Thiên Hạ Vô Song

Chương 245: Chương 245: Thái độ công hội. (2)




Các dong binh và khách thương qua lại chỉ chỏ, thỉnh thoảng có người phát ra tiếng sợ hãi thán phục, dường như bị thi thể Đại Kiếm Sư đỉnh phong chấn nhiếp.

Luôn luôn có người nhận ra Austin là người nào, nhìn thấy cỗ thi thể này thì càng kinh ngạc hơn tước. Một Đại Kiếm Sư đỉnh phong, kém một chút là bước vào hàng ngũ cao thủ Kiếm Thánh, cứ như vậy bị đóng lên giá thị chúng mang lại áp lực tâm lý cho người ta không chỉ vài lần. Rất nhiều người nhìn qua lâu đài phủ lãnh chúa của Mạnh Hàn thì trong mắt hiện ra nét sợ hãi.

- Tại sao có thể như vậy?

Bruce gần đây đã không còn ở lại mỏ đá để mà tức giận nữa, hắn tọa trấn Bạo Phong Thành. Tự nhiên sẽ có người đem tin tức từ Hoàng Sa Trấn truyền vào lỗ tai của hắn. Nghe được Đại Kiếm Sư đỉnh phong Austin bị người ta giết chết, phản ứng đầu tiên là phân thiệt giả, sau khi đạt được câu trả lời thuyết phục thì hắn càng kinh ngạc đứng phất dậy.

Cho dù Bruce dưới áp bách cường lực của Mạnh Hàn, tạm thời đáp ứng không thèm đếm xỉa tới, nhưng mà đối với Mạnh Hàn hắn vẫn không phục. Chỉ có điều không muốn sản nghiệp của mình ở Hoàng Sa Trấn bị đàn áp nên mới nhân nhượng. Đối với Austin tìm Mạnh Hàn gây phiền toái Bruce thậm chí thập phần tán thành, hắn thậm chí thập phần chờ mong nhìn thấy bộ dáng không may của Mạnh Hàn. Dù sao đổi một lãnh chúa khác cũng không có người nào dám làm thế nào với dong binh công hội. Không ngờ rằng Đại Kiếm Sư Austin bị hộ vệ của Mạnh Hàn đánh chết.

- Là ai? Là hộ vệ nào mà lợi hại như vậy?

Người bên cạnh Mạnh Hàn Bruce đều phái người tìm hiểu qua, cũng không biết là người nào bên người Mạnh Hàn có thể ngăn cản Đại Kiếm Sư đỉnh phong tập kích.

- Là thủ lĩnh hộ vệ Kiều cùng Chu hai người.

Người tới kịp thời báo cáo lại, tin tức của Jensen vô cùng đúng chỗ.

- Hai người kia chỉ là hai Đại Kiếm Sư sơ cấp, căn bản không có khả năng đánh chết một Đại Kiếm Sư đỉnh phong.

Bruce lắc đầu, dường như hắn cũng hiểu thực lực của Kiều cùng Chu, nhưng mà hắn cũng nghĩ tới nguyên nhân:

- Đúng rồi, nếu như kết hợp với cường nỏ khủng bố kia có lẽ miễn cưỡng có thể làm được.

- Vâng, Bruce, trên thi thể của Austin có dấu vết cung tiễn.

Người tới đã nhớ lại dấu vết trên thi thể của Austin.

Bruce gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại suy nghĩ nhiều, hợp tác với thành chủ Bạo Phong Thành có lẽ không cần phải tiếp tục nữa. Nếu như nói lúc ấy làm sinh ý là vì một mỏ vàng, hiện tại đã chứng minh cái mỏ vàng kia là một vũng bùn không cách nào khai thác được. Mỏ vàng chính thức cũng chỉ nằm trên tay của lãnh chúa Antonio của Hoàng Sa Trấn mà thôi.

Hơn nữa từ tin tình báo sưu tập được thì những mỏ vàng kia thời điểm nằm trên tay của lãnh chúa đại nhân mới thật sự biến thành mỏ vàng, chỉ cần rời tách thì lập tức đã bị đánh thành nguyên hình. Nhưng bất kể thế nào chuyện này là nhất định phải báo cáo lên cấp trên. Hiện tại trên cả thế giới thịnh hành tơ lụa lại nắm giữ trong tay của Mạnh Hàn, so sánh với Mạnh Hàn như mặt trời ban trưa thì thành chủ Bạo Phong Thành hoàn toàn không có tư cách lên nổi mặt bàn, bất kể là tiền hay thế.

Mà giờ khắc này Mạnh Hàn vô cùng vui vẻ nhìn qua hai kỵ sĩ của mình, sau khi ngủ say hai ngày các nàng đã tỉnh lại.

- Tỉnh? Không nên cử động!

Âm thanh của Mạnh Hàn xuất hiện bên tai của hai nàng, làm cho tâm tình các nàng có chút khẩn trương cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Sờ sờ trên người mình dường như đã không còn miệng vết thương khủng bố, đang kỳ quái lại nghe Mạnh Hàn gọi tên của các nàng.

