Thiên Hạ Đệ Nhị

Chương 19: Q.1 - Chương 19: Tự do triệt để




[Nguyên lão thế lực] Mộc Tương Phi: Thật xin lỗi nhé thượng thư Tử Nguyệt Quang.

[Nguyên lão thế lực] Mộc Tương Phi: Thật xin lỗi nhé chủ thế lực Hồi Đầu Vô Ngạn.

Tất cả mọi người rất yên tĩnh, cuối cùng tôi đã quên mất khuôn mặt từng quen thuộc của nhóm người đứng ở đây. Bỗng tôi hiểu ra… Đâu không phải là Ẩm Huyết Minh khi xưa.

Thế lực đồng cam cộng khổ, vui vẻ hòa thuận kia đã mất. Một nơi tràn ngập mâu thuẫn hạch sách làm sao lại là thế lực tôi một lòng muốn duy trì chứ?

Nơi này có rất nhiều người đã chơi với tôi từ lúc close beta, tôi cảm thấy rất có lỗi với bọn họ. Nhưng tôi không cách nào thuyết phục mình ở lại.

[Hệ thống] Mộc Tương Phi từ bỏ chức vụ nguyên lão.

[Chủ thế lực] Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi!!

[Hệ thống] Bạn thoát khỏi thế lực Ẩm Huyết Minh thành công, xin xem danh sách thế lực ở bên dưới góc phải để lựa chọn thế lực mình thích, tìm kiếm chiến hữu kề vai đồng hành.

Dòng chữ thật to trên ID Mộc Tương Phi đã biến thành một màn trọc lóc. Có lẽ là đội nó quá lâu nên trong nháy mắt tôi cảm thấy không quen.

Không muốn nhìn tin tức xung quanh, tôi sử dụng đá thần triệu hồi trở về Hồn Cốc. Đá thần triệu hồi của tôi vẫn còn cột ở nơi này, tôi cười tự giễu.

[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Sao lại trẻ con như vậy?

Nếu như là người thật, có lẽ tôi sẽ không quay đầu lại nhìn anh. Nhưng trong màn ảnh trò chơi, tôi ngồi trước máy tính hoàn toàn không cần quay đầu lại.

[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Được rồi, được rồi, cũng là lỗi của anh, là anh không đúng.

Xung quang tụ tập rất nhiều người, dù sao cũng chỉ có một mình anh có đủ bộ Thiên Vực trong cả server này.

Anh điều khiển nhân vật đi đến bên cạnh tôi.

[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Vậy đi, anh nhảy múa nhận lỗi được không.

Tôi rất hiếm khi nhìn thấy anh nhảy múa. Bạn có thể tưởng ra hình ảnh một chiến sĩ to lớn oai hùng, cầm trong tay khiên to kiếm dài lại làm động tác nhảy múa uyển chuyển đáng yêu là như thế nào. Mỗi lần tôi không vui cũng từng muốn anh múa, nhưng chẳng bao giờ được như ý.

Tôi ngồi trên bãi cỏ Hồn Cốc nhìn anh nhảy múa, xung quanh là một loạt bình phẩm từ đầu đến chân. Có lẽ ngày mai đây sẽ là một tin tức đầu đề trên diễn đàn.

[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Vô Ngạn?

Anh dừng lại, gửi một lời mời vào bang cho tôi. Nhìn hai cây cờ chiến chéo nhau kia, tôi từng thêm vô số người nên biết được, chỉ cần người chơi không trả lời một phút, hệ thống sẽ tự động hủy bỏ.

[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Chúng ta quen biết nhau ở đây ư?

[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Đúng vậy đó.

[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Vậy thì cũng kết thúc ở đây đi.

Tôi thừa nhận là tôi ích kỷ, những lời chia tay này nên nhắn tin riêng với anh. Nhưng mà tôi không muốn. Cho đến nay đều là anh ở tuốt trên cao, gần như mọi người đều cho rằng là tôi theo đuổi anh, dù sao anh thật rất chói mắt.

Nhưng mà Vô Ngạn, em đã đau lòng nhiều lần lắm rồi. Một lần cuối cùng, để lại chút mặt mũi cho em đi.

Tôi vẫn cho rằng anh kiêu ngạo, tôi cho rằng những lời này vừa đánh ra anh sẽ quay người bước đi, hơn nữa từ nay sẽ triệt để gặp mặt cũng xem như không quen biết.

[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Ái phi, thêm sức mạnh cho trẫm đi.

Trong trò chơi Tương Phi quay người lại, ánh sáng rực rỡ trong tay.

Hệ thống: Bạn thi triển bồi bổ nguyên khí cho Hồi Đầu Vô Ngạn. Hồi Đầu Vô Ngạn được bồi bổ nguyên khí bảy cấp.

Hệ thống: Bạn thi triển thêm máu cho Hồi Đầu Vô Ngạn. Hồi Đầu Vô Ngạn tăng máu mười hai cấp.

Bồi bổ nguyên khí theo tôi từ lúc cấp mười ba, mãi cho đến hôm nay đã là lên đến mãn cấp. Hóa ra…. đây chính là kết cuộc rồi.

Lời mời kia từ từ biến mất, tôi truyền tống đến núi Tiên Âm. Sau đó cột đá thần triệu hồi vào nơi này.

– Hết Quyển 1 –

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.