“Đương nhiên... Nếu là câu hỏi đặc thù gấp đôi điểm thì tất nhiên sẽ khó hơn một chút, xin nghe câu hỏi...” Vưu tiên sinh giơ thẻ câu hỏi lên nói: “Green Lantern... Chắc hẳn mọi người đều biết.” (Hckt: lại 1 bộ truyện tranh Mỹ về anh hùng của DC Comics) Hắn liếc mắt về phía màn ảnh: “Khởi nguồn năng lượng của bọn họ, là 'Lực ý chí'...” Hắn ngẩng đầu nhìn Phong Bất Giác nói: “Trong DC Universe, Green Lantern đại biểu lực ý chí, như vậy... Các Lantern khác đại biểu cho điều gì? Xin hãy nói ra ít nhất bốn loại, thời gian suy nghĩ bắt đầu!”
Loại vấn đề này không thể nào làm khó được Phong Bất Giác đấy, cho dù không phải là vì thu thập tư liệu sáng tác, hắn xuất phát từ hứng thú cũng xem qua không ít. Cho nên lúc này hắn chỉ nhớ lại một chút, liền mở miệng trả lời: “Ân... Ta dựa theo xếp đặt nhan sắc mà nói a. Red Lantern, phẫn nộ; Orange Lantern, tham lam; Yellow Lantern, sợ hãi; Green Lantern, lực ý chí; Indigo Lantern, đồng tình; Blue Lantern, hi vọng; Violet Lantern, tình yêu. Còn có một loại là Black Lantern, đại biểu cho tử vong.”
Toàn trường lặng ngắt như tờ, Vưu tiên sinh nhìn đáp án trên tay, trầm mặc vài giây, sau đó đột nhiên dùng ngữ khí kiên quyết nhanh chóng nói: “Hoàn toàn chính xác!”
Trên khán đài bộc phát ra tiếng vỗ tay như thủy triều gần giống với lúc mở màn.
“Tuyển thủ số 1 thật sự là bác học a..., mới qua ba câu hỏi đã đạt được 40 điểm rồi, mà ba vị tuyển thủ còn lại hai vòng đi qua vẫn còn là 0 điểm, tuyển thủ số 1 cơ bản đứng ở thế bất bại a.” Vưu tiên sinh giải thích, hắn quay đầu đi, nhìn về phía ba vị khách mời: “Xin hỏi ba vị khách mời cảm thấy tuyển thủ số 1 biểu hiện thế nào?”
Sau khi màn ảnh nhắm ngay chỗ ngồi của ba vị khách mời, phu nhân Superbia bất ngờ lần đầu tiên mở miệng nói chuyện, nàng chỉ nói hai chữ: “Tử trạch.” Nói xong lại nghiêng đầu đi, hừ lạnh một tiếng. (Hckt: là trạch nam đó)
Pestilence co quắp ở trên chỗ ngồi, dùng đôi tay gầy trơ xương của hắn nâng quai hàm lên, da trên tay hắn trắng đến mức gần như trong suốt, có thể chứng kiến mạch máu ở dưới da, cái tư thế này càng lộ ra thần sắc tiều tụy có bệnh: “Lại nói tiếp... Tại sao không có một loại nhan sắc đại biểu cho ôn dịch (Pestilence)...”
Nhà quay phim [U Linh mờ nhạt] lại đem màn ảnh chuyển về phía Hephaestus, người này bình luận vẫn như cũ không hiểu được: “Cắt... Không phải chỉ là mấy cái đèn lồng (Lantern) cùng nhẫn (Power Ring) thu thập năng lượng rời rạc thôi sao, loại đồ vật này muốn sản xuất số lượng lớn mà nói... chỉ cần Cyclops làm việc chăm chỉ thì muốn bao nhiêu cũng có...”
“Tốt rồi, cảm tạ lời bình của ba vị.” Vưu tiên sinh không đợi tên kia đem lời nói hết liền cướp lại, mặt hướng về phía Tiểu Thán nói: “Tuyển thủ số 2, xin nghe câu hỏi thứ 10.” Hắn đốt tấm thẻ câu hỏi cũ đi, đọc câu hỏi trên tấm thẻ tiếp theo: “Mời dùng tiếng Anh, chuẩn xác viết bệnh niệu Phenylceton. Thời gian suy nghĩ bắt đầu.”
