Ngồi ở trong đại sảnh lãnh chúa đại nhân xếp đặt thiết kế, Grace chậm
rãi đợi Elyse trì hoãn cảm xúc của mình. Không ngờ vào lúc này cảm giác
lại khác thường hơn.
Đầu tiên, không biết vì cái gì Grace đột
nhiên cảm thấy toàn thân của mình khô nóng, hơn nữa còn có cảm xúc khẩn
trương và chờ mong hỗn tạp vào nhau, tràn ngập trong lòng. Hô hấp của
nàng lúc này cũng dồn đập hơn trước.
Cảm giác như vậy làm cho
Grace thập phần bàng hoàng khẩn trương, không biết như thế nào cho phải, nhưng mà nội tâm của nàng lại không muốn cảm giác này chấm dứt. Tâm
tình mâu thuẫn làm cho Grace ở thế khó xử, hết lần này tới lần khác
không cách nào chống cự được dục vọng sinh ra trong lòng của mình. Rốt
cục thân thể Grace mềm nhũn, hai chân rốt cuộc không cách nào chống đỡ
sức nặng của mình, không tự chủ được xụi lơ tại trên mặt ghế.
Một cảm xúc khẩn trương không cách nào hình dung sinh ra trong lòng, Grace
biết rõ đây là cảm xúc của Elyse, nhưng nàng không biết vì sao như vậy.
Ngay sau đó cảm giác sung sướng càng lớn không ngừng sinh ra, Grace toàn tâm toàn ý đầu nhập hưởng thụ loại cảm giác này.
Cũng không biết qua bao lâu, đang lúc Grace cảm giác linh hồn của mình đang bay lên bầu trời thì thân thể đột nhiên kéo căng rất lâu, thân thể thật lâu mới mềm trở lại, chỉ còn lại có thở dốc kịch liệt.
- Ta đây bị sao thế này?
Grace xụi lơ vô lực đứng lên, đến bây giờ còn không rõ chính mình tại sao có
thể như vậy. Hoặc là nói không rõ Elyse tại sao phải như vậy? Chẳng lẽ?
Một ý niệm hiện ra trong lòng của nàng, lập tức Grace lắc đầu:
- Không có khả năng!
Tuy ngoài miệng không thừa nhận suy nghĩ này, nhưng mà trong lòng Grace
cũng hy vọng có kết quả như thế. Nàng thậm chí rất muốn hiện tại vọt vào trong phòng ngủ của lãnh chúa đại nhân, nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra
chuyện gì, nhưng mà thân thể lười biếng làm cho nàng không muốn nhúc
nhích.
- Ai nha!
Nghỉ ngơi một hồi rốt cuộc Grace cũng có
được lực lượng trở lại, đột nhiên phát hiện thân thể của mình khác
thường, có chút địa phương đang rỉ nước ra ngoài, lúc này Grace nhịn
không được nhẹ giọng kêu một tiếng, nhanh chóng đưng dậy lao vào trong
phòng của mình. May mắn phòng của nàng cũng nắm trong phủ lãnh chúa, nếu không mặt mũi nàng tràn ngập xuân tình chạy ra ngoài không biết sẽ làm
cho bao nhiêu người mất hồn lạc phách.
Mạnh Hàn hôn nhẹ lên má
của Elyse, trong nội tâm tràn ngập thương tiếc. Lần đầu tiên trải qua
thời gian dài như vậy Elyse cơ hồ có chút không chịu nổi. Đáng tiếc
chính mình vừa rồi thú tính đại phát, căn bản không có chú ý tới điểm
này, hiện tại mới phát hiện. Sau khi thanh tỉnh chuyện đầu tiên Mạnh Hàn làm chính là đem tính mạng pháp trượng đặt lên người của Elyse, làm vậy sẽ giúp nàng khôi phục nhanh hơn.
Lại nói tiếp thân thể của mình có phải được tính mạng pháp trượng cải tạo mạnh hơn hay không? Tuy Mạnh Hàn cũng là lần đầu tiên, nhưng mà kiếp trước hắn cũng quan tâm không
ít tri thức phương diện này, cho dù thế giới này không có đồng hồ thì
hắn cũng có thể đoán chừng đã nửa giờ qua đi. Lần thứ nhất là nửa giờ
dường như hơi khủng bố đấy, nhưng mà Mạnh Hàn rất ưa thích.
Xem
ra có sau này phải tìm tiểu ma nữ đòi một thanh tính mạng pháp trượng
mới, trong đầu của Mạnh Hàn hiện ra suy nghĩ này thì đem lực chú ý nhìn
qua Elyse xinh đẹp gầy gò, có thể Mạnh Hàn đã quá mức quen thuộc cho nên không chú ý tới, hiện tại mới phát hiện thì ra nữ nhân bên cạnh mình
không ai thua kém đại minh tinh của kiếp trước.
- Hảo hảo ngủ một giấc, tỉnh lại mọi phiền não sẽ quên đi.
