Thiên Hạ 2

Chương 65: Q.2 - Chương 65: Cao Phủ Luyện Cầu






Trở thành một con cờ trong tay Lý Lâm Phủ, Lý Khánh An cảm thấy khó chịu. Hắn thấy thời giờ không còn sớm nữa. bèn quay trở về chỗ ở để lấy dụng cụ đánh cầu. vội vàng nhắm hướng phú của Cao Lực Sĩ mà đi. Những ngày của tháng mười hai trời mau tối, khi đến phủ Cao Lực Sĩ thì trời đã tối hắn.

Trước cửa phủ lạnh lẽo vắng tanh, xa xa chỉ thấy trước bậc thang có một cỗ xe ngựa đang dừng ở đó, cửa xe đang mờ, trong xe ngựa có một người đang ngồi, là một người đàn ông tuổi trạc ba mươi. Khi Lý Khánh An đi ngang qua đã nhìn hắn một cái, người đó mắt to mày rậm. có tướng mạo bất phàm, có thể là quan viên nào đó muốn nhờ và Cao Lực Sĩ.

Hắn bước nhanh trên các bậc thang, từ thất lưng lấy ra miếng ngọc bài, đó là bằng cứ để đi vào Phủ Cao Lực Sĩ. Lúc này, người phía sau lúc nãy đột nhiên gọi lại: “Lý tướng quân, xin đợi chút!”

Lý Khánh An quay đầu nhìn hắn. cười nói: “Các hạ là..

Người đó khập khiềng đi xuống xe ngựa, cúi minh thi lễ nói: “Tại hạ Vạn Niên huyện lệnh Dương Chiêu, xin Lý tướng quân giúp tại hạ gửi lời nhắn cho Cao ông. tại hạ muốn cầu kiến ngài.”

“Dương Chiêu?” Lý Khánh An ngẩn người một lúc, Dương Chiêu không Phải chính là Dương Quốc Trung sau này sao? Hắn không phải vừa vào Trường An thì đã nhờ quan hệ em gái mà nhanh chóng thăng chức sao? Có khi nào làm qua cái gì Vạn Niên huyện lệnh đâu? Chuyện này là sao đây, điều này hoàn toàn khác với ghi chép lịch sử nhi!

“Lý tướng quân, nhờ ngài giúp hộ!” Dương Chiêu vô cùng thành khẩn thi lễ với hắn.

“Ha ha! Dương huyện lệnh chớ khách sáo, đợi một lát, ta sẽ nhắn dùm cho.”

Lý Khánh An lấy ngọc bài quơ một cái cho người gác cửa xem. bèn lớn bước đi vào phía trong phủ Cao Lực Sĩ. làm Dương Chiêu nhìn mà vô cùng ngưỡng mộ, không biết khi nào thì mình cũng có một cái ngọc bài như thế này?

Lý Khánh An dù miệng đã nhận lời, nhưng không hề để bụng chuyện đó, Cao Lực Sĩ làm sao không biết Dương Chiêu đến rồi, ngay cả hắn cũng không gặp, thì mình nhiều chuyện làm gì.

Nhưng người quản gia dẫn hắn đến gặp Cao Lực Sĩ đã giải thích sự hồ nghi của hắn.

“Ái chà! Dương trang thừa này. có chức ngự sự trang thừa không làm cho tốt đi, lại đi nói thay cho Dương Thừa Căng, chịu phạt 30 trường không nói, mà còn bị Hoàng Thượng giáng chức, bây giờ thì khô rồi, đường đường là ngự sự trung thừa lại trở thành một huyện lệnh quèn, cả đến lão gia nhà ta cũng không muốn gặp hắn nữa.”

“ồ? Dương Thừa Căng xảy ra chuyện gì thế?”

“Nghe nói ngự sự trung thừa Vương Cung khép tội hắn che dấu yêu nhân, sách tiên tri. nhưng mà việc này bị Dương Chiêu chõ mũi vào, nên không đến đâu cả.”

