Edit & Beta: Song Ngọc.
Kiều Na click mở weibo, quả nhiên nhìn thấy Giang Phàm chia sẻ weibo của cô.
Giang Phàm: “Dùng tốt, ca đã thử qua, mua không phí, cẩn thận bà chủ tăng giá. Còn có @Hỏa Oa chủ tiệm nương Kiều Na, dùng xong rồi, khi nào có thêm hàng, online chờ, rất gấp“.
Mặt trên chính là một bức ảnh tự chụp anh cầm Hương Cao Thủy Tinh, mặt của anh cùng ngày thường hoàn toàn không có gì khác nhau, cũng không biết các fan là như thế nào thông qua ảnh tự chụp của anh nhìn ra hiệu quả của Hương Cao Thủy Tinh.
Có lẽ, chỉ là xuất phát từ sự tin tưởng đối với thần tượng mà trong một đêm, có rất nhiều fan tham dự “huy động vốn từ cộng đồng“.
Kiều Na chưa từng nghĩ tới Giang Phàm sẽ chia sẻ giúp cô weibo như vậy, cô biết Giang Phàm chưa bao giờ quảng cáo cho người ta, không ít nhà máy sản xuất ra giá cao để anh đóng quảng cáo đều bị anh cự tuyệt.
Đương nhiên, anh vẫn sẽ tuyên truyền cho cửa hàng của mình nhưng cũng không tuyên truyền lắm.
Hơn một tháng trước Kiều Na đưa cho Giang Phàm một hộp Hương Cao Thủy Tinh lại không nghĩ đến anh dụng tâm như vậy, ngay lúc này còn cố ý chụp ảnh đăng lên.
Thật sự quá làm cô cảm động.
Kiều Na lật bình luận xem, bên trong đã nổ tung.
“@Hỏa Oa chủ tiệm nương Kiều Na là ai thế? Như thế nào được Phàm ca chọn trúng vậy, hâm mộ ghen tị hận nha“.
“Lần trước bị người tìm ra là sinh viên đại học B, Phàm ca nói là cố vấn anh ấy mời, lúc này lại đi bán mặt nạ, @Hỏa Oa chủ tiệm nương rốt cuộc là cô đang làm gì?”
“Phàm ca chưa từng đối với người khác tốt như vậy, không phải là có ẩn tình gì đi?”
“Tình huống như thế nào? Tình yêu mới?”
Trí tưởng tượng của các cư dân mạng vô cùng lớn, loại lời nói nào cũng có, làm cho Kiều Na dở khóc dở cười. Cô biết, giống Giang Phàm hỗn giới giải trí kiểu này rất sợ xuất hiện các loại tai tiếng lung tung rối loạn, lỡ như để việc nhỏ này ảnh hưởng đến sinh hoạt của anh ta thì không tốt.
Cô nghĩ nghĩ, chia sẻ weibo này của Giang Phàm.
“@Giang Phàm, ông chủ quá đẹp trai, tôi phải làm fan não tàn của anh.”
Cô nói như vậy, chính là muốn nói cho các fan của Giang Phàm, cô cùng Giang Phàm chỉ tạm thời là quan hệ ông chủ cùng nhân viên, Giang Phàm là xem trên phương diện tình cảm cô vì anh làm việc mà giúp chia sẻ weibo.
Câu fan não tàn kia muốn nói cô chỉ là fan thôi, nhưng những lời này của Kiều Na là xuất phát từ chân tâm.
Cô cảm thấy chính mình thật sự thành fan não tàn của Giang Phàm.
Quen biết cùng Giang Phàm đến nay, Kiều Na đối với người này hiểu biết ngày càng nhiều. Giang Phàm nhiệt tình, cẩn thận, thiện lương luôn là làm cô có một loại cảm giác ấm áp, Kiều Na cảm thấy chân chính thần tượng nên là cái dạng này.
Kiều Na đăng weibo xong liền vội đi làm chuyện của mình, có số tiền này là nhóm hàng hóa đầu tiên của cô có thể bắt đầu chính thức đưa vào sản xuất.
Muộn một chút Kiều Na lướt xem bình luận dưới weibo của mình, phát hiện một cái bình luận đứng đầu nhờ lượt thích.
“Muốn trở thành fan não tàn của Phàm ca nhưng không dễ dàng như vậy, nhân tài được Fan Club cả nước của Giang Phàm chú ý mới là fan não tàn chân chính, có gan tới khiêu chiến.”
