Thiên Hạ Vô Song

Chương 507: Chương 507: Dấu hiệu chiến tranh




Đội ngũ như vậy sao có thể là đội thân vệ của một thành chủ nho nhỏ bình thường được. Cho dù là đội quân cung đình của quốc vương bệ hạ chắc hẳn cũng không có được thực lực dọa người như vậy.

Sau khi nhận được niềm vui bất ngờ này, Mạnh Hàn không khỏi có chút đắc ý. Mặc kệ ở thế giới nào, đúng là cơ sở kinh tế vẫn quyết định kiến trúc thượng tầng. Ngay cả thực lực quân đội cũng như vậy. Dựa theo giá cả những thứ Mạnh Hàn trang bị cho mọi người như quả Ma Trản Hoa và áo chống đạn tơ nhện, nỏ kim loại gấp, binh khí trong tay, các loại quyển sách ma pháp, mỗi thân vệ, Mạnh Hàn gần như đã tập trung hơn hai ngàn kim tệ.

Cho dù quốc vương bệ hạ cũng chưa chắc sẽ cam lòng tập trung một khoản tiền vốn lớn như vậy, chỉ vì hai trăm chiến binh. Không thể không nói, hiện tại Mạnh Hàn thật sự đã vô cùng giàu có.

Đang thời điểm Mạnh Hàn cảm khái và đắc ý, Grace và Elyse lại dắt tay nhau xuất hiện ở văn phòng Mạnh Hàn. Hai nàng đối với Joey và Juli đang dựa sát bên cạnh Mạnh Hàn hoàn toàn không có bất kỳ mâu thuẫn nào, chỉ mỉm cười hiểu ý đối với hai nàng.

- Cái gì? Bây giờ trên tay chúng ta chỉ có chưa tới 1 vạn kim tệ sao?

Vừa nãy Mạnh Hàn còn cảm giác mình giàu có, ngay lập tức hắn đã nhận được một đòn phủ đầu. Trước đây, 1 vạn kim tệ đối với Hoàng Sa Trấn chính là một khoản tiền kếch xù cả đời cũng không nhất định có thể xài hết. Nhưng bây giờ, với tình hình Mạnh Hàn tiêu tiền giống như nước chảy, lại không chịu nổi nửa tháng.

Thật may, Mạnh Hàn còn có một phần dự bị chưa được dùng tới. Những cái nỏ gấp kim loại được trao đổi với hàng mỹ nghệ của Tinh Linh Tộc. Cho tới nay Mạnh Hàn vẫn chưa ra tay. Hiện tại xem ra không xuất thủ không thể tìm kiếm được nguồn của cải tăng trưởng mới. Nếu như thực sự không được, chỉ có thể dùng quyển sách mặt phẳng chiếu cao cấp để đổi lấy kim tệ.

- Tìm một đại lý thích hợp, bán một phần hàng mỹ nghệ đi!

Mạnh Hàn vừa chỉ thị vừa nghĩ, không phải mình bán đấu giá, lợi nhuận sẽ lớn hơn một chút sao? Đáng tiếc, nơi này không có phòng đấu giá. Ý nghĩ này vừa tới, Mạnh Hàn liền cảm thấy mình cần thiết phải thành lập một phòng đấu giá. Có thể đem những hàng mỹ nghệ này bán đấu giá ra ngoài, tuyệt đối sẽ kiếm được nhiều hơn so với để đại lý bán hộ. Hiện tại Mạnh Hàn đã không phải như trước kia cần lôi kéo lợi ích khắp nơi mới có thể sinh tồn.

- Các ngươi cảm thấy, chúng ta xây dựng một phòng đấu giá độc nhất vô nhị thì thế nào?

Mạnh Hàn vừa hỏi dò, trong đầu vừa tưởng tượng ra những kiến trúc nổi danh của kiếp trước, xem thử có kiến trúc nào sẽ thích hợp hơn cả.

- Đại nhân, có khả năng không còn kịp nữa.

Elyse cười khổ tiếp lời nói:

- Công quốc chúng ta sẽ lập tức gặp phải một trận chiến tranh. Có thể, chẳng mấy chốc Công quốc sẽ đưa lệnh thu thập đến bên này. Đại nhân!

Chiến tranh? Mạnh Hàn đi tới thế giới này trong thời gian lâu như vậy, vẫn chưa từng trải qua chiến tranh. Mấy năm gần đây luôn luôn gió êm sóng lặng. Trong lúc đó mỗi Công quốc cũng không hề vấn đề gì lục đục quá lớn, chỉ có vài xung đột nhỏ không thể tránh được, nhưng chưa tới mức sẽ phát động chiến tranh.

Nghe thấy Grace nói như vậy, trong lòng Mạnh Hàn ngược lại đột nhiên có chút chờ đợi. Trong lòng đang chờ mong có thể mở mang kiến thức một chút xem chiến tranh ở thế giới này thế nào, mở mang kiến thức một chút xem ma pháp trong chiến tranh sẽ được sử dụng với quy mô lớn tới mức nào. Sau khi ý thức được điểm này, Mạnh Hàn đột nhiên cảm giác được, mình không nên có ý nghĩ như vậy mới phải. Với suy nghĩ như vậy, dường như mình không mấy thích hòa bình.