Lý Khánh An đột nhiên có chút rõ vấn đề rồi, chẳng lẽ là

Lúc này, họ đã đi đến sân cầu. trên sân cầu đang huấn luyện ban đêm, đèn đuốc tắt hết, mười mấy tay mã cầu đang ở ngoài 30 bước luyện đánh cầu, trên khán đài, Cao Lực Sĩ mặc một chiếc bào rộng lớn ngồi trên một chiếc ghế Hồ đang xem cầu, quản gia bước lên phía trước bẩm báo: “Lão gia. Lý tướng quân đến rồi.”

Lý Khánh An lên trước một bước, cúi mình thi lễ với Cao Lực Sĩ nói: “Ty chức tham kiến Cao ông!”

Cao Lực Sĩ vẫy tay, ôn hòa cười nói: “Thất Lang, tại nhà ta không nên quá gò ép, lại đây! Ngồi bên cạnh ta.”

Một viên thị nữ đem đến thêm một chiếc ghế Hồ, ghế Hồ giống với ghế xếp bây giờ, do mấy thanh gỗ chống đỡ, Lý Khánh An ngồi xuống cười nói: “Hình như họ tiến bộ rất nhanh! Ngoài 30 bước cũng đã có thể ghi bàn rồi.”

“Cũng nhờ ngươi cả đấy! Nếu không phải đêm hôm đó ngươi kiến nghị, đội cầu của ta vẫn chỉ có thể dựa vào quan hệ mà đoạt được thứ hạng.”

Cao Lực Sĩ khẽ cảm khái thở dài một tiếng, lại cười hỏi Lý Khánh An: “Các ngươi mấy hôm nay luyện cầu ta nghe nói được lắm. thế nào đây? Năm nay quân Tây An có lòng tin đoạt quán quân không?”

“Mọi người đều mong đoạt quán quân, nhưng mà sự thể thay đồi khó lường. ai cũng không biết được cuối cùng rồi sẽ ra sao cả.”

Cao Lực Sĩ gật đầu. nhìn đám mây đen trên trời đang bay đến từ từ nói: “Ngươi nói không sai. ai lại biết được ngay mai sẽ ra sao? Điều quan trọng là mỗi ngày đều phải sống tốt. ái chà! Đừng nhắc những chuyện làm tâm trạng minh thêm nặng nề.”

ống nhìn Lý Khánh An một cái lại cười nói: “Ta nghe nói Độc Cô Thích có ý muốn ngươi làm con rễ. có chuyện này chứ?”

Lý Khánh An nhún vai cười nói: “Chính là hôm đại triều kết thúc, hắn mời ty chức về Phủ uống rượu, ty chức nghĩ bị phong làm thiên ngưu vệ trung lang tướng, thiên ngưu vệ đại tướng quân mới, làm sao không đi cho được? Ty chức bèn đi, ngờ là để ty chức đi xem mắt. thật sự làm minh ngại neùng. cũng may cháu gái hắn không thích ty chức, việc này mới không đến đâu.”

“Ha ha! Đó là do Độc Cô Minh Ngaiyệt đã bỏ lờ, cô ấy không chọn ngươi làm chồng. mai này nhất định hối hận.”

Không biết vì sao, khi trò chuyện với Cao Lực Sĩ. Lý Khánh An lại cảm thấy vô cùng thân thiết, điều này hoàn toàn khác so với khi nói chuyện với Lý Lâm Phủ. khi nói chuyện với Lý Lâm Phủ lòng hắn co rúm lại. cuối cùng còn nhận được một nhiệm vụ chưa hề hay biết, mà nói chuyện với Cao Lực Sĩ thì không hề có cảm giác nhói tim. tinh thần được thả lòng. như thể đang tùy ý trò chuyện với một người bạn.

“Cao Ông thật sự đã quá khen rồi. cô Độc Cô Minh Nguyệt đó rất ư xinh đẹp, ty chức nghĩ cô ấy sẽ lấy được một tấm chồng tốt.”

“Điều đó chưa hẳn vậy, nói không chừng cô ấy sẽ thành công chúa đại Đường đi hòa thân, gần đây hoàng tử Ninh Viễn quốc có đến cầu thân. Hoàng Thượng đang suy nghĩ đế cô ấy đi thay Đại Đường hòa thân.”

