Mạnh Hàn nói một câu lại
không hề nhắc tới chuyện làm ăn mới, chỉ hỏi ngược lại một câu. Chỉ câu
này đã khiến tộc trưởng Evan cứng người tại chỗ, không biết nên trả lời
như thế nào.
Kiếm đủ? Ai sẽ chê tiền nhiều? Sao có thể nói là kiếm đủ được? Nếu không phải Mạnh Hàn nói có chuyện làm ăn mới, tộc trưởng Evan thậm chí còn
muốn phát triển chuyện kinh doanh xe tới trên một trăm năm. Mạnh Hàn hỏi câu này, thuần túy là khiến người ta nén giận cộng thêm cảm giác không
dễ chịu.
- Nếu như tạm thời không có uy hiếp quan trọng nào đến chuyện buôn bán
xe, ý của ta là, trước tiên chờ khi việc buôn bán xe ngựa bốn bánh kiếm
đủ hãy nói tiếp.
Mạnh Hàn chậm rãi nói, hoàn toàn không để ý tới khuôn mặt khẩn trương của tộc trưởng Evan:
- Thật sự muốn hợp tác chuyện làm ăn mới, chờ xe ngựa bốn bánh hiện tại kiếm gần hết tiền mới lại nói những chuyện khác.
Francis nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, trong lòng đã khâm phục đến sát
đất. Hắn dùng lý do đường hoàng như thế để cự tuyệt, bất kể nói thế nào
cũng nói rất hay. Chỉ có điều, tộc trưởng Evan đã không công móc ra năm
mươi ngàn kim tệ, hơn nữa còn khiến con của mình mất mặt xấu hổ. Gia hoả này, quả nhiên bây giờ đã đủ lợi hại. Chỉ một câu nói đã ép người ta
thành như vậy.
Đương nhiên tộc trưởng Evan ước gì có thể kiếm tiền từ xe ngựa thêm
nhiều năm nữa. Mạnh Hàn nói như vậy, hơn nữa còn có Francis đang ở sát bên cạnh, hắn cũng không dám hỏi gì, chỉ có thể hy vọng Mạnh Hàn nói
lời giữ lời. Nếu không, sản nghiệp của hắn thật sự sẽ bị chủ ý mới của
Mạnh Hàn lật đổ, chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề. Người khác hắn có thể
không tin, nhưng Mạnh Hàn đã nói rằng có chuyện làm ăn mới, vậy nhất
định là có. Hơn nữa chuyện làm ăn mới đó tuyệt đối có thể lật đổ chuyện
làm ăn của xe ngựa bốn bánh.
- Cơ sở hợp tác không phải là qua cầu rút ván.
Giọng nói của Mạnh Hàn lại truyền đến:
- Lần sau có chuyện làm ăn gì tốt, ta vẫn ưu tiên hợp tác với khách cũ.
Nếu như Evan tiên sinh cảm thấy hứng thú đối với những chuyện làm ăn
khác. Vậy không có vấn đề, hoan nghênh tới bất kỳ lúc nào.
- Đương nhiên không có vấn đề!
Lời này không phải là Mạnh Hàn nói, không phải là tộc trưởng Evan nói,
mà Tử tước Francis đang ở sát bên cạnh. Hắn đã thay Mạnh Hàn nói ra câu
tụng thường xuyên ra:
- Cảm thấy hứng thú, ra giá đi!
- Ngươi thật hiểu ta!
Vẻ mặt Mạnh Hàn bất đắc dĩ nhìn Francis gật đầu, dường như đang khích lệ.
Tộc trưởng Evan vui vẻ rời khỏi đó. Tuy rằng hắn đã bỏ ra một chiếc tốt
nhất xe, cộng thêm năm mươi ngàn kim tệ, nhưng có thể có được một bảo
đảm kiếm tiền như vậy thực khiến hắn không thể hài lòng hơn được. Còn
Brendon đã hoàn toàn bị mọi người không nhìn tới. Chỉ có Evan vẫn quan
tâm. Tuy nhiênn điều hắn nghĩ tới chính là làm sao nhốt Brendon lại, cố
gắng mài rũa tính cách của hắn. Nếu không hắn cứ chạy chung quanh đắc
tội như vậy, thuận theo ý trời sau đó chắc chắn sẽ chết rất thê thảm.
Mặc kệ mọi chuyện xảy ra thế nào, những cuộc đấu giá tại phòng đấu giá
Tôn Vinh vẫn được tiếp tục. Hai sân bán đấu giá, mỗi ngày một lần. Mỗi
cuộc bán đấu giá chỉ đưa ra đấu giá một món đồ. Điều này không chỉ là
hiếm thấy trong phòng đấu giá Tôn Vinh, cho dù là trong lịch sự bán đấu
giá cũng rất hiếm thấy.
