Thiên Hạ Vô Song

Chương 181: Chương 181: Phương thức hợp tác. (1)




Mạnh Hàn tuyệt đối sẽ không trách cứ Demi cùng Diana, nếu đổi lại là ai cũng không trách các nàng, biểu hiện vừa rồi khích lệ còn không kịp, làm sao trách cứ các nàng chứ.

Nhìn cách đó không xa Demi cùng Diana có chút bận tâm gương mặt, Mạnh Hàn hướng về phía các nàng khẽ cười cười, ý bảo các nàng không cần lo lắng.

Người ở đây trừ Mạnh Hàn và người bên cạnh, ai sẽ nghĩ tới thuấn phát ma pháp thuẫn lại không phải lãnh chúa đại nhân, mà là hai tiểu thị nữ nhu thuận đây? Nhiều người như vậy vây quanh một buồng vệ sinh, chờ tuần kiểm đại nhân giải quyết.

Mạnh Hàn chỉ cần nghĩ tới chân tướng cũng có chút cảm thấy buồn cười.

Mọi người đều có tâm tư chờ tuần kiểm đại nhân.

Rốt cục buồng vệ sinh mở cửa ra, Francis Tử tước các hạ mang theo nụ cười thỏa mãn, hắn được thị nữ xinh đẹp phục thị chậm rãi đi ra.

Nhìn thấy Mạnh Hàn, Francis Tử tước lập tức hưng phấn nhìn qua Mạnh Hàn reo lên:

- Thực sự là đồ tốt, ngươi lấy tới như thế nào? Đây là đưa cho ta sao?

- Đưa cho các hạ?

Mạnh Hàn dường như hơi sững sờ. Ngạc nhiên nói:

- Không không không. tại sao lại đưa cho các hạ được?

Tuần kiểm quan đại nhân biến sắc. Đây là ý gì? Làm ra một đống lớn như vậy, kết quả lại nói không phải tặng cho mình? Không riêng gì tuần kiểm quan đại nhân ngạc nhiên, ngay cả thị nữ xinh đẹp cách đó không xa và bọn người Grace Elyse bên cạnh Mạnh Hàn cũng đều thất kinh, đại nhân đang làm cái gì vậy? Tại sao lại nói ra lời lẽ đắc tội người ta?

Mạnh Hàn dường như còn chưa ý thức được lời nói của mình làm cho mọi người ở đây ngạc nhiên, vẫn nói tiếp:

- Những thứ này đều là vật dùng qua rồi, tại sao lại lấy ra đưa cho các hạ được? Muốn đưa cũng phải đưa một bộ hoàn toàn mới.

Nghe được Mạnh Hàn nói lời kế tiếp như thế. Mọi người toàn bộ đều buông lỏng một hơi, sắc mặt cũng đều khôi phục bình thường. Trong nội tâm Grace cùng Elyse không nhịn được mà oán hận:

- Đại nhân thật sự là, nói chuyện không nói toàn bộ, làm hại mọi người toàn bộ khẩn trương.

Dường như nghĩ tới lời oán trách như vậy, hai nữ còn tâm hữu linh tê nhìn qua nhau.

Francis Tử tước đại nhân nghe Mạnh Hàn nói thế sắc mặt đỏ lên. Chuyện này dám ở trước mặt mọi người, vạn chúng nhìn trừng trừng mà nói tới chuyện như thế hắn cũng cảm thấy xấu hổ. Vừa mới hỏi câu kia là do hắn sốt ruột mà thôi, cũng không hề nghĩ muốn thứ của Mạnh Hàn, nhưng không có nghĩ mình lại buộc miệng.

- Ha ha ha ha!

Tuần kiểm quan đại nhân lúc này cười như điên, đi đến bên người Mạnh Hàn vỗ vỗ vai của hắn, ý tứ nhìn qua Mạnh Hàn nói:

- Có ý tứ, ngươi thật sự biết điều.

- Chỉ cần đại nhân ưa thích là tốt rồi.

Mạnh Hàn cười cười một cái, đối với chuyện này hắn không quan tâm, tuổi của hắn và Tử tước sàn sàn nhau, cho nên cũng không ai nói cái gì. Nhìn qua hai bên Mạnh Hàn lại nói:

- Các hạ, đây không phải là nơi nói chuyện, nếu không chúng ta đổi nơi bí ẩn đi.

- Chỗ bí ẩn?

Francis Tử tước các hạ lúc đầu thì không nghe hiểu Mạnh Hàn, nhưng lập tức hiểu ý, trùng trùng điệp điệp gật gật đầu:

- Tốt, ngươi đi trước dẫn đường đi, thuận tiện nói cho ta biết ngươi làm sao nghĩ ra những thứ này?

Mạnh Hàn trực tiếp dẫn hắn đi tới phủ lãnh chúa. Nhìn thấy phong cách "Phủ lãnh chúa" của Mạnh Hàn thì Francis Tử tước đại nhân lập tức ngạc nhiên, chỉ vào căn phòng ở, cơ hồ cà lăm:

- Antonio, ngươi, ngươi ở trong nơi kỳ quái này sao?