Âm thanh đếm giờ vừa mới vang lên, Vưu tiên sinh liền quay người trò chuyện cùng khán giả: “Mọi người đều biết, trong tiếng Anh, thuật ngữ y học là một thứ làm cho người ta phi thường đau đầu, những thứ đó rất dài dòng khó nhớ đấy...””Phenylketonuria, tên gọi tắt PKU.” Tiểu Thán trả lời, tiếp đó, hắn đọc ra từng chữ cái một.
Vưu tiên sinh sửng sốt vài giây, dùng tay đang cầm Microphone nâng kính râm trên sống mũi lên, trợn tròn hai mắt, cẩn thận xác nhận lại đáp án trên thẻ câu hỏi: “Ân... Chính xác!”
Điểm của Tiểu Thán tăng thành 10 điểm, tiếng vỗ tay của khán giả cũng tùy theo đó mà đến.
“Xem ra câu hỏi này vừa vặn đã hỏi tới lĩnh vực chuyên môn của tuyển thủ số 2, hoặc tiếng Anh của hắn đặc biệt tốt?” Vưu tiên sinh bình luận.
“Cái này kỳ thật rất đơn giản đấy...” Lời của Tiểu Thán còn chưa nói hết, Vưu tiên sinh liền phối hợp mà lên giọng, lại nói: “Như vậy... Kế tiếp...”
Vưu tiên sinh lần nữa chuyển hướng Tự Vũ: “Tuyển thủ số 3, hiện tại chỉ có ngươi cùng tuyển thủ số 4 vẫn còn là 0 điểm, câu hỏi này rất mấu chốt a....”
“Ah.” Tự Vũ lạnh nhạt lên tiếng, nhìn thái độ kia, tựa hồ muốn nói “Không có gì lớn“.
“Xin nghe câu hỏi...” Vưu tiên sinh đem thẻ câu hỏi đưa ra trước mặt, sau khi nhìn thoáng qua, nói: “Xin hãy nói cho ta biết, công thức hóa học xuất hiện ở trên màn hình đại biểu cho cái gì? Thời gian suy nghĩ bắt đầu!” Hắn vừa dứt lời, màn hình nhỏ trên bàn điều khiển của Tự Vũ cùng với màn hình lớn trên trường quay đều xuất hiện một cái công thức hoá học giống nhau: C6H12O6.
“Glucose.” Tự Vũ suy nghĩ một chút, lập tức trả lời.
“Chính xác!” Vưu tiên sinh nói.
Người xem lại nhấc lên một mảnh hoan hô.
“Xem ra các tuyển thủ của chúng ta đều rất lợi hại a... hồi hộp sẽ lưu lại đến vòng cuối cùng chăng? Hay là một người sẽ phải dừng lại ở câu hỏi kế tiếp?” Vưu tiên sinh chuyển hướng về phía Bi Linh.
“Này! Lời này chẳng lẽ là là ám chỉ sau câu hỏi kế tiếp điểm của ta sẽ biến thành -10 sao?” Bi Linh suy nghĩ, trừng mắt nhìn Vưu mập: “Cho dù thật sự biến thành -10 điểm, vòng tiếp theo ta vẫn còn có cơ hội a.”
“Ha ha... Ta nói như vậy là vì...” Vưu mập đã giơ thẻ câu hỏi kế tiếp lên: “Câu hỏi thứ 12 này, lại là một câu hỏi đặc thù.”
Trên khán đài lại truyền đến âm thanh xôn xao.
“Xin nghe câu hỏi!” Vưu tiên sinh nhìn thẻ câu hỏi thì thầm: “Mời nói ra tên của ba vị cầu thủ đạt được Quả Bóng Vàng Châu Âu trong thế kỷ 20, không cần tên đầy đủ, thế nhưng... Quốc tịch của ba người không thể lặp lại. Thời gian suy nghĩ bắt đầu!”
Bi Linh lại mân mê miệng, vẻ mặt biểu lộ khó xử.
“Câu hỏi này về lĩnh vực thể thao, có lẽ đối với nam tuyển thủ mà nói là vô cùng đơn giản, ta nghĩ nếu như là tuyển thủ số 1 hoặc số 2 rút phải, 20 điểm này giống như biếu không, đáng tiếc, là nữ tuyển thủ của chúng ta gặp phải câu hỏi này.” Vưu tiên sinh nói xong, nhắc nhở: “Còn thừa 30 giây.”
“Beckenbauer, Platini.” Bi Linh vậy mà thật sự nói ra hai cái tên.
