Lãnh Lăng Duệ méo miệng, không biết phải nói gì nữa đối với tiểu yêu hẵng còn nằm sấp nhìn hắn đầy đắc ý kia. Hắn trừng mắt nhìn bé một lúc lâu, cuối cùng tức giận nói : " có thế hôn loạn sao ? ngủ mau!! "
Tiểu yêu tinh mếu máo kêu một tiếng, sau đó xoay người nằm xuống, tỏ vẻ ngủ thực là ngoan. Không lâu sau, bé đã ôm chặt cánh tay Lãnh Lăng Duệ ,chìm vào mộng đẹp.
Lãnh Lăng Duệ liếc mắt, nhìn bé vừa ngủ vừa bĩu môi, lại nhìn cánh tay trái bị ôm của mình, nhìn trần nhà thở dài :cánh tay này ngày nào cũng bị ôm như vậy, sớm hay muộn cũng có ngày bị hỏng mất trong tay tiểu yêu tinh này mất !
Hắn nghĩ nghĩ rồi cẩn thận rút cánh tay ra, xoay người lại,đối mặt với tiểu yêu tinh. Bởi không có gì để ôm, Tiểu yêu tinh nhắm mắt, nhíu mày, vặn vẹo mấy cái. Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, buồn cười cong khóe miệng, duỗi ra cánh tay dài, cẩn thận mà ôm tiểu yêu tinh vào lòng.
Tiểu yêu tinh chiếp chiếp miệng, mắt vẫn nhắm, hai móng vuốt sờ sờ, sờ xuống ngực Lãnh Lăng Duệ , xuyên qua nách, ôm lấy hắn, rồi bất động.
Đêm này là lần đầu tiên mà Lãnh Lăng Duệ ngủ hoàn toàn quay lưng lại với đèn, ấy vậy mà lại ngủ vô cùng yên ổn.
Sáng hôm sau, Lãnh Lăng Duệ mở mắt, nhìn Tiểu yêu tinh. Cả đêm qua bé đều ngủ rất an phận,rất ngoan. Lãnh Lăng Duệ vẫn ôm Tiểu yêu tinh, quay đầu, sau đó tắt đi đồng hồ báo thức khi mà nó còn chưa kịp vang.
Tiểu yêu tinh cảm giác được hắn đã tình, mơ màng mở nửa con mắt, ngây người một lúc, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, dán môi tới … »chu~~~~ <3 »_ "… "
Trải qua tối qua, giờ đây Lãnh Lăng Duệ bình tĩnh rồi, mặt vô biểu tình vỗ má tiểu yêu tinh : »cứ ngủ đi ! "
Dù sao cũng hôn được rồi, Lãnh Kỉ Kỉ bé con vừa lòng, tiếp tục ghé vào trong lòng " người nào đó ", tiếp tục gặp Chu công.
Lãnh Lăng Duệ không nhịn nổi, nhéo hai má tiểu yêu tinh, trong lòng nghĩ : " nghiện hôn rồi hả ?
Tiểu yêu tinh hàm hàm hồ hồ, dúi trong lòng hắn, thầm nói : " trên TV họ nói, đây là nụ hôn chào buổi sáng……Duệ Duệ thật không hiểu lễ phép……vậy nên ta đành phải chủ động thôi ~~~ "
Nụ hôn chào buổi sáng ?! không hiểu lễ phép ?!
Lãnh Lăng Duệ bị 2 từ này đánh tới tai, rấm rứt cả ngày.
Vì vậy,những nhân viên công ty thường ngày có thể gặp sếp ở Thiên Duệ cũng rấm rứt cả ngày.
Nhân viên A:” cả ngày nay Phó tổng giám đốc Tiêu chưa từng cười !!! "
Nhân viên B : " cả ngày nay Diêm Vương đại nhân chưa mắng ai !! "
Lura: “……” Ta chính là người gần với hiện tượng thần quái này nhất! =__=
——
Các trưởng phòng vui mừng phát khóc : " uy áp vương giả của boss cuối cùng cũng nghỉ một ngày "
Buổi tối tan tầm, Tiêu Dương theo đuôi Lãnh Lăng Duệ, đuổi kịp xe, ngồi vào bên cạnh tay lái. Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, nhíu mày.
" ăn chực cơm ! " Tiêu Dương bày ra biểu tình chứng minh " tôi rất tự giác "
Lãnh Lăng Duệ hắc tuyến, sau đó hắn trào phúng nói : " sao đêm nay không tiếp tục cuộc sống về đêm phong phú mà tốt đẹp của cậu đi? "
“……”
“không đủ tinh lực, hay không đủ thể lực?”
" cậu có định lái xe không vậy ? cậu không lái thì để tôi lái. " =__=
——
Dù sao tiểu quỷ kia không có ở đây, Tiêu Dương an tâm hung hắng oán thầm :”Thể lực cái xxx! Gần đây lão tử không có tâm tình ! –mãnh-
Vào cửa, Lãnh Lăng Duệ lấy dép của Tiêu Dương ra khỏi giá đựng giầy,vứt dép trước mặt y, hai người còn chưa đổi dép xong, Lãnh Kỉ Kỉ bé con đã quét lại đây như một cơn lốc.
“……”
“……sao hôm nay tiểu quỷ nhà ngươi ra ngênh đón……quỷ dị vậy ? "=__=
——
Lãnh Lăng Duệ nghĩ tới 2 nụ hôm tối qua lẫn sáng nay, méo miệng đáp : " 2 ngày nay bé vẫn quỷ dị thế. " =__=
——
2 mắt Tiểu yêu tinh loạn chuyển, Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, biết ngay là Tiểu yêu tinh đang tìm từ ngữ trong đầu, hơn nữa thường thì kết quả tìm ra không phải là một từ bình thường..
