Thiên Hàng Yêu Nghiệt

Chương 36: Chương 36




Tiểu yêu tinh giác ngộ rất kém, vậy nên câu " phiền toái " của Lãnh Lăng Duệ lọt vào tai bé thật chẳng giống giáo huấn chút nào,Lãnh chủ nhà giáo huấn bé đâu có ít ? Hiển nhiên là không ít,nhưng tiểu yêu tinh sẽ không gây phiền toái sao ? Hiển nhiên là không có khả năng

Theo logic của tiểu yêu tinh : dù sao cũng đã gây phiền toái rồi, có thể phiền toái thêm 1 chút thôi ~~.Vậy nên bé đăm chiêu nhìn thủ phạm khiến mông mình bị đánh : chai rượu vang trên bàn.trong lúc đó, Lãnh Lăng Duệ còn đang suy nghĩ phải làm thế nào để trả lại chai rượu này mà không mất nhiều công sức đây.Tiểu yêu tinh đăm chiêu 1 lúc, sau đó ngẩng đầu hỏi Lãnh Lăng Duệ : " Duệ Duê, cái này uống ngon sao ? "

Tuy liếc mắt 1 cái là biết đây là vang nho,có thể uống được,còn đắt nữa,nhưng hương vị như thế nào Lãnh Kỉ Kỉ còn không biết,dù sao rượu trên mạng hay tivi cũng chỉ có thể xem chứ không thể uống.

Lãnh Lăng Duệ liếc bé 1 cái, hắn sao có thể không biết tiểu gia hỏa này đang đánh chủ ý gì trong óc chứ ?trong mắt bé, việc vui chơi giải trí luôn là việc quan trọng nhất.Vấn đề là ,tuy rượu vang không nặng nhưng cũng không phải là nước ngọt a.Lãnh Lăng Duệ vẫn nghĩ rằng trẻ con uống rượu thì không tốt.Thực tế thì, từ khi Tiểu yêu tinh sống tại đây, chính bản thân Lãnh Lăng Duệ đều rất ít uống rượu, ngay cả thuốc lá cũng không hút.

Suy nghĩ 1 lát, Lãnh Lăng Duệ bèn dùng biện pháp mà trong lúc vô tình hắn nhìn thấy trên đường, là 1 biện pháp để người lớn dỗ trẻ con : " Thứ này uống cũng ngon, nhưng nếu trẻ con mà uống ruột sẽ bị cháy đấy ! "

Thế nhưng, những gì Lãnh Lăng Duệ nhận được chỉ là 1 ánh mắt khinh bỉ của Tiểu yêu tinh : " Duệ Duệ lừa người, thật xấu ! "

“……” Lãnh Lăng Duệ nhìn trời: Tên ngốc nào nói đối phó với trẻ còn chỉ có Lừa ?!

Tiểu yêu tinh hếch mũi : " Trí nhớ của Duệ Duệ thật kém, ta đều nói rất nhiều lần rồi, ta không phải trẻ con… vả lại, ai nói phải lừa trẻ con mới được ? nói đạo lý không được sao ? "

Lãnh Lăng Duệ khoanh tay, mặt vô biểu tình nhìn tiểu yêu tinh : " nếu ta nói đạo lý với ngươi, ngươi có thể nghe theo ?

" ngạch !! " Tiểu yêu tinh le lưỡi,sau đó thay bằng 1 biểu tình nghiêm túc nói : " ngươi cứ nói đi, ta nghe 1 chút xem thế nào. "

Lãnh Lăng Duệ xách bé con lên trước mặt mình, mặt dán sát mặt, sau đó hung ác nói từng chữ một : " Đạo lý chính là…không cho ngươi uống ! "

Tiểu yêu tinh bị trừng gần quá, ngẩn ngơ cả người,sau đó xòe móng vuốt đẩy mặt Lãnh Lăng Duệ ra xa,khoe mẽ, vừa xua tay vừa gật đầu : " biết rồi, biết rồi… " Nói không còn không quên cười gượng 2 tiếng.

Lãnh Lăng Duệ nghiêm mặt gật đầu,Tiểu yêu tinh hớn hở chạy vào phòng ngủ,định ôm bảo bối Laptop của mình lướt web,mới hớn hở chạy được 2 bước lại dừng lại quay đầu hỏi : " vì sao không được uống ? "

Biết ngay là tiểu gia hỏa này không bỏ qua dễ dàng như vậy mà,Lãnh Lăng Duệ nhận mệnh thở dài, thay 1 biểu tình đứng đắn nói : " ngươi không có khả năng tiết chế trong việc ăn uống, mà rượu lại dễ dàng nghiện, không tốt "

tiểu yêu tin,h thí điên thí điên hướng phòng ngủ chạy tới, tính ôm nó bảo bối bút ký bản lên mạng, thí điên hai bước lại nhịn không được dừng lại hồi đầu:“Vì cái gì không được uống?”

Lãnh kỉ kỉ bé con gật đầu tỏ ra nhu thuận, hớn hở vào phòng.

Lãnh Lăng Duệ một mình ngồi ở sô pha, nhìn chằm chằm chai rượu cùng tấm danh thiếp trên tay, nghĩ : đang là năm mới không thể trả lại người ta được, thôi chờ qua tết cũng được.

Tính như vậy, liền đứng dậy đi cất chai rượu vào tủ nơi phòng khách.Bởi vì quay lưng lại cửu phòng ngủ, cho nên hắn không phát hiện có 1 cái đầu nham hiểm bám lấy cạnh cửa, đã sớm vụng trộm nhớ kĩ vị trí hắn cất.

