Cảnh Lăng đế năm thứ hai mươi ba, (Lăng Thiên Hàm lúc này mười sáu tuổi)
- ------
Sau hơn mười ngày thúc ngựa, Lăng Thiên Hàm cũng đến được thành Tụy Châu, đây là thành trấn giáp ranh với biên giới Yến Quốc.
Lúc này vừa đúng tháng ba, cảnh sắc bên ngoài tiểu thành cũng rất tốt, những trảng cỏ dài cùng các loài chim bay lượn, thật là cảnh xuân tươi đẹp.
Nàng thả chậm cước trình, cưỡi ngựa thông thả mà đi vào thành, không bao lâu liền tìm được tửu điếm nơi thủ vệ của nàng đóng quân. Tửu điếm này cũng là tài sản của nàng, có thể yên tâm bàn bạc chính sự, không sợ có tai mắt.
Vào khách điếm, lão bản đã chạy đến cung kính dẫn nàng vào một gian phòng rộng, bài trí đơn giản nhưng trang trọng, người kia quỳ xuống hành lễ
“Tham kiến công tử”
Thiên Hàm nhìn người này lạ mắt, tuổi ngoài bốn mươi, chắc là người được cử đến quản lý nơi này, nàng giọng nói ôn hoà cất lên
“Ân, đứng lên đi, ngươi tên gì?”
Hắn đứng lên, cung kính trả lời
“Bẩm công tử, lão tên Sở Giang, đã được cử đến đây năm năm a”
Thiên Hàm gật gật đầu
“Ân, vậy ta gọi ngươi Sở bá đi, mau đi gọi những người kia tới đây”
Sở bá nhìn Thiên Hàm một thân phong trần mệt mỏi, đoán nàng đã ngày đêm thúc ngựa đến đây, liền gọi người chuẩn bị điểm tâm và nước ấm để nàng tẩy rửa
“Công tử, người nghỉ ngơi trước, đám người kia ra ngoài còn chưa trở về”
“Ân, khi nào trở về bảo họ lập tức đến gặp ta”
Sở bá đáp ứng rồi lui ra ngoài, Thiên Hàm bên này khoá kĩ cửa, nàng quả thật quá mệt mỏi, trên đường đến đây nàng nhận được tin tức Thái Tử đã mất tích, đến nay cũng đã năm ngày. Vì vậy liền gấp rút mà chạy, nếu không có một thân nội lực có lẽ nàng đã không chống đỡ nổi.
Sau khi tẩy rửa thân thể, ăn một ít điểm tâm thì thuộc hạ của nàng cũng về đến tửu điếm. Mười người thấy nàng liền quỳ xuống hành lễ
“Tham kiến chủ tử”
“Ân, mau đứng lên đi”
Mười người này có sáu nam, bốn nữ, chia đều làm hai bang tên gọi Hắc bang và Bạch bang.
Đứng đầu mỗi bang là hai nam tử tên Hắc Sát và Bạch Sát, hai người này không nghi ngờ chính là song sát lâu chủ nổi danh trên giang hồ, ai nghe tên cũng phải hoảng sợ, nhưng họ lại không biết phía sau Thất Sát lâu còn có một lâu chủ tên gọi Thất Sát.
Hắc bang chuyên làm những việc ám sát, giết người không dấu vết, theo dõi, lẫn mình trong bóng đêm, khó người phát hiện, Bạch bang chuyên thu thập tin tức, làm bề nổi của Thất Sát lâu, quản các sự vụ trong lâu.
Năm người Hắc bang là Hắc Ám, Hắc Ảnh, Hắc Nguyệt, Hắc Dạ và đứng đầu là Hắc Sát
Năm người Bạch bang là Bạch Quang, Bạch Phong, Bạch Vân, Bạch Nhật dưới sự chỉ huy của Bạch Sát.
“Các ngươi nói rõ tình hình đi”
Thiên Hàm vô cùng lo lắng, Thái Tử đã mất tích năm ngày, nàng sợ Thiên Minh gặp chuyện không may.
“Bẩm chủ tử, lúc đó Thái Tử đi vào lãnh thổ Yến Quốc không bao lâu, đám người theo dõi Thái Tử kia cũng ung dung đi vào, người của chúng ta phân ra điều tra bọn chúng và theo bảo vệ Thái Tử, chỉ là vào biên giới Yến Quốc lại có một nhóm người cản đường chúng ta, võ công cũng khá cao, đợi chúng ta giải quyết xong bọn chúng thì Thái Tử bên kia cũng mất tích”
Thiên Hàm nghe vậy chợt trầm tư suy nghĩ, ngữ điệu của nàng lớn hơn, âm thanh cũng trở nên sắc bén.
