Thiên Hạ Vô Song

Chương 474: Chương 474: Đấu ma pháp (2)




Hắn chỉ có dùng loại ma pháp với uy lực cường đại cực đoan để phản kích. Đồng thời hắn cũng muốn tranh thủ thời gian để các thân vệ của mình hồi phục.

Vèo vèo.

Hai đạo hào quang màu đỏ trực tiếp rơi thẳng vào trong đám kẻ địch. Nổ trước tiên chính là cuồng bạo hỏa diễm hoàn. Một vòng hỏa diễm còn lớn hơn cả eo người tạo thành vầng sáng màu đỏ, lấy điểm bạo phát làm tâm, sau khi rơi xuống đất bắt đầu khuếch tán ra phía ngoài.

Ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra. Vầng sáng màu đỏ lấy một tốc độ không tầm thường, lóe lên một cái rồi biến mất. Nhưng nơi vầng sáng lướt qua, tất cả kẻ địch dường như đều bị một lực lượng khổng lồ hất tung ngã trên mặt đất. Ngay sau đó chính là ánh lửa ngút trời có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ, bắt đầu cháy rừng rực.

Hơn năm trăm kỵ binh, không có một người nào có thể thoát khỏi vầng sáng bao phủ. Tất cả đều ở bên trong phạm vi công kích. Điều càng khiến Mạnh Hàn không thể tưởng tượng được chính là ngay cả người bên phe mình cũng bị vầng sáng bao phủ ở bên trong. Mạnh Hàn hoảng sợ vội vàng thả ra một ma pháp thuẫn để bảo vệ cho mọi người.

Ma pháp thuẫn của Mạnh Hàn cách trung tâm của cuồng bạo hỏa diễm hoàn rất xa. Bởi vậy uy lực truyền đến bên này rất nhỏ. Tuy rằng ma pháp thuẫn không thể hoàn toàn trung hoà tổn thương do hỏa diễm gây ra, nhưng may mắn chính là, nơi này vừa bị công kích của quả bóng nước đụng phải.

Hơn nữa còn có một thuật đóng băng. Hỏa diễm hoàn đánh nát ma pháp thuẫn, chỉ có thể làm nhiệt độ tăng cao. Nhưng lại đúng lúc gặp phải băng sương do thuật đóng băng công kích tạo thành trên người của các thân vệ và xung quanh khiến băng sương bị hòa tan ra. Còn người, lại không gặp phải tổn thương gì.

Uy lực của ma pháp cấp bảy lớn như vậy sao? Mạnh Hàn nhìn diện tích và uy lực trung tâm hỏa diễm hoàn tàn phá bừa bãi, không nhịn được kinh ngạc không nói lên lời. Nhưng điều khiến Mạnh Hàn kinh ngạc còn lâu mới kết thúc. Sau khi hỏa diễm hoàn đã kết thúc, Liên châu liệt diễm mới chính thức bắt đầu công kích.

Có hơn trăm quả cầu lửa cỡ bằng chậu rửa chân mà Mạnh Hàn đã nhìn thấy kiếp trước từ trên trời lao xuống. Hơn trăm quả cầu lửa dày đặc lại chính xác nện xuống tâm điểm bên trong phạm vi hơn trăm mét địa vực của ma pháp vừa rồi. Mỗi hỏa cầu lớn đều phát ra một tiếng nổ mãnh liệt.

Theo Mạnh Hàn thấy, khu vực này hiện tại quả thực có thể được gọi là chiến tranh chi Vương với pháo lớn công kích bao trùm.

Các thân vệ đã hồi phục. Nhưng lúc này không một ai nhúc nhích. Mọi người đang kinh ngạc nhìn cảnh tượng giống như địa ngục ở phía đối diện cách đó không xa. Không ai nói một lời nào. Ma pháp sư quá cường hãn, rốt cuộc chỉ còn lại từng đợt công kích giữa Mạnh Hàn và đối phương.

Bọn họ nhìn thấy rõ ràng không thể hiểu nhầm được. Điều này khiến tất cả mọi người kể cả Mạnh Hàn có được một khái niệm đúng đắn hơn. Hơn năm trăm chiến binh, gần như ngay trong hai đợt ma pháp công kích, đã bị tiêu diệt hoàn toàn, ngay cả một người cũng không trốn ra được.

Cho dù ở khoảng cách xa như vậy, bọn họ cũng có thể ngửi thấy được một mùi thịt nướng bay tới. Chỉ có điều vào lúc này, không một ai có tâm tình bình luận về mùi này.

Tuy nhiên, lúc này lại không có thời gian để cảm khái về lực sát thương của ma pháp nào cường đại hơn. Trong mơ hồ Mạnh Hàn cảm ứng được trong đám cháy, ngoại trừ nguyên tố hỏa ra, nguyên tố thủy đang chấn động vô cùng kịch liệt. Chắc hẳn ma pháp sư trong đội ngũ của kẻ địch đang phóng ra ma pháp. Trong tình hình trước mắt, dường như chỉ có một lời giải thích, đó chính là đối thủ đang phóng thích ma pháp tiến hành phòng ngự. Hơn nữa rất có thể vào lúc này hắn không tự lo cho mình được.

