Thiên Hồn Đại Lục

Chương 16: Chương 16: Ngôi mộ của những vị vua (1)




Sáng hôm sau, cả nhóm tiếp tục khởi hành, đi khoảng tới buổi trưa thì cả nhóm đã thấy được khu rừng Mạn Đà nằm ở phía trước. Sở dĩ khu rừng này được gọi là rừng Mạn Đà, bởi vì ở đây có rất nhiều cây sinh trưởng quả Mạn Đà, một loại trái cây vừa ngọt vừa chua, ăn giải khát là đã nhất.

Sau đó cả nhóm theo sự chỉ dẫn của Thải Ti Lân đi sâu vào trong khu rừng, và sau đó hiện ra một ngôi nhà nhỏ. Hàn Phong cảm nhận được một luồng Hồn Khí tuy rằng suy yếu, nhưng Thiên Hoàng cường giả thì cũng chẳng phải lo gì. Một nam trung niên, nhưng khuôn mặt khá trẻ, làn da hơi ngăm nhưng khuôn mặt sáng sủa khiến trở thành một mỹ nam trung niên, và người này cũng là một Tinh Linh cao cấp.

“ Nhị thúc….”

“ Nhị thúc….”

Hai người Thải Ti Lân và Thải Ti Hân nhanh chân chạy thẳng tới người trung niên rồi nhào vào lòng của hắn, hai người nước mắt đều rơi xuống mà ôm chặt, ngược lại người thanh niên nhìn thấy hai cô nàng khuôn mặt liền dịu dàng, ánh mắt thương yêu, hai tay xoa đầu nàng. Hàn Phong lúc này bước lại mà nhận ra được người trung niên trước mặt, mà mở miệng cảm thán…..

“ Không ngờ người kế thừa danh hiệu Vua của Chú Ngữ lại bị thương nặng như thế này…”

“ Ngươi biết ta…..” trung niên trước mặt ngạc nhiên nhìn Hàn Phong mà nói…

“ Thải Ti Liệt, em trai của Thải Ti Long vua của Tinh Linh tộc, người được mệnh danh chính là thiên tài về Chú Ngữ của Tinh Linh tộc, người sáng tạo ra Quang Minh Chú Ngữ, cải cách chú ngữ cho Tinh Linh tộc, người có thể thừa kế danh hiệu, sau Thải Ti Ma…” Khi nghe được cái tên Thải Ti Ma, Thải Ti Liệt lập tức sắc mặt lạnh lùng, một luồng áp lực đè lên người Hàn Phong lập tức, nhưng Hàn Phong không hề bị ảnh hưởng, mà còn cười bình thường khiến cho Thải Ti Liệt cực kỳ ngạc nhiên…..

“ Hôm nay ta đến đây để giao dịch…..hai cô cháu gái của ông đã làm tỳ nữ của ta, nhưng bọn họ là người phụ nữ của ta. Cho nên ta đến đây theo yêu cầu để chữa thương cho ông, nhưng cũng chưa đáng giá cho ta phải đắc tội với Thải Ti Ma….”

“ Ngươi muốn gì….”

“ Ta có thể chữa trị vết thương cho ông, nhưng chỉ có thể cho ông hồi phục lại tới Thiên Hoàng thôi….nhưng đổi lại, ông phải làm việc cho ta 8 năm, sau đó ông có thể tự do…..”

“ Không được…ta đường đường là một vương gia của Tinh Linh tộc, không thể làm người hầu cho người khác….”

“ Các người Tinh Linh có hiểu lễ phép không, chưa nghe người ta nói hết đã quyết định….bộ ông không học cái lễ đó à….”

“ Ngươi nói tiếp đi…..”

“ Đổi lại, ngoài chữa trị cho ông, ta còn có thể giúp ông đánh bại Thải Ti Ma, giải phóng bộ tộc Tinh Linh…..thế nào….”

“ Ngươi nắm chắc bao nhiêu phần….” Thải Ti Liệt nghe xong Hàn Phong nói thì cúi đầu suy nghĩ, hắn lúc này cũng rất động tâm, không biết vì sao hắn chọn tin tưởng người thanh niên này trước mặt.

