Thiên Hạ Vô Song

Chương 1071: Chương 1071: Lại có con người kiên cường




Một nửa giữ nguyên vị trí, để Medusha tiếp tục kiềm chế con rối kim loại. Nửa còn lại của trụ đã chậm rãi di chuyển về phía con rối kim loại.

Trong giây lát, Mạnh Hàn đã tới gần con rối kim loại. Thời điểm Mạnh Hàn đang ngẩng đầu nhìn xung quanh, Angus giống như nhìn thấy được cơ hội. Hắn đột nhiên ra lệnh cho con thú lớn kim loại giơ hai trảo chộp về phía Mạnh Hàn, muốn khống chế Mạnh Hàn ở trong tay.

Leng keng.

Trên đỉnh đầu Mạnh Hàn phát ra mười tiếng kim loại va chạm, lại chỉ dừng ở phía trên đỉnh đầu Mạnh Hàn, cũng không còn cách nào tới gần Mạnh Hàn dù chỉ một chút. Mặc kệ Angus ở bên trong con thú kim loại khởi động linh hồn Đại Địa Chi Hùng thế nào, móng vuốt sắc nhọn của con rối kim loại cũng không cách nào ấn xuống được một tấc nào.

Ngược lại, Mạnh Hàn một tay lần niệm châu, chậm rãi niêm động, một tay khác lại sờ lên trên thân thể con thú lớn kim loại, dường như đang cảm thụ vị trí khống chế linh hồn chủ yếu trong đó.

Chỉ chốc lát, Mạnh Hàn dường như đã xác định được phương vị. Hắn khống chế trụ đá dưới chân, bắt đầu di chuyển dọc theo thân thể của con thú lớn kim loại. Chỉ chốc lát, tay của Mạnh Hàn đã dừng lại ở trên đầu của con thú lớn kim loại.

Không biết từ lúc nào, một lớp da cứng như đá xuất hiện ở toàn thân của con thú lớn kim loại, khiến nó bị trói chặt trong lớp da bằng đá, không thể động đậy. Chỉ có bộ phận được tay của Mạnh Hàn chạm đến, là vẫn còn ở trạng thái kim loại.

- Sao lại ở trong một thứ tồi tệ như thế nào. Thật sự khiến cho ngươi quá oan ức rồi.

Mạnh Hàn hình như đang nói một mình. Một bàn tay đang lần niệm châu lại bắt đầu đưa tới gần đầu của con thú lớn kim loại:

- Hay là tiến vào bên trong hạt châu này của ta đi. Đây mới là đồ tốt xứng đáng với ma thú thuộc tính thổ cao cấp như ngươi!

Theo lời Mạnh Hàn nói, trên đầu của con thú lớn kim loại chợt bốc lên một luồng sương mù màu đen, sau đó bay về phía niệm châu đang được nắm trong tay Mạnh Hàn, giống như bị niệm châu trên tay Mạnh Hàn thu lại. Toàn hân con thú lớn kim loại phát ra những tiếng leng keng leng keng, sau đó cũng không còn động tĩnh gì nữa.

- Mia, ngừng tay đi!

Sau khi Mạnh Hàn làm xong tất cả những điều này, hắn hướng về phía Mia vẫn đang không ngừng phóng thích ma pháp hoá đá, phân phó một câu. Mia không dám chậm trễ, trực tiếp dừng tia nhìn của mình lại, bắt đầu đeo kính râm lên, chậm rãi vuốt lại mái tóc của mình.

Dưới sự khống chế của Mạnh Hàn, con thú kim loại lớn đã bị hoá đá chậm rãi hồi phục nguyên trạng. Sau đó, trụ đá thật cao cũng bắt đầu chậm rãi hạ xuống, mãi đến tận khi ngang bằng với mặt đất mới dừng lại. Không có linh hồn của Đại Địa Chi Hùng chỉ huy, con thú lớn kim loại đã hoàn toàn mất đi năng lực hành động, đứng nguyên ở tại chỗ đó, duy trì tư thế hai tay giơ cao lên trong thật buồn cười, dường như một pho tượng làm bằng kim loại vậy.

- Chuẩn bị lôi gia hỏa kia ra cho ta!

Mạnh Hàn quyệt mũi một cái sau đó tỏ ra thiếu kiên nhẫn phất phất tay, phân phó nói. Một đám Ninja mặc y phục màu đen giống đàn kiến xông lên, trực tiếp bao vây xung quanh con thú lớn kim loại.

- Đúng rồi, cẩn thận hắn còn có độc vật độc trùng cái gì. Trước tiên khiến hắn hôn mê sau đó hãy bắt!

Nghĩ đến phệ hồn trùng trước đó, Mạnh Hàn phất tay, trên đất liền liền có một cái lồng bằng đá bay lên. Bên trong chính là một đám phệ hồn trùng mà Angus đã phóng trước đó. Không có một con nào rơi xuống đất. Tất cả đều bị nhốt ở bên trong.

