Thiên Hạ Vô Song

Chương 661: Chương 661: Xung đột




Sau khi đã xác định những thứ này, Mạnh Hàn lại bắt đầu thiết kế phủ thành chủ của mình. Hiện tại phủ thành chủ của Mạnh Hàn, không chỉ cần bản thân mình thấy thoả mãn là được. Nhất định phải nữ nhân bên cạnh mình cũng thích mới tốt. Đồng thời còn phải thêm vào cả Tiểu ma nữ và Louisa Louise nữa. Cho nên, Mạnh Hàn không thể không bỏ qua thiết kế đình viện Trung Hoa mà mình yêu tha thiết, đổi lại lấy ra những kiến trúc nổi danh kiếp trước.

Cung điện Kremlin? Cung điện Mùa Đông ( tòa nhà quốc hội của nước Anh )? Cung điện Versailles? Cung điện Fontainebleau?

Những cung điện này, Mạnh Hàn chỉ được nhìn qua, nhưng lại cực kỳ rõ nét trong đầu hắn. Rốt cuộc nên lựa chọn cái nào mới có thể tốt hơn đây? Lẽ nào vẽ ra toàn bộ bảo các nữ nhân của mình chọn một lần sao? Như vậy có vẻ như lượng công việc cũng quá kinh khủng?

Thời điểm Mạnh Hàn đang buồn rầu, đột nhiên Grace vội vội vàng vàng chạy tới bên cạnh Mạnh Hàn, nói cho Mạnh Hàn biết một tin tức dù sao cũng có chút không ổn.

- Đại nhân, người của thần giáo Quang Minh và người của hội nghị Hắc Ám đánh nhau rồi!

Vừa vào cửa, Grace thậm chí không suy nghĩ được tới những điều khác, trực tiếp nói cho Mạnh Hàn biết tin tức kia.

- Nghiêm trọng không?

Mạnh Hàn ở chỗ này cũng không cảm giác được có sóng ma pháp chấn động kịch liệt gì. Hắn nghĩ hẳn quy mô sẽ không quá lớn. Cho nên Mạnh Hàn chỉ bình tĩnh hỏi một câu.

- Quy mô nhỏ.

Grace đáp lại:

Chỉ là hai nhân viên thần chức cấp thấp của bọn họ nói nhau. Đến cuối cùng hai người động thủ. Nhưng người dẫn đầu của hai bên đều đã khắc chế được, tách được bọn họ ra.

Hiện tại trong khu vực này, trừ người của bọn họ ra, không có người nào dám đi qua đó. Hiện tại Grace cũng bắt đầu có suy nghĩ của riêng mình về phương diện chính trị. Nàng đương nhiên biết nếu như hai đại tôn giáo đối kháng sẽ là chuyện nghiêm trọng tới mức nào. Cho nên, mặc dù hậu quả hiện trường không mấy nghiêm trọng, nàng vẫn lập tức nói cho Mạnh Hàn biết.

Một khi Hoàng Sa thành trở thành chiến trường chiến đấu của hai bên, như vậy sau đó không cần phải nói tới buôn bán nữa. Có thể có người đến hay không, cũng rất khó nói. Mạnh Hàn rất bất mãn nhíu chặt lông mày, hơi suy nghĩ một lúc, sau đó đứng lên nói:

- Đi, dẫn người đi xem thử.

Đi được hai bước, Mạnh Hàn bỗng nhiên dừng bước, căn dặn nói:

- Grace, đến ngoài thành chuẩn bị hai giá treo cổ.

- Giá treo cổ?

Grace cả kinh, vội vàng nhắc nhở:

- Đại nhân, bọn họ chính là người của hai đại đế quốc!

Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám có thể nói là hai đế quốc không nói lý nhất. Mạnh Hàn muốn chuẩn bị giá treo cổ, hiển nhiên là muốn đối phó với người của bọn họ. Nếu như vì vậy mà chọc giận hai đại đế quốc, Hoàng Sa thành nho nhỏ này chắc chắn tuyệt đối không có cách nào chịu đựng lửa giận của hai đại đế quốc.

- Nhưng nơi này là Hoàng Sa thành!

Mạnh Hàn mỉm cười, hắn biết Grace đang lo lắng điều gì. Hắn chỉ rất tùy ý giải thích một câu:

- Ở chỗ này, ta là lãnh chúa, ta có quyền quyết định vận mệnh của vài gia hỏa không chịu nghe lời trên lãnh địa của ta.

Đây là lần đầu tiên người của cận vệ quân đi theo lãnh chúa đại nhân ra ngoài làm việc. Tinh thần mỗi người đều vô cùng tập trung, rất sợ sẽ khiến lãnh chúa đại nhân khinh thường. Biểu hiện của bọn họ thậm chí còn muốn tận tâm hơn so với người của đội thân vệ.

