Thiên Hạ Vô Song

Chương 455: Chương 455: Chỉ có vậy thôi




Pháp Thánh Jerome trả lời vô cùng khẳng định vấn đề Mạnh Hàn.

- Như vậy sau khi gia nhập nghiệp đoàn ma pháp sư, ta có thể mua sách ma pháp của nghiệp đoàn hay không?

Mạnh Hàn lại hỏi một vấn đề mẫn cảm. Sách ma pháp vẫn do nghiệp đoàn ma pháp sư và học viện ma pháp độc chiếm. Về phương diện này sẽ không thoải mái đối với Mạnh Hàn. Đây là một vấn đề Mạnh Hàn vô cùng quan tâm.

- Có thể.

Pháp Thánh Jerome biết Mạnh Hàn đang suy nghĩ điều gì. Hắn tương đối chắc chắn trả lời:

- Dựa theo quy định của nghiệp đoàn ma pháp sư, mỗi một thành viên của nghiệp đoàn ma pháp sư, hàng năm đều có thể nưa tại nghiệp đoàn ma pháp sư hai quyển sách ma pháp cấp bảy trở xuống.

Pháp Thánh Jerome rất sợ Mạnh Hàn cảm thấy bọn họ cố ý làm khó dễ, ngay sau đó hắn lại giải thích một chút:

- Không phải nói hạn chế ngươi mua bao nhiêu, mà đối với một ma pháp sư, một năm nắm giữ hai ma pháp dù sao cũng vô cùng ổn thỏa. Nếu như vượt quá số lượng này, không khỏi sẽ tạo thành hậu quả không có cách nào nắm giữ thông thạo được. Chuyện này đối với bản thân ma pháp sư nói, cũng không phải là chuyện gì tốt.

Gật đầu một cái, Mạnh Hàn biểu thị mình đã hiểu rõ. Quy định này, hẳn được coi là một hạn định mà nghiệp đoàn ma pháp sư đã khổ tâm chuẩn bị cân nhắc kỹ cho các thành viên trong nghiệp đoàn. Đối với Mạnh Hàn mà nói, chỉ cần có thể mua được sách ma pháp, tất cả những cái khác không sao. Còn hạn chế hai quyển mỗi năm, điều này không phải là vấn đề. Để hoàn toàn nắm giữ được hai ma pháp, thật sự cũng cần thời gian lâu như vậy.

- Jerome đại nhân, nghiệp đoàn có thể cho hai người thị nữ của ta làm một chút thí luyện ma pháp được không?

Mạnh Hàn lại thỉnh giáo nói. Điều này cũng là một mục đích khác của Mạnh Hàn khi tới nơi này. Tuy rằng Mạnh Hàn biết, điều này có chút vi phạm lẽ thường, nhưng nếu như đã cho rằng mình được ngoại lệ, cũng có thể ngoại lệ thêm nhiều lần nữa. Chí ít Mạnh Hàn nghĩ như vậy.

Rất rõ ràng Pháp Thánh Jerome ngơ ngác một chút, sau đó mới trực tiếp lắc đầu:

- Thí luyện ma pháp là công tác của học viện ma pháp các nơi. Nghiệp đoàn ma pháp sư sẽ không can thiệp vào thao tác của học viện ma pháp. Quy củ này không thể phá bỏ. Huống hồ, thị nữ của ngươi là hai người sinh đôi.

Nói tới đây, hắn không tiếp tục nói nữa, chỉ cho Mạnh Hàn một ánh mắt ngươi cũng hiểu rõ. Hắn lắc đầu. Nguyền rủa của cặp sinh đôi xâm nhập lòng người. Cho dù là ma pháp sư cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng cho sinh đôi làm thí luyện ma pháp.

- Jerome đại nhân, thứ cho ta nói thẳng. Có lẽ bên trong nghiệp đoàn ma pháp sư ngài cần phải có một ít giúp đỡ thích hợp.

Sau khi lặng lẽ suy ngẫm một chút, Mạnh Hàn vẫn nói ra những lời này. Hắn tin tưởng, Pháp Thánh Jerome đối diện có thể nghe được rõ ràng ý tứ của hắn.

- Giúp đỡ?

Ánh mắt Pháp Thánh Jerome có chút sáng ngời, nhìn Mạnh Hàn dường như có ngộ ra, dường như đang hỏi dò Mạnh Hàn nói vậy là có ý gì.

- Ý của ta là, Jerome đại nhân ta có một vị giáo sư ma pháp rất tốt. Hắn là một ma đạo sư đỉnh phong.

Mạnh Hàn mỉm cười, nhìn về phía Pháp Thánh Jerome nói:

- Ta nghĩ, nếu như hắn có thể gia nhập nghiệp đoàn ma pháp sư đồng thời chỉ dẫn bên ngoài cho ngài, có lẽ có thể mang đến cho đại nhân một vài tin tức tình báo phong phú. Đồng thời, ta sẽ dốc hết sức lực tiến hành ủng hộ trên phương diện kim tệ, trợ giúp ngài có thể sớm nhận được quyền nói chuyện mà ngài nên được.

