Thiên Hạ Vô Song

Chương 951: Chương 951: Coi tiền như rác (2)




Nghị trưởng các hạ cũng trở nên trầm mặc, dường như đang cân nhắc điều gì. Một lúc lâu, nghị trưởng các hạ mới phân phó một câu:

- Ngày mai dẫn theo hầu tước đại nhân đi khảo sát, quan sát địa bàn của những người kia trước tiên.

- Vâng, đại nhân!

Tuy rằng Angelina không biết tại sao nghị trưởng các hạ lại nói như vậy, nhưng nàng vẫn nhu thuận đáp ứng một tiếng.

Trong phòng Mạnh Hàn, Nicole gần như nhặt được chí bảo. Chủy thủ đã nắm chặt trong tay. Nàng đã biết, chủy thủ đã hoàn toàn không giống trước. Thú hồn được phong ấn bên trong đã không phải là Chimera cần nàng tiếp tục giết chóc mới có thể chậm rãi hồi phục, mà biến thành một thú hồn Chimera siêu cấp. Chỉ có điều bởi vì bị phong ấn căn bản không có cách nào thoát ra được, vẫn bị ràng buộc ở bên trong chủy thủ.

Bởi vì trước đó thời điểm Nicole thông qua chiến đấu chinh phục Chimera vẫn còn nhớ rất kỹ. Lúc này Chimera đối với Nicole vẫn có một loại khuất phục tự đáy lòng.

Cầm chủy thủ trong tay, Nicole vẫn có một loại cảm giác thuận buồm xuôi gió. Sau khi vung vẩy mấy lần, thật giống như sử dụng cánh tay của mình vậy. Hơn nữa bởi vì thú hồn Chimera được tăng cường, nàng lại có thêm mấy phần tự tin. Nếu như hiện tại có kẻ địch ở trước mặt Nicole. Cho dù kẻ địch có thực lực còn cường hãn hơn so với nàng, Nicole vẫn có tự tin chế ngự gây sát thương cho hắn.

- Đại nhân, bọn họ đây là?

Grace cũng không có thấy rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lúc này nàng đã bắt đầu cảm thấy có chút nghi hoặc.

- Bên trong bất hòa, chuyện bình thường thôi.

Mạnh Hàn mỉm cười, lắc tay ra hiệu không đáng để ngạc nhiên:

- Đừng tưởng rằng tại đế quốc Hắc Ám đế quốc Quang Minh chính là bền chắc như thép. Đấu tranh chính trị như thế, nơi nào cũng không thể tránh khỏi. Tuy nhiên ta thật ra không thể tưởng tượng được, bọn họ lại huyên náo lợi hại như vậy, còn biểu hiện ra ở trước mặt chúng ta.

- Vậy đại nhân vừa đắc tội trưởng lão Dany, liệu có phải sẽ có phiền toái lớn hay không?

Grace tương đối lo lắng chính là điểm này. Bị cuốn vào bên trong đấu tranh nội bộ của đế quốc Hắc Ám không phải là hiện tượng tốt lành gì.

- Yên tâm đi!

Mạnh Hàn nhìn đã hiểu rõ, nhẹ giọng khuyên can:

- Hiện tại chí ít nghị trưởng các hạ và Thánh Nữ điện hạ ở phía bên chúng ta. Huống hồ, chúng ta chỉ là người từ bên ngoài tới. Nếu thật sự muốn cản trở vẫn là bọn họ, không gây trở ngại cho chúng ta nhiều lắm. Mặc kệ ai lên đài, đều cần tạo mối quan hệ tốt với chúng ta. Chúng ta có tiền, không phải sao? Nếu như bọn họ đúng là bền chắc như thép, vậy chúng ta còn có thể có cơ hội gì nữa?

Hai bên giống như đều có dự định riêng của mình. Ngay đêm đó cũng không phát sinh ra đại sự gì nữa. Một đêm bình yên đến tận hừng đông. Sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Hàn liền từ biệt nghị trưởng các hạ, theo sự dẫn dắt của Thánh Nữ điện hạ bắt đầu cuộc hành trình khảo sát bên trong đế quốc Hắc Ám

Nói là khảo sát, nhìn bề ngoài chính là đang du sơn ngoạn thủy. Mỗi khi đến các thành thị đều ở lại kiểm tra một phen, nhìn thị trường, xem đặc sản các nơi xem có đáng để Mạnh Hàn đầu tư hay không. Dọc đường còn có lãnh chúa bản địa tiếp khách, chờ như thượng tân, hoàn toàn chính là tư thế chiêu đãi thần tài. Có đôi khi thậm chí ngay cả Angelina cũng không vừa mắt.