Tuy rằng trong lòng Grace có chút yên tâm, nhưng vẫn có chút lo lắng. Nàng đặc biệt yêu cầu tất cả chiến sĩ trong cận vệ quân xuất động, cũng trực tiếp phái người căn dặn người của thành vệ quân chuẩn bị sẵn sàng. Đồng thời nàng cũng phái người báo cho đội thân vệ của Joey và Juli.

Đi trên đường, Mạnh Hàn đã nghe thấy những tiếng ma pháp nổ vang. Phía xa cũng đã có thể nhìn thấy phía trên khu vực này, có tầng tầng lớp lớp những hào quang màu đen và màu trắng đan xen. Nơi này vẫn có xung đột nhỏ. Rõ ràng là đang đánh nhau.

Dọc đường đi, Mạnh Hàn đều thấy được từng đám đông nhìn về động tĩnh phía đó có vẻ vô cùng lo lắng.

Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám quả nhiên hòa bình giả tạo không được mấy ngày, liền xảy ra chiến tranh. Lẽ nào Hoàng Sa thành cũng không ở lại được nữa sao?

Cũng may, xe ngựa và đội ngũ của Mạnh Hàn trực tiếp chạy về hướng đó, khiến mọi người vừa lo lắng liền có được một chút tự tin. Người khác không dám nói, vị lãnh chúa đại nhân trước mắt này lại thường xuyên làm ra kỳ tích. Bọn họ hi vọng lần này cũng không ngoại lệ.

Thời điểm Mạnh Hàn mặt lạnh chạy tới, hai bên vẫn không ngừng chiến tranh. Vẫn ngươi tới ta đi ma pháp oanh kích liên tục. Điều duy nhất khiến Mạnh Hàn có chút yên tâm chính là, hai bên đều không có chiến sĩ quấn lấy nhau chém giết. Bọn họ chỉ đấu ma pháp.

- Diana, đánh xe vào giữa bọn họ.

Mạnh Hàn căn dặn một tiếng, sau đó trực tiếp thả một ma pháp thuẫn cho xe ngựa thiết giáp và ba người bên mình. Sau đó xe ngựa thiết giáp hạ xuống vị trí trung tâm giữa hai bên.

Ầm.

Mấy ma pháp trực tiếp oanh kích ở trên xe ngựa thiết giáp của Mạnh Hàn, gây ra một trận nổ tung. Sau đó, người của hai bên dường như mới phát hiện ra, xung quanh chiến trường đã xuất hiện thêm rất nhiều chiến sĩ, trong tay bọn họ đang cầm cung nỏ nhắm thẳng về phía bọn họ.

Gần như ngay lúc các chiến sĩ cận vệ quân bắn tên, hai lồng ma pháp cực lớn đã đồng thời xuất hiện, lần lượt che chắn cho người của hai bên ở bên trong. Tên nỏ bắn vào phía trên lồng ma pháp, thật giống như chui vào một lớp chất lỏng sền sệt, nhanh chóng dừng lại, căn bản không phát huy được tác dụng.

Sau bắn một lượt tên nỏ, các chiến sĩ cận vệ quân lại nhanh chóng gài tên lên dây cung, sau đó lại nhắm ngay vào đám người ở trong vòng bảo hộ.

Tuy rằng vòng bảo hộ hệ Quang Minh và hệ Hắc Ám có hiệu quả phòng hộ rất tốt, nhưng có một nhược điểm trí mạng, chỉ kéo dài trong thời gian ngắn. Bởi vậy, chỉ cần chờ đợi một lát, vòng bảo hộ lập tức sẽ tiêu tan. Trừ phi người ở bên trong không ngừng phóng thích vòng phòng hộ. Hơn nữa loại vòng bảo hộ có thể chống đỡ được nỏ kim loại của Mạnh Hàn tuyệt đối là một ma pháp tiêu hao rất nhiều ma lực. Cho dù là cao thủ cũng không thể nào có thể chống đỡ được nhân mã của Mạnh Hàn trong thời gian dài.

Xe ngựa bị công kích, sắc mặt Mạnh Hàn đã càng khó coi. Chỉ có điều giờ phút này hai bên cũng đã ngừng tay. Người phụ trách hai bên, nhìn xe ngựa đứng ở vị trí trung tâm của hai bên, trong lòng thầm kêu khổ một hồi. Ban đầu loại tranh đấu này, bọn họ căn bản không cần đứng ra. Nhưng hiện tại bọn họ lại không thể không ra mặt.

Cửa xe ngựa thiết giáp nhẹ nhàng từ trong mở ra. Mạnh Hàn cũng không ra ngoài, chỉ ngồi ở trong xe ngựa, đối mặt với hai người phụ trách.

Không hổ danh là tinh anh đã được hai đại đế quốc chọn lựa. Giờ này khắc này khi bọn họ đối mặt với Mạnh Hàn, trên mặt người phụ trách hai bên đều nở nụ cười, thậm chí còn gật đầu ra hiệu về phía đối phương, giống như hai bằng hữu không thể tốt hơn được, hoàn toàn không thể nhìn ra được dáng vẻ đối địch nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.