Nhờ có đêm đen che phủ, ai
có thể phát hiện ra một “máy bay trực thăng vận tải” do pháp thánh Tinh
Linh thao túng? Ở tại hiện trường, những Kiếm Thánh của Tinh Linh đều
đảm nhiệm công tác vận chuyển. Trong một đêm, bọn họ chỉ cần qua lại
mười mấy lần đã chuyển sạch sẽ tất cả mọi thứ trong kim khố của phòng
đấu giá.
Tang vật đều được giấu ở chỗ này. Bọn họ chỉ cần nguy trang đơn giản một chút là được.
Thời điểm Mạnh Hàn cắm trại, vào khoảng nửa đêm một nhóm người cùng
chuyển động tay chân, nhanh chóng lấp đầy sáu mươi chiếc xe. Ban đầu
những chiếc xe này của Mạnh Hàn còn chưa được chứa đầy. Hắn nói là muốn
để cho chắc chắn... Thật ra hắn chỉ muốn chứa thêm những thứ này.
Thời điểm ngày thứ hai khởi hành, vẫn là đoàn xe do sáu mươi chiếc tạo
thành, không có thêm cái gì, không có thiếu đi cái gì, ngoại trừ sát
người bên cạnh Mạnh Hàn không ai biết giá trị của đội xe này đã tăng
thêm nhiều tới mức nào.
Đoàn xe dần dần rời xa thành bảo cự thạch. Người đi trên đường dường như bắt đầu trở nên kỳ quái hơn. Mỗi người dường như đều cảm thấy hứng thú
đối với đoàn xe dài này. Bọn họ đều cẩn thận kiểm tra một hồi mới có thể rời khỏi. Nội tình là thế nào, tất cả mọi người đều hiểu rõ. Chỉ có
điều, bất kỳ ai cũng không nói ra mà thôi.
- Xem ra, vẫn có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với đồ của ngươi!
Trưởng lão Meredith ngồi trên chiếc xe đã được bản thân mình thiết lập
thuật trôi nổi, bưng một chén hoa lộ của Tinh Linh Tộc uống một hớp.
Tiếp đó nàng đặt ở trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh, mỉm cười nhìn về phía
Mạnh Hàn nói.
- Xấu hổ! Xấu hổ! Tham tài, tham tài!
Trong miệng Mạnh Hàn nói xấu hổ, nhưng trên mặt lại không hề có một chút xấu hổ nào. Hai tiểu thị nữ phía sau vẫn đang nhẹ nhàng xoa bóp cho
Mạnh Hàn. Hai nô lệ Tinh Linh được Mạnh Hàn mua trở về, lúc này đang
đứng phía sau lưng trưởng lão Meredith, cũng đang xoa bóp vai cho nàng.
- Ta chán ghét nhiều người có ý đồ trong bóng tối như vậy.
Trưởng lão Meredith cũng không để ý tới những người này nhiều:
- Ngươi là chủ nhân, ngươi phụ trách giải quyết những thứ này.
- Đương nhiên!
Mạnh Hàn vừa đáp ứng, vừa hỏi ngược lại:
- Trưởng lão, nếu như muốn những người này biết khó mà lui, vậy dùng phương pháp thế nào là hữu hiệu nhất?
Về vấn đề này, trưởng lão Meredith chỉ cười không đáp. Dùng phương thức
gì có thể khiến lòng người kinh sợ nhất, dường như cũng không hề có đáp
án khác. Nàng không cần phải trả lời.
Mạnh Hàn có sủng vật đám mây trên đỉnh đầu. Chỉ cần hắn nguyện ý, tùy
thời có thể nhìn thấy động tĩnh trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh.
Trưởng lão Meredith chán ghét những tên tiểu tặc cướp đường này. Bọn họ
trong mắt Mạnh Hàn cũng không tính là cái gì. Nhiều nhất chỉ là cơ sở
ngầm của những người khác mà thôi. Tuy nhiên, nếu trưởng lão Meredith
nói chán ghét, như vậy những người này đã có lý do để biến mất.
- Gavin, George, đi về phía trước cảnh giới.
Mạnh Hàn lớn tiếng phân phó. Cho dù mình có thể nhìn thấy, nhưng không
có nghĩa là phải biểu thị ra trước mặt trưởng lão Meredith. Đặc biệt là
thời điểm bí mật này vẫn liên quan đến chuyện sống chết của mình. Bởi
vậy càng phải giấu kỹ. Không thể nghi ngờ, mình chỉ huy Gavin và George
trinh sát trước chính là phương pháp che giấu tốt nhất.
- Trưởng lão, ta cần cao thủ dưới trướng của ngài giúp ta quét dọn một vài cản trở.
Phát hiện kẻ địch, nhưng với đội ngũ của Mạnh Hàn hiện tại lại không có
năng lực tiêu diệt đối phương, chỉ có thể mượn cao thủ của Tinh Linh
Tộc. Dù sao đi nữa cao thủ Tinh Linh Tộc vốn tới chính là để tiếp ứng
cho Mạnh Hàn, không thể không sử dụng. Chuyện như vậy vừa có thể bảo hộ
an toàn của mình, lại có thể giúp mình lập uy. Mạnh Hàn ước gì có thể
phát sinh thêm mấy lần.
