Thiên Hạ Vô Song

Chương 813: Chương 813: Chiếm hết tiện nghi




Không chờ một đám thành viên của đội danh dự kinh ngạc kêu lên, Eva đã thản nhiên nhìn về phía bọn họ bắt đầu ngoắc tay.

Thân thủ gọn gàng nhanh chóng và thái độ dửng dưng như không nhất thời chọc giận toàn bộ thành viên của đội danh dự.

- Ta đến đây!

Một gia hỏa dáng vẻ cường tráng, cầm vũ khí trực tiếp vọt lên. Người vẫn còn cách rất xa, hắn đã vung kiếm lớn lên thật cao, nương theo tốc độ vọt tới trước, chém một đòn hung hãn về phía Eva.

Thân hình Eva chỉ là chớp hiện một cái, sau đó lại duỗi bàn tay trắng trẻo non nớt chặt xuống. Bàn tay của nàng cũng công kích ở vị trí tương tự, hạ gục người thứ ba.

- Thật buồn chán. Các ngươi cùng lên đi!

Eva hết sức bất mãn trước trình độ đối kháng như vậy. Còn không thoải mái bằng lúc đánh nhau tập luyện với đội thân vệ. Trên mặt nàng đầy vẻ khó chịu nhìn về phía những thành viên còn lại trong đội danh dự kêu một tiếng, sau đó đứng ở tại chỗ, lẳng lặng chờ bọn họ xông lên.

Các thành viên của đội danh dự hai mặt nhìn nhau. Tuy rằng tính cách kiêu ngạo, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ đều là kẻ ngu ngốc. Huống hồ, với tình hình vừa rồi, ngay cả kẻ ngu ngốc cũng có thể nhìn ra được, Eva tuyệt đối là một cao thủ siêu cấp. Đối mặt với cao thủ như vậy, mọi người đang do dự không biết nên ứng phó như thế nào. Nhưng Eva đã thiếu kiên nhẫn.

- Các ngươi không lên, bản thân ta muốn công kích rồi!

Nói xong, Eva xông lên hai bước về phía các chiến sĩ đội danh dự đối diện. Không biết tại sao nàng lại ngừng lại, xoay người nhìn về phía Mạnh Hàn kêu lên:

- Ta đã nói với bọn họ, không tính là không tuân thủ quy củ chứ?

- Không tính không tính!

Mạnh Hàn vô cùng phấn khởi khoát tay, cười hì hì nói:

- Thực sự tuân thủ quy củ! Làm không sai, Eva!

Nói xong, Mạnh Hàn còn đưa ngón tay cái ra.

Cơ hội. Trong nháy mắt khi Eva quay đầu hỏi dò, các thành viên đội danh dự đều phát hiện ra cơ hội tốt này. Gần như ăn ý với nhau, mười mấy người đồng thời ra tay, tấn công về phía Eva. Nghiêm khác mà nói, việc này đã xem như là đánh lén.

Quỷ dị chính là trong tình hình như vậy lọt vào trong mắt của Mạnh Hàn cùng hơn trăm người trong đội ngũ đang đứng vây xem, lại không có một người nào lên tiếng nhắc nhở. Dường như Eva không phải của người trong đội ngũ của bọn họ vậy.

Trong nhắt mắt, tâm trạng Angelina liền trầm xuống. Nàng biết rõ ràng, biểu hiện người của Mạnh Hàn như vậy, nói rõ bọn họ có lòng tin tuyệt đối vào Eva. Đúng như dự đoán, những người kia còn chưa công kích tới, từng người đã bắt đầu bay lên. Nhưng không biết từ lúc nào Eva đã quay đầu trở lại, phát huy ra tốc độ kinh người của nàng, trực tiếp xông vào đám người đánh lén này.

Một người một quyền đánh bay tất cả, Eva giống như một con rồng Bá Vương tức giận, vọt vào trong đội danh dự. Có đông bia ngắm tập quyền như vậy, tuy rằng quyền lực còn chịu sự hạn chế, nhưng đã đủ khiến Eva rất sảng khoái phát tiết một phen.

Chẳng bao lâu, hơn trăm người đội danh dự của đế quốc Hắc Ám đã bị diệt hoàn toàn. Tất cả không có một ai ngoại lệ đều nằm ở trên mặt đất. Bất kể là sử dụng vũ khí hay tay không, bất kể là chiến sĩ hay ma pháp sư, không có một người nào đứng nổi, cũng không có một người nào tỉnh táo.

- Thật kém cỏi!

Eva dường như vẫn không cảm thấy đã tay, lắc đầu, thở dài nói:

- Đánh nhau với Andy tiên sinh vẫn cảm thấy đã nghiền hơn.

Mạnh Hàn và Angelina vẫn ngồi như vậy, ngay cả ý định đứng lên đều không có. Angelina bình tĩnh xem xong cảnh tượng như vậy, lúc này mới khẽ quay đầu hỏi:

- Hầu tước đại nhân, ban đầu ngươi đã biết là kết quả như vậy chứ?