Lúc Kiều Na ở cổ đại còn không có người dám cùng cô khiêu chiến, lập tức liền chia sẻ, trả lời một câu: “Được, chờ!”
Cô click mở weibo Fan Club cả nước của Giang Phàm, có một bài đăng được ghim lên đầu: Chỉ có nhân tài được bổn bác chủ (chủ sở hữu weibo tự xưng) chú ý mới chân chính được Fan Club Phàm ca thừa nhận là fan não tàn, muốn được chú ý sao? Nhắn tin cho tôi, trả lời đề “Một trăm câu hỏi về Phàm ca”, chương trình nền sẽ tự động đưa ra kết quả, nếu bạn có thể đạt 95 điểm trở lên, bổn bác chủ liền chú ý bạn.
Kiều Na đại khái hiểu rõ ý tứ của họ, chính là khảo nghiệm sao. Cô nhìn thoáng qua số người mà tổng Fan Club cả nước của Giang Phàm chú ý, đại khái có hơn năm trăm người, nói cách khác, số người thông qua khảo nghệnm này chỉ có hơn năm trăm.
Mà số người chú ý tài khoản này có hơn hai trăm vạn, Kiều Na không biết có bao nhiêu người tham gia khảo nghiệm, nhưng xem loại tình huống này, hẳn là không dễ dàng.
Cô click mở tin nhắn, khung thoại lập tức bắn ra một đoạn lời nói.
Phàm nhân (tên fan Giang Phàm tự đặt ra cho mình, đã nhắc đến ở chương trước) chào ngài, tham gia khảo sát mời trả lời 1, gửi tin nhắn riêng trả lời 2.
Kiều Na trả lời 1.
Khung thoại lập tức hiện ra: Hiện tại bắt đầu khảo nghiệm, mỗi câu hỏi hãy dùng một chữ để trả lời, ngài có mười giây đồng hồ để trả lời mỗi một câu hỏi, sai tổng cộng năm câu bài kiểm tra kết thúc.
Câu hỏi thứ nhất: chữ thứ hai trong tên bộ phim điện ảnh thứ ba Phàm ca đóng là chữ gì?
Kiều Na ngây ngốc, cái này cô nào biết đâu?
Mười giây rất nhanh đã qua, khung thoại bắn ra một câu: Trả lời sai.
Câu hỏi thứ hai: Vào tháng 3 năm 2014, ở sân ga, Phàm ca mặc quần áo màu gì?
Kiều Na: “...”
Cái này fan não tàn cấp bậc rất cao mới có thể trả lời đúng nha.
Câu hỏi thứ ba: từ thứ năm trong câu mà Phàm ca thổ lộ với nữ chính ở phim 《Người yêu màu đen》 là từ gì?
Câu hỏi thứ tư: Phàm ca động đũa tổng cộng mấy lần ở cảnh diễn ăn cơm kia trong phim《Thanh xuân vô giá》?
................
Một trăm câu rất nhanh qua đi, kết quả một câu Kiều Na cũng không có đáp án.
Đề mục này cũng quá biến thái, sao có thể đáp được. Hơn nữa mỗi câu chỉ có thời gian mười giây trả lời, lên mạng tìm kiếm cũng không kịp.
Khung thoại: Khảo nghiệm kết thúc, thật đáng tiếc ngài không có thông qua. Mỗi tài khoản một ngày chỉ có một cơ hội khảo nghiệm, nếu muốn khảo nghiệm lại lần nữa, mời ngày mai lại đến.
Kiều Na rời khỏi khung thoại tin nhắn, nhìn đến bác chủ đã phát một cái weibo mới.
“@Hỏa Oa chủ tiệm nương Kiều Na, có tự tin như vậy, cho nên chừng nào thì cô có thể thông qua?”
Trong lòng Kiều Na không phục, nhất thời lòng hiếu thắng nổi lên, liền trả lời một câu: “Nhiều nhất một tháng“.
Nhưng những lời này vừa mới phát ra, Kiều Na liền hối hận.
Một tháng... cô sao có thể trả lời được đề mục biến thái như vậy?
Tùy tay muốn xóa bỏ, lại thấy weibo Fan Club cả nước của Giang Phàm đã trả lời lại: “Chờ cô. Nhưng không cho chơi xấu“.
