Thiên Hạ Vô Song

Chương 626: Chương 626: Khế ước chủ nô




Dường như hiểu biết của nữ thích khách đối với Tinh Linh Tộc còn nhiều hơn so với Mạnh Hàn. Về điểm này hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Nàng cũng là một Tinh Linh Tộc, chỉ là không được các Tinh Linh Ánh Trăng tán đồng mà thôi. Nói những điều này, nữ thích khách có chút tự giễu bổ sung nói:

- Uy hiếp từ phía Tinh Linh Tộc, chẳng lẽ chúng ta còn chịu ít sao?

Dáng vẻ của nữ thích khách căn bản không còn hoảng sợ nữa.

- Đã như vậy, tại sao ngươi lại dám mạo hiểm để người của ta bắt được? Chẳng lẽ ngươi không sợ lập tức bị giết chết sao?

Mạnh Hàn lại một lần hỏi.

- Không phải là mạo hiểm. Mà không có cách nào. Đã thật sự trốn không thoát.

Đến lúc này, nữ thích khách cũng không che giấu nhiều hơn nữa, thản nhiên nói. Chỉ có điều, người bị đè xuống đến sát mặt đất, nói cũng không thế nào nói rõ ràng được.

- Diệt tộc cũng không sợ, có tính cách!

Mạnh Hàn than thở một câu:

- Thân thủ của ngươi không tệ, ta lại cho ngươi một cơ hội. Làm nô lệ của ta, ta sẽ khiến người trong tộc ngươi ăn no mặc ấm. Hoặc là, ta tác thành cho ngươi, cho ngươi chôn cùng toàn tộc.

- Đại nhân!

Không đợi nữ thích khách đưa ra quyết định, Joey và Juli ở bên cạnh đã cuống cả lên. Một thích khách nguy hiểm như vậy, hết lần này tới lần khác muốn động thủ đối với Mạnh Hàn, không ngờ Mạnh Hàn lại muốn thu làm nô lệ. Điều này thật sự là quá nguy hiểm.

- Không cần phải lo chuyện đó!

Mạnh Hàn khoát tay áo, cúi đầu nhìn xuống nữ thích khách đang bị đè xuống đất, lại lạnh giọng hỏi:

- Ta đã cho ngươi cơ hội thứ hai. Nhưng, nếu chuyện này lại xảy ra lần thứ ba, ngươi sẽ không còn có cơ hội lần thứ ba đâu. Ngươi quyết định đi!

- Ngươi không sợ ta giả vờ đáp ứng sau đó tìm cơ hội giết ngươi sao?

Đã đến tình cảnh thế này, nữ thích khách biết mình không còn cơ hội may mắn nào khác. Trái lại nữ thích khách không giãy dụa nữa, cố gắng muốn ngẩng đầu nhìn Mạnh Hàn. Chỉ có điều, cho dù nàng cố gắng thế nào, nhưng bị Joey và Juli ấn xuống, nàng cũng chỉ có thể nhìn thấy cẳng chân của Mạnh Hàn.

- Đó là chuyện của ta.

Mạnh Hàn trầm giọng trả lời:

- Ngươi muốn giết ta lấy tiền thưởng, không sợ nói thật cho ngươi biết, người có thể trực tiếp lấy ra một trăm vạn kim tệ tiền mặt, trừ ta ra vẫn không có tổ chức sát thủ nào có thể làm được. Nếu như ngươi vẫn muốn giết ta vì tiền thưởng, chỉ sợ ngươi sẽ phải thất vọng. Cho dù có thể cho ngươi, một mình ngươi không thân không thế, muốn lấy được khoản tiền thưởng này, ngoại trừ bị diệt khẩu ra, sẽ không còn có kết quả nào khác.

Một bên là sau khi giết cũng không nhất định có thể lấy được tiền thưởng, một bên khác lại là không đáp ứng sẽ lập tức bị xử tử, sau đó tộc nhân của mình bị trả thù điên cuồng? Xem ra, nữ thích khách đã không có lựa chọn nào khác.

- Tộc nhân của ta có thể trải qua cuộc sống mà ngươi vừa nói sao?

Nữ thích khách ở trên mặt đất lại trầm ngâm suy nghĩ một hồi, sau đó có phần uể oải hỏi.

- Bọn họ có thể dời đến lãnh địa của ta. Ta có thể cho bọn họ khu đất riêng, có thể cho bọn họ công việc. Chỉ cần sống chịu khó làm, cuộc sống chỉ có thể càng tốt hơn.

Mạnh Hàn không phải là nhà từ thiện chỉ trả giá không thu hoạch. Cho dù đáp ứng chiếu cố bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh cũng không thể nào nuôi dưỡng một đám đông người nhàn rỗi.

- Có phải sẽ giống như những người vốn ở tại Hoàng Sa Trấn lúc trước?

Nữ thích khách lại hỏi một câu.

