boss cuối của kịch bản (nếu có), kể cả chiều cao, khối lượng, chủng tộc, chiêu thức, nhược điểm vân vân. Kỹ năng có thể sử dụng nhiều lần, thời gian cold-down là 1 giây. Nếu năng lực boss phát sinh biến hóa, cần phải dùng kỹ năng lại mới có thể thấy số liệu sau khi biến hóa.
Ghi chú: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.]
Năng lực của cái kỹ năng này đối với người chơi phụ trách bày mưu tính kế mà nói là phi thường hữu dụng, hơn nữa còn không tiêu hao.
Không nói tới kỹ năng bị động, loại kỹ năng danh hiệu không tiêu hao như thế này bình thường đều sẽ có hạn chế, ví dụ như cái chiêu [Đầu rơi xuống đất] của Nhất Đao Khuynh Thành cũng không cần tiêu hao để phát động, bởi vậy thời gian cold-down dài đến hai giờ. Nếu như không gặp phải boss người mà là quái vật hình người, hắn khẳng định phải xem lại một chút có đáng để sử dụng hay không.
Mà mấy loại kỹ năng danh hiệu có tiêu hao như [Tia chớp xông tới] của Long ca hồi trước và [Lui nhanh chém mau] của tiểu Thán đều phải mất 30% giá trị thể năng tối đa mới có thể phát động được, cho nên thời gian cold-down tương đối ít, cái đầu là một giờ, cái kia thì dùng lúc nào cũng được. Lại nói về mặt hiệu quả, cái dùng lúc nào cũng được kia tất nhiên là hơi kém hơn một chút... Chỉ có thể dùng để chạy trối chết, lực sát thương căn bản là không.
Về phần chiêu [Quyết thắng thiên lý] mới của Phong Bất Giác này chẳng những không tiêu hao, hơn nữa cơ hồ không có thời gian cold-down, cho nên hiển nhiên không thể nào là kỹ năng chiến đấu. Thông thường mà nói, cái kỹ năng này lúc trong kịch bản chỉ cần dùng một lần, cùng lắm là sau khi nhìn thấy boss lại xác nhận một lần. Đối với một người có trí nhớ rất tốt mà nói, xem lại số liệu là không có ý nghĩa gì.
Tới đây cần phải bổ sung một chút, trừ kỹ năng danh hiệu, bình thường trong các kỹ năng có thể học cũng có một số không tiêu hao. Kỳ thật, [linh thức tụ thân thuật] chính là một trong số đó. Tuy nói dưới tình trạng duy trì kỹ năng liên tục thì có giảm giá trị sinh tồn, nhưng khoảnh khắc “phát động” lại không có tiêu hao, cả 1 điểm giá trị linh lực hay giá trị thể năng cũng không cần. Mà loại kỹ năng có thể khởi động không tiêu hao thì không cần phải tính “xác xuất phát động thành công” nên dù cho sở trường có là cấp F thì cũng có thể 100% phát động được.
Cũng giống như người nào đó có một cái kỹ năng không tiêu hao, hiệu quả là búng tay có thể bạo chết kỳ đà cản mũi, cho dù hạn chế hắn chỉ có 20% xác xuất thành công thì cùng lắm là khiến hắn búng tay thêm mấy lần mà thôi, dù sao cũng không tổn thất thể năng... Linh thức tụ thân thuật cũng giống như thế, nếu kỹ năng có thể phát động thất bại, dưới tình huống không tiêu hao chỉ cần lặp lại việc phát động cho đến khi thành công mới thôi là được. Thời gian cold-down chỉ tính sau khi “kỹ năng đình chỉ”, những kỹ năng không phát động thành công thì không tồn tại khái niệm đình chỉ, cho nên thêm vào cái thiết lập xác xuất phát động thành công của kỹ năng không tiêu hao này liền trở nên vô nghĩa.
“Ah... Vậy là cũng đã mười lăm cấp a.” Phong Bất Giác duỗi người: “Nếu đã đến cấp này thì dường như cũng không vội tăng kinh nghiệm. Ừ... Nếu vậy... Thừa dịp giá còn cao đi kiếm trang bị, cho dù không tốt cũng có thể đem bán với giá tốt.”
Việc này không nên chậm trễ, hôm nay là ngày đầu tiên Beta, cục diện còn rất loạn, ai cũng không biết lần sau đăng nhập thì sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Phong Bất Giác đi đến trước trụ thủy tinh, nghe thấy thông báo hệ thống quen thuộc: [Mời bạn lựa chọn ban thưởng thêm: [Xin lựa chọn ban thưởng tặng thêm: Một, ngẫu nhiên rút ra một món trang bị phù hợp đẳng cấp. Hai, 50.000 tiền trò chơi. Ba, 6.000 điểm exp.]
Hắn chọn trang bị, có chút chờ mong mà nhìn ánh sáng đang dần tụ lại.
Hôm nay Phong Bất Giác đã mười lăm cấp, nếu là rút ra “trang bị phù hợp với đẳng cấp” thì ít nhất hắn sẽ không có khả năng lại ngẫu nhiên nhận mấy thứ như [Tảng đá], loại vật phẩm cấp bậc như vậy phỏng chừng chỉ có người chơi chưa đến cấp năm cộng với nhân phẩm ác liệt mới có thể may mắn rút ra.