Mạnh Hàn tiện tay giao cái lồng bằng đá cho lão Roger đang đứng sát bên cạnh. Mạnh Hàn nhìn niệm châu trong tay dường như đang phát sáng. Sau đó hắn đã không còn có chút hứng thú nào nữa đối với Angus, chỉ thản nhiên phân phó nói:

- Angus giao cho ngươi. Roger, nghĩ biện pháp hỏi biện pháp chữa trị từ trong miệng hắn đi!

Lão Roger hưng phấn đáp ứng một tiếng. Trong hai mắt lão phát ra những tinh quang sắc lạnh, nhìn xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt đến khuôn mặt đầy sợ hãi của Angus. Lão lộ ra một nụ cười gằn, chậm rãi đi tới phía trước.

Mạnh Hàn đã xoay người lại. Nhưng sau khi đi được mấy bước Mạnh Hàn đột nhiên nhớ tới điều gì. Hắn xoay người phân phó nói:

- Đúng rồi, không nên làm hỏng con rối kim loại kia. Tìm xem trên người hắn và trong đống hành lý có ghi lại phương pháp chế tạo hay không. Có lẽ chúng ta cũng có thể tìm mấy luyện kim sư xem thử thứ này có tiền đồ hay không.

Ban đầu Mạnh Hàn cho rằng, chuyện còn lại cũng rất đơn giản. Thế nhưng hắn lại không ngờ được, dưới tình thế như vậy, gia hỏa Angus vẫn dám dùng hai mắt của Amanda để áp chế ngược lại lão Roger. Vì đôi mắt cửa Amanda, lão Roger sợ ném chuột vỡ đồ, không ngờ lại không thể làm gì được đối với Angus. Cục diện giằng co mãi không thôi.

Nghe thấy tin tức kia, Mạnh Hàn không nhịn được lại lắc đầu. Lão Roger tuy rằng trên phương diện tu vi là Kiếm Thần, nhưng ở những phương diện khác, thực sự không bằng một thủ hạ Ninja của Mạnh Hàn. Tuy nhiên, có vẻ như hai nhân vật đã trở thành Kiếm Thần, một người là Roger, một người là Andy, hình như đều không phải là loại người giết người như ngóe. Cũng không biết rốt cuộc kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ phong phú như vậy là từ đâu mà có.

Nói cho cùng, hai vị Kiếm Thần đều có lo lắng của mỗi người. Có thể đối mặt với người không hề có liên quan với bọn họ, bọn họ có thể xuống tay ác độc. Nhưng một khi liên quan tới người có mối quan hệ mật thiết, đặt biệt là người mà bọn họ quý trọng, bọn họ đều không biết làm thế nào cả.

- Chuyện gì cũng phải để ta tự mình làm sao?

Không nhịn được Mạnh Hàn than thở một tiếng. Sau đó hắn dẫn theo Louisa và Louise đi tới nơi giam giữ Angus. Suy nghĩ một chút, hắn đuổi tất cả các nàng Louisa Louise và Demi Diana đang đi theo hắn trở về. Chuyện như vậy, vẫn để cho nam nhân làm thì tốt hơn.

Vừa đi vào, Mạnh Hàn liền thấy được Angus đang bị trói nằm trên một khúc gỗ hấp hối. Toàn thân của gia hoả này đã không nhìn thấy một chỗ nào có thể lành lặn. Toàn thân hắn máu me đầm đìa, nhưng hắn vẫn có thể duy trì đầu óc tỉnh táo. Tuy rằng bộ dạng vô cùng yếu ớt, nhưng trong ánh mắt của hắn vẫn lộ ra một sự điên cuồng.

Nhìn thấy Mạnh Hàn đi vào, trên khuôn mặt đầy vết thương của hắn vẫn cố nặn ra một nụ cười gằn. Trong ánh mắt của hắn càng lộ rõ sự miệt thị.

- Có loại người như thế sao?

Mạnh Hàn sửng sốt. Ban đầu hắn còn tưởng rằng lão Roger hạ thủ không tốt, cho nên mới không thể làm gì được. Nhưng bây giờ nhìn lại, chuyện căn bản không phải như vậy.

Lão Roger đứng ở bên cạnh, con mắt cũng đã đỏ ửng. Hắn sợ nếu mình còn nặng tay thêm một chút nữa sẽ khiến Angus bỏ mạng. Cho nên hắn chỉ có thể làm được tới mức này, cũng không dám ra tay ác hơn nữa.

- Chỉ có chút chiêu số như vậy sao? Hì hì!

Angus cười gằn một tiếng. Tuy rằng giọng nói của yếu ớt trầm thấp, nhưng vẫn không giấu được vẻ châm chọc.

- Đại nhân!

Lão Roger nhìn thấy Mạnh Hàn đi vào, cảm thấy có chút xấu hổ, cúi đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.