Cho dù A Nỗ Lệ cho rằng người con gái mà Phụ Hãn chuẩn bị gả cho Khế Bật Vương tử không phải A Tư Đóa, mà là một người muội muội khác A Mê, nhưng A Tư Đóa vẫn không yên tâm, bởi vì ngày đó cả nhà cùng tụ tập một chỗ để ăn bữa tối, phụ thân nói việc này với nàng ấy, nàng ấy ắt phải đem chuyện này hỏi cho rõ ràng.
A Nỗ Lệ vừa rời khỏi lều lớn, A Tư Đóa liền đứng lên chạy về hướng lều lớn của Phụ Hãn. Lều màu nâu non của A Tư Đóa cũng là nằm ở trong khu vương lều của vương tộc, và cách lều lớn của Phụ Hãn không xa, nàng dọc đường đi chậm, rất nhanh đã đi tới vương lều, mới vừa muốn vào, hai gã thị vệ Khã Hãn lại ngăn cản nàng.
- Công chúa điện hạ, Khã Hãn đang họp quân sự, người đợi lát nữa hãy vào!
- Vậy thì ta đứng ở bên ngoài lều lớn chờ, Phụ Hãn sau khi kết thúc thương nghị, ta sẽ vào.
Vương lều Đột Quyết là một nóc đều trại cực lớn, chiếm chừng ba mẫu, bên trong bị phân cách thành rất nhiều khu chức năng, cũng không phải đơn lều, mà là hai tầng lều hợp lại, phân thành nội ngoại hai tầng, giữa hai tầng là một lối đi nhỏ, đại thần Đột Quyết bình thường chờ đợi tiếp kiến đều đứng ở trong lối đi nhỏ.
Thị vệ không dám gây khó dễ với Công chúa mà Khã Hãn yêu quý nhất, liền thả nàng đi vào, A Tư Đóa bước nhanh ra ngoài lều, nàng ấy chuẩn bị chờ đợi ở một lều khác bên cạnh, đúng lúc này, nàng bỗng nhiên nghe thấy tên ‘Dương Nguyên Khánh’ mơ hồ trong lều vải truyền đến, A Tư Đóa ngẩn người ra, liền nhanh chóng đi vào theo lối nhỏ bên trong, tìm đến một góc không có người…
Trong lều vua Đột Quyết, Nhiễm Can đang chắp tay sau lưng đi qua đi lại, mặt mày nhăn thành một khối, hắn thực không hạ được quyết tâm.
Quân sư Sử Thục Hồ Tất đang đứng bên cạnh ông ấy, đang hiến một mưu kế tuyệt diệu cho Nhiễm Can, lão thấy Nhiễm Can vẫn chưa hạ được quyết tâm, lại khuyên nhủ:
- Khả Hãn muốn lôi kéo Tiết Diên Đà, thậm chí còn đồng ý cho bọn chúng một triệu đầu dê làm đền bù, đây chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi cho bọn chúng (giúp người khi gặp nạn). Nhưng tại sao Tiết Diên Đà vẫn còn không chịu bày tỏ thái độ, nguyên nhân chính là ở chỗ trận chiến hồ Cáp Lợi, chúng ta tiêu diệt hai vạn người bọn họ, còn giết chết Tiết Khất La, thù này Ất Thất Bát vẫn nhớ rõ.
- Nhưng mà đó là Dương Nguyên Khánh gây nên, đâu có liên quan gì đến Đột Quyết?
Nhiễm Can có chút không hài lòng.
- Khả Hãn, Ất Thất Bát có thể sẽ không nghĩ vậy. Trận chiến hồ Cáp Lợi, chủ soái là Dương Nguyên Khánh không sai nhưng binh lại là binh sĩ của chúng ta, mấu chốt chính là Khả Hãn không bỏ qua chuyện này.
- Chiếu theo kiến nghị kia. Giết Dương Nguyên Khánh, đem đầu của hắn giao cho Ất Thất Bát, chuyện này xem như chúng ta đã bỏ qua sao?
- Ty chức cho rằng như vậy, Dương Nguyên Khánh giết hai đứa con trai của ông ta, Ất Thất Bát đối với Dương Nguyên Khánh hận thấu xương, ông ta tất nhiên sẽ báo thù. Điều này cũng chính là nguyên nhân thật sự khiến Dương Nguyên Khánh mạo hiểm băng tuyết đến nơi này của Khả Hãn. Với sự hùng mạnh của Tiết Diên Đà, hắn không phải là đối thủ. Mà vương triều Tùy cũng sẽ không tin tưởng Tiết Diên Đà sẽ tiến công Phong Châu, cho nên hắn chỉ có thể hi vọng vào Khả Hãn, hy vọng Khả Hãn có thể xuất binh giúp hắn. Điều này chính là cơ hội của chúng ta, đem đầu của hắn dâng cho Tiết Diên Đà, Ất Thất Bát chắc chắn đối với Khả Hãn vô cùng cảm kích, đồng thời cũng hóa giải cho ân oán của chúng ta và Tiết Diên Đà trong trận chiến hồ Cáp Lợi. Nếu như lúc này Khả Hãn ủng hộ cho Tiết Diên Đà một chút, Tiết Diên Đà nhất định sẽ đồng ý kết minh với chúng ta, cùng nhau đối phó Khế Bật. Khả Hãn, cơ hội này không thể để mất được!
