Thiên Hạ Vô Song

Chương 251: Chương 251: Mục tiêu phấn đấu. (2)




Bruce đưa mắt nhìn Mạnh Hàn rời đi xa xa, quay người nhìn qua thành chủ đại nhân vẫn còn đang xụi lơ ngồi trên ghế, nhịn không được lắc đầu, chuyện này cũng không cần phải nhiều lời nữa, chậm rãi đi về hướng dong binh công hội. Lúc này Eder đại nhân đã không đáng cho hắn hao tổn tâm tư thêm nữa. Đúng như Mạnh Hàn đã nói, giữ hắn lại để không cho cấp trên phái một gia hỏa chướng mắt tới đây.

- Cái gì? Hiện giờ hắn có thế lực mạnh như vậy?

Tại một phủ đệ của thủ đô, Francis Tử tước dường như không thể tin được vào lỗ tai của mình, kinh ngạc kêu lên.

- Vâng, thiếu gia.

Phụ trách báo cáo là Donald tiên sinh, hắn vẫn bảo trì tư thế bình tĩnh, giống như không có nghe được tiếng kêu sợ hãi của Tử tước đại nhân vậy, chậm chạp mà ổn định đáp trả:

- Từ khi hắn hắn đưa ra sinh ý tơ lụa đã thịnh hành cả thế giới, dù cho thành chủ Bạo Phong Thành phong tỏa nghiêm ngặt hơn cũng không có biện pháp phong tỏa con đường tơ lụa trong sa mạc.

- Vậy mỏ đá của hắn xử trí như thế nào?

Francis Tử tước lại hỏi một câu, sau đó lập tức ý thức được chính mình hỏi một vấn đề ngu ngốc:

- Có mua bán tơ lụa thì hắn cũng chướng mắt mỏ đá kia.

- Vâng, thiếu gia.

Donald có chút cúi đầu báo cáo lấy:

- Mỏ đá bây giờ là dong binh công hội Bạo Phong Thành phân hội tại phụ trách, chỉ có điều, bọn hắn mỗi tháng chỉ có thể cung cấp cho chúng ta không đến hai mươi bồn cầu cấp thấp, hiện tại rất nhiều các lão gia quý tộc hết sức bất mãn vì chuyện chúng ta chậm chạp không đi tới lắp đặt. Nếu như không nhanh giải quyết vấn đề này thì sinh ý của chúng ta sau này sẽ gặp phiền toái lớn, nhưng vì thế cũng đắc tội không ít người.

- Ta tính sai, đây là ta sai.

Francis Tử tước từ khi bắt đầu kinh doanh sinh ý buồng vệ sinh thì thành thục hơn rất nhiều, hiện tại cũng biết chính mình gánh trách nhiệm thế nào:

- Nếu như chúng ta lúc ấy có thể lôi kéo Antonio lãnh chúa một chút, hiện tại cũng không bị động như vậy rồi.

- Ngươi có thể nghĩ như vậy ta rất vui mừng.

Ngoài cửa truyền đến âm thanh của Hầu tước đại nhân, Francis lập tức đứng lên, Donald tiên sinh vốn đang đứng đấy hiện tại càng cúi đầu xuống.

- Cha!

Francis vội vàng nghênh tiếp Hầu tước đại nhân đi vào, hầu hạ hắn ngồi xuống.

- Rất tốt, biểu hiện của ngươi trong khoảng thời gian này không tồi. Chẳng những vì gia tộc thu nhập mấy ngàn kim tệ, lại giao hảo với mấy gia tộc cự phách, những chuyện này làm rất tốt.

Hầu tước đại nhân gật đầu, không keo kiệt mà khích lệ con của mình.

- Nhưng mà càng làm cho ta vui mừng là gần đây ngươi quần là áo lượt nhưng bây giờ cũng biết thừa nhận trách nhiệm mà mình gánh vách, chuyện này so với những chuyện khác không là cái gì, đối với gia tộc mà nói cũng đáng giá lắm.

- Thế nhưng mà, cha, dù sao ta cũng bỏ qua cơ hội tốt rồi.

Francis mặt nhìn qua cha của mình thập phần cẩn thận:

- Nếu như ta lần trước có thể ra tay trợ giúp hắn thì quyền kinh doanh tơ lụa nói không chừng nằm tron tay gia tộc chúng ta rồi.

- Francis, phạm sai lầm cũng không đáng sợ, chỉ cần ngươi có thể nhận ra mình sai ở chỗ nào, hơn nữa có ý thức sửa là được rồi.

Hầu tước đại nhân càng ngày càng thỏa mãn với biểu hiện của con mình, ngược lại vui vẻ khai đạo:

- Ngươi yên tâm, người hối hận hiện giờ không chỉ có một mình ngươi đâu, hơn nữa những người kia hối hận còn mạnh hơn ngươi nhiều lắm.

