Thiên Hạ Vô Song

Chương 722: Chương 722: Không đỡ nổi một đòn




Trong lời nói của Elyse cũng rất có quyền uy. Thậm chí đã có một chút cảm giác phát hiệu lệnh. Đặc biệt là câu nói cuối cùng kia, mặc dù nói ung dung, nhưng không che giấu được mùi máu tanh phảng phất gần xa.

Trong số những người bên cạnh Mạnh Hàn, chỉ có hai người có thể tự do quyết đoán chính là Grace và Elyse. Nếu các nàng đã đưa ra quyết định, Mạnh Hàn cũng không nói thêm gì nữa. Ý tứ của chính mình đã rõ. Có đôi khi, ép buộc nhân sinh của người khác, cũng không phải là điều Mạnh Hàn hi vọng.

Chấm dứt chuyện đại công Catherine, bầu không khí tại thủ đô đã không còn mờ mịt nữa. Hiện tại mọi người đều vô cùng phấn khởi chờ đời thời gian quyết đấu đến. Mà thời gian cũng không vì ý chí của con người mà dời đi. Nhưng rốt cục ngày đó vẫn đến.

- Hầu tước đại nhân, người phía bên ta đã chuẩn bị kỹ càng. Không biết vệ đội của ngài thế nào?

Thân vương điện hạ cười híp mắt chờ Mạnh Hàn. Trận quyết đấu hai bên của bọn họ được phép thực hiện ở dưới trường đấu thú. Mà giờ phút này, trường đấu thú đã có quý tộc ngồi chật chỗ, đang tha thiết mong chờ trận quyết đấu bắt đầu.

Mấy ma pháp sư cung đình hoàng gia rất nhanh đã đặt xuống một lớp trận pháp phòng ngự xung quanh trường đấu thú. Mặt khác, bản thân trường đấu thú có một ma pháp trận phòng ngự cũng đã được kích hoạt. Chỉ có điều, Mạnh Hàn vẫn xuất phát từ lòng tốt, kích hoạt thêm ba tầng ma pháp trận mang theo bên người, lúc này mới an tâm.

Nếu như trưởng lão Meredith động thủ ở bên trong, một khi phát động, ai biết ma pháp trận phòng ngự cấp bảy có thể ngăn cản được hay không.

Hai bên chuẩn bị sẵn sàng. Cuối cùng trận quyết đấu đã tới lúc bắt đầu. Quốc vương bệ hạ cũng vô cùng phấn khởi hiện thân. Việc làm đầu tiên của hắn chính là kiểm tra tiền đặt cược của hai bên, lúc này mới tuyên bố trận quyết đấu bắt đầu.

Hai trận đầu tất nhiên là do chiến sĩ quyết đấu. Thân vương điện hạ đã chiêu mộ được hai cao thủ cấp bậc Kiếm Thánh từ trong một đội quân công quốc nào đó. Cả hai đều mặc một bộ trang phục hộ vệ bình thường, lẳng lặng đứng chờ trận quyết đấu bắt đầu.

Phía bên Mạnh Hàn, trưởng lão Meredith lên tiếng, ngoại trừ trận của Mạnh Hàn ra, những trận quyết đấu khác đều do Tinh Linh tộc đỡ lấy. Điều này cũng bớt phiền phức cho Mạnh Hàn phải vì Joey và Juli hoặc là Nicole mà nói dối. Hắn cũng không lo sẽ làm lộ bí mật về áo chống đạn, rất hợp với tâm ý của Mạnh Hàn. Giờ phút này Mạnh Hàn toàn thân thả lỏng, ngồi ở chỗ ngồi phía dưới trường đấu thú, chờ trò hay bắt đầu.

Quốc vương bệ hạ ra lệnh một tiếng, hai vị chiến sĩ trận đầu đi từ từ đến giữa sân đấu.

Trong chốc lát, toàn bộ trường đấu thú trở nên an tĩnh. Tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào hai người phía dưới. Mọi người đều biết, đây là một trận quyết đấu cấp bậc Kiếm Thánh. Bất kỳ ai cũng trợn to hai mắt, chờ xem màn trình diễn quyết đấu đặc sắc.

Nhìn chiến sĩ đối diện toàn thân mặc áo giáp, ngay cả mặt cũng ẩn phía sau mũ giáp, chiến sĩ phía bên Thân vương điện hạ cười ha ha:

- Che che giấu giấu, không dám gặp người sao?

Thấy đối phương không đáp, trong lòng chiến sĩ bên thân vương càng hiểu rõ, chỉ nhìn vóc người nhỏ nhắn của đối phương, liền biết không phải là cao thủ có lực tăng trưởng. Có cái nhìn quan cảm này, chiến sĩ của thân vương nhất thời có sức lực, trở nên kiêu ngạo:

- Tuy rằng quốc vương bệ hạ đã sửa lại quy tắc quyết đấu, không phải là quyết đấu sinh tử. Chỉ có điều, một khi thất thủ, trở thành một kẻ thương tật cũng là chuyện bình thường. Tiểu tử, chờ tàn phế đi!

