Thiên Hạ Vô Song

Chương 90: Chương 90: Thủ hộ kỵ sĩ. (1)




Ads Lúc này đây thái độ Louise chăm chú, cầm lấy ma pháp trượng dùng hết lực lượng của mình hung hăng quất một cái. Dựa theo đoán chừng của Mạnh Hàn thì cho dù là người bình thường cầm nón trụ da cũng tuyệt đối có thể bị một gậy vung mạnh đánh ngất xỉu.

Phanh, âm thanh to lớn vang lên. Lần này, ma pháp thuẫn run rẩy càng thêm kịch liệt, nhưng mà Mạnh Hàn chờ đợi lo lắng quan sát thì ma lực trong thân thể đã tự động bổ sung lại, ma pháp thuẫn lại một lần nữa hoàn hảo không tổn thương gì hiện ra trước mặt của mọi người.

Hô, thở dài ra một hơi, Louisa hơi chút ít kinh ngạc nói ra:

- Dĩ nhiên là thực.

Mặc dù không có động thủ, nhưng mà Louisa cũng nhìn ra ma pháp thuẫn này trên thực tế đã đạt tới trình độ ma pháp sư chính thức, mà trên thực tế ma lực Mạnh Hàn biểu hiện ra ngoài hiện giờ cũng không tới một nửa của ma pháp sư chính thức.

- Các ngươi thua.

Mạnh Hàn lại cười thập phần thoải mái, bất kể như thế nào tỷ muội tinh linh đã thua. Cho dù hắn sớm đã sớm đạt được đặt cược, nhưng mà hiện tại là hợp tình hợp lý.

Hai nữ không có truy cứu hắn đang đắc ý, các nàng đang suy tư vì cái gì Mạnh Hàn có thể trong thời gian mười ngày ngắn ngủi hoàn thành một chuyện mà các nàng cho rằng hắn phải hoàn thành trong năm năm. Nếu như tu hành ma pháp tu hành đều dễ dàng như vậy thì thế giới này ma pháp sư đã bay đầy trời rồi, mà không phải trân quý như vậy.

Tỷ muội tinh linh không có phản ứng quá lớn ngược lại làm cho Mạnh Hàn cảm thấy không có ý nghĩa, vừa rồi còn hào hứng bừng bừng nhưng hiện giờ hắn chẳng khác gì quả bóng bị xì. Nhưng mà Mạnh Hàn lập tức tìm được phương hướng điều tiết cảm xúc.

- Xin nhờ. Nói bao nhiêu lần trời sập cũng không sợ hãi! Trời sập cũng không sợ hãi!

Đối với tỷ muội tinh linh khoa tay múa chân, đã thành cách Mạnh Hàn thổ lộ khó chịu của mình. Thích nhất chính là hai nữ chẳng những phải lắng tai nghe, còn phải không có phản ứng gì, đây mới là điểm Mạnh Hàn đắc ý nhất, cũng là điểm Mạnh Hàn có thể...cân đối nhất.

Đã có thể cải tạo ma pháp thuẫn, hiện tại Mạnh Hàn muốn làm chính là tận khả năng thuần thục nó, đợi đến ngày sau cần thi triển ma pháp thuẫn thì ma pháp thuẫn xuất hiện phải có lực phòng ngự cường hãn.

Mỗi ngày luyện tập không có thay đổi gì, buổi sáng thì đi dạo trong lãnh địa, sau đó hoàn thành một tấm quyển trục cấp hai Cơ Diện. Sau đó là minh tường và luyện tập ma pháp thuẫn. Tự nhiên thời điểm luyện tập tỷ muội tinh linh cũng phải ở bên người của hắn. Có các nàng ở cạnh thì kích thích tinh thần lực của Mạnh Hàn phát triển và khôi phục, Mạnh Hàn có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

- Đại nhân!

Đột nhiên Elyse vội vã chạy đến, đánh gãy quy luật sinh hoạt của Mạnh Hàn. bình thường không có đại sự gì Elyse sẽ không có đi tìm Mạnh Hàn, trừ phi Mạnh Hàn gọi các nàng, hiện tại xuất hiện dồn dập như thế hiển nhiên là có chuyện phát sinh.

- Chuyện gì?

Đối với Elyse, sắc mặt Mạnh Hàn tốt hơn nhiều, sẽ không dùng thái độ đối đãi với tỷ muội tinh linh.

- Có hai người muốn đảm nhiệm hộ vệ tại đây.

Sắc mặt Elyse dường như có chút hưng phấn, còn mang theo một ít tin tức không tin nổi.

- Thực?

Mạnh Hàn cũng không ngờ lại có người nào dám tới Hoàng Sa Trấn đảm nhiệm hộ vệ. Tuy lúc ấy Elyse đập cờ hiệu của hộ vệ lãnh chúa, nhưng mà không có người nào hỏi thăm tới. Lúc này là lúc Mạnh Hàn đã triệt để tuyệt vọng và cho rằng không có khả năng, bây giờ đột nhiên xuất hiện người đảm nhiệm.