Bất quá, lần này, kỳ vọng của hắn lại một lần nữa bị nhân phẩm của chính mình cô phụ...
[Tên: Gậy tròn trẻ em
Loại: Vũ khí
Phẩm chất: Bình thường
Lực công kích: Không
Thuộc tính: Không
Đặc hiệu: Không
Ghi chú: Để cam đoan trẻ em dưới mười tuổi khi tham gia môn bóng chày an toàn, chúng ta phát minh một loại gậy tròn an toàn, bên ngoài bọc lớp cao su dày, bên trong là không khí, dù đánh trúng đầu cũng sẽ không khiến người bị thương.]
“Lực công kích là “Không” mà còn không biết xấu hổ gọi là vũ khí a!” Phong Bất Giác cầm cây gậy tròn ra sức vung hai cái: “Trang bị tương ứng với người chơi cấp mười lăm chính là loại đồ chơi con nít này a!”
Hắn lười giữ lại cái đồ vật chiếm diện tích này, quyết định đi Thương Thành đem cái này trực tiếp bán cho cửa hàng hệ thống.
Trở lại trong thang máy, đợi cửa đóng lại, Phong Bất Giác ở trên màn hình thiết lập cố định phân khu Thương Thành số 10, trong lúc đó tranh thủ xem hòm thư, không nghĩ tới trong đó vậy mà có hai bưu kiện chưa đọc.
Bức thư thứ nhất tự là Tự Vũ Nhược Ly gửi đi đến, nội dung rất đơn giản: “Thật có lỗi, vừa nãy bị đứt kết nối, buổi tối sẽ liên lạc lại.” Đây là nàng sau khi ăn cơm tối vẫn không an tâm nên lại online một lần, lúc ấy Phong Bất Giác còn trong trò chơi cho nên nàng liền viết lá thư này.
“Đúng là người rất nghiêm túc a...” Phong Bất Giác tự nhủ.
Phong thứ hai thì do hệ thống gửi tới, tiêu đề là [Vật phẩm bạn bán đã thành giao], nội dung có hai câu nói, “vật phẩm đấu giá của bạn bị người chơi [Mặc danh] lấy với giá: 140.000 tiền trò chơi. Nhấn để nhận tiền trò chơi thu được.”
Phong Bất Giác nhấn vào, tiền trò chơi liền lên đến 479000, lúc này hắn xem như là dư dả, lấy ra mười vạn để mở xã đoàn thì sẽ còn lại cỡ ba mươi tám vạn, mua vài món trang phục thêm thuộc tính khẳng định là đủ rồi. Mặt khác, đạn cây A1 kia của Phong Bất Giác cũng dùng gần hết rồi, cần bổ sung thêm một ít; nếu có khả năng, hắn còn tính mua ít thuốc bổ sung giá trị sinh tồn, phối hợp với tiêu hao của linh thức tụ thân thuật.
“Ôi chao!” Phong Bất Giác đột nhiên bày ra biểu lộ là lạ: “Trước khi vào kịch bản ta nên làm gì?” Hắn bỗng khựng lại một chút: “Ừ... Ăn cơm trước...”
......
Từ trong cabin trò chơi ngồi dậy, xem thời gian thì đã là đêm tối, tuy nói canh suông mì sợi nấu không uổng phí công phu gì hết, nhưng chờ hắn ăn được một ít phỏng chừng cũng phải bảy giờ.
Phong Bất Giác ngồi thẳng lên, duỗi người, giãn xương sống ra. Nằm trong cabin trò chơi lâu quả nhiên là đối với thân thể cũng không tốt lắm, cũng không thoải mái bằng ngủ trên giường.
Hắn nhìn qua góc phòng khách. Trong xô cát của mèo Assas xuất hiện một vật chất hắc ám.
“À? Không thể nào.” Hắn có chút kinh ngạc cảm thán một câu, quay đầu tìm. Chứng kiến Assas chính chủ đang nằm ngủ trên ghế sa lon, Phong Bất Giác cười nói: “Ha... Thiên tài ah! Mới học có một lần a, ta còn tưởng rằng ít nhất phải hai ba lần.” Tâm tình bắn rất tốt, một tay khẽ chống, nhảy khỏi cabin trò chơi, sau đó một cước dẫm nát một cục cứt mèo khác...
“Biết chọn vị trí như thế này!” Phong Bất Giác hô: “Ngươi được lắm a!”
“Meo meo~” trên ghế sa lon Assas ngáp một tiếng, vung cái đuôi ở phía sau, quay đầu qua chỗ khác, phản ứng hờ hững đối với Phong Bất Giác.
Sau khi Phong Bất Giác thu thập sạch sẽ, hắn bưng mì sợi ngồi ở trước màn hình máy tính. Lúc này đã là bảy giờ mười lăm tối.
Hắn từ trong tủ lạnh tìm được một lọ tương ớt không biết đã qua bao nhiêu năm tháng, ngày sản xuất ghi trên bao bị có chút mơ hồ, bất quá... chỉ cần lớp ngoài không có mọc ra tóc xanh thì hắn liền dám bỏ vào trong miệng.
Sau khi bật máy tính lên, hắn theo thói quen mà mở lên phần mềm chat, kết quả là bất ngờ phát hiện biên tập gửi một tin nhắn cho hắn. Loại sự tình này rất không bình thườn. Phong Bất Giác mở tin nhắn xem, lúc ấy đôi đũa liền rơi trên bàn...