Giọng hắn khi nói câu này rất cao. Toàn bộ mọi người trong trường đấu thú đều có thể nghe được. Nhất thời, trên khán phòng của trường đấu thú lập tức vang lên những tiếng hoan hô. Những khán giả quý tộc này sở dĩ tới trường đấu thú chính là muốn xem cảnh tượng đẫm máu. Chiến sĩ bên thân vương nói như thế, hoàn toàn phù hợp với hứng thú của bọn họ.

Ánh mắt Mạnh Hàn nhanh chóng liếc về phía Thân vương điện hạ. Thấy Mạnh Hàn nhìn sang, trên mặt Thân vương điện hạ hoàn toàn không có một chút xấu hổ nào. Hắn chỉ hơi gật đầu nói:

- Ai, cao thủ đều không phải là người nghe lời như vậy. Không có cách nào.

Dường như hắn đã ăn chắc Mạnh Hàn.

Thấy hắn gật đầu, Mạnh Hàn cũng gật đầu, nhưng không đáp lại lời nói của Thân vương điện hạ, chỉ nhìn về phía giữa sân hét to một tiếng:

- Này, người kia, động tác nhanh lên một chút. Nơi này cũng không mấy thoải mái. Ta còn phải về quán trọ ăn sáng nghỉ ngơi chứ!

giọng điệu không thèm quan tâm, lại thêm vào thái độ hoàn toàn không để mấy tới trận quyết đấu, đủ thể hiện dáng vẻ kiêu ngạo của một kẻ nhà giàu mới nổi.

Nghe thấy Mạnh Hàn nói câu này, chiến sĩ Tinh Linh đột nhiên ngẩng đầu lên. Kiếm trong tay đã giơ lên thật cao, nhanh chóng chém về phía chiến sĩ của thân vương đang đứng đối diện. Động tác vô cùng mau lẹ.

Chiến sĩ của thân vương cũng trợn trừng hai mắt, nắm chặt kiếm trong tay, liên tục tiến lên nghênh đón.

Ầm.

Một tiếng động thật lớn vang. Một bóng người giống như mũi tên rời cung, nhanh chóng lùi vè phía sau. Chỉ có điều, mọi người đều nhìn ra được, hắn không phải là tự nguyện lùi về phía sau, mà bị một chiêu kiếm của đối thủ chém xuông không thể đỡ được, lúc này mới bị bay về phía sau. Kiếm trong tay đã sớm bắn ra, không biết bay đến chỗ nào. Người hắn bay trên không trung, hai tay cũng đã không có cách nào giữ nguyên tư thế cầm kiếm, buông thõng xuống, thật giống như đã bị phế bỏ.

Vào lúc này, mọi người mới phát hiện ra, kẻ bị chém bay lại chính là chiến sĩ của thân vương vừa nói sằng nói bậy. Mà chiến sĩ của Mạnh Hàn chỉ một chiêu kiếm chém ra, lại không hề động thủ nữa, chỉ nhanh chóng xoay người, nhìn về phía Mạnh Hàn thi lễ, dường như đang đáp lại câu Mạnh Hàn vừa hô lên.

Mạnh Hàn muốn động tác nhanh lên một chút. Động tác của hắn quả nhiên rất nhanh.

Ầm.

Chiến sĩ của Thân vương liên tục ngã lăn trên mặt đất. Một ngụm máu tươi phun ra ngoài. Hai tay của hắn đã tạo thành hai góc độ quỷ dị, mắt thấy đã bị cắt thành mấy đoạn. Khi hắn rơi xuống đất, chỉ kịp đau khổ kêu thảm một tiếng, sau đó không còn tiếng động nào nữa, chìm vào trong hôn mê.

Từ trên xuống dưới, tất cả đều xôn xao. Mọi người vốn chờ mong một trận quyết đấu đặc sắc. Ít nhất là ngươi tới ta đi, tuyệt chiêu ra hết, thỉnh thoảng còn có thể đi kèm một chút máu tươi bắn tung toé. Ít nhất cũng phải đánh nửa giờ bốn mươi phút để mọi người mở mang tầm mắt. Ai có thể nghĩ đến, chỉ một đòn, chiến sĩ của Thân vương điện hạ đã biến thành kết cục như vậy?

Và biểu hiện chiến sĩ của Mạnh Hàn sau khi chém ra một chiêu lập tức hành lễ về phía Mạnh Hàn, so với chiến sĩ thân vương trước đó to mồm phét lác kêu gào, hiện tại hoàn toàn không thể chịu nổi một một đòn, giống như một bạt tai liên tục đập lên trên mặt Thân vương điện hạ.

- Hầu tước đại nhân Antonio thắng!

Quốc vương bệ hạ làm trọng tài, sau khi nhìn thấy chiến sĩ kia đang hôn mê, lập tức tuyên bố phía bên Mạnh Hàn thắng lợi. Mà trong lòng hắn cũng bắt đầu trở nên kích động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.