Thiên Hạ Vô Song

Chương 198: Chương 198: Đến thu thuế




- Phát, lần này thật sự phát rồi!

Mạnh Hàn đã không còn lời nào để nói, đời này hắn chưa từng nhìn thấy nhiều kim tệ như vậy, hôm nay cuối cùng cũng cảm giác được cảm giác này, nằm ngủ trên kim tệ có thoải mái hay không? Thoải mái lắm đấy!

- Grace, Elyse, những nơi ở của song bào thai bị nguyền rủa không ai có cần có bao nhiêu?

Mạnh Hàn bỗng nhiên mở miệng:

- Hiện giờ chúng ta có thể cân nhắc một chút, vừa ý nơi nào chúng ta sẽ đi mua lại.

Kim tệ chồng chất như núi, Mạnh Hàn không cách nào thanh tỉnh được tất cả đều do buồng vệ sinh kiểu mới mang lại cho mình những thứ này. Trước kia không có buồng vệ sinh, cho dù trong nhà của quý tộc cao cấp nhất cũng chỉ có những khu đất bẩn không chịu nổi. Ít nhất Mạnh Hàn biết rõ Trung Cổ Châu Âu trên cơ bản là thủ đô Paris hoa lệ, căn bản cũng có những bãi rác cực lớn, bị phân và nước tiểu bao phủ khắp thành thị, một chút cũng không khoa trương.

Thế giới này so ra còn tốt một chút, nhưng mà tốt cũng có hạn, nhiều nhất cũng chỉ có trình độ của nông thôn xưa. .

Hai ba trăm bồn cầu tự hoại, căn bản không cách nào thỏa mãn thị trường mà quý tộc công quốc cần, Francis Tử tước sinh ý rất nóng nảy, trực tiếp cho Mạnh Hàn một đơn đặt hàng số lượng lớn, hơn nữa Tử tước các hạ bởi vì sáng ý của Mạnh Hàn mà đầy bồn đầy bát, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều, tất cả đơn đặt hàng đều dùng kim tệ thanh toán trước, cũng không cần nói cái gì là tiền đặt cọc.

Vì thế Mạnh Hàn không thể không chuyên môn bỏ thời gian đi ra mỏ đá trợ giúp những công nhân khai thác đá với số lượng lớn, hoàn thành các bồn cầu bán thành phẩm để chế tạo thành thứ cao cấp nhất. Daniel cùng Dennis hiện tại là trưởng mỏ đá, đồng thời cũng là người chế tác bồn cầu cao cấp. Mỗi lần đều là bọn họ hoàn thành các công việc, sau đó Mạnh Hàn đã giải quyết được vấn đề nước đọng.

- Mua dây buộc mình, mua dây buộc mình ah!

Mạnh Hàn lúc này bận rộn suốt một tháng, qua một tháng hắn mới có thể thoát thân ra được. Than thở một phen thì hắn lập tức phát hiện trong một tháng này đơn đặt hàng gia tăng không ít.

- Cái kia, vật dùng hiếm là quý ah! Donald tiên sinh.

Mạnh Hàn không thể đem quản gia Donald do Francis phái trú tại phủ lãnh chúa, tận tình giảng đạo ly. Đường đường lãnh chúa đại nhân chẳng lẽ mỗi ngày lại đi làm lao công của mỏ đá? Tuy là cách rèn luyện ma pháp, nhưng mà công tác này quá mức buồn chán a.

- Ý của đại nhân là?

Quản gia Francis phái trú lại cũng là người có nhãn lực, trước khi hắn tới nơi này Hầu tước đại nhân cùng Francis Tử tước đại nhân đồng thời dặn dò hắn, ngàn vạn không nên bởi vi Antonio tước vị Nam tước mà nhìn hắn thấp, quản gia Donald tự nhiên biết rõ phải dùng thái độ gì nói chuyện với Mạnh Hàn.

- Bồn cầu bình thường muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Mạnh Hàn cũng biết muốn hoàn toàn đoạn hàng là không thể nào, nhưng mà hắn chỉ có hắn mới chế ra được bồn cầu cao cấp a:

- Nhưng mà bồn cầu cao cấp không thể làm đầy đường được đúng không? Hàng năm chỉ có một trăm cái, như vậy mới có thể hiện thị ra vấn đề cao cấp của nó chứ?

- Không có vấn đề, chuyện này dựa theo ngài xử lý.

Quản gia Donald cũng là lão luyện trong kinh doanh, tự nhiên cũng biết Mạnh Hàn nói đạo lý đúng hay không. Lập tức gật đầu đồng ý, thậm chí không cần xin chỉ thị của Francis Tử tước các hạ. Tử tước đã trao toàn quyền xử lý ở nơi này cho hắn, chỉ cần kịp thời báo cáo kết quả là được rồi.