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn gật đầu một cái:

- Một mình Eva một người liền đánh ngã tất cả thành viên đội thân vệ của ta. Cho dù người của nàng có lợi hại hơn nữa, cũng không thể nào mạnh hơn nhiều so với người của ta được. Đã dự đoán được!

- Có phải ngươi cảm thấy, ngày hôm nay ngươi đắc tội những người này còn chưa đủ hay không?

Lần này Angelina đã hoàn toàn không muốn tranh cãi ưu khuyết điểm gì đó với Mạnh Hàn nữa. Vẫn cứ để cho nghị trưởng các hạ cơ trí trao đổi với gia hỏa giảo hoạt Mạnh Hàn này!

- Làm sao có thể như vậy được?

Mạnh Hàn lắc đầu nói:

- Là nàng nói muốn đánh, ta vẫn nói không muốn, nàng nhất định kiên trì muốn trách, sao có thể trách ta được?

- Nhưng rất hiển nhiên, hiện tại bọn họ sẽ không trách ta, chỉ có thể trách ngươi!

Angelina nở nụ cười, sau đó trong lòng đầy chờ mong xem Mạnh Hàn trả lời như thế nào.

- Tùy thôi. Ta không để ý tới!

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Muốn ta giết chết thêm vài người, ta không để ý như thế.

Một khi Mạnh Hàn không để ý, Angelina cũng không còn cơ hội nhìn Mạnh Hàn khẩn trương nữa. Hiện tại nàng đã hoàn toàn khâm phục Mạnh Hàn. Dường như hắn đã nắm được toàn bộ nhược điểm của mình, làm cho mình sợ ném chuột vỡ đồ không dám động thủ. Hơn nữa hạ nhân liên thủ cũng bị hắn tùy ý an bài, ngay cả chỗ phản kháng cũng không có.

Không biết tại sao, Angelina tóm lại cảm giác, cho dù hiện tại nàng so chiêu với Mạnh Hàn, nàng cũng khó nói được mình có phải là đối thủ của Mạnh Hàn hay không. Điều này chỉ thuần túy là trực giác, trực giác của nữ nhân.

- Chỉ có điều, nếu như ta là nàng, ta sẽ không lãng phí cơ hội tốt như vậy.

Mạnh Hàn cười dài thưởng thức vẻ khốn quẫn của các thành viên đội danh dự đang nằm ngổn ngang trên mặt đất, vừa nhắc nhở Angelina.

- Cơ hội tốt gì vậy?

Angelina quả nhiên mắc câu, hỏi tới.

- Huấn thị!

Mạnh Hàn mỉm cười, chỉ vào những gia hoả vẫn hôn mê bất tỉnh:

- Cứu tỉnh bọn họ, sau đó nghiêm túc răn dạy bọn họ, để bọn họ biết, ngươi vì để cho những gia hỏa vô dụng bọn họ biết được ngoài trời có trời, trên người có người, đã không tiếc thỉnh cầu hầu tước đại nhân Antonio phái ra chiến sĩ tinh nhuệ nhất trong đội thân vệ, cho bọn họ một bài học khó quênnày. Chí ít làm xong những việc này, những gia hoả bọn họ sẽ thành thật một chút, sau đó sẽ không dám nói lời thất lễ nào đó đối với nàng nữa.

Cái gì cũng có thể để Mạnh Hàn nói ra. Angelina tỉ mỉ cân nhắc một chút, lại cảm thấy nếu nói như lời Mạnh Hàn vừa nói, những người này không chỉ không ghi hận Mạnh Hàn, còn có thể một lòng cảm kích bản thân Angelina.

Nghĩ tới đây, Angelina rốt cuộc không nhịn được, lớn tiếng hỏi:

- Cuối cùng, quản gia của ngươi lúc nào đến, sau đó lập tức khởi hành! Mấy ngày này ta không muốn gặp ngươi. Chờ ngươi chuẩn bị kỹ càng, thì đi thông báo với thành chủ. Hắn sẽ cho sắp xếp tốt tất cả cho các người!

Không biết Angelina răn dạy những thành viên đội danh dự này thế nào, nhưng lúc Mạnh Hàn và các chiến sĩ đội thân vệ trở lại quán trọ đã được an bài trước, thành chủ đại nhân chịu trách nhiện tiễn đưa vẫn cẩn thận từng li từng tí một, không ngừng hỏi Mạnh Hàn có yêu cầu gì không. Hắn rất sợ mình chiếu cố không chu toàn.

Mạnh Hàn biết, lần này hắn đã kích động Angelina và tất cả đội danh dự mà nàng dẫn theo. Mấy ngày này trong quá trình chờ đợi, không gặp nàng cũng là một cơ hội rất tốt để Angelina cẩn thận cảm nhận dư vị của những lời Mạnh Hàn đã nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.