“Trước mắt mà nói... Chính xác.” Vưu tiên sinh nói: “Rất có ý tứ... Tuyển thủ số 4 nhắc tới hai vị này, không chỉ là cầu thủ xuất sắc, hơn nữa về sau đều trở thành chủ tịch.””Ronaldo!” Bi Linh tựa hồ đột nhiên nhớ tới cái tên này, sau đó nói.
“Tuyển thủ số 4, xin hỏi một chút... Vì sao ngươi cho rằng, một người Brazil lại đạt được danh hiệu Quả Bóng Vàng Châu Âu?” Vưu tiên sinh mặt mỉm cười mà hỏi thăm.
“Cáp? Đó là một người Brazil sao?” Bi Linh hỏi ngược lại.
“Ách... Ngươi đã không biết hắn, tại sao phải trả lời cái tên này?” Vưu tiên sinh nói.
“Bởi vì trong ấn tượng của ta có rất nhiều cầu thủ có cái tên này, cho nên ta nghĩ... Nói không chừng trong đó sẽ có một người đạt được Quả Bóng Vàng gì đó đấy.” Bi Linh trả lời.
“Ân...” Vưu tiên sinh nói: “Được rồi, vô luận như thế nào, câu hỏi này trả lời... Chính xác!”
Tiếng vỗ tay của khán giả vang lên, điểm của Bi Linh lập tức liền lên tới 20 điểm.
“Tốt rồi, các nữ sĩ, các tiên sinh, cùng với các vị khán giả chẳng phân biệt được giới tính...” Vưu tiên sinh tâm tình sục sôi nói: “Vòng thứ nhất tiến hành đến đây, còn thừa lại bốn câu hỏi cuối cùng, chúng ta hãy xem lại điểm số của bốn vị tuyển thủ.”
“Tuyển thủ số 1 dùng 40 điểm xa xa vượt lên đầu. Tuyển thủ số 2 được 10 điểm, nhìn qua vẫn có vẻ tương đối khẩn trương. Tuyển thủ lạnh lùng số 3 cũng được 10 điểm. Mà tuyển thủ số 4 nương theo câu đặc thù may mắn phát huy, trước mắt đã có 20 điểm.” Màn ảnh theo Vưu tiên sinh giải thích, chiếu đến từng người một.
“Như vậy... Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tuyển thủ tiến vào trường giác đấu, sẽ là một trong ba vị tuyển thủ số 2, 3, 4.” Vưu tiên sinh bắt đầu kích động bầu không khí, cao giọng nói ra: “Hiện tại, mời các vị nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, tiến vào bốn câu hỏi cuối cùng trong vòng thứ nhất!”
Hắn chuyển hướng Phong Bất Giác, cầm lấy thẻ câu hỏi: “Câu hỏi lần này...” Hắn cố ý dừng lại một chút: “Không phải một câu hỏi đặc thù.”
“Ý của ngươi là, dù cho ta trả lời sai cũng không có sao?” Phong Bất Giác nói.
“Không sai, bất quá ta phải nhắc nhở một chút, người chơi đứng thứ nhất mỗi vòng sẽ đạt được một hạng ưu thế thần bí ah.” Vưu tiên sinh dùng cánh tay cầm thẻ câu hỏi làm thủ thế “1”, ngữ khí nói chuyện vô cùng giàu tính ám chỉ.
“Ưu thế sao...” Phong Bất Giác như có điều suy nghĩ nói: “Tóm lại... Ngươi hỏi đi.”
“Xin nghe câu hỏi!” Vưu tiên sinh nói ra: “Xin hỏi... 'And the will therein lieth, which dieth not. Who knoweth the mysteries of the will, with its vigor? For God is but a great will pervading all things by nature of its intentness. Man doth not yield himself to the angels, nor unto death utterly, save only through the weakness of his feeble will.' “ hắn nói đến đây dừng lại một chút: “Đoạn văn phía trên, là ai nói? Thời gian suy nghĩ bắt đầu!”
“Hừ... Quả nhiên là vòng cuối cùng, câu hỏi này rất âm hiểm a...” Phong Bất Giác cười lạnh, xem thái độ của hắn, tựa hồ đã tính trước: “Ở đoạn văn mở đầu 'Ligeia', tác giả trích dẫn đoạn văn này của Joseph. Glanvill, để đón ý hùa theo tư tưởng trung tâm của toàn văn.”
“Như vậy đáp án của ngươi chính là Joseph...” Vưu tiên sinh vừa mở miệng.