- Kiều! Chu! Joy cùng Julie mới thật sự là tên của các ngươi?

- Đại nhân, chúng ta không phải cố tình gạt ngài.

Joy đã phát hiện tình huống trên người của mình, quần áo cũng đã bị đổi qua, thân phận nữ nhân chắc chắn đã bị phát hiện, nhưng mà Joy lập tức nghĩ tới vấn đề khủng bố:

- Đại nhân, ngài làm sao biết tên của chúng ta?

- Thật có lỗi, có một lần vào buổi tối ngồi ở bên cạnh hồ nước thì nghe được các ngươi gọi nhau như thế.

Mạnh Hàn ngược lại cũng không cần phải giấu diếm, chỉ có điều nhớ tới lúc hai nữ tắm rửa chỉ có thể đem lời nói nói không tỉ mỉ.

Không ngờ lời này lọt vào tai của Joy cùng Julie thì hai nữ thất thần một hồi. Dường như hai nữ nói như vậy trong hồ nước chỉ có một lần mà thôi. Mà lần kia thân thể hai nữ là trần truồng. Nghĩ đến điểm này Joy cùng Julie hai người giống như biến thành hai con tôm bị nướng chín, toàn thân trở nên đỏ rực và nóng bừng. Chuyện này chẳng phải có ý nghĩa thân thể hai nữ đã bị Mạnh Hàn nhìn sạch?

- Đại nhân!

Cuối cùng nhất Joy vẫn nâng gương mặt ngượng ngùng lên, chỉ vừa nói một câu bị Mạnh Hàn chen ngang.

- Các ngươi nên dưỡng thương cho tốt, thương thế tốt lên các ngươi là kỵ sĩ thủ hộ của ta.

Mạnh Hàn cho hai nữ một hứa hẹn. Không quản giới tính của các nàng, từ quá trình Austin ám sát thì Mạnh Hàn đã có thể thấy được hai nữ bị thương đều là vì Mạnh Hàn, bánh chưng đi, bánh ít lại, Mạnh Hàn tuyệt đối sẽ không ủy khuất người nhà của mình:

- Đúng rồi, về sau gọi các ngươi bằng tên vốn có đi! Joy, Julie, cái tên này ta rất thích.

Trở thành kỵ sĩ chính thức đây là nguyện vọng của hai nàng. Hiện tại Mạnh Hàn cũng chính miệng đáp ứng. Nhưng mà sau khi biết được Mạnh Hàn nhìn toàn bộ thân thể của mình, hai nữ dường như từ hai kỵ sĩ dám đánh dám giết lại biến thành hai nữ nhân không thể nói gì.

Thương thế trên người hai nữ cuối cùng cũng không có tốt lên hoàn toàn. Chuyện này cũng có ý nghĩa tính mạng pháp trượng của Mạnh Hàn đã không còn lực lượng nữa. Như vậy cũng tốt, trên người hai nữ mang theo tổn thương lưu lại huy chương khi sống mái với Austin, như vậy càng khiến người ta tin tưởng.

- Vâng, đại nhân!

Hai nữ giờ phút này không còn lời gì để nói, chỉ còn đáp ứng.

Lần nữa đi trên đường Hoàng Sa Trấn thì nhìn qua người trước mặt mang theo ánh mắt cung kính nhìn mình. Thậm chí có dong binh không biết tình huống lập tức đã bị người bên cạnh cưỡng ép đè đầu cúi chào. Rất nhiều người đều dựa vào Mạnh Hàn để có được hy vọng sống sót, thậm chí có không ít người đã phát tiểu tiền tài, nhìn thấy đại kim chủ của mình làm sao có thể không cung kính? Dù Mạnh Hàn không mang theo hộ đi trên đường Hoàng Sa Trấn thì có không ít người âm thầm lưu ý tới an toàn của lãnh chúa đại nhân.

Nhìn qua tình hình này Mạnh Hàn rất vui mừng, chính mình đi tới thế giới này đã hơn một năm rồi, rốt cục tính toán chân chính đứng vững gót chân. Tuy gặp nhiều áp bức và khuất nhục, thậm chí cừu hận, nhưng mà chính mình vẫn không có dừng bước, cho dù là thành chủ Bạo Phong Thành ngấp nghé cơ nghiệp của bản thân, Mạnh Hàn cũng đã không sợ.

Một loạt thắng lợi mang tới không chỉ tiền tài và quyền thế, còn có tin tưởng cường đại. Hiện tại Mạnh Hàn đối đãi dong binh công hội cùng công hội dưới mặt đất cũng đã nói thái độ của Mạnh Hàn chuyển biến rất nhiều.

Nhìn xem tất cả chuyện này, đột nhiên Mạnh Hàn nghĩ đến Elyse, chính mình đáp ứng Elyse sẽ kết hôn với nàng, hiện tại cũng đã được một thời gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.