Nhưng những gia tộc có năng lực này lại không có một nhà nào muốn bỏ
qua. Điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy may mắn chính là lần này vật
bán đấu giá có hai thứ. Mỗi cái đều đáng giá để bọn họ tập trung toàn bộ gia sản. Nhưng hai món đồ đấu giá này cũng khiến bọn họ vô cùng khó xử. Rốt cuộc bọn họ nên chọn cái nào?
Mạnh Hàn đã sớm ngồi vào trong lô ghế của mình. Sau khi trải qua sự kiện phòng đấu giá lần trước, phòng đấu giá không còn giở trò gian manh đối
với Mạnh Hàn nữa. Mỗi lần bọn họ đều dùng đãi ngộ đối với quý khách tôn
quý để chiêu đãi Mạnh Hàn thỏa đáng, không dám có chút chậm trễ nào.
Đi theo Mạnh Hàn mở mang kiến thức vẫn là mấy người sát bên cạnh hắn.
Demi Diana hầu hạ một tấc cũng không rời. Joey cũng luôn ở xung quanh
bảo vệ. Sau đó chính là Khải Văn tiên sinh. Từ sau khi gặp gỡ Mạnh Hàn,
Khải Văn tiên sinh liền trở thành cố vấn của Mạnh Hàn. Trong trường hợp
này cũng cần hắn ra trận. Nhưng người khiến người ta không nói được lời
nào nhất lại chính là Francis.
Vị công tử bột trước kia, dường như rất sợ người khác không biết quan hệ mật thiết của hắn và Mạnh Hàn lúc nào. Ngoại trừ mỗi ngày đến chỗ ở của Mạnh Hàn báo danh ra, hiện tại ngay cả trong phòng đấu giá hắn cũng
không tới lô ghế của mình, mà luôn có mặt ở bên cạnh Mạnh Hàn.
- Franky, gia tộc của ngươi không tới tham gia đấu giá sao?
Mạnh Hàn cảm thấy kỳ quái hỏi.
- Đương nhiên là có tham gia!
Franky nhìn cảnh tượng náo nhiệt phía dưới, trả lời mà không cần ngẩng đầu lên:
- Tuy nhiên, chuyện như vậy không cần ta bận tâm. Ta có thể tùy tiện ở
bất kỳ chỗ nào, chỉ cần không gây cản ngại đối với bọn họ là được.
Nhìn Francis mặt dày mày dạn như vậy, Mạnh Hàn cũng không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể để mặc hắn.
Buổi bán đấu giá khuya hôm nay là pháp trượng sinh mệnh. So với một sản
nghiệp, pháp trượng sinh mệnh có khả năng kém hơn chút, cho nên nó được
xếp phía trước.
Người bán đấu giá đã lên đài, giống như muốn lập tức bắt đầu bán đấu giá.
Mỗi lần chủ trì bán đấu giá, người bán đấu giá vẫn là gia hỏa kia. Xem
ra, nơi này cũng không có quá nhiều người bán đấu giá. Chí ít trong
những đợt bán đấu giá trọng đại như vậy vẫn không đổi người. Thậm chí
ngay cả Derek tiên sinh quản lý chính của phòng đấu giá cũng không ra
mặt. Trong tình huống bình thường, loại buổi đấu giá như vậy, phòng đấu giá chỉ ước gì có thể tuyên truyền nhiều hơn, tiện tăng thêm thanh thế
cho mình mới phải chứ?
- Bán đấu giá ngày hôm nay chính là pháp trượng do cành cây sinh mệnh
chế tạo ra. Công dụng không rõ. Giá quy định là mười ngàn kim tệ. Mỗi
lần tăng giá không thể ít hơn một trăm kim tệ. Bắt đầu!
Người bán đấu giá thậm chí không nói nhiều lời, chỉ căn dặn một câu như vậy, sau đó liền tuyên bố bán đấu giá bắt đầu.
Đơn giản không thể đơn giản hơn. Thậm chí khiến người ta cảm thấy sẽ có
chút keo kiệt. Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy thần sắc của những người
phía dưới và xung quanh đang chờ đợi đấu giá, Mạnh Hàn cũng hiểu rõ tại sao phòng đấu giá lại an bài như vậy.
- Hai mươi ngàn!
Vừa bắt đầu tuyên bố bán đấu giá, lập tức có người trực tiếp nâng gấp
đôi giá quy định. Mạnh Hàn ở trong lô ghế của mình, tâm tình tương đối
thoải mái. Một pháp trượng sinh mệnh đã dùng hết năng lượng sinh mệnh,
lại có thể bán ra hai mươi ngàn kim tệ, tương đương với hai trăm triệu
nguyên nhân dân tệ. Chuyện tốt như thế, đi chỗ nào tìm được? Không biết
những gia hỏa này sau khi lấy được nó, rốt cuộc dự định sẽ sử dụng cái
pháp trượng sinh mệnh này thế nào đây?
- Hai mươi mốt ngàn!
- Hai mươi hai ngàn!
... Một đám người tăng giá, chẳng quan tâm tới cái gì là một trăm kim tệ thấp nhất.