Ads
Chính sảnh, phía trên
thảm thêu bức mẫu đơn đồ, lúc này bày biện thành hàng đủ loại vải vóc, đủ mọi
màu sắc, sặc sỡ loá mắt.
Ngoại trừ vải vóc, còn có
hai danh sư của Nghê Vân phường,vẻ mặt mỉm cười đứng ở một bên, chờ người Mộc
phủ chọn vải vóc...
Người trong Mộc phủ vẫn
là khách hàng của Nghê Vân phường, vì thế bọn họ mới có thể tới cửa phục vụ,
người bình thường căn bản không có ưu đãi này.
Lúc này Mộc đại tiểu thư
đang ở trước đóng vải vóc, sờ sờ lại sờ sờ, vẻ mặt mừng rỡ, hướng phía mẫu thân
kêu lên, nữ nhân đối với mỹ y hoa phục, từ nhỏ đã có sự hấp dẫn không thể nào
ngăn cản.
"Nương, cái này thật
xinh đẹp a? Ta muốn cái này, ta còn muốn này."
Mộc đại tiểu thư nhìn cái
gì cũng đẹp a, những thứ này là thượng đẳng gấm cùng tơ lụa, cảm giác bóng
loáng trơn truột, màu sắc tươi đẹp, nếu như làm thành hoa phục, nhất định có
thể cho người tăng vô hạn ôn nhu, mộc đại tiểu thư càng nghĩ càng cao hứng,
nàng cơ hồ nhìn thấy cảnh tượng mình tiến cung thật đồ sộ tráng lệ, mặt cười
như hoa.
"Tốt, tốt."
Đại phu nhân vừa nghe nữ
nhi yêu cầu, nào có không đáp ứng, liên tục gật đầu, nữ nhi sau này thế nhưng
quý vì nương nương, nói không chừng còn là đương triều quốc mẫu, nàng đã có thể
mẫu bằng nữ đắt, là hoàng thân quốc thích người nào không nịnh bợ mình a, đại
phu nhân càng nghĩ càng hài lòng, ánh mắt đều híp lại.
Một góc trong đại sảnh,
Nhị phu nhân cùng nhị tiểu thư Mộc Thanh Hương, trơ mắt nhìn thượng đẳng gấm tơ
lụa, yên hà la, chỉ có ước ao hâm mộ, đại phu nhân biết rõ Thanh Hương và con
gái nàng cùng nhau tiến cung, làm sao sẽ cho nữ nhi nàng làm y phục đây? Bất
quá nàng cũng chưa quên tam tiểu thư, đã phân phó nha đầu đi gọi tam tiểu thư
tới.
Nhị phu nhân đang muốn
nghĩ nhập thần, liền nghe được trước cửa có giọng nói tiểu nha đầu : "Tam
tiểu thư?"
Mộc Thanh Dao nhàn nhạt
gật đầu một cái, quanh thân liền bao phủ một cỗ uy nghi, thản nhiên tiêu sái
tiến vào đại sảnh, theo sau của nàng hai nha đầu Lục nhi cùng Mai Tâm.
Ba người vừa đi vào, đại
phu nhân lập tức cười tủm tỉm mở miệng.
"Dao nhi, ngươi đã
đến rồi? Mau tới đây nhìn, chọn chút vải vóc may quần áo mùa hè đi."
Đại phu nhân sở dĩ đối
Mộc Thanh Dao vô cùng thân thiết như vậy, một là bởi vì ngày hôm qua lão gia
cảnh cáo, hai là bởi vì Mộc Thanh Dao bỏ qua cơ hội tiến cung, cứ như vậy Mộc
đại tiểu thư sẽ có cơ hội lớn hơn, cho nên nàng làm mẹ thật cao hứng, làm cho
nha đầu kia vài bộ quần áo thì có quan hệ gì.
