Thiên Hạ Vô Song

Chương 864: Chương 864: Biện pháp phản chế




Lẽ nào hắn có thủ đoạn chống đỡ?

Benson cũng cảm thấy hiếu kỳ. Trong lòng hắn thoáng động, mở miệng hỏi:

- Ngươi có thủ đoạn gì mà chúng ta không biết sao?

- Nếu như các ngươi hỏi, đó chính là có.

Mạnh Hàn mỉm cười, rất quỷ dị nói:

- Nếu như là người khác hỏi, vậy thì không có.

- Ta rất hiếu kỳ. Đó là thủ đoạn phản chế kiểu gì vậy?

Benson là kẻ điên cuồng nghiên cứu ma pháp lập tức lao vào vấn đề này, trực tiếp hỏi.

- Tinh thần lực của ta bây giờ đã đủ để ta lưu lại một ấn ký của riêng mình trên mỗi quyển sách mặt phẳng chiếu mà ta chế tạo ra.

Mạnh Hàn đối với Benson hoàn toàn không che giấu. Hơn nữa, hắn biểu hiện càng mạnh, địa vị của hắn ở trong hội này lại càng cao:

- Cái ấn ký của ta khiến trong nháy mắt khi quyển sách ma pháp vừa kích phát ta có thể biết được vị trí của ma pháp sư, và mục tiêu ma pháp phóng ra. Đồng thời ta có thể lựa chọn chặt đứt mấy điểm chính cung cấp ma lực biến toàn bộ quyển sách thành phế phẩm, hoặc là trực tiếp cho ma pháp nổ ngay tại chỗ.

- Nếu như dùng để đối phó ngươi và người của ngươi, căn bản là vô dụng?

Trong nháy mắt, Harrison đã hiểu rõ ràng đạo lý này. Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ hỏi.

- Đúng vậy!

Mạnh Hàn gật đầu. Về điểm này hắn rất dễ dàng nghĩ ra được. Kiếp trước những siêu cường quốc vũ khí nguyên tử không phải đều có biện pháp phản chế như vậy sao? Mạnh Hàn chỉ tham khảo một chút. Quan trọng nhất là, tinh thần lực của hắn đạt được mức độ tăng cực cao. Mà ấn ký của Benson đã khiến hắn có nhận thức sâu hơn đối với ứng dụng của lực lượng tinh thần.

- Nếu như người khác dùng để đối phó những người khác mà không phải ngươi thì sao?

Harrison lại hỏi một câu.

- Vậy tùy tiện hắn muốn dùng thế nào cũng được.

Mạnh Hàn vẫy vẫy tay:

- Ta là một thương gia chế tạo binh khí, không nên yêu cầu ta về mặt đạo đức. Ai muốn giết ai, đây không phải là vấn đề của ta. Công cụ là không có sai, sai chỉ là người cầm công cụ. Hơn nữa, trên thế giới này cũng không quy định, buôn bán binh khí buôn bán quyển sách mặt phẳng chiếu là phi pháp. Cho nên, ta làm chính là chuyện làm ăn hợp pháp.

Sau khi Mạnh Hàn nói xong mấy câu này, Harrison và Benson cũng không có hứng thú muốn hỏi nữa.

Marcus đã hoàn thành vũ khí của Alexander và Andrea. Huynh đệ hội chi kiếm đang ở trên lưng Alexander. Alexander vốn cao hơn người người một cái đầu. Hiện tại mang song thủ kiếm thật lớn trên lưng, càng lộ vẻ uy phong lẫm lẫm. Còn Andrea cầm hồ điệp đao sáng loáng trong tay. Hồ điệp đao ở trong tay nàng tung bay trên dưới, có vẻ vô cùng linh hoạt.

Thấy Mạnh Hàn nhìn sang, thân thể Andrea bỗng nhiên thoáng động. Trước mặt Mạnh Hàn hiện ra những cái bóng của hồ điệp đao. Thậm chí có thể cảm giác được động tác lưỡi dao đang lướt qua mặt mình.

Cũng may Mạnh Hàn tin chắc, lấy trình độ của Andrea, tuyệt đối sẽ không gây tổn hại đến mình. Cho nên, hắn đứng nguyên ở tại chỗ, không hề nhúc nhích quá, để mặc cho lưỡi dao lướt qua mặt, qua cổ họng mình.

- Như vậy càng thêm đẹp!

Sau khi lướt qua trên mặt Mạnh Hàn một hồi, tay Andrea co lại. Hồ điệp đao ở trên tay nàng tạo thành một đao hoa tuyệt đẹp dừng lại ở trong tay.

Mạnh Hàn nhưng cảm giác trên mặt mình hơi ngứa. Hắn đưa tay lên sờ, nhưng lại thấy râu rơi xuống. Những sợi râu này là do làm việc gần như không ngủ không nghỉ, nên ra dài ra. Hiện tại nó đã bị Andrea làm tương đối sạch sẽ.

- Định lực không tồi!