Hô, Mạnh Hàn thở dài một hơi, bởi như vậy chính mình chỉ cần đừng thời gian đi ra công trường khai thác đá là được rồi, mà không cần tốn hao quá nhiều thời gian đi chế tác bồn cầu. Thân là lãnh chúa đại nhân, rốt cục hắn cũng có thời gian nhàn rỗi.

Nhưng mà Mạnh Hàn vẫn khinh thường độ nóng của nó rồi, vừa mới thanh nhàn không có hai ngày, Grace vẻ mặt cổ quái đi tới:

- Đại nhân, có gia hỏa mang theo người muốn gặp đại nhân.

- Người nào?

Mạnh Hàn lúc này đang chỉ điểm Demi cùng Diana hai nữ cải tạo ma pháp, một bên thuận miệng hỏi.

- Hắn nói hắn là thuế vụ quan của Bạo Phong Thành.

Grace thần sắc cổ quái như trước, dường như đối với chuyện thuế vụ quan đã tới thập phần khó có thể lý giải.

- Thuế vụ quan?

Mạnh Hàn nghe xong lập tức ngẩn ngơ, nhưng mà lập tức cười rộ lên. Thuế vụ quan tới nơi này trừ thu thuế còn có thể có chuyện gì? Nhưng mà chẳng lẽ hắn không biết mình đã giao nạp thuế trong suốt mười năm rồi sao?

- Đi, đi gặp thuế vụ quan đáng yêu của chúng ta.

Mạnh Hàn cười lên, vung tay noi:

- Đem Kiều cùng Chu mang lên, mặt khác gọi Donald quản gia tới đây.

Kéo da hổ việc này Mạnh Hàn làm qua không ít, gọi quản gia Francis tới cũng có đạo lý kia. Sau louwng Donald không chỉ là Francis Tử tước đại nhân, còn có Hầu tước đại nhân và gia tộc của Hầu tước.

Hoàng Sa Trấn chỉ là một phần quản hạt của Bạo Phong Thành, nhưng mà Mạnh Hàn từ khi tiếp nhiệm chưa từng gặp qua thành chủ gì đó. Duy nhất một lần tâng bốc cũng là trực tiếp tìm lãnh chúa hành tỉnh Bá Tước đại nhân, tặng cho hắn một thanh bội kiếm Tinh linh tộc, về phần thành chủ Bạo Phong Thành Mạnh Hàn căn bản không biết.

- Đại nhân!

Nhìn thấy Mạnh Hàn xuất hiện, dường như tên thuế vụ quan cũng không biết ai là lãnh chúa, trực tiếp nhìn qua Mạnh Hàn cúi đầu thi lễ ưu nhã.

Mạnh Hàn cũng không thất lễ, có chút gật gật đầu xem như đáp lại. Nhưng tước vị của hắn là lãnh chúa của nơi này, là quý tộc, không cần phải đa lễ với một người không có tước vị gì đó.

Thuế vụ quan của thành chủ là một nam tử thông minh tháo vát, lần này tới đây mang theo một vệ đội thành chủ. Nếu như không cách nào thuận lợi hoàn thành an bài của thành chủ, không thiếu dùng bọn người này, phải vận dụng chút thủ đoạn bạo lực.

- Thuế vụ quan đại nhân đến đây có chuyện gì không?

Mạnh Hàn cười tủm tỉm nhìn đối phương, một chút cũng không muốn giới thiệu bản thân. Quản gia Donald đa mưu túc trí sớm đã nhìn ra Mạnh Hàn đánh chủ ý gì, nhưng hắn cũng không nói cái gì, chỉ lẳng lặng đứng đấy, dù sao chỉ phối hợp với Mạnh Hàn mà thôi, bất kể là Hầu tước đại nhân hay là Tử tước đại nhân cũng đã bảo hắn phối hợp với Mạnh Hàn rồi, cho nên hắn cần làm là yên lặng phối hợp.

- Đại nhân, kẻ hèn lần này tới đây theo lệnh của thành chủ đại nhân, đến Hoàng Sa Trấn trưng thu thuế.

Thuế vụ quan cũng cười tủm tỉm bình tĩnh nhìn qua Mạnh Hàn, trong nội tâm không ngừng oán thầm:

- Biết rõ còn cố hỏi, ta một thuế vụ quan trừ thu thuế chẳng lẽ còn có thể tới làm gì?

Oán thầm thì oán thầm, nhưng bất kể là thuế vụ quan cũng tốt hay là thành chủ đại nhân cũng tốt, đối với Hoàng Sa Trấn biến hóa trong thời gian ngắn này cũng vô cùng khiếp sợ. Ai có thể nghĩ đến một chỗ nguyền rủa bình thường không thu được cọng lông nào, trong thời gian ngắn lại biến hóa lớn như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.