Kiều Na cảm thấy phải bị sự ngu xuẩn của mình làm cho khóc, cô làm gì lại tự đào hố chôn mình.
...............
Giang Phàm dẫn nhà tài trợ xuống dưới lầu, thanh âm chân thực, hữu hảo “Tạm biệt”, đợi xe của người tài trợ đi xa, lúc này mới mệt mỏi trở về văn phòng.
Lão Hà đã bưng lên cà phê, nhắc nhở nói: “Một nhà tài trợ khác một giờ sau sẽ tới, cậu muốn ngủ một lát hay không?”
Giang Phàm tối hôm qua chạy show, ban đêm cũng chỉ ngủ hai tiếng, lại vừa mới cùng tài trợ trao đổi hơn hai giờ, anh đứng cũng có thể ngủ rồi.
“Không ngủ, nếu không trong chốc lát sẽ có vẻ không có tinh thần.” Giang Phàm lắc đầu, tùy tay cầm lấy di động, một bên uống cà phê, một bên lướt weibo.
“Phốc --” Giang Phàm nhìn thấy nội dung hiện trên điện thoại suýt chút phun ngụm cà phê lên màn hình.
Anh đặt ly cà phê sang một bên, có chút hoài nghi hai mắt của mình.
“Nha đầu kia như thế nào lại dính dáng đến Fan Club của tôi”, Giang Phàm xoa xoa đôi mắt.
Lão Hà nhìn thoáng qua, cũng nhịn không được nhếch lên khóe miệng.
“Cái này là khảo nghiệm tôi đã làm gì, căn bản không phải cho người làm” Giang Phàm nói, “Chính tôi còn không nhớ rõ những thứ quỷ này, nha đầu kia muốn trong vòng một tháng thông qua khảo nghiệm? Lão Hà ông đã làm chưa?”
Lão Hà nói: “Đã làm“.
“Thế nào?”
“Thông qua.”
Giang Phàm vẻ mặt khiếp sợ, “Thiệt hay giả?”
Lão Hà: “Cái tên “Giang gia tổng quản” kia chính là tài khoản phụ của tôi, tuy nhiên tôi không sử dụng weibo nhiều“.
Ông khom lưng nhấn vào danh sách chú ý của weibo Fan Club, chỉ vào một cái phân tổ đặc thù.
Giang Phàm nhìn đến, cái phân tổ kia tên là “Các đại thần một trăm điểm”, bên trong chỉ có chín người, trong đó một cái chính là “Giang gia tổng quản“. Cái phân tổ này thực rõ ràng, chính là người được một trăm điểm ở trong khảo nghiệm.
Lão Hà chẳng những thông qua thí nghiệm, còn thật sự được một trăm điểm.
Giang Phàm xuất đạo không lâu liền đi theo lão Hà, đại bộ phận truyền hình, đại ngôn, hoạt động v.v... của anh đều là lão Hà phụ trách. Cho dù như vậy, Giang Phàm vẫn cảm thấy thực ghê gớm, thế nhưng lão Hà có thể nhớ rõ chi tiết tất cả sự tình.
Giang Phàm: “Lão Hà, ông cảm thấy nha đầu kia có thể thông qua hay không?”
Lão Hà nghĩ nghĩ, “Cái này tôi không có số liệu tài liệu tương ứng, không có cách nào phân tích. Tuy nhiên...... Xác thật rất khó“.
Khóe miệng Giang Phàm lộ ra vẻ tươi cười, thế nhưng anh thật sự rất mong chờ, một tháng sau Kiều Na có thể thông qua khảo nghiệm hay không.
...............
“Huy động vốn từ cộng đồng” của Kiều Na cuối cùng bán ra hơn hai ngàn đơn, tổng ngạch vượt qua một trăm vạn. Con số này đối với Giang Phàm mà nói không tính là gì, nhưng đối với Kiều Na mà nói một tuyệt bút tiền cô chưa bao giờ gặp qua ở hiện đại.
Có tài chính, Kiều Na liền bắt đầu cùng các nhà máy sản xuất trao đổi, chính thức đưa vào sản xuất.
Sáu cái nhà máy sản xuất phân biệt ở các thành thị khác nhau, Kiều Na suy xét đến hàng hóa của mình nhỏ, vận chuyển cũng vô cùng tiện, vì mục đích bảo mật, lựa chọn nhà máy sản xuất ở các nơi khác nhau.