“ Nếu theo kế hoạch của ta, 5 năm thời gian...ta có thể nắm chắc 6,7 phần đánh bại Thải Ti Ma để giải cứu Tinh Linh tộc, hơn nữa còn có thể giúp ông phục hồi thực lực về ban đầu…”

“ Dựa vào đâu…”

“ Dựa vào sư phụ của ta là Bạch Kính…..” Hàn Phong phải dùng tới thẻ bài này mà đánh cược, bởi vì hắn cần một người có thể đối phó với mấy lão già bất tử của các gia tộc, nếu không thì việc báo thù của hắn sẽ rất khó khắn. Nếu Thái Ti Liệt là người đọc nhiều, hơn nữa là người của Tinh Linh tộc, danh tự Bạch Kính bảo đảm hắn sẽ biết.

“ Bạch Kính…..không thể nào…….chuyện đó là không thể nào….” Thải Ti Liệt vừa nghe cái tên Bạch Kính thì lập tức kích động, hắn nhìn chằm chằm về Hàn Phong mà không chấp nhận, bỗng nhiên hắn nhìn Hàn Phong bóng dáng, rất giống bóng dáng năm xưa mà truyền thuyết lưu truyền..….

“ Ngươi...ngươi có thật là…..”

“ Ta đang phục mệnh và ý chí, để đánh bại người mà ngài không thể làm được, đó là tại sao ta cần đồng minh, Tinh Linh tộc là một đồng minh vững chắc….”

“ Được...ta chấp nhận là hộ vệ của ngươi trong tám năm….. Tuy nhiên, miễn là không sát hại tộc nhân của ta, việc gì ta đều làm…..” Thải Ti Liệt suy nghĩ một hồi lâu rồi gật đầu đồng ý.

“ Vậy ngươi nên thề cái nào…..”

“ Ta tên là Thái Ti Liệt, vương gia của Tinh Linh tộc, lấy danh nghĩa của Ngọn Lửa Vĩnh Cửu hôm nay xin thề, Hàn Phong chính là chủ nhân của ta và ta sẽ là người hầu của ngài ấy trong tám năm, lên núi xuống biển sâu, không hề trái lệnh…..nếu có làm sai với lời thề này sẽ không siêu sinh, mãi mãi bị đốt và dày vò…..”

“ Hợp tác vui vẻ….”

“ Hợp tác vui vẻ….”

Hàn Phong và Thải Ti Liệt bắt tay nhau, và cứ như thế Hàn Phong đã có được một đồng minh đầu tiên giúp đỡ hắn trong việc báo thù và hồi sinh sư phụ của mình.

“ Việc làm đầu tiên là chữa thương cho ngươi, ba ngày sau chúng ta cần tới một nơi ở trong khu rừng này….”

“ Nơi nào….” Thải Ti Liệt thắc mắc nhìn Hàn Phong mà hỏi…

“ Phải gọi là thiếu gia…..” Hàn Phong hừ một tiếng, Thải Ti Liệt khó chịu nhưng cũng chịu gọi hắn là một tiếng thiếu gia. Hai người Thải Ti Lân và Thải Ti Hân lần đầu tiên thấy nhị thúc của họ chịu thiệt liền cười khúc khích khiến hắn tức giận, muốn đánh hai nàng.

“ Cầm lấy đi….cái bình này có thể chữa trị toàn bộ nội thương, ngoại thương và những ăn mòn trong cơ thể ngươi…”

“ Thiếu gia….đây là cái gì….”

“ Nước của Dòng Suối Vĩnh Hằng….”

“ Cái gì…. Dòng Suối Vĩnh Hằng…..là hàng thật à thiếu gia…..” Thải Ti Liệt đương nhiên biết Dòng Suối Vĩnh Hằng có ý nghĩa như thế nào, một bên Nhất Yến Nhi đang ngồi bổ sung kiến thức cho ba người kia. mình

“ Đừng có mà hỏi nhiều…., ngâm mình mau chóng đi…..pha trộn cái bình đó với một thùng nước, rồi cho những dược liệu này vào. Ngâm ba ngay ba đêm thì các vết thương sẽ biến mất, một lần nữa khiến ngươi trở về Thiên Hoàng Đỉnh Phong. Ba cái bình này là ngũ phẩmHoàn Thương Kết Đan, còn bình còn lại là lục phẩm Xóa Chú Đan, chuyên dùng để chữa trị vết thương từ Chú Ngữ gây ra….”

