Thiên Hạ Vô Song

Chương 770: Chương 770: Điệu múa sông lớn (2)




Chỉ cần trải qua sự luyện tập phù hợp, cũng có thể trở thành nghệ thuật cho nơi thanh nhã.

Sau khi nói xong về âm nhạc, Mạnh Hàn xoay người lại, nhìn Lidia nói tiếp đến vũ đạo.

- Như vậy cũng có thể được sao?

Miệng anh đào nhỏ nhắn của Lidia há thật to, trên mặt lộ vẻ khó tin.

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn mỉm cười. Giờ phút này vẻ mặt Lidia thật sự khiến hắn muốn vuốt lên trên mặt nàng một cái. Chỉ có điều Mạnh Hàn vẫn kìm chế được cánh tay của mình. Trong ánh mắt mong chờ của Lidia, Mạnh Hàn mở miệng nói:

- Nói ví dụ như đạp chân múa.

Thế giới này đạp chân múa chính là điệu nhảy tương tự với clacket của Mạnh Hàn kiếp trước. Đây cũng một loại vũ đạo khởi nguồn từ phong tục dân gian của tầng lớp dân chúng bên dưới. Động tác cũng tương tự. vũ đạo như vậy, dưới tình huống bình thường tuyệt đối không thể được xem xét trở thành vũ đạo của các quý tộc. Mạnh Hàn nói như vậy, quả thực khiến Lidia không thể tin vào tai của mình.

- Điệu nhảy clacket cũng có thể sao?

Lidia vẫn muốn xác định lại một chút, để tránh mình nghe nhầm. Người yêu thích vũ đạo như nàng, làm sao có khả năng không biết nếu như đưa điệu nhảy clacket tới trước mặt các quý tộc, tới nơi thanh nhã như vậy sẽ có ý nghĩa thế nào. Ánh mắt nóng bỏng của nàng gần như khiến Mạnh Hàn tan ở trong đó.

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn có niềm tin tuyệt đối, điệu múa sông lớn chính là ví dụ điển hình cho trường hợp này. Hơn nữa nhảy một cái khiến vũ đạo bình dân trở thành nghệ thuật tao nhã. Mỗi buổi diễn xuất lưu động toàn cầu đều chật ních người tới xem. Với tình hình như vậy, hắn làm sao có thể không tự tin được.

- Dạy ta đi!

Lidia giống như muốn trực tiếp nhào vào trong lòng Mạnh Hàn. Nàng kéo cánh tay Mạnh Hàn, bộ ngực cao vút tì vào cánh tay Mạnh Hàn. Đôi mắt đẹp giống như con mèo ngoan ngoãn nhất xin ăn, vô cùng đáng yêu nhìn Mạnh Hàn, khiến Mạnh Hàn không thể chống đỡ được.

- Được rồi!

Mạnh Hàn không chịu nổi ánh mắt như thế. Hắn cũng không chịu nổi sự mê hoặc của mỹ nữ cấp số như vậy. Hắn quyết tâm liều mạng, hỏi:

- trong các thành viên đoàn các nàng, có người nào biết nhảy loại vũ đạo này hay không?

- Đương nhiên!

Lidia cũng lười trả lời loại vấn đề không chuyên nghiệp này. Vẫn là Claudia ở bên cạnh trả lời. Các nàng nghiên cứu nghệ thuật sâu như vậy, làm sao có khả năng không nghiên cứu về loại vũ đạo này.

- Tại đại lễ mở thành lần này các ngươi dùng vũ điệu đạp chân múa diễn xuất điệu múa sông lớn !

Có câu trả lời này, Mạnh Hàn cũng đưa ra quyết định. Thật ra muốn kinh thế hãi tục, vậy không ngại khiến thế nhân kinh ngạc một chút.

Trình độ vũ đạo của các nàng Lidia, ở trong mắt Mạnh Hàn, nếu như đổi thành cảnh giới ma pháp sư, như vậy đủ để tiến vào cảnh giới Pháp Thánh trong giới vũ đạo. Hiện tại còn cách lễ mở thành mười mấy ngày. Như vậy đủ thời gian để các nàng tập điệu múa sông lớn này. Âm nhạc cũng dễ dàng xử lý. Bằng vào Claudia chỉ nghe một lần đã có thể huýt sao trực tiếp phối khí, làm sao có khả năng làm khó các nàng được.

Nói làm thì làm luôn. Mạnh Hàn trực tiếp kéo tất cả thành viên đoàn ca múa nhạc ra ngoài, sau đó biểu đạt ý tứ của mình.

Ngoài dự đoán của Mạnh Hàn, ngoại trừ Claudia và Lidia ra, lại không có một người nào xem trọng ý nghĩ này.

Nói miệng không bằng chứng, Mạnh Hàn cũng không dài dòng, nói ra những điều phải chú ý nhất. Sau đó hắn bảo Claudia chọn lựa một ca khúc thích hợp, để mọi người ăn mặc chỉnh tề, xếp hàng chỉnh tề, thử một lần.