Nhân lúc hắn bệnh phải lấy mạng của hắn. Đây là một trong những quy tắc chuẩn mà Mạnh Hàn luôn tin chắc. Không cần suy nghĩ, Mạnh Hàn hét lớn một tiếng:

- Địa gai!

Tiếp đó, cánh tay Mạnh Hàn chỉ về khu vực nguyên tố ma pháp chấn động mà hắn cảm ứng được. Trong công kích ở trình độ này, nếu như thời điểm ma pháp phòng ngự bị quấy rầy sẽ có hậu quả thế nào, Mạnh Hàn hiểu rất rõ ràng.

Trong hỏa diễm, Mạnh Hàn không nhìn thấy rõ được nhân ảnh của đối phương, nhưng có thể dùng mấy trăm địa gai để thực hiện phương thức công kích thảm khốc nhất. Trải qua mấy chục ngày đi đường dẫn nguyên tố ma pháp nhập thể rèn luyện, Mạnh Hàn gần như có thể cảm nhận được địa gai mình phóng ra đụng phải thứ gì.

Mấy địa gai bị cưỡng ép phá hoại, khiến Mạnh Hàn càng xác định rõ ràng hơn vị trí của đối thủ. Ngay sau đó, Mạnh hàn liền tập trung mười mấy địa gai càng sắc bén hơn để công kích.

Sắc bén địa gai cũng không đạt được hiệu quả như mong muốn. Chí ít Mạnh Hàn cảm giác, địa gai cũng không xuyên qua được cái gì, mà bị một loại lực lượng mát mẻ đánh nát. Có thể tưởng tượng được đó chính là một loại ma pháp phòng hộ nào đó của đối phương, hoặc là ma pháp phản kích loại nhỏ.

Kẻ địch cũng không hề phản kích. Điều này có nghĩa là hắn không có năng lực phân tâm để thực hiện loại ma pháp công kích trong lúc này. Dường như hắn có thể chống đỡ được với địa gai thuật của Mạnh Hàn liên tục như vậy đã là cực hạn. Bởi vì Mạnh Hàn đã cảm giác được rõ ràng, đợt công kích thứ hai bị trung hoà nhưng không phải là hoàn toàn triệt để.

Lấy tinh thần lực của Mạnh Hàn hiện tại và thông qua dây chuyền khống chế ma lực, Mạnh Hàn trải qua thay đổi địa gai thuật cấp một, Mạnh Hàn có thể không tốn chút sức lực nào phóng thích hơn ngàn địa gia. Không chút do dự, Mạnh Hàn lại lập tức gọi địa gai lên.

Mạnh Hàn cảm ứng được đối phương luống cuống tay chân ứng phó với địa gai của mình đồng thời phải chống cự với liên châu liệt diễm. Đám cháy xung quanh đã bắt đầu chậm rãi phát sinh biến hóa. Đám cháy nổ kịch liệt kéo dài trong thời gian không lâu, nhưng liệt diễm vẫn hừng hực kéo dài không giảm. Mặc dù đã không còn quả cầu lửa liệt diễm, nhưng đám cháy vẫn bốc lên hỏa diễm, giống như tất cả đại địa đã bắt đầu bốc cháy.

Trong hỏa diễm chói mắt, một khu vực nhỏ lại có vẻ kỳ lạ, nhìn như rất yên tĩnh không có động tĩnh khiến người khác chú ý. Nơi đó giống như có một lồng vô hình, ngăn cách phần lớn hỏa diễm tiến vào. Trung tâm của cái lồng kia là một người mặc ma pháp bào.

Nhưng gia hỏa này lại mặt đen đầu xám, trong tay đang giơ cao một ma pháp trượng, trong miệng không ngừng niệm. Đồng thời dưới chân hắn thỉnh thoảng lại nhảy lên, tránh né địa gai có thể sẽ xuất hiện bất kỳ lúc nào.

- Mười người một tổ, thay phiên công kích!

Nhìn thấy tình hình như vậy, Joey và Juli sao có thể buông tha cơ hội như vậy. Nếu để cho ma pháp sư này thở ra hơi, chiếu theo mức độ công kích của ma pháp vừa rồi, nói không chừng bên phía mình sẽ phải thương vong nặng nề. Joey không chút do dự hạ lệnh thay phiên công kích.

Mười người một tổ dùng cường nỏ kim loại bắn ra. Những tiếng mũi tên xé gió rít lên chói tai, cực kỳ chính xác bắn về phía ma pháp sư đang đứng trong đám cháy. Vừa bắt đầu, vòng phòng hộ ma pháp của đối phương còn có thể chống đỡ được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.