Bệ hạ Đại Công dường như đã đưa ra quyết định, hơn nữa cũng không hề cho Mạnh Hàn cơ hội cự tuyệt:
- Ngươi muốn giải thích cho bọn họ hiểu rõ, đó chỉ là là một lời đồn đại mà thôi.
- Nhưng còn hai người nô lệ Tinh Linh kia thì sao?
Ở trước mặt Đại Công, Mạnh Hàn chỉ đành biểu hiện ra vẻ lo lắng. Đương
nhiên đây là điều hắn phải làm được. Nếu không, hắn không bị Đại Công
nghi ngờ mới là lạ.
- Không có. Chưa từng có nô lệ Tinh Linh. Không phải như vậy sao?
Bệ hạ Đại Công cười híp mắt nhìn Mạnh Hàn, trả lời vô cùng chắc chắn về
vấn đều của Mạnh Hàn. Trong nụ cười kia có một sát ý nồng đậm, dù thế
nào cũng không thể che giấu hết được:
- Ta không hy vọng trong đội ngũ của ngươi còn nhìn thấy có hai người
Tinh Linh căn bản không tồn tại kia xuất hiện. Ngươi hiểu chưa?
- Ý ngài nói chính là ta chưa từng nhìn thấy nô lệ Tinh Linh.
Mạnh Hàn ngoài miệng đáp ứng, nhưng trong lòng lại đang thầm mắng chửi
thậm tệ. Mẹ kiếp, 10 ngàn kim tệ lại chỉ vì một câu nói mà biến mất như
vậy sao? Cái lão Đại Công này không phải là thứ tốt lành gì.
- Đương nhiên, tiểu Antonio, ta hiếm khi mới gặp ngươi một lần. Làm trưởng bối, ta cũng cần cho ngươi một vài ngợi khen.
Ngay sau đó, Đại Công dường như đã nhìn thấu tâm tư của Mạnh Hàn, lập
tức bắt đầu ưng thuận cho Mạnh Hàn lợi ích. Thứ chính trị này, nói trắng ra chính là trao đổi lợi ích. Không thể nào chỉ lấy mà không bỏ ra. Về
điểm này, lão Đại Công hiểu rõ ràng hơn Mạnh Hàn:
- Ngươi có yêu cầu gì, hiện tại có thể nói ra.
- Bệ hạ, ta thật sự đã từng giao thuế cho bá tước Mars.
Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không khách khí. Lúc này mà khách khí, nói không chừng bệ hạ Đại Công sẽ cảm thấy hắn bụng dạ khó lường, trực tiếp giết
chết hắn. Điều đầu tiên cần phải làm, chính là biến chuyện nộp thuế
thành bàn sắt. Bất kỳ ai cũng không vượt qua được điều này.
- Đương nhiên, Mars là một kẻ ngu ngốc. Hắn vì hai trăm kim tệ, làm mất đi chí ít 20 ngàn kim tệ.
Bệ hạ Đại Công không chút do dự một lời liền đáp ứng, đồng thời cũng
tiện thể mắng người lãnh đạo trực tiếp của Mạnh Hàn một câu.
- Mặt khác, bệ hạ, ta có hai kỵ sĩ bảo vệ, hy vọng có thể được bệ hạ ngài chính miệng sắc phong.
Lúc mới đầu, Mạnh Hàn đã từng đáp ứng Joey và Juli, sẽ tranh thủ cho các nàng một danh phong kỵ sĩ. Hiện tại đúng lúc là một cơ hội tốt.
- Là hai nữ kỵ sĩ của ngươi sao? Joey và Juli? Đương nhiên không có vấn đề.
Bệ hạ Đại Công vừa mở miệng, Mạnh Hàn đã biết, dường như lão bệ hạ Đại
Công trước mắt này biết rất rõ ràng về những người bên cạnh mình. Ngay
cả tên của người bên cạnh hắn tên gì đều nhớ kỹ như thế, rõ ràng đang
mượn cơ hội gõ tiếng chuông cảnh cáo Mạnh Hàn, bệ hạ Đại Công biết rất
rõ ràng về nhiều chuyện của hắn.
Nhưng về điểm này, Mạnh Hàn lại không phải sợ hắn. tại Hoàng Sa Thành
chỉ cần dùng điểm tâm là có thể nghe được tin tức về thân phận của
Joey và Juli. Điều này cũng không phải là điều gì đặc biệt cơ mật. Hiện
tại hắn đang do dự, mình có nên mượn cơ hội này mở miệng hỏi bệ hạ Đại
Công về điểm mấu chốt trong phương pháp tu luyện đấu khí cao cấp.
Sau khi cân nhắc một phen, Mạnh Hàn vẫn bỏ đi ý nghĩ này. Thứ này, mình
chỉ có thể lén lút đi tìm, quyết không thể tự mình nói với Đại Công bệ
hạ Công quốc, miễn cho hắn lại hoài nghi mình muốn mượn những thứ này để đạt được mục đích nào đó không thể cho ai biết.
