Thiên Hạ Vô Song

Chương 565: Chương 565: Binh khí phạm quy




Lão Đại Công rất nghĩa khí. Hắn bảo hộ tất cả khán giả ở bên trong đó, chứ không keo kiệt như Francis chỉ lo cho cái đầu của mình.

Đội thân vệ của Mạnh Hàn rốt cuộc đã bắt đầu vào sân đấu. Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy đám người bọn họ, ngay cả Francis cũng không nhịn được bắt đầu kinh ngạc kêu lên:

- Tony, tại sao ngươi lại phái cả tiểu thị nữ thiếp thân của ngươi tới đó?

Xuất hiện ở trên sân, chẳng những có chiến binh toàn thân mặc áo giáp, còn có hai tiểu cô nương đáng yêu. Cả hai giống nhau như đúc, mười phần đều là tiểu mỹ nhân khiến người ta có ý tưởng xấu. Tuy nhiên, trừ Mạnh Hàn ra, những người khác cũng không dám có bất kỳ tâm tư nào khác. Hai gương mặt cười giống nhau như đúc đã nhắc nhở mọi người, đây là một cặp sinh đôi. Cho dù các nàng có xinh đẹp hơn nữa, vẻ xinh đẹp đó người bình thường vẫn tiêu thụ không nổi.

Ngay thời điểm trong lòng mọi người vừa âm thầm đố kị Mạnh Hàn có diễm phúc cứt chó, vừa mắng to Mạnh Hàn đốt đàn nấu hạc. Hai tiểu mỹ nhân như vậy, gần như đụng vào sẽ hương tiêu ngọc mà chết. Không ngờ trong trường hợp thế này, Mạnh Hàn lại cam lòng phái bọn họ tiến vào giao đấu.

Ngươi nói xem tên Tử tước Antonio này làm vậy có phải là muốn hại chết hai nàng đó sao? Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại. Nhìn hai tiểu mỹ nhân xinh đẹp động lòng người như vậy bị ma pháp tàn nhẫn giết chết, hoặc là bị đao kiếm tàn nhẫn phân thây, dường như cũng là một chuyện rất vui tai vui mắt.

Trường đấu thú cũng khá lớn. Nếu không sẽ không có chỗ cho vài ma thú có cường lực liên tiếp di chuyển. Chẳng phải xem xét tới phong cảnh của người xem sao? Hai bên nhân mã đứng tránh ra. Ở giữa còn có không gian cực lớn, với đầy đủ hai bên kỵ binh khởi xướng tấn công.

Đội ngũ của Mạnh Hàn vẫn theo đội hình chỉnh tề tiến vào trong sân. Bọn họ không có một người nào cưỡi ngựa. Vật cưỡi ở trong trường hợp này, chính là trăm phần chịu chết. Mạnh Hàn cũng không muốn mình sẽ bị tổn thất nhiều như vậy. Tuy nhiên, sau khi những người cuối cùng bên Mạnh Hàn đi vào, khi có thể nhìn thấy thứ bọn họ kéo đi theo phía sau, mọi người đều trợn tròn hai mắt.

- Không phải vậy chứ?

Francis nhìn quái vật khổng lồ tiến vào sân phía sau cùng kia, không nhịn được dùng một giọng điệu kỳ quái kêu lên:

- Ngươi lại dùng cái này, đây không phải là quá bắt nạt người sao?

Francis vừa kêu, vừa lộ ra vẻ mặt mừng như điên muốn cười ha ha, thiếu chút nữa thì vỗ bắp đùi ăn mừng.

Không giống với Francis bên này đang cười trên sự đau khổ của người khác, vẻ mặt của người bên lão Đại Công nhìn thấy được thứ mà các thân vệ của Mạnh Hàn kéo vào sau cùng, vẻ mặt bọn họ đều dại ra. Nửa bên của trường đấu thú giống như đều yên lặng không phút chốc.

- Cái này, cái này, làm sao có thể dùng cái này được?

Trên mặt Nhị điện hạ cũng không nhìn thấy sự kiêu ngạo khi khiêu khích Mạnh Hàn vừa rồi nữa. Hắn kinh ngạc không nói lên lời nhìn đội thân vệ của Mạnh Hàn phía dưới:

- Cái này, phạm quy!

Thứ cuối cùng bị mấy thành viên đội thân vệ kéo vào trường đấu thú chính là thứ siêu cấp sa hoa của Mạnh Hàn, kết quả mới nhất của giữa ma pháp và xe thiết giáp của thế giới khác!

Cái này trừ một ít ma pháp kim loại có thể truyền ma lực, phần lớn kim loại đều sẽ ngăn cách thậm chí làm suy giảm lực truyền của thế giới ma pháp. Toàn xe thiết giáp làm bằng ma pháp kim loại, chắc chắn là một sự tiên phong trước nay chưa từng có.