“ Cảm tạ thiếu gia….”

“ Còn những người khác, ba ngày này ta sẽ chỉ đạo các ngươi tu luyện….nhất là hai nàng, phải cố gắng biết chưa….”

“ Vâng thiếu gia….”

“ Vâng đại ca….”

Rồi cứ như thế ba ngày trôi qua mau lẹ, Hàn Phong chỉ dẫn và tẩy rửa cơ thể và tư chất cho từng người, để bọn họ có thể tu luyện mau chóng. Thời gian là vàng bạc, không thể lãng phí từng giây. Còn về Thải Ti Liệt, ba ngày ngâm mình trong thùng nước, toàn bộ vết thương của hắn đã hoàn toàn biến mất, tuy rằng thực lực chỉ hồi phục đến Thiên Hoàng Đỉnh Phong, nhưng hắn rất hài lòng với kết quả đó. Hơn nữa, phương diện Chú Ngữ của hắn cũng có tiến bộ nhờ tư chất bản thân được nâng cao lên.

Sáng hôm nay, bọn họ bắt đầu thu dọn đồ đạc mà chuẩn bị xuất phát, Thải Ti Liệt bây giờ đã bị Hàn Phong hóa trang, trở thành một trung niên mặt hơi già, da ngăm, hai lỗ tai đặc trưng cũng bị che lại. Hắn đứng một bên mà quan sát Hàn Phong, càng nhìn càng thuận mắt, trong lòng thì không ngừng cảm ơn Thiên Địa cho Tinh Linh tộc một tia hi vọng….

“ Thiếu gia, chúng ta sẽ đi tiếp nơi nào….”

“ Chả lẽ ngươi không biết trong khu rừng có nơi nào để ta vừa ý đi sao…..”

“ Nơi ngài vừa ý để đi…...chẳng lẽ….”

“ Là cái chẳng lẽ đó đấy……..trong đó có một thứ mà ta cần, mà Quang Minh Chú Ngữ của ngươi có thể bảo vệ bọn ta bên trong Huyết Vụ…”

“ Thì ra là thế...ngài tính toán thật là chu đáo….”

“ Được rồi...bắt đầu khởi hành thôi…..” sau đó một nhóm 5 người giờ thành 6 người, bắt đầu đi bộ theo hướng chỉ dẫn của Thải Ti Liệt. Trên đường không hề lo khát đói, bởi xung quanh là hàng chục, hàng trăm cây quả Mạn Đà.

Đi hết cả một buổi trưa thì nhóm người mới dừng trước một ngôi mộ cổ, xung quanh là những bia mộ mọc lên chồng chất, không dưới một trăm, hơn nữa còn rất nhiều giá cột, xương sống rải rác xung quanh. Thải Ti Lân và Thải Ti Hân không tự chủ núp sát hai bên Hàn Phong, cuối cùng cô em lên tiếng hỏi….

“ Thiếu gia….sao nơi này bia mộ nhiều thế….giống như một cái nghĩa trang….”

“ Gần đúng….nhưng nơi này chỉ chôn cất những vị hoàng đế….nơi này được gọi là Ngôi Mộ Của Những Vị Vua….”

“ Vua….vậy tức là….”

“ Chính xác...những người được chôn hay chết ở đây, toàn là vua hay sắp trở thành vua…..”

Nhóm người hít sâu vào, bọn họ biết làm vua thì ngoài trí tuệ phải có thực lực, nhưng tất cả đều chết và bị chôn ở một nơi như thế này, là người nào có đủ thực lực làm điều đó. Hàn Phong quan sát xung quanh một hồi cảm nhận không có gì nguy hiểm, nhưng hắn đều cẩn tắc vô ưu, đưa cho mỗi người một viên đan dược và nói….

