Thiên Hạ Chí Tôn

Chương 128: Chương 128: Chiến!




Thanh âm vừa rơi xuống Đồ Thiên đồng thời nhấc tay hướng Phong Vũ thượng cung bên dưới như nắn bóp, tức thì đại địa vang lên thanh âm oanh minh chấn động, tinh không chấn động, Phong Vũ thượng cung lại càng kịch liệt chấn động, ở đó một thứ gì đó trong chớp mắt vừa bị rút ra.

Thời điểm Vũ Thiên Long nhìn lại đã thấy trên tay Đồ Thiên vững vàng nắm một thanh cốt đao màu đỏ như máu, cốt đao này hiển nhiên là tàn phiến không hoàn chỉnh, bất quá, bên trên tản mát ra trận trận rung động cùng uy áp kinh người, một kiện đồ vật sở hữu uy áp như vậy vẫn là lần đầu tiên trong đời Vũ Thiên Long tiếp xúc qua.

Phong Vũ thượng cung như mất đi chống đỡ, không còn quang mang như cũ cũng không còn quá nhiều uy thế, tựa hồ thứ bị rút ra chính là cốt lõi hạch tâm.

Vũ Thiên Long minh bạch đây là Thái Cổ cốt đao, đối với kiện bảo khí bậc này bản thân hắn không thể không dè chừng, lập tức Chiến Thần Đỉnh nằm trong lòng bàn tay kịch liệt xoay tròn, Vũ Thiên Long trầm mặc nhìn Đồ Thiên, ở phía đối diện bản thân hắn cũng bắt gặp cái nhìn tương tự.

Là sát khí, là chiến ý, là không chết không lùi.

“ Đã kết thành dạng này thù hận tự nhiên không thể hóa giải, hắn không chỉ mang hận Hứa Vân Phi mà còn hận cả Đại Việt.. Có thể tàn hồn Hứa Vân Phi ngày hôm đó ta gieo xuống Kim Đan Trường Hà cũng là do hắn vớt ra..Trận chiến này nhất định phải dốc hết toàn lực tốc chiến tốc thắng!” Vũ Thiên Long âm thầm suy tính, nói xong quả quyết ném ra Chiến Thần Đỉnh, đồng thời cả người bước ra ba bước.

Ba bước này đạp lên tinh không để cho bốn phía nhấc lên oanh minh táo động, mỗi một bước đều ẩn chứa đạo vận, cảm tưởng bầu trời đều dễ dàng bị ép sụp.

Đồ Thiên bằng biện pháp nào đó dung hợp nhục thân cùng tàn hồn Hứa Vân Phi khiến cho tu vi đột phá Nhân Hư ở trên khí thế đã có phần đè ép Vũ Thiên Long, hắn đứng tại đó bên ngoài tinh không như một tôn Ma Thần, trên tay cốt đao ẩn hiện, ánh mắt nhìn Vũ Thiên Long đang giết tới không mang theo bất kỳ cảm xúc nào, lại nhiều ra một tia âm lãnh.

Khoảng cách rất xa nhưng cũng chỉ cần ba bước này, Chiến Thần Đỉnh hướng Đồ Thiên giết tới, Vũ Thiên Long phía sau tận lực thôi động Đại Việt Tôn Tiên Kinh liên tục rót vào thiên địa linh khí.

Ầm..Ầm..Ầm.

Chiến Thần Đỉnh hóa lớn vô hạn, treo ngược tinh không như một vầng mặt trời máu phi tốc tiếp cận, trên đường đi hư vô oanh phá, tinh không chấn động.

Chớp mắt, chiến khí trên người Đồ Thiên điên cuồng bộc phát nhấc dậy toàn thân y phục cùng tóc đen, Đồ Thiên hét lớn một tiếng nâng lên cốt đao cách không chém xuống.

Một chém này tinh thần vẫn lạc thương khung chia đôi, là Nhân Hư cảnh một kích toàn lực đã hoàn toàn nằm ngoài cực hạn thừa nhận của thế giới, lúc này tại tinh không bên trên Thế Giới Chi Võng hiện ra đồng thời một tấm khuôn mặt to lớn cũng cấp tốc ngưng tụ.

