Thiên Hạ Vô Song

Chương 532: Chương 532: Mặt phẳng chiếu cấp 5 (2)




Vậy không thể nói được hai nàng sẽ lập tức có thể đi vào cảnh giới Kiếm Thánh trung cấp. Nghĩ tới đây, Mạnh Hàn không khỏi cảm thấy có chút đắc ý. Cho dù những quốc vương cao cao tại thượng cũng làm sao có thể đuọc như hắn, hai tay mỗi tay ôm một mỹ nữ Kiếm Thánh?

Sau khi cùng vui mừng với các nữ nhân bên cạnh mình một hồi, Mạnh Hàn mới bảo Demi Diana chuẩn bị vật liệu để làm quyển sách ma pháp cấp năm. Bốn nàng vừa nghe, cũng bắt đầu vui mừng cho Mạnh Hàn. Tuy rằng hiện tại bọn họ không biết quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm có thể thành công hay không, nhưng ít ra Mạnh Hàn đã có dự định thử nghiệm.

Trước đó, Mạnh Hàn chưa hề nghĩ tới chuyện muốn tiến hành vẽ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm. Lấy khả năng khống chế ma lực của Mạnh Hàn hiện tại, nếu như lại không ngừng cung cấp ma hạch, vẽ ra một quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm cũng không phải là vấn đề gì. Nhưng Mạnh Hàn không muốn dựa vào ngoại lực để giải quyết chuyện này. Điều hắn muốn chính là, dựa vào ma lực và tốc độ khôi phục của bản thân mình, tính một lần hoàn thành vẽ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm. Hiện tại, Mạnh Hàn rốt cuộc có dự định như vậy. Có loại tự tin này cũng mang ý nghĩa, thực lực của Mạnh Hàn đã tăng mạnh.

Ma pháp cấp bốn và ma pháp cấp năm phân chia đơn giản trên phương diện uy lực ma pháp. Nói một cách gián tiếp, cũng thể hiện trên phương diện ma lực nhiều hay ít. Uy lực tăng thêm một cấp, khả năng thể hiện trên ma lực chính là tăng lên gấp đôi.

Bốn nàng đều khẩn trương nhìn Mạnh Hàn cẩn thận vẽ ra đường viền của quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm, sau đó bắt đầu truyền ma lực vào. Chỉ chốc lát, trên đầu Mạnh Hàn bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Joey cẩn thận thay Mạnh Hàn lau mồ hôi đi, lại không khiến Mạnh Hàn cảm giác được có đụng chạm gì quá lớn. Lực khống chế của nàng rất xuất sắc, khiến hắn chỉ có thể thấy được chút ít.

Trong cảm giác của Mạnh Hàn, không chỉ là ma lực của mình tăng lên và khả năng khống chế lại thuận buồm xuôi gió, ngay cả tốc độ khôi phục cũng tăng lên trên diện rộng. Bản thân mình tăng lên, đồng thời sủng vật ma pháp của mình hình như cũng nhận được sự tăng lên tương ứng. Thêm vào sự cộng hưởng giữa sủng vật đám mây của mình và ma lực của mình, Mạnh Hàn phát hiện khả năng khống chế ma lực của mình dường như lại có tăng trưởng trên diện rộng. Mỗi lần trải sủng vật đám mây đến cực hạn dẫn đến ma lực hồi phục, cũng làm cho Mạnh Hàn đặt biệt hài lòng. Chỉ cần trong một lần hít thở, ma lực của bản thân hắn đã có thể hoàn toàn được hồi phục.

Kéo dài một canh giờ, Mạnh Hàn đã phát ra tất cả ma lực. Các nàng đều cẩn thận đứng bên cạnh quan sát. Mãi đến tận lúc Mạnh Hàn thở sâu một hơi, cẩn thận buông tay ra, sau đó từ từ cuốn quyển sách cấp năm lại, lúc này bốn nàng mới hài lòng nở nụ cười.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm mang ý nghĩa ma pháp cấp năm có thể phóng ra uy lực ma pháp cấp tám. Ma pháp cấp tám, cho dù là Pháp Thánh cao cấp trong lúc đó chiến đấu, cũng sẽ không dễ dàng vận dụng ma pháp cấp tám. Thậm chí rất có thể, một ma đạo sư đỉnh phong với ma lực toàn thân trong tình huống không có thêm ngoại lực trợ giúp, nhiều nhất cũng là chỉ đủ phóng thích ra một ma pháp cấp tám.