Trừ bỏ việc xảy ra buổi sáng, ngày hôm đó có thể coi như 1 ngày bình tĩnh và an nhàn.Lãnh Lăng Duệ nhận điện thoại từ Tiêu Dương,y nói mai liền trở về,sau đó trực tiếp tới nhà Lăng Duệ,Tiêu ba Tiêu mẹ làm 1 số đồ ăn cho Lãnh Lăng Duệ và tiểu yêu tinh.

ăn xong bữa tối, Tiểu yêu tinh tắm rửa, mặc áo ngủ bằng nhung nhảy nhót về phòng ngủ.Lãnh Lăng Duệ thấy vậy không nhịn được cười, sao trước kia không thấy ra tiểu yêu tinh mặc hợp áo ngủ bằng nhung vậy ?

Lấy quần áo sạch chuẩn bị đi tắm, Lãnh Lăng Duệ nhướn mi nhin Tiểu yêu tinh quy củ ngồi cạnh máy tình, nói : " sao hôm nay ngươi không nằm trên giường nghịch Laptop ? "

" ngạch… chẳng phải ngươi không cho làm vậy sao ? "

" Ta nói rất nhiều lần nhưng ngươi đều nghe vào tai này lại ra tai kia, sao hôm nay lại đột nhiên nghe lời ? "



“Hắc hắc……” Tiểu yêu tinh cười mỉa,“ Thực ra bản tính của ta rất ngoan ! Duệ Duệ mau đi tắm đi iiiiiii~~~~ "

Lãnh Lăng Duệ thấy kì quái, muốn hỏi thêm vài câu,nhưng bị âm cuối mất hồn của tiểu yêu tinh khiến gân xanh nhảy dựng,cầm lấy quần áo, không quay đầu lại ra phòng ngủ.

Những lời Lãnh Kỉ Kỉ tiểu bằng hữu nói có thể tin sao ? Tất nhiên là không rồi. Vậy nên bản tính của bé cũng chẳng liên quan gì đến từ " ngoan " cả. vì thế, sau khi xác định Lãnh Lăng Duệ thực sự đi tắm rồi, người nào đó bắt đầu rón ra rón rén hành động…

Người nào đó đang tắm bỗng thấy mắt phải nháy nháy 1 cách thần kì.Hắn nghĩ : " bé con lại làm cái trò gì rồi ? "

Có kinh nghiệm nháy mắt phải sáng nay, Lãnh Lăng Duệ không mê tin cũng phải tin. Vì thế, hắn liền nhanh chóng tắm hết bọt xà phòng trên người, dùng khăn tắm lau khô người,lau xong lại dùng luôn khắn quấn tại nửa người dưới liền xông ra ngoài.

So với việc lau khô người tránh cảm lạnh và mặc nghiêm chỉnh quần áo bảo vệ hình tượng, việc nhìn xem bé con có gặp rắc rối gì không có vẻ trọng yếu hơn.

Ra khỏi phòng tắm,thấy phòng khách vẫn không có gì thay đổi so với lúc trước,chỉ còn 3 ngọn đèn nhỏ còn sáng, những đèn lớn khác đều tắt.Cửa phòng ngủ vẫn mở, đèn cũng chưa tắt.Tiểu yêu tinh không còn ngồi ở bàn nữa.

Ngủ rồi ? Lãnh Lăng Duệ vừa đi vào phòng ngủ vừa nói thầm : " sao hôm nay lại ngoan ngoãn đi ngủ sớm như vậy ?

Còn chưa kịp cảm thán xong, Lãnh Lăng Duệ đã bị cảnh tượng trước mắt khiến shock luôn

Chỉ thất tiểu yêu tinh ôm chai rượu vang,ngồi khoanh chân trên giường như phật Di Lặc,bé nghe thấy tiếng bước chân, liền trì độn giương mắt nhìn qua, sau đó …. " Ha ha a " cười ngây ngô liên tiếp..

Lãnh Lăng Duệ đoạt lấy chai rượu, vừa thấy liền hít 1 ngụm khí lạnh : không còn 1 giọt !!

" rượu đâu ?! Hắn dùng 2 ngón tay nâng cằm Tiểu yêu tinh lên, vội vàng hỏi.

Lãnh Lăng Duệ tiến lên lấy quá bình rượu vừa thấy, đổ hấp một ngụm lãnh khí: Một giọt cũng không thặng !!

Ngây ngô cười.

“……” Lãnh Lăng Duệ tức suýt không thở nổi , quát : " ta đã nói không được uống mà ! "

Tiếp tục ngây ngô cười.

Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, hận thối ruột,không nên giảng đạo lý cái rắm gì với tiểu yêu tinh này. Con mẹ nó nên trực tiếp uy hiếp : nếu uống thì cắt đồ ăn vặt trong 1 tháng !

Hắn còn đang âm thầm mắng trong lòng thì đột nhiên tiểu yêu tinh dừng cười ngây ngô, " di " 1 tiếng, sau đó ngơ ngác kéo khăn tắm quấn bên hông Lãnh Lăng Duệ

“……”

“Ha ha a……” Tiểu gia hỏa kia lại cười ngây ngô vài tiếng, sau đó bùm một tiếng,ngã ngửa ra phía sau, ngủ.

Lãnh Lăng Duệ cúi đầu nhìn bản thân,lại nhìn rèm cửa kéo kín mít, méo miệng.

Rốt cục xử lý xong mọi việc, lên giường, lúc này, cơn tức của Lãnh Lăng Duệ lúc trước chẳng còn tí nào, chỉ còn bất đắc dĩ.Nhìn tiểu yêu tinh ngủ say sưa, đến pháo nổ cũng chẳng tỉnh được, Lãnh Lăng Duệ xoay người kéo bé vào trong lòng mình, ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ cơ thể cao hơn 1 chút so với bình thường, thở dài : " ngươi không phải con ta a, ngươi là lão tổ tông !! "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.