Đối với những vật phẩm đã có thị trường, Mạnh Hàn gần như không có ý tứ đầu tư. Điều Mạnh Hàn muốn chính là thực nghiệp, mà không phải loại mang tính có sẵn như vậy. Thứ đã có sẵn cho dù tốt, Mạnh Hàn cũng chỉ có thể kiếm đủ lợi nhuận vận chuyển. Điều này đối với hắn mà nói, căn bản không có ý nghĩa.

Ngược lại trong lòng Mạnh Hàn đã thoáng có một chút cân nhắc. Chỉ có điều hắn vẫn không nói với bất kỳ người nào. Trên đường hắn cùng Thánh Nữ điện hạ đi, cũng khiến Grace có cơ hội du lịch giải sầu, chơi rất vui vẻ.

- Vùng núi này không tồi, Thánh Nữ điện hạ!

Mạnh Hàn chỉ vào một vùng núi phía bên ngoài thành lớn nào đó, đột nhiên nói với Angelina:

- Ta có hứng thú với vùng núi này. Nếu như ta muốn mua vậy giá cả là bao nhiêu?

- Vùng núi rừng này sao?

Không chờ Thánh Nữ điện đáp lại, thành chủ đại nhân ở bên cạnh vẻ mặt hưng phấn nhích lại gần, tranh trả lời:

- Hầu tước đại nhân, khu rừng núi này lại là bảo bối của chỗ chúng ta, sẽ không dễ dàng để cho người khác động tới. Tuy nhiên nếu đại nhân cảm thấy hứng thú, như vậy, chỉ cho thuê không bán. Một năm chỉ cần mười vạn kim tệ là được!

Trên mặt thành chủ lộ ra một nụ cười không có cách nào kiềm chế được. Hai mắt nhỏ híp lại, giống như đã thấy được rất nhiều kim tệ cuồn cuộn vọt về phía trong ngực của mình. Không ngờ hầu tước đại nhân Antonio thần tài trong truyền thuyết lại coi trọng vùng núi này. Như vậy cho dù vùng núi này trước đó không đáng một xu, hiện tại cũng muốn làm thành bảo bối.

Câu trả lời này, khiến Angelina rất ngạc nhiên, đồng thời cũng làm cho các nữ nhân bên cạnh Mạnh Hàn quả thực không thể tin tưởng được. Mạnh Hàn chỉ vào một vùng núi hoang, trọc lóc ngoại trừ có chút thực vật ít ỏi ra, cũng chỉ còn sót lại bùn đất nham thạch cát sỏi,làm gì có dáng vẻ bảo bối như lời thành chủ đại nhân vừa nói? Ngược lại so với không dễ dàng không cho người khác động vào, nơi này căn bản cũng không có người ở, làm gì có người muốn động vào nó chứ?

Nơi hoang tàn như vậy, cho dù lấy tặng người khác chắc hẳn cũng chẳng có ai muốn. Nhưng hiện tại Mạnh Hàn vừa lộ ra một chút dáng vẻ cảm thấy hứng thú, lập tức liền biến thành bảo địa, còn chỉ cho thuê không bán, một năm mười vạn kim tệ!

Cho dù là Angelina Thánh nữ điện hạ, cũng cảm thấy thành chủ này thật sự có chút quá đáng. Nhưng hiện tại mình là đại biểu của đế quốc lại không cách nào nói gì được đối với thành chủ đại nhân. Dù sao nơi này là lãnh địa của hắn, xử lý như thế nào vẫn là do hắn tính toán.

- Quá đắt. thuê không nổi!

Mạnh Hàn chỉ tấm tắc tán hít sâu một hơi, sau đó tiếc hận nói một câu, cũng không tiếp tục xem nơi đó nữa, xoay người rời đi. Vừa đi, hắn vừa dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn Angelina một chút. Vừa vặn lúc này Angelina cũng nhìn qua hắn. Mạnh Hàn đột nhiên nở nụ cười với Angelina. Sau đó Mạnh Hàn nghểnh đầu leo lên xe ngựa của mình, thét to một tiếng. Cả đội ngũ lập tức bay lên không rời đi.

Thành chủ đại nhân lại không có hứng thú tiếp khách nữa, bắt đầu thét thủ hạ của chính mình, lập tức phái người tới trên vùng núi này cẩn thận điều tra, có phải có mở đá tinh thạch bạch diệu cùng với loại ở trên lãnh địa của hầu tước đại nhân, hoặc là khoáng sản hiếm có nào đó hay không. Nói chung, Antonio hầu tước đại nhân coi trọng, cũng không phải là chuyện buôn bán kiếm tiền bình thường chứ?

Nhóm người của Mạnh Hàn còn bay chưa xa, toàn bộ vùng núi đã bị đào thành một công trường cực lớn. Thành chủ đại nhân hưng phấn đứng ở một bên, chờ thủ hạ của mình báo cáo lại tin tức phát tài chính xác.

Tiếp đó, Mạnh Hàn giống như nhìn được lòng tham và dã tâm của những lãnh chúa đế quốc Hắc Ám đối với của cải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.