Khuôn mặt này hơn ai hết Vũ Thiên Long đã từng quen thuộc chính là trong lời đồn Huyền Hoàng tinh Thiên Đạo, hắn có nhiệm vụ thủ hộ thế giới duy trì pháp tắc cũng đồng thời đối với nhân sĩ Hóa Hư trực tiếp bài xích cưỡng ép phi thăng.

Nhưng giờ phút này khuôn mặt kia, trong đôi mắt vậy mà ẩn chứa vô hạn khiếp sợ, tựa hồ gặp phải cường địch, vừa xuất hiện liền trực tiếp tán đi.

Đạo Thần của Vũ Thiên Long quan sát hết thảy, thậm chí còn ẩn ẩn nhìn ra được diễn biến tâm lý đối phương.

“Hắn sợ hãi? Hắn xuất hiện mục đích cuối cùng e rằng không phải ngửi thấy mùi vị Hóa Hư.. Chẳng lẽ nào hết thảy đồn thổi đều là giả? Thiên Đạo kia chỉ là con rối mà ai đó cố tình tạo ra hòng ngăn cản Hóa Hư tranh đấu?.. Cái này!!!” Vũ Thiên Long kinh nghi nói thầm, đã mơ hồ minh bạch hết thảy rồi.

“ Kẻ đứng phía sau cuộc chơi chủng tộc này trước sau đều đang hù dọa thế nhân, hắn không thể hiện thế trực tiếp bài bố cho nên mới tạo dựng cái thứ gọi là Thiên Đạo, cũng là để cho Hóa Hư sợ hãi trốn tránh, đồng thời duy trì chúng tộc hàng vạn năm nay tràng thế cân bằng“.

Thời điểm minh ngộ Vũ Thiên Long thở ra một hơi, trong lòng như gỡ xuống một tảng đá nặng, cùng lúc tu vi trong cơ thể ngập trời mà lên, phía trước Chiến Thần Đỉnh quay cuồng càng bạo nhấc lấy một mảnh huyết hải, Chiến Thần Đỉnh hướng Đồ Thiên, hướng cốt đao một đao kia oanh minh nện xuống.

Oanh.. Oanh..

Thiên địa nổ tung cảm tưởng trời đất cùng sụp, song phương đụng chạm vào nhau mang theo lực lượng quá lớn, lực lượng này hóa thành bão táp quét ngang tinh không để cho Tinh Không Chi Võng cũng không thể thừa nhận được mà ầm ầm chia năm xẻ bảy.

Một kích này cốt đao chém bay đại đỉnh, đồng dạng Vũ Thiên Long nhận lấy toàn bộ trùng kích cả người ở giữa tinh không bay ngược điên cuồng phun ra máu tươi thậm chí Đạo Thần ẩn ẩn đều muốn sụp đổ, một đao kia quả thực lực lượng quá mức khủng khiếp.

Bên trong cơ thể huyết khí quay cuồng như bài sơn đảo hải, Vũ Thiên Long không yếu nhưng mà bản thân hắn không hoàn toàn Hóa Hư cường giả, đối diện Hóa Hư một kích chật vật cũng là điều dễ hiểu.

“ Hắc Hắc!..Ngươi không thể giết được ta nhưng mà ta lại có thể chém giết ngươi..Bất ngờ quá phải không? Đồ Thiên ta là Hóa Hư cảnh, Vũ Thiên Long ngươi hiện tại muốn chiến thế nào?” Đồ Thiên cuồng tiếu, tại tinh không bên trên uy thế ngập trời, đây chính là Hóa Hư, mỗi hành động, mỗi lời nói đều chạm đến tầng thứ của “Đạo“.

Y phục bay múa, oán khí ngập trời, uy áp càng là điên cuồng phát tán như thiên sơn vạn nhạc ép xuống thế gian để cho Trung Bộ đại địa bên dưới đều muốn đổ sụp.

Dạng này khí thế, dạng này chiến đấu chính là thiên địa đỉnh phong chẳng qua lực lượng không tán phát càng không cố định một chỗ càng bị Vũ Thiên Long tận lực hấp thu cho nên sinh linh bá tánh mới tránh được một hồi đại họa diệt vong.

Chiến đấu tạo thành oanh động quá lớn, ở Tây Phương Tiên Tộc mấy đạo thần thức cường đại âm thầm quét tới, ở Trung Thổ cũng đồng dạng, có không dưới mười đạo thần thức thẩm thấu đại kết giới Đông Hải triển khai thăm dò.