Phong Bất Giác liền ngắt lời nói: “Thế nhưng!” Hắn dùng ngón tay chỉ về phía Vưu mập: “Thế nhưng... tác giả của 'Ligeia' là Allan Poe, tên tửu quỷ này không thể dễ tin đấy.” Hắn mỉm cười nói: “Glanvill là người nổi tiếng về luận duy thần, mà Poe chính là nhìn trúng điểm ấy... Kỳ thật đoạn văn vừa rồi là do chính Poe viết, hắn bịa đặt mấy hàng chữ như vậy, sau đó thêm một dấu gạch nối, viết tên của Glanvill vào để cho người khác tưởng rằng hắn đang trích dẫn tác phẩm của tổ tiên, mà trên thực tế... Đây là bút tích của Poe.”Vưu tiên sinh nói: “Cho nên... Đáp án của ngươi là?”
“Không hề nghi ngờ. Allen Poe.” Phong Bất Giác nói.
“Hoàn toàn chính xác!” Vưu tiên sinh vung tay lên, đốt đi thẻ câu hỏi. Khán giả lại một lần nữa bộc phát ra tiếng vỗ tay cùng hoan hô.
“Hô...” Vưu tiên sinh thở dài nói: “Tuyển thủ số 1 đáp đúng toàn bộ bốn câu hỏi của vòng thứ nhất, trong đó còn có một câu hỏi đặc thù, trước mắt 50 điểm đủ để cho hắn lấy được đệ nhất danh rồi.” Hắn chuyển hướng về phía Tiểu Thán bên kia: “Như vậy vận mệnh của tuyển thủ số 2 sẽ như thế nào?”
Tiểu Thán đã là một thân mồ hôi lạnh, cười khan nói: “A... Ha ha... Ta đã chuẩn bị tinh thần đi vào trường giác đấu gì đó...”
“Vậy sao... Ồ ồ ồ...” Vưu tiên sinh cười nói: “Bất quá câu hỏi của vòng cuối cùng dường như đều rất khó, cho nên... Xin nghe câu hỏi!” Hắn nhìn thẻ câu hỏi nói: “Chúng ta cũng biết... Có một vị nhân vật hư cấu tên là Kick-Ass. Lúc khi cởi bỏ trang phục siêu anh hùng, thân phận của hắn là một học sinh. Xin hỏi, học sinh này tên gọi là gì?” Vưu tiên sinh buông thẻ câu hỏi, nhìn Tiểu Thán nói: “Thời gian suy nghĩ bắt đầu!”
Tiểu Thán nghe xong vấn đề liền choáng váng cả người, hắn là loại người dấu không được chuyện trong nội tâm, theo biểu lộ trên mặt có thể nhìn ra... Hắn căn bản không biết đáp án.
“Ân...” Tiểu Thán có xem qua series này, thậm chí không chỉ một lần, nhưng hoàn toàn không có nhớ kỹ nhân vật chính tên gì.
“Còn 30 giây.” Vưu tiên sinh một bên nhắc nhở hắn, vừa hướng khán đài châm chọc: “A..., ta xem thần sắc của tuyển thủ 1 sẽ hiểu, hắn biết rõ đáp án đấy, rất đáng tiếc câu hỏi này không phải do hắn trả lời.”
Âm thanh tích tắc vang lên không ngừng, Tiểu Thán hoàn toàn không có đầu mối.
“Còn 15 giây.” Vưu tiên sinh lại đưa tin.
“Được rồi, ta không biết.” Tiểu Thán chịu không được không khí khẩn trương này rồi, hắn cũng không đợi hết thời gian liền tuyên cáo buông tha.
Trên khán đài phát ra một mảnh hư thanh.
“Thật đáng tiếc, điểm của tuyển thủ số 2 lại một lần nữa về 0, trước mắt là người thấp điểm nhất.” Vưu tiên sinh nói ra, lập tức liền đi tới trước bàn điều khiển của Tự Vũ: “Tuyển thủ số 3, chỉ cần ngươi trả lời đúng câu hỏi tiếp theo, ngươi liền an toàn, mà chỉ cần tuyển thủ số 4 không gặp phải câu hỏi đặc thù một lần nữa, như vậy dù cho nàng đáp sai, kết quả cũng sẽ không thay đổi. Có thể nói... Câu hỏi thứ 15 này, sẽ vô cùng có khả năng quyết định kết quả của vòng thứ nhất.”