Nhiễm Can chắp tay sau lưng đi qua đi lại trong lều lớn, nguyên nhân ông ấy không hạ được quyết tâm là Dương Nguyên Khánh đại diện cho Hoàng đế Đại Tùy, là sứ giả Đại Tùy, ông ấy vẫn chưa có gan giết sứ giả.
Nhưng lôi kéo Tiết Diên Đà cũng chính là chiến lược quyết sách quan trọng của Nhiễm Can. Mục đích cuối cùng lôi kéo Tiết Diên Đà chính là vì thu phục các bộ Thiết Lặc, bất luận là Đông phương Đột Quyết, hay là Tây phương Đột Quyết, đều nhìn chăm chằm như hổ đói với các bộ Thiết Lặc. Ai có thể đến được các bộ Thiết Lặc, kẻ đó có thể xưng bá thảo nguyên.
Trong các bộ Thiết Lặc thì hùng mạnh nhất là Khế Bật và Tiết Diên Đà. Các bộ Thiết Lặc khác đều hành động theo hai bộ lạc đó. Có thể nói, chỉ cần thu phục Khế Bật và Tiết Diên Đà, các bộ Thiết Lặc khác tự nhiên sẽ quy hàng.
Vì mục tiêu chiến lược này mà Nhiễm Can suy xét hơn nửa năm. Thật ra điều thứ nhất ông ta muốn ngốn lấy không phải là Tiết Diên Đà, mà là Khế Bật. Tiết Diên Đà ở vùng Kim Sơn, vị trí khá xa, mà Khế Bật ở ngay mặt tây nam của bọn họ, tiếp giáp đông phương Đột Quyết. Người Hán có chiến lược xa thân gần đánh, năm đó tiên đế Dương Kiên có nói qua với ông ta, chiến lược này ông ta phải nhớ cho kỹ.
Nhiễm Can cũng không dám dễ dàng dụng binh với Khế Bật, ông ta sợ các bộ Thiết Lặc liên hợp lại đối phó với ông ta. Ông ta nghĩ đến quan hệ thông gia, nhưng trong năm đứa con trai của đại tù trưởng Khế Bật Ca Lăng, bốn đứa đã thành hôn, còn có một đứa út tuổi còn nhỏ, chỉ mới có chín tuổi, sách lược quan hệ thông gia này không có cơ hội thực thi.
Ở trong thời điểm này, các bộ Thiết Lặc tổ chức đại hội đề cử Khế Bật Ca Lăng là Đại Khả Hãn Thiết Lặc, đề cử Ất Thất Bát là Tiểu Khả Hãn Thiết Lặc, Nhiễm Can bỗng nhiên ý thức được, một cái vỏ đao không thể nào cùng một lúc cắm hai thanh đao vào. Quả nhiên, người ông ta phái đi đã truyền tin đến, vì cuộc chiến tranh thủ lĩnh Thiết Lặc, Khế Bật và Tiết Diên Đà đã xích mích trở thành kẻ thù.
Nhiễm Can hiểu rõ được cơ hội của ông ta đã tới, nhưng ông ta vẫn còn thiếu sót một thời cơ cuối cùng. Vị trí của Tiết Diên Đà khá xa, ông ta không có cách nào phát huy kế phản gián, khơi mào nội đấu giữa bọn họ.
Nhiễm Can cảm thấy nỗi khổ tâm của ông ta đã cảm động được Đằng Cách Lý, một trận bão tuyết đã đột kích bất ngờ Tiết Diên Đà, khiến cho Tiết Diên Đà không thể di chuyển về phía nam, vừa đúng lúc là hàng xóm với Khế Bật. Khi Nhiễm Can đã vắt óc suy nghĩ làm sao để mua chuộc được Tiết Diên Đà, ông ta nhận được một tin, Dương Nguyên Khánh giết chết Thứ Đạc con trai Ất Thất Bát, mà dường như là trời sai khiến, Dương Nguyên Khánh lại là sứ Tùy đến nha trướng của ông ta.
Đây là sự sắp xếp của Đằng Cách Lý sao? Đây là ý trời sao?