Lúc chính thức chuẩn bị đưa vào sản xuất Kiều Na mới phát hiện việc này khó khăn hơn nhiều so với cô tưởng tượng, nguyên liệu mua sắm, vận chuyển, cùng nhà máy sản xuất trao đổi giá cả, chất lượng giám sát v.v... một loạt vấn đề đang chờ cô.
Mà ngoài bận những việc này đồng thời Kiều Na còn phải nhớ những đề mục biến thái đó.
Giang Phàm có một cái trang web fan tạo ra, trong đó có tất cả tin tức, tư liệu của anh, phim điện ảnh, video truyền hình v.v... đồ vật, Kiều Na muốn trong một tháng đem tất cả nội dung đều xem hết.
Cũng may trí nhớ của cô không tồi, đồ vật xem qua một lần liền có thể ghi nhớ kỹ càng trong đầu, hoàn toàn sẽ không quên. Đây là năng lực có vào kiếp trước của cô, năng lực như vậy giúp cô ở trong kiếp sống cung đấu chiếm ưu thế rất lớn.
Kiều Na trước kia không có hiểu biết Giang Phàm kỹ càng tỉ mỉ, nhìn tư liệu trên trang web này mới biết được kỳ thật Giang Phàm cũng không có dễ dàng như vậy.
Thời điểm Giang Phàm mới xuất đạo, cùng người thường giống nhau, không có danh khí, không có hậu trường, toàn bộ tự mình nơi nơi chạy cờ* kiếm ăn. Anh diễn qua rất nhiều vai nhỏ, có đôi khi mặt cũng không thể lộ.
Giới giải trí, soái ca, mỹ nữ tụ tập, tuy rằng giá trị nhan sắc của Giang Phàm rất cao, nhưng không có nhân vật tốt, anh nhiều nhất chỉ ở trong đầu người xem một chút, ngay sau đó liền sẽ bị quên đi.
Khi đó Giang Phàm cũng mới mười lăm, mười sáu tuổi, gia cảnh của anh không tốt, một người ra ngoài kiếm ăn, từng ở qua tầng hầm ngầm, làm qua tạp vụ, bán hàng vỉa hè, sinh hoạt vô cùng vất vả.
Nhưng ngay cả lúc đó Giang Phàm cũng dùng thái độ tích cực đối mặt với cuộc sống, fan sưu tập hình ảnh của anh lúc làm tình nguyện ở viện dưỡng lão, có thể nhìn ra được, nụ cười của anh vô cùng ấm áp.
Vài năm sau, Giang Phàm diễn vai nam thứ ba ở trong một bộ phim điện ảnh ít vốn, sau này bộ phim đó lại bán được ngoài ý muốn. Từ lúc này Giang Phàm bắt đầu tiến vào trong tầm mắt mọi người, cũng chính là lúc ấy anh gặp được lão Hà.
Khi đó lão Hà vừa mới làm người quản lí, cũng không có quá nhiều tài nguyên, chỉ có thể giúp Giang Phàm nhận một ít nhân vật nhỏ. Giang Phàm vẫn không nổi tiếng như cũ, nhưng cuối cùng cũng có một kịch bản không cần kẻ chạy rồng*, có thể biểu diễn một ít nhân vật có tên, có họ, có lời kịch.
Thực sự làm Giang Phàm nổi tiếng là một bộ phim truyền hình tên 《Loạn thế giang hồ》, trong đó Giang Phàm đóng một vai đại ác, giá trị nhan sắc siêu cao, xứng với nụ cười tà khí làm vô số thiếu nữ mê muội, thậm chí nổi bật vượt qua nam nữ chính.
Sau lần đó Giang Phàm nổi tiếng, hợp đồng phim không ngừng, danh khí càng lúc càng lớn, trở thành nam thần trong cảm nhận của vô số thiếu nữ.
*跑龙套: pao lóng tào: kẻ chạy rồng: chỉ những diễn viên phụ, diễn một vai nhỏ trong phim,... tóm lại là chỉ nhân vật giống như người qua đường, cụm này ban đầu xuất hiện trong sân khấu kịch, có thể chỉ một nhóm hai, bốn... người đóng vai trò nhỏ trong vở kịch, ngoài nhân vật chính, phụ còn có vai một “con rồng đang chạy” phụ họa cho vai chính, hay mặc áo rồng, có khi cầm cờ nên cũng được gọi là kẻ chạy cờ.