- Vì nguyên nhân gì vậy? Kẻ địch là ai, có biết không?

Hiếu kỳ thì hiếu kỳ, Mạnh Hàn vẫn muốn hiểu rõ ràng mọi chuyện. Mặc dù bản thân Mạnh Hàn cảm thấy hiếu kỳ đối với chiến tranh, nhưng hắn biết, một khi khai chiến, thương nghiệp sẽ gặp phải đả kích lớn. Hoàng Sa Thành bây giờ thuần túy dựa vào thương nghiệp để lập nghiệp. Vừa nãy Grace còn nói kim tệ không đủ dùng, Mạnh Hàn đương nhiên hiểu rõ ràng.

- Nguyên nhân cụ thể thế nào vẫn không rõ ràng lắm. Có thể bên Jensen tiên sinh sẽ biết nhiều hơn một chút.

Elyse chỉ nhận được tin tức, nhưng chuyện chiến tranh như vậy, Elyse không có khả năng biết rõ ràng để báo cáo với Mạnh Hàn, cho nên nàng chỉ cảnh tỉnh Mạnh Hàn trước.

Thời điểm Elyse đi tìm Jensen tiên sinh, Mạnh Hàn bắt đầu suy ngẫm. Cuộc chiến tranh lần này đột nhiên xuất hiện, sẽ tạo ra ảnh hưởng thế nào đối với mình và Hoàng Sa Thành. Thấy Mạnh Hàn đang suy nghĩ, Grace và Joey Juli ở bên cạnh cũng không nói lời nào. Ba nàng đều ngồi xuống lẳng lặng chờ đợi. Các nàng sợ quấy rầy trong lúc Mạnh Hàn suy nghĩ.

Một khi chiến tranh mở ra, chí ít chuyện buôn bán sẽ bị ảnh hưởng rất lớn trên phương diện thương lộ. Cho dù ở bên trong Công quốc một vài chuyện làm ăn sẽ không bị chèn ép quá đáng, nhưng lãnh chúa các nơi chắc hẳn đều đặt ý nghĩ vào cuộc chiến tranh này, sẽ không quá chú trọng tới nhu cầu xa xỉ phẩm. Chỉ có chuyện buôn bán tơ lụa có thể đi qua con đường sa mạc, còn cái khác nhất định sẽ chịu ảnh hưởng lớn.

Không phải nói đại pháo vừa vang, hoàng kim vạn lạng sao? Làm sao tới bên cạnh mình, liền biến thành như vậy? Lẽ nào, nhất định phải buôn bán súng đạn, mới có thể kiếm được tiền sao? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Mạnh Hàn bỗng nhiên liền cảm thấy, trong lòng liền nảy sinh một dục vọng mãnh liệt. Có thể buôn bán vũ khí súng đạn cũng là một lựa chọn không tồi.

Hiện tại xe thiết giáp đã được thử nghiệm thành công, hơn nữa có áo chống đạn tơ nhện, nỏ kim loại đã không phải là thứ đặc biệt quan trọng gì nữa. Không phải hiện tại trong chiến tranh có thể đưa chúng ra ánh sáng, sau đó tranh thủ đơn đặt hàng sao?

Ý nghĩ này chỉ mới chợt hiện ra trong đầu Mạnh Hàn, hắn chưa từng nói với bất kỳ người nào. Ngay thời điểm Mạnh Hàn đang suy ngẫm, Jensen tiên sinh đã chạy tới văn phòng Mạnh Hàn.

Đại nhân, chúng ta vừa nhận được tin tức mới nhất, lệnh động viên chiến tranh của Công quốc sẽ đến trong 3 ngày nữa. Hơn nữa trong lệnh điều động còn ra lệnh cho đại nhân ngài nhất định phải chạy tới tiền tuyến trong vòng mười ngày.

- Jensen tiên sinh vừa vào cửa, liền nói ra những lời này.

- Trong vòng mười ngày chạy tới tiền tuyến sao?

Mạnh Hàn không nhịn được nhíu mày, nơi này đến thành bảo cự thạch, cố gắng đi nhanh hết mức cũng phải mất khoảng mười ngày. Tiền tuyến ở chỗ nào còn không biết, lại muốn thêm vào thời gian lệnh động viên chuyển tới đây, như vậy không phải cố ý làm khó dễ người khác sao?

- Lần này tổng chỉ huy chiến tranh Công quốc là Đại điện hạ.

Jensen tiên sinh dò thăm rất nhiều tin tức, đây chỉ là một trong số đó. Nghe thấy tin tức kia, Mạnh Hàn lập tức hiểu được, vì sao lại có mệnh lệnh hoang đường như vậy. Đây vốn là Đại điện hạ cố ép mình.

Nhìn thấy thần sắc Mạnh Hàn có phần không quan tâm, Jensen tiên sinh giống như còn gấp hơn cả Mạnh Hàn. Jensen tiên sinh vội vàng nhắc nhở:

- Đại nhân, nếu như ngài nhận được mệnh lệnh không chạy tới kịp, Đại điện hạ có quyền dùng quân pháp xử trí ngài!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.