Những điều này đều hết sức đơn giản. Đối với những cao thủ vũ đạo này mà nói, quả thực dễ dàng giống như tới gặp gia gia. Chỉ cần chú ý phối hợp tập thể là có thể làm được. Sau đó, các nàng ở ngay trước mặt Mạnh Hàn, nhảy một đoạn.

Tất cả mỹ nữ đều vui tai vui mắt, mặc y phục bó sát người, nhảy múa chỉnh tề. Bản thân có một loại cảm giác tuyệt đẹp. Mạnh Hàn thích thú thưởng thức. Claudia ở bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc. Tuy rằng nàng chưa từng hoài nghi suy nghĩ của Mạnh Hàn, nhưng không ngờ được, hiệu quả lại có thể dựng sào thấy bóng như vậy. Vũ đạo tươg tự vốn chỉ là một, hai người cao hứng nhảy. Hiện tại sau khi biểu diễn chỉnh tề, quả thực đã có vẻ thoát thai hoán cốt.

- Sao có thể như vậy được?

Sau khi bản thân Lidia nhìn qua một lần, cũng lộ ra vẻ khiếp sợ. Chỉ đơn giản như vậy đã khiến một vũ đạo dân gian biến thành nghệ thuật quý tộc tao nhã? Tuy nhiên, cho dù nàng không thừa nhận cũng không được. Cứ như vậy, thực sự vui tai vui mắt hơn rất nhiều.

- Không gì không thể.

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Thêm một vài kỹ xảo, thêm một vài động tác tay, phối hợp với âm nhạc, đội hình, bối cảnh, ánh đèn, trang phục, tuyệt đối có thể làm cho đại lễ mở thành lần này tỏa ra hào quang loá mắt.

Trấn an hai vị thê tử tương lai trên danh nghĩa, Mạnh Hàn lại đi tới chỗ ở của Benson tiên sinh. Benson tiên sinh vẫn đang suy tư. Khi nhìn thấy Mạnh Hàn đến, mí mắt chỉ ngước lên một chút, nhưng hoàn toàn không nhúc nhích.

- Benson tiên sinh!

Mạnh Hàn cung kính gọi một tiếng, sau đó phát hiện mình đối mặt với Benson, dường như đã không có loại cảm giác khẩn trương như lúc trước nữa. Xem ra lực lượng tinh thần đột phá trong buổi tối ngày hôm ấy đã có rất nhiều tác dụng.

Mạnh Hàn khẽ ho một tiếng, sau đó nói:

- Mỗi ngày suy nghĩ, cũng không thể giải quyết triệt để vấn đề chứ? Có đôi khi, thử ra tay động thủ một chút, nói không chừng sẽ có hiệu quả.

Mạnh Hàn biết Benson hiện tại đang cân nhắc về các loại phương pháp chế tạo phối hợp ma pháp kim loại, cùng với thực hiện vũ khí chuyên dụng với cấp độ ma pháp sâu hơn. Chỉ có điều đối với chuyện Benson tiên sinh chỉ ngồi suy nghĩ như vậy, Mạnh Hàn thực sự không thể không phản đối. Vật gì không phải thử nghiệm ra? Chỉ dựa vào đầu óc giải quyết vấn đề, vậy cần phải nắm giữ bao nhiêu ngón cơ sở, biết bao nhiêu thuộc tính cơ bản, mới có thể suy tính ra hiệu quả khi hỗn hợp các loại kim loại? Mới có thể suy tính ra phương pháp cải thiện ma pháp?

Nghe nói như thế, Benson đột nhiên mở mắt trừng trừng nhìn Mạnh Hàn. Mạnh Hàn gần như lập tức cảm giác được một khí tức nóng rực xông thẳng về phía khuôn mặt của mình. Hắn lại theo bản năng muốn làm ra động tác né tránh. Nhưng ngay lập tức Mạnh Hàn liền cảm thấy không thích hợp. Hắn miễn cưỡng khống chế, đón nhận ánh mắt Benson.

- Ngươi nói có đạo lý.

Benson gật đầu, nhưng cũng lập tức giải thích một câu:

- Tuy nhiên, nếu như ta ra tay thử nghiệm, rất khó nói được chỗ này của ngươi có thể giữ được hay không. Ngươi xác định muốn ta ra tay thử nghiệm sao?

- Vậy thì quên đi.

Mạnh Hàn cười khổ một tiếng:

- Ngài cứ tiếp tục suy nghĩ đi!

- Ngày hôm nay ngươi qua đây, có chuyện gì?

Benson tiên sinh ngừng chuyện của chính mình, hỏi Mạnh Hàn.

- Ta muốn thỉnh giáo một chút, ngày đó trên người của ta rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Mạnh Hàn ngồi xuống đối diện Benson. Động tác này dường như có vẻ chút không lễ phép, Benson cũng không mời hắn. Chỉ có điều, chỗ này vốn là của Mạnh Hàn, cũng không thể nói gì tới chuyện phân chia chủ khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.