- Làm cho các hạ chê cười rồi.

Mạnh Hàn không chút để ý, thò tay làm động tác mời:

- Chúng ta đi vào bàn.

- Tốt, tốt.

Tuần kiểm quan đại nhân tán thưởng hai câu. Sau đó phân phó kỵ sĩ đi cùng.

- Tất cả mọi người giữ vững vị trí chung quanh. Trừ lãnh chúa đại nhân và mấy thị nữ, những người khác không được tới gần.

- Vâng!

Một đám người lên tiếng đáp ứng, hơn một trăm kỵ sĩ đứng chung quanh phủ lãnh chúa. Bao phủ vào giữa.

- Antonio, chờ ta trở lại thủ đô, thời điểm báo cáo bệ hạ nhất định sẽ báo cáo ngươi liêm khiết làm không công, đối xử với con dân rất tốt.

Francis đại nhân hiện tại tâm tình thập phần tốt. Tiến vào phủ lãnh chúa đơn giản cũng không có chút phản cảm, ngược lại nhìn đông nhìn tây, bộ dáng hiếu kỳ. Cũng may Mạnh Hàn đã thu toàn bộ bản thiết kế lại, hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy một ít thứ đơn sơ.

- Ta đây trước tiên cảm ơn ngài.

Mạnh Hàn nghe xong lập tức hờ hững, tuần kiểm quan dù sao cũng là tuần kiểm quan, chỉ cần nhìn thấy chỗ tốt thì dễ nói chuyện hơn nhiều.

- Tới nơi này, muốn nói cái gì?

Vào trong nơi này Mạnh Hàn ngồi xuống. Tuần kiểm quan đại nhân cũng không khách khí, đặt mông ngồi xuống, thò tay kéo một cái thị nữ xinh đẹp trực tiếp ngồi trong lòng của hắn, tùy ý cho Francis các hạ giở trò, không chút e dè Mạnh Hàn.

- Francis các hạ!

Mạnh Hàn trịnh trọng xưng hô một tiếng, vừa muốn nói chuyện đã bị tuần kiểm quan đại nhân ngăn lại.

- Không cần chính thức như thế, ta nhìn ngươi rất hợp duyên, ngươi gọi ta là Francis được rồi.

Tuần kiểm quan đại nhân đối với Mạnh Hàn vẫn xưng hô các hạ có chút phản cảm, trực tiếp uốn nắn Mạnh Hàn.

- Được rồi, Francis.

Mạnh Hàn biết nghe lời, không có chút khách khí. Ở chuyện này hắn cũng không có chút để ý, chính thức cần bàn là chuyện kế tiếp. Đối với Mạnh Hàn cơ hồ là tiếp nhận đề nghị này. Hơn nữa không hề khúc mắc trực tiếp xưng hô, tuần kiểm quan đại nhân rất là vui vẻ, trong nội tâm âm thầm gật đầu.

- Ngươi cảm thấy, cái này buồng vệ sinh sinh ý, nếu như muốn làm bắt đầu lời nói, sẽ có bao nhiêu tiền lời?

Từ phía trước một loạt biểu hiện mà nhìn tuần kiểm quan đại nhân cũng như con thỏ gặp chim ưng, cho nên Mạnh Hàn nói chuyện cũng đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp bàn tiền lời.

- Có ý gì?

Francis Tử tước nhướng mày, dường như không hiểu Mạnh Hàn muốn làm gì, nghi hoặc hỏi.

- Không có ý gì khác. Francis.

Mạnh Hàn khẽ cười cười:

- Điểm ấy tiểu tử ta cũng nghĩ ra không lâu, đang định buôn bán một chút. Nhưng mà hiện giờ ta không có tiền vốn, vừa vặn Francis ngươi tới đây, không biết ngươi có ý như thế nào?

- Sinh ý thế nào?

Francis từ nhỏ được bồi dưỡng thành quý tộc, đương nhiên biết rõ sinh ý là chuyện gì. Mạnh Hàn vừa nói xong lời này không hắn đã suy nghĩ tới những con số, vừa mừng vừa sợ hỏi:

- Ý của ngươi là muốn cùng ta?

- Đúng vậy!

Francis mặt mày hớn hở nhìn qua Mạnh Hàn, Mạnh Hàn gật gật đầu:

- Chính là ý này. Đây là sinh ý độc môn của ta, ta muốn cùng Francis ngươi bàn chuyện hợp tác, bắt đầu cái sinh ý này.

Tặng đi chỉ là một bộ phận, nhiều nhất chỉ có giá trị vài chục mai kim tệ. Nhưng mà tặng cái sinh ý này, hơn nữa còn là sinh ý độc nhất vô nhị thì không phải mười hay trăm miếng kim tệ cân nhắc. Cái khác không nói, chỉ nhìn qua sinh ý xe ngựa của gia tộc Smith là có thể thấy tiền lãi đầy bồn đầy bát rồi, làm cho người ta phải đỏ mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.