Không chỉ là bốn nàng sát bên cạnh Mạnh Hàn, ngay cả bản thân Mạnh Hàn cũng đầy vẻ tò mò đối với uy lực ma pháp cấp tám. Trên thế giới này, trừ những ma pháp sư kia luyện tập ma pháp ở tại nơi không có người, ở trong chiến tranh có thể nhìn thấy ma pháp cấp tám được ứng dụng thật sự cũng rất ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn, Mạnh Hàn đã báo giá là một vạn kim tệ một quyển. Hiện tại quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm hẳn phải báo giá bao nhiêu? Năm vạn, hay là mười vạn kim tệ? Có phải mang ý nghĩa, một ngày Mạnh Hàn chỉ cần làm ra một quyển sách như vậy, là có thể dễ dàng khiến mình điên cuồng thu vào chí ít năm vạn kim tệ trở lên hay không.

Không thể tưởng tượng được ở trong quân không có việc gì, cũng có thể có đột phá như vậy. Điều này cũng chỉ có thể là dùng từ ý trời để hình dung. Cho dù bị sắp xếp vào tình trạng nhàn nhã không có chuyện gì làm tới mức nhàm chán không thể nào lại có thêm quân công nào đó tiến vào. Nhưng mất cái này lại được cái kia. Nếu không phải như thế, nói không chừng cũng không có cách nào khiến mấy người đều đạt được đột phá.

Điều duy nhất đáng tiếc chính là, bên Mạnh Hàn còn thiếu nhân tài ma pháp cao cấp. Không có cách nào chế tạo quyển sách ma pháp trên quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm này, nếu không, tin tưởng phía bên Mạnh Hàn sẽ có càng có nhiều thủ đoạn để khống chế kẻ địch. Hiện tại Khải Văn tiên sinh đã dấn thân vào nghiệp đoàn ma pháp sư. Cũng không biết hắn có đã đủ địa vị hay không? Đồng dạng, Mạnh Hàn cũng không biết, Pháp Thánh Jerome có phải đã dựa vào quyển sách mặt phẳng chiếu của mình mà nâng cao một bước hay không.

Đang trong lúc vui sướng, Mạnh Hàn lại đột nhiên nhíu mày. Nơi này là hậu quân. Tuy rằng nhân số không nhiều, nhưng cũng được coi là một nơi đủ an toàn. Tại sao xung quanh lại có một nhánh quân lén lén lút lút xuất hiện?

Lôi Âu chẳng kiêng nể ném cho Mạnh Hàn danh nghĩa thống lĩnh, nhận được đãi ngộ tương tự với Mạnh Hàn, đi chơi trong quân đội nhàn nhã nhất của hậu quân chính là đám đội quân riêng do hắn dẫn dắt và thân binh Mạnh Hàn. Những ngày qua, thống lĩnh Lôi Âu ăn ở cùng một chỗ với những đội quân riêng này, chậm rãi bồi dưỡng sự ăn ý của thượng cấp và hạ cấp, đồng thời, hắn cũng hoàn thành một nhiệm vụ đơn giản nhất, chính là dẫn dắt các chiến binh của hắn, trông giữ những nô lệ đã bị bắt.

Trong lúc không có chuyện gì làm, thống lĩnh Lôi Âu cũng sẽ ở bên cạnh Mạnh Hàn chờ phân phó. Tuy nhiên, hắn và Joey Juli không giống nhau. Hiện tại hắn vẫn không có cơ hội có thể đi vào trong xe ngựa sa hoa của Mạnh Hàn. Hắn chỉ có thể ở bên ngoài chờ phân phó. Mấy ngày nay, hắn đều không nhận được phân phó của Mạnh Hàn. Ngày hôm nay rốt cuộc hắn đã chờ được cơ hội.

- Lôi Âu, hiện tại hậu quân có bao nhiêu binh lực?

Mạnh Hàn từ bên trên xe ngựa của mình bước xuống. Phía sau Mạnh Hàn vẫn là hai tiểu thị nữ xinh đẹp kiên trì đi theo, đồng thời xuất hiện. Ngoài ra còn có hai nữ kỵ sĩ hiên ngang. Thống lĩnh Lôi Âu vừa nhìn nhất thời ánh mắt sáng lên. Không hiểu tại sao chỉ mới một ngày không gặp, hắn lại cảm giác dường như bốn nàng đều diễm lệ hơn rất nhiều.

Đương nhiên, có đánh chết thống lĩnh Lôi Âu cũng sẽ không ở trước mặt Mạnh Hàn nói ra những lời này. Hắn chỉ một mực cung kính làm một quân lễ, sau đó nhanh chóng trả lời:

- Đại nhân, nơi này trừ bốn ngàn người chúng ta ra, còn có hai ngàn người bên đội ngũ quân nhu, Mặt khác còn có ba ngàn phía trước đưa thương binh tới. Còn lại chính là khoảng ba tới bốn ngàn người bị bắt làm tù binh.

Đại điện hạ và hầu tước đại nhân đại quân đều đang ở phía trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.