Thiên Hạ Vô Song

Chương 911: Chương 911: Truyền bá nhận biết (2)




Gia hỏa có thể khiến Benson tiên sinh phải nói như vậy, khẳng định không phải là người hiền lành gì. Chỉ có điều, Mạnh Hàn sớm đã chuẩn bị tâm lý. Hiện tại những pháp sư Tử Linh này còn không biết đang ẩn trốn ở xó xỉnh nào. Đợi đến khi bọn họ xuyên qua công quốc Transco đi tới Hoàng Kim Thành, đã đủ để Mạnh Hàn chuẩn bị kỹ càng mọi việc. Huống hồ, tách rời xã hội loài người trong thời gian dài như vậy, đột nhiên có một cơ hội có thể giao lưu bình thường, cho dù là pháp sư Tử Linh cũng không thể không quý trọng cơ hội này. Nếu thật sự có một hai gia hỏa như vậy, chắc hẳn cũng sẽ bị những pháp sư Tử Linh liên thủ công kích.

- Alexander ra tay có thể giải quyết được hay không? Hoặc là Andy ra tay thì sao?

Mạnh Hàn nghĩ đến biện pháp cuối cùng nhất chính là loại trừ những gia hỏa không nghe lời kia, một lần vất vả, suốt đời nhàn nhã.

- Coi như ta chưa nói.

Vừa nghe Mạnh Hàn trực tiếp nói ra tên của hai sát thần này, Benson tiên sinh nhất thời liếc mắt, lại không nói chuyện nữa.

Bảo Alexander và Andy ra tay lại không thể giải quyết được phiền phức, vậy thế giới này đã sớm bị gia hỏa phiền toái kia thống trị rồi.

Mặc dù như thế, Mạnh Hàn vẫn từ chỗ của Louise tìm kiếm một vài phương pháp để phân biệt pháp sư Tử Linh, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào xảy ra.

Lần này tuy rằng nghiệp đoàn ma pháp sư bị ép dưới áp lực buộc phải thỏa hiệp, nhưng ai biết bọn họ có thể ở sau lưng ra ám chiêu hay không? Thậm chí có thể có vài đại quý tộc sẽ cấu kết với pháp sư Tử Linh, huống hồ những gia hoả nghiệp đoàn ma pháp sư kia? Nếu thật sự có một hai gia hỏa như vậy không nghe lời, Mạnh Hàn sẽ không để ý, dùng đầu bọn họ để tăng thêm vài thứ trang trí cho phố lớn đài hành hình.

Sau khi bận rộn sắp xếp xong tất cả những chuyện này, Mạnh Hàn phát hiện, dường như không còn chuyện gì lớn cần hắn phải tự tự mình bận rộn nữa.

Ma lực và lực lượng tinh thần của hắn đã đạt đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi. Chỉ dựa vào khổ luyện đã không có cách nào nâng cao cảnh giới nữa. Hắn chỉ có thể thông qua các phương thức cảm ngộ khác. Mạnh Hàn lại bắt đầu sống cuộc sống dạo chơi không có việc gì làm.

Lần này nghiệp đoàn ma pháp sư đòi hỏi phương pháp Mạnh Hàn huấn luyện những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ, bị Mạnh Hàn dùng một quyển sách mặt phẳng chiếu cấp sáu thay thế. Chỉ có điều, hiện tại Mạnh Hàn cũng rất muốn biết, những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ được hắn thu nhận, hiện tại rốt cuộc là tình hình thế nào.

Nơi đầu tiên Mạnh Hàn đi, chính là mỏ đá. Mỏ đá tinh thạch bạch diệu sau khi có thêm một nhóm kẻ bị ma pháp ruồng bỏ hệ thổ, khả năng sản xuất dường như đã ổn định hơn rất nhiều.

Thời điểm Mạnh Hàn đến đó chính là lúc nhìn thấy mấy tiểu tử đang ở bên kia bận rộn phóng thích ma pháp địa gai thuật, giống hệt với tình cảnh của Mạnh Hàn lúc đó.

Nhìn thấy thành chủ đại nhân đến, mấy kẻ bị ma pháp ruồng bỏ đều không để ý đến bộ dạng của mình, cúi chào đại lễ.

Bọn họ vốn tưởng rằng kiếp này đã vô vọng không thể đột phá gì trên phương diện ma pháp. Nhưng sau khi đi tới nơi này, lại được Mạnh Hàn điên cuồng chỉ dẫn chú ý, sau mấy tháng ngắn ngủi bọn họ liền phát hiện, phóng thích ma pháp địa gai thuật cấp một đã không phải là vấn đề gì lớn.

Tuy rằng bọn họ không thể cải tạo địa gai thuật trở thành sắc bén giống như lãnh chúa đại nhân, nhưng phát ra ma pháp thông thường đã là điều hoàn toàn chắc chắn.