- Chỉ cần ngươi nguyện ý.
Trưởng lão Meredith đối với việc này, thật lạ kỳ lại hoàn toàn không có
bất kỳ ý kiến gì. Dường như một đám cao thủ Kiếm Thánh của Tinh Linh Tộc phục vụ Mạnh Hàn một thành chủ kiêm Tử tước nho nhỏ này là chuyện theo
lẽ thường nên làm vậy.
Hai trăm tên vệ sĩ do hầu tước đại nhân phái ra vô cùng kinh ngạc nhìn
đoàn người lính đánh thuê do lãnh chúa Antonio đại nhân thuê về nhàn nhã rời khỏi đội ngũ. Sau một khoảng thời gian, bọn họ lại trở về trong đội ngũ, thậm chí cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Trên đường đi, chuyện như vậy đã xảy ra rất nhiều lần. Nói như vậy, chí
ít mỗi ngày hai lần. Có nhiều khi mỗi ngày thậm chí phải đi ra ngoài tới bốn, năm lần. Thời điểm những người này ra ngoài, dáng vẻ vô cùng bình
tĩnh, giống như đi tới phía trước dò đường vậy. Lúc bọn họ trở lại, nhìn giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chỉ có điều, bọn họ cứ ra ra
vào vào như vậy thực sự khiến người ta cảm thấy kỳ quái.
Cũng may những vệ sĩ của hầu tước đại nhân đều là những người hết sức ưu tú kiệt xuất trong quân đội. Đối với kỷ luật trong quân, bọn họ tuân
thủ vô cùng đúng chỗ. Nhiệm vụ của bọn họ là bảo hộ Tử tước đại nhân
Antonio và đoàn xe của hắn. Còn những người này muốn đi ra ngoài làm cái gì, không có liên quan gì đến bọn họ, cũng không cần bọn họ quan tâm
quá làm gì. Ngay cả Tử tước đại nhân Antonio conf không hề nói gì, bọn
họ càng không cần phải có ý kiến đối với những điều này.
Đội ngũ vẫn bình tĩnh đi tới. Dọc theo đường đi dường như bọn họ không
hề gặp bất kỳ động tĩnh gì. Tuy rằng thỉnh thoảng sẽ có một vài người đi đường gặp bọn họ, nhưng rất nhanh sẽ tách khỏi đội ngũ. Những người này cũng chưa từng làm chuyện gì khiến người ta hiểu lầm. Bọn họ nhiều
nhất chỉ nhìn thêm vài lần. Đối với những người này, mọi người cũng chỉ
là tăng cao cảnh giác lúc bọn họ tiếp cận, nhưng không có một người nào
động thủ.
Đội trưởng đội hộ vệ thậm chí còn cảm thấy, hành trình như vậy thật sự
có chút quá đơn giản. Đơn giản đến mức chỉ cần duy trì trang bị quân
dụng và cảnh giác chạy đi mà thôi. Tốc độ bọn họ di chuyển cũng không
nhanh, trên căn bản mà nói không có gì mệt nhọc. Hơn nữa có vị Tử tước
đại nhân này ở đây, dọc theo đường đi mọi người đều có thức ăn và chỗ
dừng chân với tiêu chuẩn vô cùng cao, khiến người ta hận không thể khiến con đường như vậy mãi mãi không dừng lại, đi tới tận chân trời.
Trong mắt mọi người, Tử tước Antonio căn bản là một người tuổi còn trẻ,
hiền hoà, lời nói hành động rất chú trọng lễ nghi quý tộc trong quý tộc
kiểu mẫu. Mặc kệ là lúc nào, mọi người đều nhìn thấy Tử tước các hạ mang theo nụ cười ôn hòa, khiến người ta nhìn thấy liền cảm thấy thoải mái.
Điều khiến người ta ước ao nhất chính là bên cạnh Tử tước luôn luôn có
hai tiểu thị nữ mỹ lệ đi theo. Mặc kệ Tử tước đại nhân cần cái gì, hai
tiểu thị nữ không nói một lời tất cả đều nhanh chóng làm thỏa đáng. Thậm chí lúc Tử tước đại nhân nghỉ ngơi, hai tiểu thị nữ cũng hầu như luôn ở sát bên cạnh Tử tước để xoa bóp cho hắn. Đãi ngộ như vậy, khiến một đám vệ sĩ nhìn thấy đều ước ao đến mức chảy nước miếng.
So với những vệ sĩ nhàn nhã này, bệ hạ Đại Công hai vị điện hạ, hầu tước đại nhân và thủ lĩnh những thế lực khác bên trong thành bảo cự thạch
vẫn chú ý tới đội ngũ Mạnh Hàn này, lại có bộ dạng hoàn toàn khác hẳn.