- Mặc tiểu ca, quả nhiên anh tỉnh lại, ban nãy trở Báo ca đi có việc, anh ấy nói rất nhanh Mặc tiểu ca sẽ hồi tỉnh, cho nên
khi quay lại, cố tình mua cho anh tô cháo gan, chúc anh mau chóng
hết bệnh xuống giường.
-em là Hoa Thiếu Thiên, anh có thể gọi em là A Hoa như mọi
người. Tên kia là bạn em, Đặng Tiểu Trà, gọi cậu ta là Tiểu
Trà được rồi.
Giọng Phong Linh có chút cười nhẹ lại đầy vẻ châm biếm mỉa
mai, thì ra anh ta vẫn đứng nhìn nãy giờ, nói xong thì cầm lấy hộp cơm, ngồi xuống cạnh Thiên Hương, tiếp tục ăn, trong miệng
còn càm ràm chê đồ nấu không bằng Tiểu Quang Quang.
“16/11: Báo an ninh đời sống: Thi thể bị chết vì lấy mất nội
tạng một cách kỳ lạ ngày hôm qua đang khiến tổ chuyên án của
thành phố Đại Liên đau đầu vì vẫn không tìm ra bất cứ một đầu mối rõ ràng nào thì lại xuất hiện thêm một trọng án khác
có cùng cách thức như trên. Người qua đời cũng trong tình trạng ngủ yên lành là Cựu chủ tịch Ủy viên Quân sự Trung ương Đảng Giang
Dân, người phát hiện là bà giúp việc trong nhà nhiều năm.
Người này cho hay, như thường lệ buổi sáng tới đánh thức ông
Giang dậy lại phát hiện có điểm bất thường vì lay mãi cũng
không nhúc nhích động đậy, bèn gọi điện cho xe cứu thương tới.”
“Lúc tới bệnh viện Nam Quan Lĩnh thuộc quận Cam Tỉnh Tử (Đại
Liên) khám nghiệm, đồng dạng phát hiện nội tạng bị lấy đi
trong khi cơ thể không chút tổn hại. Tin tức do ban chuyên án cung cấp, tư dinh của cố chủ tịch ủy viện luôn có camera và đội
ngũ 10 bảo vệ chuyên nghiệp giám sát và quan sát 24/24 thế
nhưng vẫn để hung thủ nghênh ngang tiến vào lầu 2 mà không chút
hay biết. Vẫn theo lối ban công phá cửa, vẫn để lại cùng một
dấu giày một kích cỡ, như thế thách thức cơ quan chức năng bắt hắn.”
-Giang Dân, lão ta là đại boss, kẻ hạ lệnh cho Bạc Hy bằng mọi
cách đưa người học Pháp Luân Công vào nhà giam, Bạc Hy truyền
lệnh xuống Vương Lập, Vương Lập phái quân đội âm thầm thực hiện chính sách “thà bắt nhầm còn hơn bỏ sót”. Bắt xong rồi liền
giao cho đàn em là Tống Trung xử lý với khẩu hiệu “không khoan
nhượng, nhân từ với tội nhân là sỉ nhục nhân phẩm quân nhân. Mẹ nó, lão già sống dai hơn đỉa, được hưởng hết vinh hoa phú
quý, mãi tới hơn thất thập mới chầu diêm vương, ông trời đã
quá dễ dãi rồi.”
Giọng Minh Đăng gầm gừ nói tới đó chợt hừ mũi một tiếng, cảm giác cực kỳ kinh miệt mà tức tối, tôi ngẩng đầu nhìn, cũng
không biết đã đứng kế bên từ lúc nào, anh ta cúi xuống, chạm
tay vào màn hình, hiển thị ra thông tin khác.
“17/11: Báo an ninh đời sống: Lại thêm một vụ giết người hàng
loạt không thấy máu diễn ra tại trại lao động giáo dưỡng Mã
Tam gia ở Vu Hồng, Thẩm Dương. Khoảng 20 giờ tối 17/11 tại bệnh
viện Tô Gia Đồn tiếp nhận cùng lúc 10 nạn nhân nữ đều trong
tình trạng bất tỉnh nhân sự, soi đèn vào mắt thì phát hiện
đồng tử đã giãn to, đưa ống nghe lên tim, phổi đồng dạng không
có nhịp đập, sóng điện não trên máy đo điện tâm đồ chỉ là
đường thẳng băng nhưng thi thể không có bất cứ dấu hiệu tổn
thương. Cũng chỉ đến khi đưa vào phòng chụp mới phát giác,
toàn bộ cơ quan nội tạng, không phải của một người, của toàn
bộ số người đưa tới, đều không tồn tại."