Mạnh Hàn nói nhỏ bên tai Elyse một câu. Elyse thỏa mãn dùng ánh mắt mệt mỏi
nhìn qua Mạnh Hàn, nghe lời nhắm mắt trong ngực Mạnh Hàn. Chỉ chốc lát
đã phát ra tiếng ngáy. Những ngày này Elyse gánh chịu áp lực không phải
lớn bình thường rốt cục có thể an tâm nghỉ ngơi.
Mạnh Hàn bỗng
nhiên thập phần hoài niệm thuốc lá kiếp trước, phải chi thời điểm này có một điếu không biết sẽ tuyệt diệu bao nhiêu. Đáng tiếc thế giới này
không có thứ đó. Nhìn qua gương mặt bình yên của Elyse ngủ say thì Mạnh
Hàn như thế nào cũng không ngủ được.
Thành chủ Bạo Phong Thành
lần này mưu đoạt mỏ đá của Mạnh Hàn, tuy nhất định không chiếm được cái
gì, nhưng mà cuối cùng cũng kết xuống thù hận không chết không ngớt.
Nhất là năm trăm tên thành vệ quân chết đi càng làm thù hận này không
thể hóa giải được nữa. Kế tiếp Mạnh Hàn có thể tưởng tượng Hoàng Sa Trấn sẽ lọt vào phong sát khủng bố của Bạo Phong Thành như thế nào. Tin
tưởng chỉ cần đập nhãn hiệu của Hoàng Sa Trấn thì không có khả năng
thông qua Bạo Phong Thành.
Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ? Chuyện này trở thành mấu chốt Mạnh Hàn nhất định phải cân nhắc tới. Thực lực
của chính mình trước mắt không cách nào giết được thành chủ dưới sự bảo
vệ của Đại Kiếm Sư đỉnh phong, đồng thời Mạnh Hàn hiện giờ cũng không
thể làm chuyện phản bội công quốc, xuất binh đánh Bạo Phong Thành. Đương nhiên mặc dù là có chuẩn bị, Mạnh Hàn cũng không có ý định làm vậy, bởi vì không có ý nghĩa.
Trong thời gian ngắn mỏ đá Mạnh Hàn không
có ý đụng tới, đương nhiên thành chủ Bạo Phong Thành lấy được văn bản
chuyển nhượng của Mạnh Hàn chẳng qua là mớ giấy lộn mà thôi. Không có
cách nào tiếp thu, có gì khác so với trước kia? Về phần Francis gia tộc
tổn thất tính toán thế nào Mạnh Hàn mới không đi quản. Sự kiện lần này
Francis gia tộc kể cả Donald quản gia trừ thời điểm ban đầu bày tỏ bản
thân mình đứng ra làm chứng, sau đó cũng không nói thêm lời nào nữa,
chuyện này đủ thấy thái độ của bọn họ rồi.
Nếu bọn họ có thái độ
như vậy cũng nói rõ bọn họ làm buôn bán với ai cũng không sao cả. Mạnh
Hàn cũng nhìn ra được không có chính mình bọn họ cũng không thể cầm lấy
vật liệu đá được. Cho dù bọn họ dùng sức mạnh quân đội tiếp quản cũng
không phải người nào cũng có thể tùy ý khai thác đá cứng như vậy.
Francis Tử tước muốn trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, cũng chỉ có
biện pháp như thế tìm kiếm được vật liệu đá làm bồn cầu, nếu không hắn
cũng chỉ có thành thành thật thật hợp tác với Mạnh Hàn. Không phải tùy
tiện người nào chiếm mỏ đá là có thể đưa ma pháp sư đi khai thác đá.
Lời mặc dù nói như vậy, nhưng mà Hoàng Sa Trấn về sau làm gì bây giờ? Bị
Bạo Phong Thành phong tỏa cũng chỉ trơ mắt nhìn người tới Hoàng Sa Trấn
càng ngày càng ít, thậm chí tiền mua sắm lương thực cơ bản cũng không
có, đến lúc đó làm sao bây giờ? Khuất phục? Cúi đầu? Mạnh Hàn đã làm một lần với Tinh linh tộc, tuyệt không muốn lại làm trước mặt với Bạo Phong Thành lần nữa.
Thế nhưng mà không thông qua Bạo Phong Thành thì
thương lộ của Hoàng Sa Trấn làm cách nào duy trì thông suốt? Vị trí địa
lý của Bạo Phong Thành đã quyết định nó phong tỏa đường vào Hoàng Sa
Trấn, bốn phía trừ Tinh Linh sâm lâm cùng Ải nhân sơn mạch ra thì chỉ
còn lại sa mạc mênh mông mà thôi.
Tinh Linh sâm lâm không cần cân nhắc, các tinh linh cao ngạo tuyệt đối không đồng ý. Ải nhân sơn mạch
cũng không cần cân nhắc làm gì, không có người nào chính thức vượt qua
Thập Vạn Đại Sơn. Dường như hương ra duy nhất chính là sa mạc.