Một lần nữa có hi vọng chính là chuyện khiến những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ này vui vẻ nhất. Mạnh Hàn ở trong lòng bọn họ đã sớm được coi là phụ mẫu tái sinh. Nhìn thấy Mạnh Hàn, bọn họ quả thực còn cảm thấy thân thiết hơn cả nhìn thấy người thân của mình.

Đối với điều này, Mạnh Hàn rất vui vẻ. Sau khi chỉ điểm một hồi, Mạnh Hàn rời khỏi mỏ đá. Những tiểu tử này chỉ cần tiếp tục khổ cực tôi luyện trong vòng một năm nữa, muốn đạt được trình độ ma pháp sư trung cấp hẳn là không thành vấn đề.

Hai mươi mấy kẻ bị ma pháp ruồng bỏ hệ phong và hệ hỏa được bố trí trong các cung điện của Mạnh Hàn, bình thường sẽ do Demy và Diana chịu trách nhiệm chỉ điểm.

Chỉ có những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ hệ thủy là bị Mạnh Hàn chỉ định khống chế suối phun. Thời điểm Mạnh Hàn xuất hiện, thực sự khiến những gia hỏa này chấn động một chút.

Trong thời gian nửa năm, Mạnh Hàn gần như đã không tới nơi này. Những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ hệ thủy này sau khi nhìn thấy Mạnh Hàn, trực tiếp biểu diễn cho Mạnh Hàn nhìn thấy khả năng khống chế suối phun và hoa nước khiến người ta hoa mắt mê mẩn tâm thần, khiến Mạnh Hàn thậm chí có một cảm giác giống như trở lại kiếp trước quan sát suối phun âm nhạc vậy.

Trong lúc tâm tình đang tốt, Mạnh Hàn tập trung những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ này lại, trực tiếp đưa ra một đề nghị với những người này, thậm chí còn dẫn theo cả dàn nhạc của Claudia lại đây, muốn bọn họ phối hợp với âm nhạc, liên quan tới ánh đèn, sắc thái và các phương diện khac làm ra một loạt thiết kế. Sau đó tại hồ nước hồng giữa quảng trường đỏ của Hoàng Kim Thành, biểu diễn âm nhạc suối phun.

Phủ thành chủ vừa ra thông cáo, lại khiến một nhóm người vô cùng hiếu kỳ. Ngay vào tối muộn hôm đó, rất nhiều người đã bắt đầu tập trung đến trung tâm quảng trường, chờ xem cái được thành chủ đại nhân gọi là âm nhạc suối phun kia.

Tiếng nhạc vang lên, ánh đèn xuất hiện. Trong chớp mắt, vô số giọt nước bắn lên khiến đám người vây xem phải kinh ngạc cảm thán một hồi lâu. Chưa từng có người nào nghĩ tới, suối phun đơn giản sau khi trải qua xử lý như vậy, sẽ cho người ta cảm giác vui tai vui mắt như vậy.

Âm nhạc với phong cách khác nhau. Ánh đèn lóe lên với đủ loại màu sắc. Các cột nước phun trào lúc cao lúc thấp chỉnh tề, thêm vào các loại màu sắc của hoa nước, không trung có khói lửa tuyệt đẹp tản ta. Quảng trường trung tâm dường như đã biến thành một biển mỹ lệ kỳ lạ huyền ảo. Ngay cả những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ chịu trách nhiệm tạo ra các loại hiệu quả này cũng không có cách nào tin vào hai mắt của mình.

Ban đầu, ma pháp ngoại trừ công kích giết địch ra, còn có thể mang đến cho người ta hưởng thụ tuyệt diệu như vậy.

Biểu diễn suốt một canh giờ, khiến những kẻ bị ma pháp ruồng bỏ này gần như kiệt sức. Nhưng trong nội tâm bọn họ lại tràn ngập một loại cảm giác được mở mang tầm mắt. Ma pháp không chỉ bị hạn chế như trước kia, mà là một bầu trời rộng lớn hơn. Hơn nữa, loại phương pháp này thông qua làm cạn kiệt ma lực bản thân như vậy, sau đó dùng biện pháp khôi phục lại, tuy rằng cách làm không giống với cách làm của Mạnh Hàn trước đó nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Tin tưởng rất nhanh bọn họ có thể trên cơ sở hiện tại tiến thêm một bước nữa.

Mạnh Hàn có thể phát hiện, sau khi những gia hoả này trải qua một lần biểu diễn như vậy, dường như ít nhiều gì cũng có thu hoạch. Không chỉ như vậy, ngay cả Claudia và Lidia bị Mạnh Hàn kéo qua, dường như cũng có cảm ngộ trên lĩnh vực nghệ thuật của các nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.