Francis lập tức hiểu được những người kia mà Hầu tước đại nhân nói là ai, sau đó cẩn thận hỏi:

- Có phải đám người học viện ma pháp và cấp trên hay không?

- Đương nhiên!

Hầu tước đại nhân cười cười, cũng không có nói thêm cái gì, Francis cũng cười rộ lên. Tương đối mà nói ít nhất hắn còn kiếm được lợi nhuận, mà học viện ma pháp cùng đại công tước bệ hạ lại không thể kiếm tiền gì, nhất là đại công tước bệ hạ chỉ có thể trơ mắt nhìn thuế của mình lại tiện nghi cho From công quốc láng giềng.

- Cha à, ta bây giờ nên làm gì?

Nghĩ đến tình cảnh của đám đại nhân vật này, tâm tình Francis vừa mới có chút buồn bực đã tốt hơn nhiều, rất là khiêm tốn nhìn cha mình thỉnh giáo.

- Không cần gấp gáp như vậy, Francis.

Hầu tước đại nhân chậm rãi nói, thập phần trầm ổn:

- Dù là tiểu gia hỏa kia có tiền, cũng không quá đáng là nhà giàu mới nổi mà thôi. Chính thức đại quý tộc trừ cảm thấy hứng thú với tiền của hắn, sẽ không có bất kỳ hảo cảm nào với hắn cả. Ngươi có rất nhiều cơ hội chữa trị quan hệ với hắn đấy.

- Ta hiểu rồi, cha.

Hiện tại Francis đã hiểu được một chuyện gì đó, lập tức ý thức được mấu chốt trong đó:

- Ta sẽ đi tranh thủ vị trí thành chủ cho hắn, còn có tước vị là Tử tước.

Đối với thong dong của phủ Hầu tước thì Bruce bên này lại vô cùng sốt ruột. Mỏ đá cầm trong tay phiền toái không ngừng, chẳng những không có được tiền lời như kỳ vọng, ngược lại lọt vào càng nhiền phiền phức và bất mãn hơn trước. Hôm nay Mạnh Hàn biểu hiện thực lực và cường thế ở phủ thành chủ, Bruce đã làm ra quyết định, lập tức tự mình đi về trưng cầu ý kiến của cao tầng.

Trừ chuyện mỏ đá, quan trọng hơn là Bruce lần trước báo cáo cường nỏ thì cao tầng công hội chậm chạp không có phản ứng gì, chuyện này làm cho Bruce vô cùng bực bội. Đợi đến lúc nghe nói vệ đội của Mạnh Hàn tiêu diệt Đại Kiếm Sư đỉnh phong của Bạo Phong Thành, hơn nữa Bruce cũng tự kiểm chứng thi thể của Austin, Bruce càng thêm bối rối. Một loại cường nỏ có thể uy hiếp Đại Kiếm Sư đỉnh phong, cho dù như thế nào cũng phải lấy được từ trogn tay lãnh chúa đại nhân của Hoàng Sa Trấn và đám vệ đội, lúc tối trọng yếu thậm chí có thể dùng mỏ đá trong tay trao đổi. Nhưng mà Bruce có chút hoài nghi hiện tại mỏ đá còn nằm trong mắt của Mạnh Hàn hay không?

Mạnh Hàn cũng không biết bên ngoài phản ứng thế nào, hắn quan tâm chính là người bên cạnh mình. Elyse đã phát sinh quan hệ thân mật với mình rồi, chính mình lại không cho nàng danh phận thích hợp, chuyện này đối với Mạnh Hàn mới là đại sự hàng đầu.

- Grace, Elyse, các ngươi nói nếu như ta muốn kết hôn song bào thai làm vợ của mình, ta phải có được địa vị gì mới không bị đám người khác khoa tay múa chân trước mặt của mình? Hầu tước? Hay là Công tước? Hoặc là ta trở thành ma pháp sư chính thức có khả năng hay không?

- Đại nhân, cho dù là Hầu tước đoán chừng cũng không cách nào thay đổi loại cục diện này.

Grace rất chân thành trả lời. Ba ngườ chỉ có nàng tạm thời là người ngoài cuộc, cho dù Mạnh Hàn đã chẳng biết xấu hổ biểu đạt qua muốn lấy thêm cả nàng, mà dù sao còn chưa trở thành sự thật. Tương đối mà nói nàng cân nhắc những chuyện trọng yếu này khách quan hơn người trong cuộc nhiều.

- Vậy Công tước thì sao?

Mạnh Hàn mới mặc kệ chính mình có xâm phạm uy nghiêm của quốc vương bệ hạ hay không, ngay ở chỗ này nói ra. Dù sao đây là trong phủ lãnh chúa của mình, không nói có người khác nghe được hay không, cho dù có người nghe cũng không bao giờ nói ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.