"Từ tim, gan, phổi, thận, dạ dày, bao tử, tá tràng, túi mật,
lá lách, ruột già, ruột non, ruột thừa, bàng quan... tất cả
đều biến mất mà da thịt bên ngoài không một khẽ hở, không dính một giọt máu. Vì tính nghiêm trọng của sự việc bên bệnh viện đã trực tiếp liên lạc tới cảnh sát địa phương, cũng mời cả
phía nhà báo tới đăng tin. Đội cảnh sát Thẩm Dương kết hợp
với tổ trọng án bên Đại Liên cùng hợp tác điều tra, bước đầu
cho hay đây không thể do một người làm, mà là một nhóm sát nhân có quy mô tổ chức cụ thể, bởi vì để đột nhập vào trại giam
giết một loạt nữ cai ngục mà không để lại bất cứ dấu vết
gì, với người bình thường, là không thể.”
-trại lao động giáo dưỡng Mã Tam Gia, đó là nơi nhốt dành riêng cho phạm nhân nữ, nửa năm trước tôi có viếng thăm. Trại lao
động giáo dưỡng, là một hệ thống trại giam giữ cho phép cảnh sát
bắt nhốt những người phạm tội nhỏ nhẹ trong vòng 4 năm mà không cần
thông qua xét xử. Ứơc tính có 320 cơ sở như thế trên toàn quốc, giam
giữ tổng cộng 190.000 ngàn người nhưng những con số thực tế luôn cao hơn nhiều. Báo Nhân Quyền tại hải ngoại từ lâu đã lên án chỉ
trích, buộc tội chính quyền lạm dụng những trại giam này để tạo ra
nguồn lao động giá rẻ, trừng phạt tàn bạo thể xác và làm nhục nhân phẩm những người bị gọi là gây rối loạn trị an, bao gồm cả những
người theo tập Pháp Luân Công chỉ vì họ không thể hoàn thành chỉ
tiêu công việc quá mức hà khắc của cai tù.
Tiếng của Thiên Hương thình vang lên, lạnh lùng mà ẩn chứa căm
giận, tôi ngẩng đầu, cô ấy đang thu dọn hộp cơm cho lại vào túi đồ, đã ăn uống xong xuôi rồi. Cô ấy lẳng lặng nhìn tôi, hồi
lâu sau lại chỉ nhàn nhạt bảo đọc tiếp, nói có tin mới cập
nhật hôm này.
“18/11: Báo an ninh đời sống: Sáng nay, bệnh viện Tô Gia Đồn lại tiếp nhận thêm 10 nữ cai ngục từ trại giam giữ Mã Tam Gia,
triệu chứng không sai biệt, chết mà như ngủ say sưa, nội tạng
thần thần bí bí bị lấy đi. Từ hôm xảy ra huyết án lạ lùng,
bên nhà tù đã tăng cường quân đội giám sát, thế nhưng hung thủ
vẫn nhởn nhơ tới gây án và vô tung vô ảnh rời đi khiến đội
trọng án như kiến bò trên chảo lửa. Dân chúng càng là hoang
mang sợ hãi, mọi người truyền miệng nhau rằng, phàm thi thể mà bị chết không có nội tạng đặc biệt là trái tim, thì sẽ không được luân hồi trở lại kiếp người, mà là đầu thai làm giống
giun ăn phân, ngày đêm luân phiên sống luồn lách chui lủi trong
vùng đất tăm tối, làm thức ăn cho mọi giống loài khác, vô cùng thê thảm."
"Thật tình cũng không biết tên tâm thần nào tung tinh đồn thất
thiệt khiến cho lòng người nghi thần nghi quỷ, tuy mọi người
không còn quá kinh hoảng như lúc đầu, nhưng vẫn tiếp tục rỉ tai nhau, nói truyền thuyết xa xưa thời kỳ hồng hoang có một loài thú hình dáng giống như trâu tên gọi là Chư Hoài, tiếng kêu như chim nhạn
khiến người ta ngủ mê man, dùng mắt giống như người để phân biệt
giống loài, dùng tai lại tựa heo để phân chia thiện ác, dùng
sừng lại giống như tê giác để đâm vào bụng kẻ xấu xa tệ hại,
thích nhất là ăn thịt người, đặc biệt là nội tạng. Đương nhiên
sự thật thế nào các cơ quan chức năng có thẩm quyền đang ra
sức cật lực phá án."