Dựa theo kế sách Sử Thục Hồ Tất, giết chết Dương Nguyên Khánh, đem đầu của hắn hiến cho Ất Thất Bát, Tiết Diên Đà tất nhiên sẽ kết minh với Đột Quyết, hai nhà phát binh giáp công Khế Bật. Một khi diệt được Khế Bật, Tiết Diên Đà tất nhiên sẽ bị các bộ Thiết Lặc khác cô lập, ông ta sẽ lại phản kích nuốt luôn Tiết Diên Đà. Như vậy, các bộ Thiết Lặc chỉ có thể thần phục Nhiễm Can, làm cho ông ta sẽ thống trị thành công.
Hiện tại vấn đề trọng tâm nhất là trước tiên kết minh với Tiết Diên Đà, mà nhân vật mấu chốt kết minh với Tiết Diên Đà chính là Dương Nguyên Khánh.
Nhiễm Can đã động lòng rồi. Đạo nghĩa không phải là vấn đề, cho dù Dương Nguyên Khánh là khách mà ông ta từng tôn quý nhất, nhưng so với dã tâm muốn xưng bá thảo nguyên của ông ta, ‘vị khách tôn quý nhất này’ thực sự là không đáng để nhắc tới.
Từ năm nay, ông ta cảm thấy cơ thể của chính mình đang bắt đầu xuống dốc, ông ta sống không được vài năm nữa. Đây chính là cõi đi về của mỗi một Khả Hãn Đột Quyết. Trước khi rời khỏi cõi đời tất nhiên ông ta muốn hoàn thành thống nhất thống trị thảo nguyên, khiến trên sử sách Đột Quyết lưu lại vinh quang của ông ta.
Lúc này, điều ông ta kiêng kị duy nhất chính là triều Tùy. Dương Nguyên Khánh là sứ Tùy, giết chết sứ Tùy. Ông ta làm sao có thể bàn giao với Hoàng đế Tùy, mối quan hệ của ông ta và triều Tùy sẽ hoàn toàn xong rồi. Cái giá này phải trả rất nghiêm trọng, giữa lợi và hại, ông ta không thể không cân nhắc nhiều lần.
Sử Thục Hồ Tất hiểu rõ sự do dự của Nhiễm Can, lão ta trầm ngâm một chút lại đề nghị:
- Hoặc là nói lối về của Dương Nguyên Khánh cho Ất Thất Bát biết, hắn ta sẽ nửa đường phục kích Dương Nguyên Khánh, như vậy cũng có thể chứng tỏ được thành ý của chúng ta, cũng có thể bỏ qua hiềm nghi của Khả Hãn, không đến mức đắc tội với triều Tùy. Tuy nhiên nếu như Dương Nguyên Khánh thay đổi tuyến đường, không phục kích thành công, Ất Thất Bát ngược lại sẽ trách chúng ta. Ty chức cho rằng trực tiếp giết chết hắn là tốt nhất, đáng tin nhất.
- Khả Hãn, không cần do dự !
Sử Thục Hồ Tất lại một lần nữa động viên.
Trốn ở ngoài lều nghe lén lúc này, A Tư Đóa nghe được một câu trực tiếp giết hắn, sợ tới mặt hoa biến sắc, cuối cùng không nghe nổi nữa, xoay người lặng lẽ trốn đi.
Trong lều lớn, Nhiễm Can còn cân nhắc, ông ta cuối cùng thần phục trước mặt triều Tùy hùng mạnh, ông ta thở dài nói:
- Giết Dương Nguyên Khánh. Đắc tội vương triều Tùy. Chúng ta mất nhiều hơn được, ta quyết định chọn kế sách thứ hai của ngươi, đem đường về của Dương Nguyên Khánh nói cho Ất Thất Bát biết. Để cho bọn chúng tự mình bố trí chặn giết thế nào thì tùy?
Sử Thục Hồ Tất trong lòng thầm hận, sớm biết rằng ông ta nói kế sách thứ hai, trực tiếp khích lệ Khả Hãn giết chết Dương Nguyên Khánh thì tốt rồi, cho dù Nhiễm Can đã quyết định rồi, nhưng trong lòng lão ta vẫn không cam tâm, bèn khom người nói:
- Khả Hãn, ty chức xin cáo từ!
- Đi đi! Ta sẽ tự phái người nói cho Ất Thất Bát biết!
Đi được hai bước, Nhiễm Can lại dặn dò:
- Việc này, chỉ có ta và ngươi biết, không được nói cho người thứ ba, ngươi hiểu rõ chưa?
- Vâng, ty chức đã hiểu.
Sử Thục Hồ Tất thi lễ, lui bước ra ngoài.
Nhiễm Can chắp tay sau lưng, nhìn về đỉnh lều lớn, trầm mặc thật lâu.
….