“Vậy kết quả ra sao?” Lý Khánh An có chút khấn trương hỏi.

Cao Lực Gì nhìn hắn một cái. cười ha ha nói: “Thất Lang, xem bộ dạng khẩn trương của ngươi. ngươi có vẻ thích nàng ấy mà! Nhưng mà ngươi yên tâm. tỷ tỷ của nàng ấy hai năm trước đã từng hòa thân một lần rồi, nên cuối cùngoài hoàng Thượng không có chọn nàng ấy, mà là chọn người khác.”

Trong lòng Lý Khánh An mới hơi yên tâm một chút, cười nói: “Ty chức làm sao có ý với nàng ấy được, chẳng qua chỉ gặp mật một lần mà thôi, đúng rồi. Cao ông. tối mai ty chức có thế sẽ không tới được, vì có người bạn vừa dọn sang nhà mới mời ty chức đến ăn cơm.”

“Ha ha! Là Dương tam tiểu thư mời mà! Ta cũng đi nữa.” Cao Lực Sĩ cười nói.

Lý Khánh An có chút ngẩn người. hắn thấy Cao Lực Sĩ cũng lấy ra một thiệp mời y chang thiệp mời của mình. Ba Thục Dương thị cung thinh Cao òng

“Đây là chuyện gì thế? Ba Thục Dương thị này là ai thế? Không lẽ là ”

Cao Lực Sĩ mỉm cười nói: “ Dương tam tiểu thư chính là tam tỷ của Quý phi nương nương, nàng ấy gọi là Dương Hoa Hoa. người mà ngày đầu tiên các ngươi gặp bên ngoài thành chính là nàng ấy, nàng ấy cũng là lần đầu vào kinh.”

“Quắc quốc phu nhân!” Lý Khánh An buộc miệng nói.

“Ngươi nói gì?” Cao Lực Sĩ nhìn hắn có chút kinh ngạc, vừa cười vừa lắc đầu nói: ‘Thất Lang, ngươi nghĩ đi đâu thế. Dương tam tỷ mai này có thể sẽ phong quốc phu nhân, nhưng hiện thời thì không phải, càng không phải là Quắc quốc phu nhân gì đó như ngươi nói.” Truyện "Thiên Hạ "

Lý Khánh An biết minh đã lờ lời. hắn liền che dấu nói: “Ty chức không có nói Quắc quốc phu nhân gì đó, ty chức chỉ nói cô ta có phải là quốc phu nhân gì đó không?

“Hiện thời không phải, mai này có thể sẽ phải.”

Cao Lực Sĩ cũng không để ý mấy, ông đột nhiên ớn lạnh người, bèn cười nói với Lý Khánh An: “Người già rồi chịu không nôi trời lạnh, ngươi cùng họ đi luyện cầu vậy! Ta vào trong nhà đây.”

“Vâng. Cao ông không cần để ý đến ty chức, ty chức tự minh sẽ cùng họ luyện cầu.”

Trận cầu đêm này, Lý Khánh An luyện đến hơn nửa canh giờ mới kết thúc, hắn gói ghém đồ đạc rồi đi cáo từ Cao Lực Sĩ. mới biết là Cao Lực Sĩ đã đi nghỉ ngơi rồi.

“Lý tướng quân, lão gia có dặn. đêm nay Lý tướng quân có thể ở lại trong Phủ.”

“Cảm ơn ý tốt của quản gia. do ngày mai trời còn chưa sáng là chúng tôi phải bắt đầu luyện cầu rồi. ở lại đây hơi bất tiện, ta về vẫn tốt hơn!”

Dù cho quản gia đã cố níu giữ lại. Lý Khánh An vẫn uyển chuyển từ chối ý tốt của quản gia. cương quyết trở về nơi ở của mình. Hắn vừa đi ra cửa Phủ của Cao Lực Sĩ. thì phát hiện Dương Chiêu vẫn còn ở bên ngoài cửa Phủ chưa đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.