“Xem ra bọn chúng đã lập kế hoạch từ trước, việc này là không tránh khỏi”
Nguyệt thấy nàng lo lắng cũng lên tiếng an ủi
“Chủ tử yên tâm, tai mắt của chúng ta ở khắp nơi, sẽ nhanh chóng có tin tức của Thái Tử”
“Ân, cho người tăng cường tìm kiếm, có tin tức lập tức thông báo cho ta”
“Bạch Sát, Bạch Quang hai ngươi về lâu xử lý sự vụ đi, ở đây có bọn họ là được”
“Thuộc hạ tuân lệnh”
Đám người cùng lui ra ngoài, mỗi người đi làm nhiệm vụ của họ, riêng Bạch Sát cùng Bạch Quang theo lệnh quay trở về Thất Sát lâu.
- --------
Ngày hôm sau, Bạch Vân nhận được tin tức, chạy đến báo cho Thiên Hàm
“Chủ tử, đã có tin tức của Thái Tử, người của chúng ta dò la được Thái Tử bị đưa tới Tần Quốc”
Thiên Hàm nhíu mày, Tần Quốc sao? Chuyện này xem ra không đơn giản, không chỉ Yến Quốc mà còn cả Tần Quốc, nhưng hoàng huynh cũng không thể dễ dàng bị bắt đi mà không chút dấu vết như vậy, liệu trong đám người Lăng Quốc được cử đi lần này có người của bọn chúng không?
“Có tra được cụ thể nơi nào sao?”
“Là Bình Tây Vương phủ, Hắc Sát, Hắc Ảnh, Hắc Dạ đã đi trước đến Tần Quốc”
“Hửm? đi tra rõ thông tin về Bình Tây Vương phủ cho ta, bây giờ chúng ta lập tức đến Tần Quốc”
Bạch Vân nhận lệnh lui ra ngoài. Lại thêm sáu ngày, bọn người Lăng Thiên Hàm mới có mặt tại Tần Quốc, bọn họ trú tại một khách điếm cách Bình Tây Vương phủ không xa.
“Bẩm chủ tử, Bình Tây Vương phủ chủ tử hiện tại là Quận chúa Hàn Như Song, người này túc trí đa mưu, sợ là khó đối phó”
“Còn tra được gì nữa sao?”
Ảnh lập tức bẩm báo, hắn tới Tần Quốc trước để dò xét Bình Tây Vương phủ, cũng biết được không ít chuyện
“Bẩm chủ tử, thuộc hạ nhiều lần muốn đột nhập vào trong phủ nhưng phát hiện bên trong cao thủ nhiều như mây, những nơi trọng yếu có rất nhiều cao thủ canh giữ, bảo vệ khá chặt chẽ, thậm chí binh lính đi tuần còn nghiêm ngặt hơn cả hoàng cung. Nếu không phải thuộc hạ tự mình đi điều tra, e người chúng ta không thể lẫn vào được.”
Hắc Dạ cũng bổ sung lời của Ảnh
“Chủ tử, đến cả hai nha hoàn bên người Hàn Như Song cũng là cao thủ”
Tin tức này làm Lăng Thiên Hàm thấy có chút ngạc nhiên, bỏ tách trà trên tay xuống.
“Xem ra muốn thăm dò Bình Tây Vương phủ này thật không dễ đi”
“Chủ tử, thuộc hạ tra được Hàn Như Song luôn trấn giữ biên cương, mấy ngày trước đột ngột được triệu về kinh, chuyện này vô cùng đáng nghi, nhưng những người của Bình Tây Vương phủ mấy ngày nay vẫn không có hành động gì đáng ngờ, chỉ ở trong phủ luyện võ”
Lăng Thiên Hàm suy tư một lúc, rất nhanh tìm ra biện pháp giải quyết
“Ta sẽ đích thân vào Bình Tây Vương phủ thăm dò, các ngươi tiếp tục điều tra, có tin tức lập tức mật báo với ta”
Nghe chủ tử nói vậy, tám người vô cùng lo lắng
“Chủ tử, bên trong nhiều cao thủ như vậy, người đi sợ sẽ gặp nguy hiểm, cứ để thuộc hạ...”
Thiên Hàm giơ tay ngăn lời nói tiếp theo của Nguyệt.
“Các ngươi quên ta biết dịch dung sao? Tráo thân phận với một tiểu nha hoàn là được rồi”
Tám người điều kinh ngạc, chủ tử bọn họ thân phận cao quý, bây giờ phải đi làm nha hoàn, này có phải quá ủy khuất cho chủ tử hay không?
“Chủ tử, nha hoàn....này cũng quá....”