Andrea cười cho Mạnh Hàn một câu khích lệ. Vừa rồi khi Andrea động thủ, Mạnh Hàn gần như đứng yên không nhúc nhích, thậm chí không hề có một chút ý tứ kinh hoàng né tránh. Nói ra, hắn và Andrea chẳng qua chỉ mới gặp lần đầu tiên mà thôi, lại có thể làm được như vậy, thực sự khiến tất cả mọi người đều phải nhìn hắn với cặp mắt khác.

- Tay nghề không tồi!

Mạnh Hàn vuốt cằm nhẵn nhụi, cười cho Andrea một câu khích lệ. Dường như trải qua lần này, giữa hai người đã có thêm một điểm ăn ý. Cả hai đều nở nụ cười.

- Cẩu Thối Đao thì sao?

Mạnh Hàn không nhìn thấy Cẩu Thối Đao, không biết Andrea dấu ở chỗ nào. Mạnh Hàn hiếu kỳ hỏi một câu, cười duỗi hai tay ra:

- Móng tay của ta cũng dài, có nên giúp một chút hay không?

Andrea nở nụ cười, tay phải mau lẹ vô cùng lướt qua một lượt. Mạnh Hàn chỉ thấy được cái bóng của Cẩu Thối Đao, nhưng không nhìn được toàn thân đao. Chỉ có điều, mười đầu ngón tay hơi rung lên. Khi hắn giơ tay lên, lại nhìn thấy móng tay trên mười ngón tay đã được làm sạch sẽ. Hắn không khỏi gật đầu, hướng về phía Andrea đưa ngón tay cái ra.

- Dao găm rất tốt, ta rất thích.

Andrea đối với ngón tay cái của Mạnh Hàn, coi như không thấy. Nhưng trên mặt nàng lại lộ ra một nụ cười hết sức hài lòng:

- Chừng nào thì ngươi có việc. Bây giờ ngươi có hai lần cơ hội. Chỉ có điều, thuê ta cũng không rẻ. Ngươi tự mình ước lượng đi!

- Đương nhiên, yên tâm đi!

Mạnh Hàn cũng cười đáp:

- Ta tình nguyện đời này sẽ không sử dụng đến hai lần cơ hội này. Điều đó biểu thị ta sẽ gặp phải kẻ địch mà ta không cách nào ngang hàng, cũng là phiền toái mà ta không thể uy hiếp, không phải sao?

Nghe Mạnh Hàn nói vậy, Andrea ngược lại có chút sửng sốt. Đối với thái độ nhìn nhận vấn đề của Mạnh Hàn như vậy, nàng thực sự có chút kinh ngạc. Chỉ có điều, cẩn thận ngẫm lại, nàng cảm thấy rất có đạo lý. Nếu như cả đời không có phiền phức, lãng phí đi hai lần cơ hội cao thủ xuất thủ thì có gì phải ngại.

- Andrea, đây hẳn là lần đầu tiên có người cự tuyệt ngươi ra tay đúng không?

Alexander ở bên cạnh cười đi tới, nhìn về phía Andrea trêu ghẹo nói. Nghe thấy hắn nói lời này, Andrea hung hăng trợn mắt nhìn Alexander một chút, sau đó liền quay đầu đi không tiếp tục để ý tới hắn.

- Huynh đệ hội chi kiếm thế nào?

Mạnh Hàn vội vàng hỏi. Nếu để cho Alexander lại tiếp tục nói như vậy nữa, không chừng Andrea chán ghét nay cả mình. Mạnh Hàn vội vàng chuyển lực chú ý.

- Rất vừa tay, rất tốt!

Nói tới vũ khí của mình, Alexander lập tức trở nên hưng phấn, tự mình rút song thủ kiếm sau lưng ra, vô cùng phấn khởi cho Mạnh Hàn thưởng thức:

- Nhìn, nhìn đi. Đều dùng vật liệu tốt nhất. Marcus tự mình chế tạo, trọng lượng vừa phải, chém sắt như chém bùn.

Vừa nói, Alexander vừa chuyển động thanh đại kiếm, quay một vòng trên tay mình, sau đó chém về phía khối đá lớn cách đó không xa.

Một tiếng động nhỏ vang lên. Tảng đá lớn lại trực tiếp nứt thành hai nửa. Vết nứt bóng loáng như gương. Uy thế của một kiếm dường như cũng không tiêu hao bao nhiêu lực lượng của Alexander. Mà Alexander nói là thể hiện cho Mạnh Hàn xem, nhưng ánh mắt hắn lại nhìn Andrea, rất có ý tứ muốn khiêu chiến.

Xem ra, Alexander và Andrea đều vô cùng thoả mãn đối với vũ khí mớicủa bọn họ. Còn tình hình trang đoạt gì đó giữa hai người bọn họ, lại không liên quan gì đến Mạnh Hàn. Huống hồ, hiện tại Mạnh Hàn cũng không có năng lực có thể dính vào chuyện của bọn họ. Hắn chỉ có thể xem như không thấy được ánh mắt khiêu khích này.

So sánh về ba loại binh khí này mà nói, bất kể là bàn tính hày quạt giấy, đều rất phức tạp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.