“Ah.” Phản ứng của Tự Vũ cùng vòng trước không có sai biệt bao nhiêu.
Vưu tiên sinh khóe miệng co quắp hai cái, hắn nói cả buổi, kết quả đối phương vẫn hoàn toàn bất vi sở động như cũ, hắn chỉ có thể cầm lấy thẻ câu hỏi đọc ra: “Ân... Xin hỏi, trong truyền thuyết... Thập Điện Diêm Vương, điện thứ hai, điện thứ năm cùng điện thứ mười, theo thứ tự là tam vương nào? Thời gian suy nghĩ...”
Trước khi đối phương nói hết lời Tự Vũ liền cấp ra đáp án: “Sở Giang Vương, Diêm La Vương, Chuyển Luân Vương.”
Vưu tiên sinh đốt thẻ câu hỏi: “Chính xác!”Trên khán đài lại là một tràng vỗ tay, cùng lúc đó, nhà quay phim cũng vô cùng khôn khéo mà đem màn ảnh nhắm ngay vị trí số 2 của Tiểu Thán, quay được bộ mặt mướp đắng của hắn.
Vưu tiên sinh về tới chính giữa sân khấu, mặt hướng về phía Bi Linh, nhìn tấm thẻ câu hỏi cuối cùng trên tay, nói ra: “Câu hỏi thứ 16 này...” Hắn cố ý ngừng lại những 10 giây: “Vậy mà...” Người này phảng phất mỗi lần nhảy ra hai chữ từ trong miệng lại phải dừng một lần: “Vậy mà lại là một câu hỏi đặc thù!”
Khán giả trong nháy mắt lại yên tĩnh trở lại.
“Hiện tại tuyển thủ số 4, Bi Linh Tiếu Cốt, điểm là 20.” Vưu tiên sinh nói: “Nếu như nàng trả lời sai câu hỏi này, điểm sẽ lại về 0.” Ngữ khí của hắn trầm bồng du dương: “Hồi hộp... Lưu đến một khắc cuối cùng.”
“Hắc, mập mạp, nếu ta cùng hắn đều biến thành 0 điểm, như vậy ai sẽ vào trường giác đấu?” Bi Linh đột nhiên hỏi.
“Ách... Mập mạp...” Vưu tiên sinh thần sắc ảm đạm: “Được rồi, nghe có vẻ như đang nói ta...”
Hắn muốn không thừa nhận cũng không được, chính giữa sân khấu trừ hắn ra cũng chỉ có một nhà quay phim U Linh mà thôi, đem nhà quay phim kia đặt lên bàn cân đoán chừng cũng chỉ có 21 g.
“E hèm... Nếu như xuất hiện tình huống hai người cùng đứng thứ nhất, như vậy sẽ tăng thêm một câu hỏi để xác định.” Vưu tiên sinh hắng giọng một cái để che dấu xấu hổ: “Mà nếu như xuất hiện tình huống hai người cùng xếp cuối, hai tuyển thủ đó sẽ cùng nhau tiến vào trường giác đấu.”
“Hả?” Bi Linh giảo hoạt mà cười: “A... Câu hỏi này ta trực tiếp bỏ quyền a.”
Người xem một mảnh xôn xao, Vưu tiên sinh thì chỉ cười mà không nói.
Một bên khác Phong Bất Giác nhìn qua Bi Linh, hướng nàng giơ lên ngón tay cái, một là khen sách lược của nàng chính xác, hai là ca tụng nghĩa khí của nàng đáng khen.
Tiểu Thán quả thực là cảm động đến rơi nước mắt, mặc kệ trường giác đấu kia là cái gì, hai người cùng đi, trong lòng của hắn liền an tâm hơn nhiều.
“Cả nội dung câu hỏi cũng chưa nghe liền từ bỏ... Xem ra ta cũng không cần hỏi ngươi có chắc chắn hay không.” Vưu tiên sinh ý vị thâm trường mà cười nói: “Như vậy... Xin mời nhị vị, trường giác đấu!”
Hắn vừa mới nói xong, chỗ ngồi của Tiểu Thán cùng Bi Linh liền xoay tròn chìm xuống phía dưới, sau khi xuống đến không gian hắc ám dưới sàn nhà mặt kia, hai người lại một lần bị một lực lượng vô hình hút ra khỏi chỗ, lại chui vào trong hai cái ống trượt, dùng tốc độ cao trượt về phía trước.