Mạnh Hàn bán hết mọi thứ có tiếng ra ngoài từ lâu. Chiếc xe ngựa siêu cấp xa hoa với giá trên trời này cũng đã được lưu truyền sôi nổi trong tất cả giới quý tộc. Điêu khiến người ta kinh ngạc cảm thán nhất, trừ cái giá trên trời ba mươi vạn kim tệ ra, chính là lực phòng ngự siêu cấp, trực tiếp chống đỡ công kích của ma pháp cấp bảy. Công kích của Kiếm Thánh trở xuống đều không thể để cho xe tróc đi dù một lớp sơn. Đương nhiên, chiếc xe này không có sơn. Tất cả màu sắc, đều là màu sắc của bản thân kim loại.

Chỉ cần chiếc xe thiết giáp này ở đây, đã bảo đảm người phía bên Mạnh Hàn đứng ở thế bất bại. Nếu như còn muốn tính cả tới công kích ma pháp sắc bén bên trên xe ngựa thiết giáp, điều kia càng làm cho đám người kia tuyệt vọng. Đó lại là mười mấy ma pháp cấp sáu công kích trong nháy mắt. Cho dù các ma pháp sư đối diện cũng có trang bị cùng loại, nhưng bọn họ có thể có được bao nhiêu? Huống gì các thân vệ của Mạnh Hàn, mỗi nhân thủ đều có một nỏ gấp kim loại. Hơn nữa binh khí của bọn họ là đặc chế, tùy tiện chém đứt một trăm thanh binh khí bình thường, cũng không khiến lưỡi dao bị oằn.

Dường như vào lúc này mọi người mới nhớ tới, Mạnh Hàn trừ là một vị lãnh chúa quý tộc ra, còn là một đại thương nhân siêu cấp. Hơn nữa thời kỳ sau chiến tranh, hắn trực tiếp hóa thân thành một thương nhân buôn bán vũ khí. Bính lính của một thương nhân buôn bán vũ khí, dùng chính binh khí mà bọn họ bán ra, dường như không phải là chuyện gì khó hiểu đúng không?

- Phạm quy? Trước đó chúng ta lại chưa từng nói qua sẽ không cho phép dùng thứ gì!

Mạnh Hàn ở bên trong lô ghế của mình vẻ mặt tỏ ra vô tội đáp trả Francis:

- Huống hồ, cái này vốn chính là vũ khí. Nó cũng giống như ma pháp trượng của ma pháp sư, đao kiếm của chiến binh. Tại sao có thể nói là phạm quy được? Lẽ nào bảo tất cả mọi người tay không đi tới vật lộn mới là không phạm quy? Ta cũng không muốn nhìn thấy đám người bọn họ làm như vậy!

Francis đã cười đến mức sắp từ trên ghế trượt xuống. Hắn căn bản không có cách nào tiếp nhận được những lời nói của Mạnh Hàn. Francis vừa cười vừa ho khan. Nếu như đổi lại là một người không quen biết, nhất định bọn họ sẽ cho rằng Francis đột nhiên phát điên.

Lão Đại Công ở trong lô ghế, vẻ mặt nghiêm túc, hai tay nắm thật chặt phía trước lan can, nhìn tình cảnh phía dưới. Hắn trăm tính vạn tính lại quên mất Mạnh Hàn còn có thủ đoạn như thế. Lần này, tất cả sắp xếp đều hóa thành nước chảy. Không cần phải nói muốn xem hậu chiêu của hầu tước đại nhân, có thể bảo tồn được một nửa lực lượng đã thật vất vả tích góp này, cũng đã xem như là ông trời khai ân.

Lúc này lão Đại Công bỗng nhiên nảy sinh một cảm giác căm ghét mãnh liệt đối với chính đứa con trai thứ hai đầy ngang ngược của hắn. Nếu như không phải hắn chơi trò khôn vặt, muốn làm chuyện như thế này để vượt lên trên ca ca hắn một cái đầu, cũng sẽ không phát sinh chuyện như ngày hôm nay. Càng đáng chết chính là trừ tổn hại nhân thủ nhiều như vậy ra, còn vì thua phải trả Mạnh Hàn mười vạn mai kim tệ! Mười vạn kim tệ. Cho dù Công quốc thu thuế một năm, cũng sẽ không vượt quá năm vạn kim tệ!

Dưới sân, hai bên cũng đã trình diện. Đội ngũ được dàn hàng ngang. Các thân vệ của Nhị điện hạ trước đây vẫn luôn tu luyện tại vài nơi bí mật, căn bản không biết gần đây Công quốc có chuyện gì xảy ra. Bọn họ nhất định phải tiến hành quyết đấu!

- Đầu hàng, hoặc là chết!

Đội trưởng đội thân vệ của Nhị điện hạ đối mặt với Joey và Juli, lạnh lùng nói ra câu nói này.

- Đầu hàng, hoặc là chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.