- Đó là loại người gì?

Chuyện này quan hệ tới an toàn của mình, đương nhiên Mạnh Hàn sẽ phải hỏi rõ ràng.

- Là hai võ sĩ.

Elyse tới cũng vội vội vàng vàng, giống như không có bao nhiêu hiểu biết:

- Thoạt nhìn gầy teo nho nhỏ, không giống như rất lợi hại.

- Bất kể như thế nào, đi nhìn kỹ hẵn nói.

Mạnh Hàn cũng không bằn vào cảm nhận của Elyse mà quyết định, người không thể nhìn bề ngoài, những lời này Mạnh Hàn nhớ rõ.

Phân phó tỷ muội tinh linh tiếp tục minh tưởng rèn luyện trong phòng, Mạnh Hàn chính đi theo Elyse tới phủ lãnh chúa, tự nhiên Demy cùng Diana cũng theo đuôi hắn rồi. Hiện tại trên thị trấn nơi nào cũng có người, ngược lại lãnh chúa muốn đi gặp người thì chỉ có thể gặp ở phủ lãnh chúa mà thôi.

Cách thật xa Mạnh Hàn đã nhìn thấy hai người, thẳng tắp đứng ở trước cửa phủ lãnh chúa vẫn không nhúc nhích. Nhưng mà bọn họ rất chú ý quan sát chúng quanh, điểm này làm cho Mạnh Hàn còn chưa nói chuyện với bọn họ đã cảm thấy rất là thoả mãn.

- Đây là lãnh chúa đại nhân của chúng ta.

Elyse nhìn hai võ sĩ giới thiệu Mạnh Hàn.

- Đại nhân!

Hai võ sĩ đồng thời hành lễ với Mạnh Hàn, sau đó đều đứng lên, nhìn qua Mạnh Hàn âm thanh của bọn họ tuy lộ ra thập phần thanh tịnh, nhưng tuổi dường như không quá lớn.

Làm cho Mạnh Hàn kinh ngạc là, bộ dáng hai võ sĩ này toàn bộ đều mặc áo giáp, mà không phải là giáp da võ sĩ bình thường. Không chỉ có như thế, trên đầu còn mang theo nón trụ bảo vệ, cha lấp một nửa gương mặt của mình. Dáng người xác thực như Elyse nói, gầy teo nho nhỏ, thoạt nhìn khác xa với bọn đại hán hung hãn mà Mạnh Hàn nhìn thấy ở thế giới này. Nhưng mà hai mắt của hai người lại sáng nói không nên lời, làm cho Mạnh Hàn có cảm giác kỳ quái.

- Các ngươi muốn làm hộ vệ của ta sao?

Mạnh Hàn hỏi ra những lời này rốt cục cũng hiểu cảm giác đó là cái gì. Giống như trên thế giới võ hiệp của tiểu thuyết, những người kia nói đến cao thủ võ lâm đều có ánh mắt sáng thế này.

Thực là cao thủ? Trong mắt Mạnh Hàn cũng hiện ra thần sắc hưng phấn. Nhưng mà có phải cao thủ hay không không phải mắt nhìn con ngươi là có thể xác định, còn cần nghiệm chứng.

- Vâng, đại nhân!

Hai người đồng loạt khẽ khom người, đồng thời trả lời, ngữ khí giống như đúc.

- Các ngươi là kỵ sĩ sao?

Mạnh Hàn nhìn áo giáp toàn thân của bọn họ, nghi hoặc hỏi một câu.

- Vâng, đại nhân.

Không có trả lời câu gì khác, giống như chỉ trả lời câu hỏi của thủ trưởng, cung kính mà đơn giản.

Mặt đối mặt mà người khác đã nói phải kiểm nghiệm thực lực của bọn họ dường như có chút không quá lễ phép, nhưng nếu không làm như vậy Mạnh Hàn không dám khẳng định thực lực của bọn họ. Chuyện này liên hệ tới an toàn sau này cho nên không qua loa được.

- Các ngươi để ta kiểm tra một chút được chứ?

Rốt cuộc Mạnh Hàn cũng quyết định làm tiểu nhân trước sau quân tử, đưa ra yêu cầu của bản thân, sau đó nhìn qua con mắt của hai người.

- Mặc dù có chút thất lễ, nhưng mà các ngươi cũng biết chúng ta ở nơi này vừa đụnh phải cường đạo.

- Đại nhân, xin ngài khảo thí.

Hai người đều nhìn nhau, kỵ sĩ bên trái gật gật đầu, nhìn qua Mạnh Hàn nói ra lời này.

- Elyse, đi tửu quán mướn mười dong binh tới.

Mạnh Hàn quay người phân phó Elyse:

- Mỗi người mười đồng bạc, nhiệm vụ là cùng hai kỵ sĩ luận bàn một chút. Nhớ nói rõ ràng là luận bàn, không thấy máu, không giết người .

- Vâng, đại nhân!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.