Dưới đau đớn kịch liệt kích thích, đột nhiên Mạnh Hàn nhớ tới những tinh linh này dường như dùng tinh thần lực dò xét trí nhớ của mình, lập tức
dọa kêu to một tiếng. Tranh thủ thời gian mặc niệm hai câu trời sập cũng không sợ hãi cuối cùng không có bị đau đớn kịch liệt này giày vò hôn mê đi.
Bị đoàn tinh thần lực kia nổ tung trong đầu của Mạnh Hàn đâm tới, nhưng tinh thần lực được tinh linh Pháp Thần khống chế, dường như
cũng không cách nào đột phá phạm vi vốn có, cuối cùng nhất Mạnh Hàn bắt
đầu ngủ đông, ở ẩn, chậm rãi gần như bình tĩnh.
- Cẩn thận cảm ngộ, nhớ kỹ cảm giác hiện giờ. Đây chính là Địa Thứ Thuật!
Bên tai Mạnh Hàn lại nghe được âm thanh của tinh linh Pháp Thần, sau đó đạo tinh thần lực mát lạnh kia tràn ngập khắp toàn thân Mạnh Hàn. Ma lực
trong người Mạnh Hàn được tinh thần lực kia khống chế chuyển động rất
nhanh.
Trong lỗ tai truyền đến âm thanh ngâm xướng chú ngữ, nhưng mà tâm tư của Mạnh Hàn không đặt lên ngâm xướng này. Chú ngữ hết sức kỳ quái, không giống như bất cứ ma pháp chú ngữ nào mà Mạnh Hàn nghe qua,
cho dù là hắn muốn nhớ cũng không nhớ được.
Nhưng mà ma pháp
nguyên tố dưới sự điều khiển của đối phương bắt đầu nhanh chóng rời khỏi thân thể của mình, kết thành hình dáng mũi nhọn, mạnh mà từ dưới mặt
đất đâm lên. Hết thảy quá trình nào đều nằm dưới sự khống chế của Pháp
Thần, Mạnh Hàn đều cảm giác rành mạch.
Thời điểm Mạnh Hàn có được nhận thức. Đạo tinh thần lực kia cũng rời khỏi đầu của Mạnh Hàn, bàn
tay đặt lên đầu của Mạnh Hàn cũng rút lại.
- Trong đầu óc của
ngươi có một khu vực tinh thần hỗn loạn, tạo thành hiện tượng đánh mất
trí nhớ, ta đã giúp ngươi triệt để đánh tan.
Thời điểm Mạnh Hàn vẫn còn dư vị Địa Thứ Thuật thì tinh linh Pháp Thần lại nói ra.
Đánh tan? Mạnh Hàn cũng không có bị mất đi bất cứ trí nhớ gì đó, nhưng mà
lập tức hiểu được là đánh tan cái gì. Nếu như Mạnh Hàn đoán không sai
thì hẳn là trí nhớ thuộc về Antonio. Mà cả quá trình này có nhiều tinh
linh như vậy không phát hiện ra được, nhất định là ý thức bản thân
Antonio còn lại, nhưng hiện tại Mạnh Hàn cũng mơ hồ cảm giác được, trong đầu của mình vô cùng nhẹ nhõm, dường như vật cản gì đó trong đầu của
mình đã không còn tồn tại.
Một chiêu này của tinh linh Pháp Thần
là đoạn tuyệt hậu hoạn vĩnh viễn. Cho dù là có cao thủ sửa trị qua trí
nhớ của Mạnh Hàn cũng bị các tinh linh đánh tan toàn bộ. Lúc ấy đã giúp
ngươi xua tán, hiện tại còn nói cái gì? Mạnh Hàn cũng chỉ có thể cảm
thán trong lòng, những lão gia hỏa này làm việc thật đúng là cẩn thận.
- Đây là một sách ma pháp về Địa Thứ Thuật, ngươi có thể xem thật kỹ.
Thời điểm đang kinh ngạc. Trên tay Mạnh Hàn lại xuất hiện bản sách ma pháp
dày đặc, nói chuyện lại là nữ tinh linh. Xem ra bọn họ đã sớm nghĩ tới
còn giao dịch với Mạnh Hàn, không nghĩ tới lại bị tiểu ma nữ một câu phá hư. Hiện tại cầm ra thẻ đánh bạc để tiêp tục giao dịch với Mạnh Hàn.
Mới có lợi cầm Mạnh Hàn làm sao lập tức trở mặt cơ chứ, huống hồ hắn không
có tư cách trở mặt. Thời điểm đang định nói lời cảm tạ, tinh linh Pháp
Thần cũng mở miệng:
- Ngươi không cần nhớ ma pháp chú ngữ ta ngâm xướng, nó khác với bản thân của ngươi, đó là chú ngữ chuyên môn thuộc về ta.
- Ma pháp chữ ngữ chuyên môn thuộc về ngài?
Mạnh Hàn thập phần không hiểu, đây là cái gì? Mặc dù là hắn tìm khắp trí nhớ của bản thân Antonio cũng không tìm được vấn đề liên quan tới ma pháp
chữ ngữ riêng này.
