Thiên Hạ Vô Song

Chương 581: Chương 581: Xử trí cường thế




Điều này cũng làm cho hắn kiếm được một khoản của cái lớn trong ma pháp thí luyện.

Không ngờ, điều cơ mật này của hắn lại không cẩn thận bị đám người Rex biết được. Sau khi tỏ ra thông cảm lấy lý lấy tình dụ dỗ, uy lợi dữ dội, người chủ trì không thể không tiết lộ bí mật này. Tuy nhiên, làm sao để thay đổi ma pháp trận, hắn lại chết sống không nói. Đây chính là vốn liếng để hắn bảo toàn tính mạng.

Vừa vặn Mạnh Hàn muốn đi qua tiến hành thí luyện ma pháp. Bởi vì lần trước Rex bị Mạnh Hàn lấy hết mặt mũi trong lần quyết đấu ma pháp, hắn vẫn rất bất mãn đối với Mạnh Hàn. Rex lập tức ý thức được cơ hội này. Hơn nữa bệ hạ Đại Công và hai vị điện hạ sau khi biết được bọn họ có mâu thuẫn đều lần lượt ở phía sau ủng hộ. Cho nên bọn họ mới có thể bí quá hoá liều, muốn hãm hại Mạnh Hàn một lần.

- Lá gan của ngươi không nhỏ, lại ở trước mặt viện trưởng Green, ở trước mặt đội trưởng đội thân vệ của ta, muốn lấy mạng ta sao?

Mạnh Hàn vẫn lẳng lặng nghe rốt cuộc đã mở miệng lần nữa:

- Ngươi không sợ chết sao?

Ma pháp trận được thay đổi này, nguy hại lớn nhất đó là có thể khiến người ta lâm vào tình trạng ma lực dồi dào thừa thãi dẫn đến ma lực hoàn toàn biến mất. Tính mạng sẽ không có vấn đề. Biểu hiện trên căn bản giống với thí luyện ma pháp thất bại như đúc, chỉ có điều không còn khả năng hồi phục.

Rex vội vàng trả lời, thái độ của hắn hiện tại liên quan đến tính mạng người nhà hắn, tất nhiên hắn không thể ngang ngạnh tiếp tục làm một trang hảo hán nữa.

Những điều còn lại không cần nói rõ, mọi người đều hiểu được. Ma pháp trận này không thể nào bỗng dưng xuất hiện ma lực. Cho nên, những ma pháp sư này chính là nguồn cung cấp ma lực.

Về điểm này, vừa nãy Rex cũng nói rõ. Bọn họ vì có thể khiến Mạnh Hàn hoàn toàn bị phế bỏ, mỗi người đều chuẩn bị hai khối ma hạch cấp bốn. Nhưng bọn họ lại không lường trước, Mạnh Hàn ở trong ma pháp trận giống như biển cả nạp trăm sông hút khô ma lực của ma hạch cũng như ma lực toàn thân của bọn họ, cuối cùng thậm chí bắt đầu hấp thu sinh mệnh lực của bọn họ. Nếu không phải người chủ trì ma pháp trận bỏ mình, chắc hẳn ma pháp trận vẫn không dừng được, đám người Rex cũng không tránh được sẽ có kết cục biến thành một đống xương khô ngay tại chỗ.

- Ma pháp trận rốt cuộc cải tạo thế nào?

Có thể thay đổi chuyển động của ma pháp trận thí luyện, đây chắc chắn là biểu hiện một giới hạn quá độ của ma pháp. Viện trưởng Green đã không nhịn được bắt đầu truy hỏi.

- Chỉ có hắn biết. Nhưng hiện tại hắn đã chết.

Rex không dám che giấu. Vừa nãy hắn đã nói qua chuyện này, hiện tại hỏi lại cũng có kết quả tương tự.

Trên mặt viện trưởng Green lộ ra vẻ tiếc nuối. Cho dù Mạnh Hàn không nhìn hắn vẫn có thể tưởng tượng ra được. Tuy nhiên, Mạnh Hàn không có mấy hứng thú đối với điều này. Mạnh Hàn chỉ tiếp tục hỏi:

- Có cơ hội như thế, tại sao điện hạ không để các ngươi giết ta, mà dùng loại phương pháp này?

- Điện hạ nói, bây giờ ngươi có hết thảy tất cả mọi thứ, đều bởi vì ngươi có thể vẽ quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu. Nếu như không có ma lực, ngươi sẽ mất đi tất cả những gì ngươi có bây giờ. Đến lúc đó, bọn họ có thể tùy tiện trừng trị ngươi.

Nói lâu như vậy, Rex đã không có cách nào kiềm chế được, bắt đầu thở dốc. Hiện tại hắn đã không phải là người trẻ tuổi nữa. Sau khi thở dốc một lúc thật lâu, hắn mới bổ sung nói:

- Cho ngươi sống mất đi tất cả, so với giết ngươi càng hả hận hơn.