“ Đây là lục phẩm Bách Độc Bất Xâm Đan….uống vào, phòng ngừa bị trúng độc….”

Mỗi người nuốt vào một viên liền cảm thấy không khí cực kỳ dễ chịu, đây là tác dụng của viên đan dược này, nó lọc toàn bộ chất độc từ những gì chúng ta hít vào, ăn vào, mà cho dù độc mạnh cỡ nào đều bị nó lọc.

“ Được rồi….chúng ta đi thôi...tiểu Bạch, chút nữa ngươi hãy bảo vệ nhóm người này….”

“ Vâng thiếu gia…” tiểu Bạch nghe Hàn Phong truyền âm thì gật đầu, Hàn Phong yên tâm một chút, sau đó hắn chuẩn bị bước vào bên trong thì phía sau một giọng nói vang lên….

“ Khoan đã….không cho các ngươi vào…..”

Hàn Phong lập tức xanh mặt, xoay nhìn xem người nào dám ra lệnh thế cho hắn, lúc này nhìn thấy một đoàn người mặc một bộ áo tím, dẫn đầu là một nữ, một nam. Người nam chỉ vào đoàn người Hàn Phong mà la lên….nữ mái tóc tử sắc dài cực kỳ đẹp đẽ, hơn nữa lại cao, cân đối, mặt tròn, nhưng lại rất xứng.

“ Các ngươi không được vào….đây là di tích của Tử Kiếm tông chúng ta…..”

“ Mập mạp.... Tử Kiếm tông là gì?”

“ À đệ có nghe nói qua bọn họ, là một môn phái nằm sát bên Lam Hoàng học viện, học viện của Nhã tiểu thư ấy thiếu gia. Nhưng bọn họ chỉ là một tam phẩm tông môn thôi, bởi vì học viện Lam Hoàng quá nổi tiếng và sự ủng hộ cực kỳ mạnh mẽ, nên Tử Kiếm tông hầu như là bị chèn ép….”

“ À...kiểu chó cùng đường đang tìm đường chạy thoát ấy à….”

“ Phụt….haha…”

“ Haha….đại ca so sánh quả nhiên chuẩn…” cả đám người nghe Hàn Phong so sánh so thì lập tức cười, ngay cả Thải Ti Liệt cũng không nhịn mà cười, vị thiếu gia cực phẩm này của hắn quả nhiên là khác người.

“ Ngươi….ngươi nói gì……” tên thanh điên mặt đỏ mà nhìn về Hàn Phong, hắn hét tức giận…

“ Kệ con khỉ đang hú đó đi….chúng ta có việc gấp cần phải làm….” Hàn Phong cũng chả quan tâm mấy tên hề đang nhảy nhót, xoay người mà bước vào trong kết giới, và đi thẳng tới cửa cửa Huyết Mộ.

“ Đứng lại đó cho ta tên khốn kai…..”

“ Vù…..bùm….” Đại Minh đương nhiên tức giận vì tên kia dám chửi đại ca hắn, lập tức một chưởng đánh về, đẩy lùi hắn về sau cả chục bước. Tên thanh niên dính chưởng liền trọng thương, phun ra một ngụm máu….

“ Cường giả cấp bậc Thiên Quân….”

“ Tiểu tử, ngươi tốt nhất là cút xa ra…..đại ca ta mà nóng lên, thì bao nhiêu người ở đây toàn bộ sẽ chết hết đó...hahaha…” Đại Minh nói xong cũng xoay người đi vào, để lại thanh niên tức giận và cô nàng lo lắng.

“ A Châu, cho người đi nhờ Lam Hoàng học viện đi….”

“ Nhưng….nếu để bọn họ tới thì chúng ta làm gì có cơ hội quật khởi….”

“ Không cần lo quật khởi gì hết, ta muốn bọn hắn chết….”

“ Nhưng…..”

“ ĐI MAU LÊN………” sau khi thấy cô nàng hắn gọi là A Châu rời đi, cặp mắt lạnh lùng mà nhìn về hướng nhóm người Hàn Phong rời đi mà cười nham hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.