Vũ Thiên Long bay ngược, như một ngôi lưu tinh đập thẳng xuống đại địa, chìm vào lòng đất Đông Hải thôn chài, trong cơ thể đau nhức kịch liệt kéo đến, chẳng qua cơ thể hắn ở trong vết rách thời không được tinh linh tái tạo trở nên cứng rắn vô cùng, bằng không một đao kia của Hóa Hư cảnh hoàn toàn có thể chớp mắt đoạt mạng.

Mặc dù ôm lấy trọng thương nhưng cũng cảm nhận được mười mấy đạo niệm lực khí tức cường hoành hướng địa phương này giáng lâm, đáy lòng Vũ Thiên Long thầm kêu không ổn.

“Bọn hắn nhất định đã biết chân tướng, Tây Thiên Tiên Tộc, Hoa Hạ Vu Tộc thậm chí Yêu Tộc nửa bên kia Đông Hải tựa hồ cất giấu không ít Hóa Hư cường giả, chẳng may trận chiến này thất bại, Việt Tộc rất có khả năng vạn kiếp bất phục” Vũ Thiên Long trầm mình đục khoét đại địa, ở bên dưới lòng đất âm thầm kinh hãi.

Cả người hắn giờ phút này y phục toàn bộ phá toái, mặc dù thương thế cực nặng tuy nhiên ở bên dưới áp lực, Tiên Mệnh, Tiên căn, Tiên Thể, Tiên Tướng đồng loạt hiện thế.

Một mảnh đại địa bị đốt sáng càng rục rịch chấn động tựa hồ núi lửa chuyển mình, lập tức một cột ánh sáng phóng lên tận trời mang theo uy thế khiếp người, mang theo khí thế một đi không trở lại.

Đồ Thiên lơ lửng ngoài hư không lúc này tựa hồ cảm nhận được cái gì đó, thời điểm cột sáng như khai thiên quang trụ hướng hắn đâm tới Đồ Thiên cũng nhíu mày tiếp tục chém ra một đao.

Bán nguyệt huyết đao chẻ đôi thương khung, đao ảnh trùng điệp hóa lớn vô hạn, cái này chính xác khai thiên tích địa, bá tánh bên dưới nhìn lên chỉ thấy một đạo cường quang hình cung giống như cầu vồng nhằm hư vô, nhằm thẳng cột sáng kia cách không quét ngang.

Oanh minh chấn động, đất trời nổ vang dữ dội, cột sáng tại chỗ chia năm xẻ bảy, vô cùng vô tận hào quang rơi vãi không trung.

Bầu trời lập tức tắt xuống ánh sáng, chớp mắt sau một cái thân ảnh tàn phá chậm rãi đạp không mà lên, vô cùng vô tận kình lực tựa hồ đều bị thân ảnh kia một hơi cắn nuốt.

“ Vũ Thiên Long!” Đồ Thiên nhìn thấy Vũ Thiên Long thì không khỏi kinh nghi hô lên một tiếng, hắn cam đoan đối phương ở một đao đầu tiên mặc dù có thể không chết, thế nhưng đao thứ hai chém ra nhất định bỏ mặng hoặc chí ít là vô lực tái chiến.

Thế nhưng Vũ Thiên Long thời điểm này không những đang chậm rãi đi vào hư không thậm chí khí thế trên thân càng lúc càng bạo tăng một cách mãnh liệt, trên đỉnh đầu ngồi im một tôn Đạo Thần, toàn thân bên ngoài Kim Cang Hộ Giáp phát tán quang mang.

Kim Cang Hộ Giáp chính là Kim Cang Tiên Thể biến hóa, Vũ Thiên Long thiêu đốt Tiên Mệnh đổi lấy đỉnh phong chiến lực, hơn ai hết bản thân hắn minh bạch, trận chiến này bằng bất cứ giá nào bắt buộc phải chiến thắng, không những thắng càng phải thắng thật oanh động, thắng để cho đám cường giả ngoại tộc nhìn thấy Đại Việt không phải nhược tộc.

Khí thế trên người Vũ Thiên Long chớp mắt đạt đến Hóa Hư.

“ Đạo Thần nhập thể” Vũ Thiên Long âm trầm quát khẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.