Màn hình lớn trên trường quay hợp thời hoán đổi màn ảnh, trong màn ảnh xuất hiện một mảnh sa mạc trống không. Không bao lâu, trên mảnh cát vàng vạn dặm kia, Tiểu Thán từ trên trời giáng xuống, ngã bốn chân chổng lên trời. Mấy giây sau, Bi Linh cũng là từ trên trời giáng xuống, hai chân vững vàng dẫm vào trên bụng Tiểu Thán, an toàn rơi xuống đất.
“Hôm nay kẻ hành hình xuất hiện đầu tiên trong trường giác đấu sẽ là ai đây?” Vưu tiên sinh nói: “Bốn vị tuyển thủ của chúng ta tuy không tính là vật chất cao giai, thế nhưng... Bất luận đẳng cấp tánh mạng gì thì lúc giãy giụa ở bên bờ tử vong, tính chất của màn này đều là không gì có thể so sánh nổi đấy.” Hắn dùng ngữ điệu cao vút điều khiển tâm tình của người xem: “Đến tột cùng là 'ai' hoặc 'cái gì' sẽ đảm nhiệm nhiệm vụ máu tanh lấy một địch hai này đây?” Hắn đi sát vào, nhìn chằm chằm màn ảnh camera, âm nhạc ở trường quay cũng trở nên khẩn trương quỷ dị lên.
Bỗng nhiên, Vưu tiên sinh thần sắc biến đổi, dùng tốc độ nhanh đọc ra: “Trước đó, các khán giả đang xem tiết mục của chúng ta xin chú ý, các bạn hiện tại vẫn như cũ có thể thông qua phương thức dưới đây, gửi tin nhắn hoặc là đăng nhập vào trang web của tiết mục dự đoán người chơi thắng cuộc cuối cùng, bạn sẽ có cơ hội đạt được một phần quà tinh xảo do cái hộp kinh hãi cung cấp trị giá 1000 quỷ tệ! Làm giao dịch, được kinh hãi cái hộp! Thắng phần thưởng, xem Vấn Đáp Tử Vong! Rất mong được bạn ủng hộ!”
“Này! Thời điểm mấu chốt nhất còn làm quảng cáo gì a...!” Phong Bất Giác hô.
“Ha ha... Xem ra tuyển thủ số 1 của chúng ta có chút gấp a....” Vưu tiên sinh cười nói: “Bất quá, trước khi ta tuyên bố kẻ hành hình đầu tiên trong trường giác đấu hôm nay, trước tiên hãy để cho ba vị khách mời của chúng ta bình luận một chút về biểu hiện của các tuyển thủ trong vòng này, thuận tiện đưa ra một ít dự đoán của bọn họ đối với kẻ hành hình hôm nay.”
Màn ảnh lại một lần nữa chuyển đến Superbia, nàng vênh váo tự đắc mà nhìn về phía Vưu mập ở phía xa, nói một câu: “Nếu như ta bình luận mà nói... ngươi có thể đi tìm góc tường mà tự sát không?”
“Tại sao phải đưa ra loại yêu cầu này a... Đã khinh bỉ ta đến loại trình độ này rồi sao.” Vưu tiên sinh lau mồ hôi trả lời, “Ách... Chỉ sợ không được.”
“Hừ...” Vì vậy Superbia liền không nói.
Tiếp đó, màn ảnh trực tiếp chuyển đến Hephaestus, xem ra nhà quay phim đã hiểu ra, tốt nhất nên để cho gã Pestilence tương đối đáng tin cậy kia nói chuyện cuối cùng.
“Kẻ hành hình sẽ là Cyclops sao?” Lời bình của Hephaestus quả nhiên lừa người như trước.
“Nếu đúng vậy ta liền tìm góc tường tự sát!” Vưu mập quát.
Cuối cùng, màn ảnh chuyển đến Pestilence, hắn chậm rãi mở miệng với Vưu tiên sinh: “Biểu hiện của bọn hắn trong vòng thứ nhất cơ bản biểu lộ ra lĩnh vực mà bọn hắn am hiểu, đáng nhắc tới đúng là tuyển thủ số 1, có thể nói vô cùng toàn diện. Về phần kẻ hành hình nha...Không có gì phải dự đoán hay không dự đoán, a... Khục, khục khục... Ta thế nhưng là kỵ sĩ a... tự nhiên đã biết rõ trong mảnh sa mạc kia có đồ vật gì rồi, cho nên... Vẫn là do MC ngươi phụ trách tuyên bố a.”