Sử Thục Hồ Tất cũng không phải người Đột Quyết, lão ta là người Túc Đặc nước Sử. Là một tên thương nhân, đối với lão ta cũng không có bất cứ tình cảm trung thành gì, lão ta chỉ nhận thức lợi ích. Trong lòng lão ta rất rõ, nếu như lão ta tự tay đem đầu Dương Nguyên Khánh dâng cho Ất Thất Bát, lão ta sẽ hưởng được gì?
Đồng thời, giữa Sử Thục Hồ Tất và Dương Nguyên Khánh cũng có thù riêng. Thù riêng của bọn họ bắt đầu ở hồ Cáp Lợi. Lúc ấy Đạt Đầu Khả Hãn đồng ý, nếu như đông tây Đột Quyết liên hợp, sẽ cảm tạ cho lão ta vàng bằng trọng lượng một con chiến mã, nhưng sau cùng vì Dương Nguyên Khánh tập kích đêm Đạt Đầu, khiến cho giấc mộng vàng của lão ta tan biến.
Về sau, Sử Thục Hồ Tất hận Dương Nguyên Khánh thấu xương, lão ta luôn luôn chờ đợi cơ hội báo thù. Lần này Dương Nguyên Khánh đi sứ Đột Quyết, làm cho Sử Thục Hồ Tất đã tìm được cơ hội báo thù.
Cho dù Nhiễm Can mệnh cho lão ta không được tiết lộ bí mật này, nhưng đối với Sử Thục Hồ Tất mà nói, có cơ hội thu được hậu tạ từ Tiết Diên Đà, lợi ích trước mắt, mệnh lệnh của Nhiễm Can không đáng giá.
Sử Thục Hồ Tất lập tức tìm tới đứa con cả Đốt Cát của Nhiễm Can. Đốt Cát là người thừa kế hợp pháp Đột Quyết Khả Hãn, cũng chính là Thái tử Đột Quyết. Y biết thân thể Phụ Hãn bắt đầu từ từ già cả, mà y thì sắp lên Hãn vị Đột Quyết, y thậm chí đã nghĩ xong tương lai Hãn danh của chính mình, Thủy Tất Khả Hãn.
Đốt Cát không có lòng cảm ơn và trung thành đối với triều Tùy như Phụ thân, nhưng lại có sẵn sự quyết đoán và tàn nhẫn mà phụ thân y không có. Khi y nghe xong phân tích thế cục và kế sách của Sử Thục Hồ Tất, y gần như không chút do dự nói:
- Giết Dương Nguyên Khánh, đêm nay sẽ giết hắn!
Y quyết không thể vì sự ngu dốt trung thành của phụ thân đối với triều Tùy mà đánh mất cơ hội xưng bá thảo nguyên.
Sử Thục Hồ Tất trong lòng mừng rỡ, lão ta muốn tự tay giết chết Dương Nguyên Khánh, để báo thù phá vỡ giấc mộng hoàng kim bên hồ Cáp Lợi, đồng thời muốn cướp được thủ cấp của Dương Nguyên Khánh, trực tiếp đưa cho Tiết Diên Đà, lão ta vội vàng nói:
- Chuyện này để cho ta làm, ta sẽ tự mình giết hắn, khẩn cầu điện hạ cho ta nhân mã.
Đốt Cát gật gật đầu,
- Ta cho ngươi một nghìn chiến sĩ, đêm nay đánh lén doanh trướng của Dương Nguyên Khánh, cần phải giết được hắn!
…………
Từ lều lớn của công chúa Nghĩa Thành trở về, Dương Nguyên Khánh đang ngồi ở trong lều đọc sách. Hắn đã đem lá trà cho Nhiễm Can, nhờ ông ta phân cho các đại tù trưởng. Hắn thử nhẩm tính, nếu như lá trà có thể trở thành hàng tiêu dùng trong cuộc sống hàng ngày của người thảo nguyên, vậy thì mỗi năm lợi nhận thu được từ việc bán trà sẽ đổi lấy được triệu đầu súc vật, điều này tuyệt đối là vụ mua bán lợi quốc lợi mình.
Hiện tại hắn đã vẩy mồi nhử ra ngoài, chờ mùa xuân ngày mai cá mắc câu. Hắn rất tự tin, với giới thiệu phương pháp uống trà của hắn, chỉ cần một mùa đông, tầng lớp Đột Quyết sẽ không từ bỏ được lá trà.
Dương Nguyên Khánh chuẩn bị nghỉ ngơi và chỉnh đốn hai ngày, liền trở về thành Đại Lợi, lúc này, mà trướng bỗng nhiên vén lên, A Tư Đóa sợ hãi vạn phần tiến vào, vội la lên,
- Dương tướng quân, chàng đi mau, Phụ Hãn ta muốn giết chàng!