Nghe thấy Rex bổ sung một câu như vậy, Mạnh Hàn đã có chút không kìm nén được tức giận trong lòng. Cả nhà lão Đại Công này dường như đã đến mức phát rồ. Không ngờ bọn họ ở khắp nơi đều nghĩ cách nhằm vào hắn. Nếu như bọn họ đã làm tuyệt tình như thế, Mạnh Hàn sẽ không để ý lấy đạo của người trả lại cho người, khiến hai vị điện hạ cũng thử xem cảm giác mất đi tất cả là thế nào.

- Viện trưởng tiên sinh tôn kính!

Lần này Mạnh Hàn rốt cuộc đứng dậy, đối mặt với viện trưởng Green cười híp mắt hỏi:

- Những người này, viện trưởng tiên ssinh xem xử trí như thế nào thì tốt hơn? Bọn họ dù sao vẫn là người của học viện.

Tuy rằng thần thái Mạnh Hàn hỏi câu này cũng tốt, âm thanh cũng tốt, thậm chí là nội dung cũng tốt, đều đầy vẻ tôn kính đối với học viện ma pháp Công quốc cũng như đầy tôn kính đối với viện trưởng Green, nhưng viện trưởng Green biết, Mạnh Hàn hắn nói vậy cũng chỉ là tỏ ra khách khí mà thôi. Chỉ có điều, nhìn Rex tội nghiệp đang quỳ trên mặt đất, nhìn lại một đám ma pháp sư bên kia cũng có bộ dạng tội nghiệp đang nhìn hắn. Trong đó có giáo viên, có học viên ưu tú, viện trưởng Green vẫn không nhịn được cảm thấy mềm lòng. Hắn hạ thấp tư thái, hơi cúi người xuống, dường như đang thỉnh cầu Mạnh Hàn vậy. Green tiên sinh cẩn thận đề nghị nói:

- Tử tước đại nhân, người xem, có thể... có thể bỏ qua người nhà của bọn họ được không?

Ánh mắt Mạnh Hàn nhìn sang, ngay cả viện trưởng Green cũng cảm giác được một áp lực cường đại. Đối mặt một ma pháp học đồ ngay cả thí luyện ma pháp còn không thông qua được, lại cảm thấy áp lực? Đây là chuyện chưa bao giờ có. Về mặt thân phận, cho dù là ở trước mặt bệ hạ Đại Công Công quốc, dường như viện trưởng Green cũng chỉ tôn kính, nương nhờ vào, nhưng chưa từng cảm thấy áp lực như thế này.

Tim đập thình thịch. Trong thời gian Mạnh Hàn không nói chuyện, ngay cả viện trưởng Green cũng không nhịn được muốn chảy mồ hôi. Hắn không có cách nào miêu tả được điều này là vì cái gì. Hắn chỉ biết, dường như sau khi Mạnh Hàn từ trong ma pháp trận kia ở đi ra, thì có biến hóa như thế. Mình đối mặt với Mạnh Hàn, giống như phải đối mặt với một cao tầng của nghiệp đoàn ma pháp sư, đối mặt với một Pháp Thánh vậy. Có thể như vậy sao? Rõ ràng Mạnh Hàn chỉ là một ma pháp học đồ!

Ngay trong lúc viện trưởng Green rối rắm chờ đợi, trong lòng tính toán có phải nhanh chóng thu hồi yêu cầu của mình lại hay không, Mạnh Hàn rốt cuộc đã mở miệng:

- Nếu như viện trưởng đã nói như vậy, xem như ta nể mạt viện trưởng, lần này bỏ qua cho người nhà của bọn họ!

Nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, không chỉ viện trưởng Green, ngay cả những ma pháp sư bên kia giống như đang chờ thẩm phán hạ lệnh, đều thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng Mạnh Hàn khiến mọi người sợ sệt, nhưng có một điểm rất đáng để bọn họ tôn sùng. Dường như mỗi lời hắn nói ra đều thực hiện được, chưa từng có lần nào không thực hiện.

Nhìn vẻ mặt thả lỏng của những người này, Mạnh Hàn cũng không nhịn được xem xét lại chính mình. Chẳng lẽ mình thật sự đã biến thành người khiến mọi người sợ sệt như vậy sao? Nếu như vậy, có thể gây trở ngại cho việc làm ăn của mình hay không?

Chỉ động tâm suy nghĩ về điều này vài lần, Mạnh Hàn liền không tiếp tục cân nhắc vấn đề này nữa, không có ý nghĩa gì cả. Mạnh Hàn nhìn về phía Joey và Juli làm tư thế tay. Tiếp đó, Mạnh Hàn đi tới sát bên cạnh Tử tước Francis, cười mời nói:

- Franky, chúng ta đi thôi!

Francis không nói hai lời, trực tiếp xoay người rời đi. Ngay cả viện trưởng Green cũng rời đi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.