"Uh " Mộc Thanh
Dao gật đầu một cái, đối với việc Mộc đại phu nhân dối trá làm ra vẻ nàng từ
chối cho ý kiến, bất quá mấy thứ bàt ra trên thảm đỏ thật hấp dẫn nàng, tổng
cộng xiêm áo ba hàng, hàng thứ nhất, vừa nhìn chính là thượng đẳng nhất, màu
sắc hài hòa, xúc cảm mềm mại, bóng loáng, so với làn da
người còn nhẵn nhụi hơn, hàng thứ hai cùng thứ ba hàng tương đối kém sắc một
ít, Mộc Thanh Dao khóe môi nhất câu, chỉ chỉ vào thứ tốt nhất.
"Hay dùng cái này
may cho ta mấy bộ quần áo mùa hè mặc đi, màu sắc nhạt, hoa văn trầm tí, mặt
khác kiểu dáng giản đơn thôi, về phần thêu thì, liền thêu hàn mai đi, thanh nhã
một ít."
Lời của nàng vừa xong,
hai vị sư phụ vẫn đứng ở bên cạnh, lăng lăng không phản ứng, đại phu nhân vội
vàng giục: "Ai, các ngươi còn không mau cấp tam tiểu thư lấy số đo một
chút?"
"Dạ, phu nhân?"
"Tam tiểu thư mời
bên này, " hai người phục hồi tinh thần lại, nhìn nhau, nhìn nữ tử thanh
nhã bức người trước mắt, ánh mắt hồn nhiên thiên thành khí phách, còn có cái
loại uy nghi bễ nghễ không ai bì nổi, chỉ cần liếc mắt nhìn, liền làm cho người
ta trong đáy lòng sinh ra một loại kính nể, làm cho người ta không dám nhìn
thẳng, có cảm giác bị đè nén.
Đây là mộc tam tiểu thư
sao? nữ nhân háo sắc kia sao? Làm sao có thể a, lúc trước các nàng cũng đã gặp
qua mộc tam tiểu thư, luôn luôn trang điểm xinh đẹp, trên mặt tô thật dày bột
nước, thoa son, lông mày kẻ đen, làm cho người ta nhìn không ra diện mạo của
nàng, nhưng trước mắt là một người hoàn toàn mới, tiếu giai nhân làm cho người
ta không dời được tầm mắt , nếu như đây thực sự là tam tiểu thư, chỉ sợ xuất
sắc nhất Mộc gia chỉ có thể là vị trước mắt, Đại tiểu thư và nhị tiểu thư cùng
nàng so sánh với, căn bản là không thể nào.
Mộc Thanh Dao theo kia
hai sư phụ đi qua một bên để lấy số đo, một người đo, một người ghi chép, rất
nhanh liền làm thỏa đáng, mặt khác Mộc Thanh Dao làm cho các nàng chú ý mấy chi
tiết, cũng đều nhất nhất nhớ kỹ, xử lý xong chuyện của Mộc Thanh Dao, đến lượt
Mộc Thanh Châu, Mộc Thanh Châu cũng chọn nhiều vải gấm thượng đẳng, làm vài bộ
quần áo mùa hè.
Mộc Thanh Dao nhìn phòng
khách một đoàn sư phụ đang bận rộn, có chút không thú vị, đang chuẩn bị rời đi,
trong lúc lơ đảng nhìn thấy nhị tiểu thư Mộc Thanh Hương vẫn đứng bất động, mâu
quang có tính toán vô ý đảo qua những thứ vải vóc kia, không khỏi kỳ quái liếc
xéo nàng một cái: "Không phải muốn vào cung sao? Thế nào không chọn hai bộ
quần áo."
Lời vừa nói ra, sắc mặt
đại phu nhân tối sầm lại, cắn răng một cái nhưng cũng không nói cái gì, lãnh
trầm mặt hừ: "Nhanh lên một chút, nếu không sư phụ người ta sẽ không có
thời gian."