Chỉ thấy bé 2 mắt phát sáng, cười hì hì nói :” mối tình đầu mà! ~ "
" …. " Thấy chưa, quả nhiên là không bình thường.
“Khụ –” Tiêu Dương bị sặc tới.
Tiểu yêu tinh không nhìn phản ứng của mọi người với từ mình dùng, đôi mắt tròn xoe mở to, ủy khuất nói với Lãnh Lăng Duệ:” Duệ Duệ, ta đói bụng……….3 ngày nay chưa ngày nào ta được ăn no rồi, ngươi xem xem, ta cũng chưa cao thêm được tí nào.”
“……”Tiêu Dương vô cùng áy náy :” tôi sai rồi, tôi không nên kéo tiểu quỷ này đến nhà tôi, xem này, bị đói.”
Lãnh Lăng Duệ nhanh chóng thay dép đi trong nhà, móc ra di động gọi điện. Trong lúc chờ nhấc máy, hắn liếc giá đựng giầy, cảm thấy có chút gì đó không đúng.
Bất quá, khi Lãnh Lăng Duệ vẫn chưa kịp hiểu rõ thì điện thoại đã nhấc máy. Lần này, hắn còn đặt nhiều đồ ăn hơn ngày thường. Chủ nhà ăn mới an ổn được có 3 ngày, giờ lại bắt đều một chuổi ngày kinh hỉ và kinh sợ.=_=
——
Để trấn an cái dạ dày đã ủy khuất 3 ngày của tiểu yêu tinh, Lãnh Lăng Duệ phá lệ, nhấc lên cái chìa khóa, xuống nhà mua mấy hộp kem mà Tiểu yêu tinh thích ăn.
Trong phòng khách chỉ còn hai người.
Tiêu Dương nằm trên sô pha xem kênh Tin tức. Tiểu yêu tinh nghiêng đầu, nhìn chằm chằm y, ánh mắt không di chuyển dù chỉ một lần. Tiêu Dương cảm nhận được tầm mắt của tiểu yêu tinh, không được tự nhiên mà hơi động, sau đó đầu hàng hỏi :” này! Tiểu quỷ, ngươi nhìn gì? trên mặt ta có cái gì kì quái sao?”
“……” Tiểu yêu tinh nghĩ rồi nói:“ ta nhìn xem vì sao Tiểu Vũ lại thích ngươi”
“….” Tiêu Dương phát điên: ta làm gì còn bí mật riêng tư nữa chứ!!!
Tiểu yêu tinh bĩu môi :” Ngô, không đẹp zai bằng Duệ Duệ…”
“…” Tiêu Dương bị ghét bỏ mà rấm rứt: ta mời ngươi nhìn ta sao?!!!
“thế ngươi có thích Tiểu Vũ ko?”
“…” Ngươi đang dò hỏi chuyện riêng tư 1 cách quang minh chính đại sao?
“Ừ” Tiểu yêu tinh gật đầu.
Tiêu Dương giương mày : “ ..Tự đoán đi!”
Tiểu Yêu tinh vểnh tai, cố gắng nghe thanh âm trong lòng Tiêu Dương, đáng tiếc bé chỉ thấy im lặng, chẳng có cái gì.
Bé bĩu môi:“Không chơi thế!”
Tiêu Dương cười lắc lắc đầu, xoa đầu bé, không thèm nhắc lại nữa.
Lãnh Lăng Duệ nhanh chóng trở lại, đặt đống kem trong tay vào tủ lạnh. Tiểu yêu tinh hưng phấn chỉ còn kém không vẫy vẫy cái đuôi thôi. Lãnh Lăng Duệ quay đầu lại cảnh cáo: ” ta sẽ kiểm tra mỗi ngày, 2 ngày chỉ được ăn nhiều nhất một hộp thôi đấy!”. Dù sao giờ cũng là mùa đông, tuy có điều hòa trong phòng, ăn kem cũng không thấy lạnh, mà dạ dày của tiểu quỷ này ra vẻ là được làm từ thép, nhưng Lãnh Lăng Duệ vẫn cảm thấy nên khống chế thì tốt hơn.
Tiểu yêu tinh bận rộn gật đầu, sau đó ngẩng mặt hỏi : “ Ta muốn mình thật ngoan, nên ăn cơm xong mới ăn được không?
Lãnh Lăng Duệ mỉm cười, gật đầu đáp ứng.
Đêm nay, Tiêu Dương ngủ trong phòng dành cho khách, xe của y vẫn còn để ở công ty, y định sáng mai vẫn tiếp tục ăn chực ở chỗ Lãnh Lăng Duệ.
Về phần Lãnh Lăng Duệ, hắn đánh răng rửa mặt xong, nằm lên giường, trực tiếp xoay người sang phải, kéo Tiểu yêu tinh vào lòng mình, chuẩn bị ngủ. Đúng lúc này, Tiểu yêu tinh lại ngẩng đầu mở miệng : “ nụ hôn chúc ngủ ngon ~~~”. Nói xong, chu môi chờ đợi Lãnh Lăng Duệ “ tự giác lễ phép” một lần.
Lãnh Lăng Duệ bất đắc dĩ thở dài, nhưng cuối cũng đành thuận theo cúi đầu xuống, hôn bé một ngụm. Khi chạm vào đôi môi hồng nhạt béo mập kia, trong đầu Lăng Duệ hiện lên tia lửa, nhất thời hắn nhớ tới điều không bình thường khi nhìn giá giầy lúc về nhà.
Sau khi từ nhà Tiêu Dương trở về, liền đặt giầy của Tiểu yêu tinh vào tủ giầy, giờ vì sao lại chạy lên trên giá giầy rồi?