Hai yêu cầu đều không phải quá đáng, bởi vậy lập tức được phê chuẩn. Sau đó, cuộc triệu kiến của bệ hạ Đại Công lần này đã kết thúc. Sau khi nói vài câu trấn an Mạnh Hàn, bệ hạ Đại Công ra hiệu Mạnh Hàn có thể rời
khỏi. Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, bệ hạ Đại Công đều không nhắc tới 10 ngàn kim tệ kia rốt cuộc nên tính toán thế nào.
- Mẹ kiếp, ăn tươi nuốt sống!
Mạnh Hàn oán hận mắng thầm một câu. Sau đó, nghĩ tới trong chuyện nô lệ
Tinh Linh bắt đầu từ một người khác. Đó chính là phòng đấu giá Tôn Vinh:
- Hừ, lông dê xuất hiện ở trên người cừu. Xem ta làm thế nào để các ngươi phun ra số tiền kia!
Thực sự không ngờ được người vừa nhắc liền tới. Mạnh Hàn vừa trở lại lữ
quán, rất nhanh đã được thông báo, tổng quản Derek của phòng đấu giá Tôn Vinh đã ở trong lữ quán chờ từ lâu.
- Đại nhân!
Sau khi gặp mặt, Derek vẫn cung kính như vậy. Chỉ có điều, trên mặt lại
có chút lúng túng. Bất kể là ai, sau khi tham dự một âm mưu, phát hiện
tình thế đã vượt ra khỏi sự khống chế của mình, hơn nữa còn không thể
không vì mình tận tâm tận lực giải quyết phiền phức của đối tượng trong
âm mưu đó, nên mới lúng túng như vậy.
Khổ sở chính là, Derek vẫn khong thể không đến gặp hắn. Bởi vì lời đồn
truyền đi quá nhanh chóng, khiến phòng đấu giá Tôn Vinh đã trở thành một nhân vật chính trong số đó. Nếu như nói Mạnh Hàn mua lại nô lệ Tinh
Linh sẽ kích động Tinh Linh Tộc chống lại, như vậy có thể tưởng tượng ra được, phòng đấu giá cung cấp phục vụ bán đấu giá sẽ bị Tinh Linh Tộc
đối đãi thế nào. Bất tri bất giác phòng đấu giá đã ràng buộc chặt chẽ
với Mạnh Hàn ở chung một chỗ.
Trong lòng Derek không biết có bao nhiêu thống hận đối với gia hỏa rải
lời đồn đáng chết kia. Cho dù lời hắn nói là thật không sai, nhưng hiện
tại bệ hạ Đại Công đã đứng ra, nói đó là lời đồn đại, như vậy những lời
đó chính là lời đồn đại. Điều Derek lo lắng chính là liệu Tinh Linh Tộc
có thể cho rằng đó là một lời đồn đại hay không.
Nhớ tới một câu Mạnh Hàn đã nói trước lúc rời đi, Derek không thể không
nhẫn nhịn, đi tới chỗ Mạnh Hàn. Sau khi nhận lỗi, tiếp theo vẫn là hỏi
xem làm sao để loại bỏ ảnh hưởng của lời đồn đại lần này. Đây mới là
chuyện lớn nhất.
- Bệ hạ Đại Công triệu kiến ta, nói chuyện nô lệ Tinh Linh vốn chính là một tin đồn.
Mạnh Hàn đối với Derek lại không chút nào khách khí, trực tiếp đưa ra yêu cầu của mình:
- Từ trước đến nay nô lệ Tinh Linh cũng chưa từng tồn tại. Ngươi hiểu rõ ý tứ của ta không?
- Đương nhiên, đại nhân!
Derek kinh doanh sàn đấu giá nhiều năm như vậy, đã sớm trở thành một
người tinh ranh, sao có thể không rõ ý tứ trong đó. Hắn vội vàng gật
đầu:
- Nô lệ Tinh Linh căn bản là không có. Đó chỉ là một tin đồn.
- Như vậy, người mua buổi tối ngày hôm ấy?
Mạnh Hàn lại thoáng nhắc nhở một câu. Derek đương nhiên hiểu ý, khẽ mỉm cười:
- Ngày đó chúng ta đấu giá một ma hạch cực phẩm. Đại nhân ngài lúc đó lực nhất. Đây là điều mọi người đều thấy.
- Đúng!
Mạnh Hàn dường như rất hài lòng với câu trả lời của Derek:
- Hình như sự thực chính là như vậy. Không sai chứ?
- Tuyệt đối không sai. Đại nhân, lúc đó có rất nhiều người đều nhìn thấy rõ ràng.
Derek lại khẳng định một chút với Mạnh Hàn.
- Rất tốt, như vậy ma hạch cực phẩm đâu?
Mạnh Hàn bỗng nhiên chuyển đề tài:
- Ta có thể khẳng định, những lời đồn này đã truyền đến phía bên Tinh
Linh Tộc. Nếu bọn họ hỏi, cái viên ma hạch cực phẩm này ở chỗ nào?
- Ách?