- Không cần mê hoặc, đây không phải là giai
đoạn ngươi có thể hiểu được. Chờ ngươi đến cảnh giới Pháp Thánh ngươi sẽ hiểu thôi, ngươi cần một loại ma pháp chú ngữ phù hợp với bản thân của ngươi.
Pháp Thần nhìn ra nghi hoặc của Mạnh Hàn, thực sự giải thích cũng không sâu, chỉ nói thêm một câu:
- Ngươi chỉ cần nhớ kỹ lúc ta dùng tinh thần lực điều động ma pháp lực của ngươi là được, mặt khác cần chính ngươi luyện tập.
- Cảm ơn ngài!
Mạnh Hàn biết rõ mình không thể xưng hô là tinh linh Pháp Thần, chỉ có thể
dùng kính xưng thay thế. Sau khi hắn làm xong động tác cung kính, còn
thị uy nhìn qua tiểu ma nữ bên cạnh, dường như nhắc nhở nàng ta xử sự
khác biệt với người khác. Tiểu ma nữ biến sắc, nhưng cuối cùng không có
nói thêm cái gì nữa, hầm hừ nghiêng đầu sang chỗ khác, cũng không nhìn
hắn.
- Ngươi cần cái gì thì mau chóng đưa tới đi.
Nữ tinh linh thấy Pháp Thần các hạ đã hoàn thành, gọi Mạnh Hàn tới gần, cẩn thận dặn dò:
- Ngươi muốn thợ rèn Ải nhân ta cũng mau chóng tìm được cho ngươi. Nhưng mà chừng nào thì ngươi hoàn thành?
- Rất khó nói, cần phải xem trình độ chế tác thuần thục như thế nào, nếu như ngài lo lắng thì không bằng tìm người tới giám sát là được.
Đương nhiên Mạnh Hàn là không ngừng đồng ý rồi, nhưng có một số việc hắn cũng không dám đáp ứng, chỉ có thể tìm kiếm biện pháp khác. Nhưng hắn nói
tới cần tìm người giám sát, lúc này nhìn qua tiểu ma nữ, trong ánh mắt
tràn đầy chế nhạo:
- Nếu không thì tiểu thư Jessyca đi, chúng ta
vô cùng quen thuộc nàng ta, kết giao qua nhiều lần, mọi người cũng tùy
tiện một ít.
Nữ tinh linh cũng bất ngờ, chần chờ một chút liền gật gật đầu:
- Có thể, sẽ cho nàng liên lạc với ngươi.
Nói thì rất hay, dùng là liên lạc mà không phải giám sát. Trong lòng Mạnh
Hàn cũng dựng ngón cái lên, người ta nói ra lời này trong lòng của hắn
cũng thoải mái.
- Không có chuyện gì thì ta quay về đây.
Mạnh Hàn văn vê cái đầu, giả bộ như có chút thống khổ, thành công lừa gạt tất cả mọi người.
Nữ tinh linh không nói thêm gì nữa, chỉ yên lặng gật gật đầu. Từ đầu đến
cuối Mạnh Hàn không có nhìn qua người nào trừ tiểu ma nữ cả.
Louisa cùng Louise còn muốn đi theo Mạnh Hàn trở về, hiện tại trên người các
nàng vãn còn lực lượng nguyền rủa tồn tại, trở lại Tinh linh tộc cũng
phiền toái. Tiểu ma nữ thì phải trở về mang theo đồ vật cần tới, Mạnh
Hàn biết rõ, trong đó có một việc chính yếu nhất, đoán chừng chính là đi trưởng lão hội lĩnh phạt. Mạnh Hàn thậm chí thập phần chờ mong tiểu ma
nữ sau khi bị trừng phạt biến hóa như thế nào.
Rời khỏi Tinh Linh sâm lâm, thậm chí còn không có rời đi, sau khi những tinh linh kia rời
đi Mạnh Hàn làm chuyện đầu tiên chính là đánh thức Gavin.
Sau khi Gavin tỉnh lại phản ứng đầu tiên chính là nhảy dựng lên, thời điểm nhìn thấy Mạnh Hàn bình yên vô sự thì hắn mới yên tâm lại. Trong lòng Mạnh
Hàn âm thầm tán dương Gavin một câu, quan tâm hỏi:
- Có nặng lắm không?"
- Ta không sao, đại nhân!
Gavin mau chóng trả lời, trong giọng nói tràn ngập nhẹ nhõm.
Mạnh Hàn biết rõ hắn vừa mới gặp phải áp lực tâm lý rốt cuộc là nặng bao
nhiêu, nhưng mà có Louisa cùng Louise ở đây thì hắn khó nói được cái gì, chỉ vỗ nhè nhẹ vai của Gavin, mỉm cười khen ngợi hắn, nói cái gì cũng
không nói.
- Đại nhân!
Louisa có chút ấp a ấp úng gọi Mạnh Hàn một tiếng, thập phần mâu thuẫn muốn nói điều gì, nhưng mà vừa kêu
lên cuối cùng đã dừng lại, cắn môi không nói nên lời.
- Yên tâm đi, ta sẽ làm bộ y phục tốt cho các ngươi.