- Trừ phi bọn họ có thể có được sự tín nhiệm của ta.

Mạnh Hàn không có trực tiếp đáp ứng, mà đưa ra điều kiện:

- Con dân của ta, ta sẽ chiếu cố.

Về điểm này, Mạnh Hàn cũng không cần thiết nói dối. Muốn nữ thích khách cam tâm tình nguyện đầu hàng, dựa vào lời lừa dối là không thể nào làm được. Nhưng Mạnh Hàn cũng đưa ra hi vọng, nếu như người trong tộc nữ thích khách có thể toàn tâm toàn ý đối với Mạnh Hàn như các cặp sinh đôi, bọn họ thậm chí có cơ hội có thể đi vào lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn.

- Được, chỉ cần ngươi có thể giữ đúng lời hứa, ta đáp ứng làm nô lệ của ngươi!

Nữ thích khách cũng là một người quyết đoán. Lúc này hàng cũng không nói thêm gì nữa, lập tức đưa ra quyết định.

- Ngươi cứ yên tâm. Ta làm giao dịch, vẫn chưa bao giờ không thực hiện đúng cả.

Về điểm này, Mạnh Hàn có lòng tin tuyệt đối. Là một thương nhân thành công, hắn thật sự chưa từng quỵt nợ bao giờ:

- Tin tưởng ngươi cũng đã tìm hiểu về ta. Nếu như ta là một người quỵt nợ, tuyệt đối không thể từ tay trắng xây dựng cơ nghiệp, kiếm được sản nghiệp như vậy.

- Ta đã đáp ứng, các ngươi không phải có thể buông ta ra không?

Nữ thích khách thân thể lại quẫy người một cái. Nhưng Joey và Juli căn bản không để ý đến, chỉ dùng con mắt nhìn Mạnh Hàn, chờ đợi quyết định của hắn.

- Còn thiếu một chuyện nhỏ cuối cùng.

Giọng nói của Mạnh Hàn từ đỉnh đầu truyền đến. Không có lý do, nữ thích khách đột nhiên cảm giác trong lòng chợt ớn lạnh.

- Tinh Linh Tộc có một loại thần chú đặc biệt, gọi là thần chú khế ước.

Lúc này giọng nói của Mạnh Hàn đối với nữ thích khách giống như một ác ma:

- Trong thần chú khế ước thần chú có một loại gọi là khế ước chủ nô. Ám Dạ Tinh Linh, cũng là một Tinh Linh, không phải sao?

Sở dĩ Mạnh Hàn liên tục cho nữ thích khách cơ hội như vậy, tất cả sức lực đều nằm trên thần chú khế ước chủ nô này. Thời điểm tiểu ma nữ còn nằm cuộn tròn trong lòng Mạnh Hàn đã nói cho Mạnh Hàn biết về loại thần chú này. Mạnh Hàn cảm thấy hứng thú đối với mười vạn người của bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh kia. Tiểu ma nữ sao có thể nhìn không ra được. Dù sao nàng cũng xuất thân là một công chúa, có vài chuyện, nàng khá nhạy bén.

Tuy nhiên, điều kiện sử dụng thần chú khế ước chủ nô này cũng tương đương hà khắc. Đầu tiên, là chủ nhân một phương nhất định phải có tinh thần lực mạnh mẽ, hơn nữa nhất định phải cường hãn hơn so với phía nô lệ. Nếu không thì quan hệ chủ nô sẽ không thể nào thành lập. Thật may, hiện tại Mạnh Hàn kiêu ngạo nhất cũng chính là tinh thần lực của hắn. Một điểm khác lại càng nghiêm khắc hơn. Đó chính là phải do hai bên cam tâm tình nguyện mới có thể thành được. Cho dù là dùng võ lực thúc ép, nếu như phía bên nô lệ có chút không tình nguyện nào, khế ước cũng sẽ không thể nào thành lập.

Mặt khác cũng có rất nhiều hạn chế. Ví dụ như đều là Tinh Linh, khế ước không thể nào thành lập. Tuy nhiên về điểm này đối với Mạnh Hàn cũng không phải là vấn đề. Điều hắn muốn thích khách Ám Dạ Tinh Linh làm đầy tớ của hắn. Bọn họ cũng không phải cùng một chủng tộc. Ngoài ra còn có sau khi khế ước đều sẽ tổn hao ít nhiều các loại inh thần lực của một phía. Những thứ này đều là chuyện nhỏ. Quan trọng nhất, vẫn là chuyện cam tâm tình nguyện.

Lúc trước Mạnh Hàn làm nhiều chuyện như vậy, thậm chí liên tục buông tha nữ thích khách hai lần, dùng diệt tộc để uy hiếp, dùng cuộc sống tốt đẹp cho các tộc nhân của nàng để dụ dỗ, nói đến nói đi cũng chỉ vì bốn chữ cam tâm tình nguyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.