Nhị phu nhân cùng Mộc
Thanh Hương nghe xong lời nói âm dương quái khí của đại phu nhân, không chỉ
không sinh khí, trái lại sinh ra một loại mừng rỡ, mâu quang cảm kích rất nhanh
đảo qua khuôn mặt Mộc Thanh Dao, thân thể nhanh chóng hướng địa phương đi tới,
mà thật giống như Mộc Thanh Dao không thấy được , chầm chập đi ra ngoài, nàng
lại không làm chuyện gì?
Hành lang ngoài, một hàng
nha đầu đứng, ánh mặt trời cực nóng chiếu ở trên đầu các nàng, giọt mồ hôi theo
gương mặt chảy xuống, một giọt một giọt rơi xuống nền đá trên mặt đất.
Mộc Thanh Dao khiêu mày
một chút, những nha đầu đáng thương này, thật xui xẻo như vậy, lạnh lùng mở
miệng: "Sao không đi đến bên trong mà đứng sao? Quá lạnh sao? Đứng ở phía
dưới nắng lớn để phơi nắng thân thể à?"
Nàng một lời vừa phát,
những nha đầu kia hình như nhận được mệnh lệnh, nuốt mạnh xuống thở ra một hơi,
thân thể co rụt lại, hướng nơi râm mát đứng, mỗi người đều thở dài một hơi,
không nghĩ tới này tam tiểu thư nhìn lạnh như băng, quanh thân lồng hàn ý, làm
cho người ta không dám tới gần, nhưng đáy lòng thì nhẵn nhụi, hơn nữa thiện
lương.
"Tiểu thư?"
Mai Tâm kêu một tiếng,
vươn tay nâng tiểu thư nhà mình.
"Mai Tâm, ta muốn xuất
phủ mua sắm?" Mộc Thanh Dao lời nói vừa ra, Mai Tâm cùng Lục nhi lại càng
hoảng sợ, mặt mũi trắng bệch, ngay cả tiểu nha đầu vừa lui ở một bên mặt mũi
cũng trắng, rối rít cúi thấp đầu xuống, tiểu thư tại sao lại muốn đi ra ngoài,
không là ngày hôm qua mới bị Nam An vương đánh xỉu sao? Hôm nay lại sắp đi ra
ngoài, nhưng như thế nào cho
phải, Mai Tâm hai tay xoa xoa đứng lên, muốn tìm một lý do ngăn cản tiểu thư đi
ra ngoài, ai biết nàng còn chưa mở miệng.
Mộc Thanh Dao thanh âm
lạnh lùng vang lên.
"Làm sao vậy? Chẳng
lẽ có chuyện?"
Rõ ràng là mùa hè nóng
bức, nhưng Mai Tâm chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu hàn khí chảy qua, nội tâm run
rẩy, tiểu thư sinh khí, lần đầu tiên nàng cảm giác, thứ hai là cảnh giác, trời
ạ, ngươi không nên chơi ta nữa, tiểu thư sẽ không bệnh cũ tái phát đi, nàng đã
đáp ứng lão gia rồi.
"Tiểu thư? Ta?"
Mai Tâm lời còn chưa nói
hết, đang ở bên trong nói chuyện, đại phu nhân bỗng nhiên đi ra, vẻ mặt tiếu ý
dịu dàng mở miệng: "Tam tiểu thư phải ra khỏi cửa, các ngươi lo lắng làm
gì? Còn không chuẩn bị xe?"
Lòng của Tư Mã Chiêu, ai
mà không biết, Mai Tâm chỉ phải kiên trì nhận lời xuống tới: "Dạ, đại phu
nhân, " đại phu nhân cười rộ lên thoả mãn, nhìn về phía dưới hành lang có
một nha đầu: "Phượng Kiều, lập tức phân phó đi xuống, cho tam tiểu thư
phấn xe."
"Dạ, phu nhân."