Lời Mạnh Hàn vừa nói ra khỏi miệng, mặt Pháp Thánh Jerome liền đỏ ửng. Hắn tự biết bản thân hắn một Phó hội trưởng có địa vị thế nào trong nghiệp đoàn ma pháp sư. Nhưng nghe từ trong miệng Mạnh Hàn nói ra, lại hoàn toàn là một chuyện khác. Nếu không phải thứ trên tay Mạnh Hàn còn có tác dụng rất lớn đối với hắn, nói không chừng Pháp Thánh Jerome sẽ thẹn quá thành giận. Tuy nhiên, hắn cũng nghe ra được ý tứ từ trong miệng Mạnh Hàn. Đây là dự định ủng hộ hắn trên phương diện kinh tế. Đối với hắn cũng như đối với Mạnh Hàn đều có lợi.

- Dốc hết sức lực ủng hộ?

Giống như không dám xác định, Pháp Thánh Jerome lại xác nhận một chút.

- Đúng, dốc hết sức lực ủng hộ.

Mạnh Hàn mỉm cười gật đầu, lặp lại một lần nữa:

- Chỉ cần ngài cần, chỉ cần ta có, sẽ ủng hộ không giới hạn!

Pháp Thánh Jerome nghe Mạnh Hàn nói vậy, không nhịn được hít một hơi lạnh. Mạnh Hàn nói ủng hộ không giới hạn. Khái niệm này nghĩa là gì, chí ít hắn vô cùng rõ ràng. Hiện tại gần như bất cứ lúc nào Mạnh Hàn cũng có thể xuất ra hơn trăm vạn kim tệ. Cho dù là nghiệp đoàn ma pháp sư không thiếu kim tệ, nhưng con số như vậy cũng sẽ khiến Pháp Thánh Jerome không thể không trở nên kích động.

Nếu quả thật có Mạnh Hàn ủng hộ kim tệ, hơn nữa người của Mạnh Hàn, một ma đạo sư đỉnh phong có thể bước vào cảnh giới Pháp Thánh bất kỳ lúc nào. Cho dù là tại nghiệp đoàn ma pháp sư cũng chưa chắc có bao nhiêu người như vậy. Nếu như bên mình có thêm một nhân vật cường lực như vậy, hơn nữa kim tệ có thể thu mua một vài thành viên nghiệp đoàn, như vậy có thể kết luận, địa vị Phó hội trưởng của Jerome có thể tăng lên.

- Ngươi muốn như thế nào?

Sau khi xác định thái độ của Mạnh Hàn, tuy rằng hưng phấn nhưng Pháp Thánh Jerome vẫn cẩn thận hỏi dò Mạnh Hàn, xem hắn có điều kiện gì.

- Nghiệp đoàn ủng hộ!

Hiện tại đã không phải là ma pháp học đồ thỉnh giáo Pháp Thánh, mà là hai người đang cò kè mặc cả chuyện làm ăn. Mạnh Hàn sớm không có thái độ ngưỡng mộ Pháp Thánh đại nhân. Hắn không chút do dự mở miệng nói:

- Ta chỉ muốn có thể dùng kim tệ mua được phương pháp tu luyện, mua được sách ma pháp, mua được trang bị ma pháp, và chỉ điểm thích hợp trên phương diện tu luyện ma pháp.

Nói xong, dường như hắn cảm giác mình quên điều gì, hắn thoáng dừng lại một chút. Tiếp đó lại nhanh chóng nói tiếp:

- Còn nữ, chính là nếu như những người dân sinh đôi của ta thật sự có thiên phú ma pháp, chí ít phải cho bọn họ cơ hội thí luyện ma pháp học đồ.

Suy nghĩ một chút, dường như hắn cảm thấy không còn điều gì khác, hai tay hắn mở ra:

- Chỉ có vậy thôi.

- Chỉ có vậy thôi sao?

Dường như không thể tin được yêu cầu của Mạnh Hàn lại chỉ có vài điều nhỏ như vậy, so với điều hắn phải bỏ ra, quả thực gần như là điều kiện tặng không. Vậy nếu như hắn còn không đáp ứng, quả thực không có thiên lý.

- Chỉ có vậy thôi!

Mạnh Hàn lại khẳng định, hai mắt chăm chú nhìn khuôn mặt Pháp Thánh Jerome, chờ hắn trả lời.

Pháp Thánh Jerome đứng yên tại chỗ, bắt đầu suy ngẫm. Nếu như người ngoài nhìn thấy tình hình bên trong gian phòng, nhất định sẽ kinh ngạc kêu ra thành tiếng. Bản thân hắn là Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư Pháp Thánh Jerome đại nhân, lại đứng ở đó không nói câu nào. Còn ma pháp học đồ nho nhỏ kia, lại bình yên ngồi ở trên ghế không chút hoang mang, hình như đang nhắm mắt dưỡng thần.

Rốt cuộc, Pháp Thánh Jerome thở dài một hơi, nhìn Mạnh Hàn, trên mặt hiện lên một nụ cười mỉm. Sau đó, hắn đưa một tay tới trước mặt Mạnh Hàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.