“Không việc gì, dù gì ta cũng là nữ tử, bây giờ chỉ là thay một bộ y phục thôi a”
Bạch Vân nôn nóng thay Thiên Hàm
“Chủ tử, thuộc hạ cũng biết dịch dung, hay để thuộc hạ đi là được”
Năm người còn lại đều tán thành, không muốn để chủ tử của mình chịu khổ. Nhưng Thiên Hàm lại lắc đầu
“Ta dù gì cũng có võ công cao hơn các ngươi, nếu xảy ra bất trắc cũng có thể thoát thân, bên trong nhiều cao thủ như vậy, để các ngươi vào, ta càng không yên tâm”
Bọn họ cũng hết cách rồi, chủ tử của bọn họ chính là vậy, nơi nào nguy hiểm luôn nhảy vào trước, nhưng chủ tử nói vẫn rất đúng, người võ công cao như vậy bọn họ cũng không quá lo lắng.
Vậy là ngay chiều hôm đó, một nha hoàn tên Tiểu Hoa ra ngoài mua một ít vật dụng, lúc về phủ thì đã là Thiên Hàm, còn Tiểu Hoa thật kia đương nhiên bị bọn người Hắc Sát giấu đi.
Tiểu Hoa là nha hoàn chuyên chạy vặt ở phòng bếp, mới vào phủ không lâu, cũng không quá nhiều người chú ý, việc này càng tiện lợi hơn cho Thiên Hàm hành sự.
Giả Tiểu Hoa thì có thể không ai nhận ra, nhưng rắc rối của Thiên Hàm là nơi này lớn như vậy, nàng không biết đường a, lại thêm mặc vào y phục nữ nhân, nàng chính là không quen, đi đứng cũng bất tiện, tùy thời đều có thể té ngã, Thiên Hàm thở dài, aixzzz.. đúng là phiền toái mà.
Trời cũng gần tối, đành tìm một người hỏi đường vậy, nếu không chưa tìm được Thái Tử thì đã bị lạc ở đây. Phía xa nhìn thấy một nữ tử đi tới, nàng vui như bắt được vàng mà chạy đến
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ cho ta hỏi a, nhà bếp đi hướng nào?”
Thu Trúc xoay người nhìn nha hoàn kia, gương mặt vô cùng bình thường, nhưng ánh mắt sáng, có thần, lại nhìn chân tay nhanh nhẹn, thế nhưng lại không biết đường?
Thấy tỷ tỷ kia ánh mắt nghi ngờ nhìn mình, Thiên Hàm lập tức giải thích
“Tỷ tỷ a, ta mới vào phủ không lâu, ta còn chưa rõ đường, phiền tỷ tỷ chỉ giúp”
Thu Trúc nghe vậy cũng gật đầu, có lẽ nha hoàn này được tuyển vào lúc Quận chúa mới hồi kinh, lần này từ biên cương đem về nhiều người như vậy, phải tuyển thêm một ít nha hoàn phụ giúp.
“Ngươi đi thẳng, hết dãy hành lang kia thì rẽ phải, tiếp tục đi thẳng là tới”
“Tỷ tỷ, tỷ có thể nói sơ lược bố trí trong phủ không a? Ta sợ lại lạc đường”
Thu Trúc nhìn tiểu nha đầu này lại có chút đồng cảm, khi xưa nàng cũng hay bị lạc đường a, thật mất mặt, vì vậy cũng kiên nhẫn nói một chút về đường đi trong phủ.
“Ân, đa tạ tỷ tỷ, ta trở về phòng trước”
“Ngươi tên gọi là gì?”
“Ta là tiểu Hoa a, tỷ tỷ xưng hô thế nào?”
“Gọi Thu Trúc tỷ là được, ngươi mau về đi”
Thiên Hàm sau khi tiếp xúc với vị tỷ tỷ này, phát hiện người này cũng biết võ công, thậm chí cũng là một cao thủ, nhìn y phục nàng ta, mặc dù là trang phục nha hoàn nhưng lại là tử sắc, chất vải vô cùng tốt, còn những nha hoàn bình thường như tiểu Hoa là y phục lam nhạt, chất vải thô hơn rất nhiều.
“Khoan đã, nàng ta tên Thu Trúc, chẳng phải là một trong hai nha hoàn thân cận bên cạnh Hàn Như Song sao? Xem đi, mới vào phủ đã gặp phải, này là phước hay là hoạ đây a”
Tối đến, Thiên Hàm tranh thủ thời gian theo lời của Thu Trúc đi tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh Bình Tây Vương phủ. Đúng như lời Ảnh, nơi đây nhiều cao thủ trấn giữ nếu muốn vào từ bên ngoài cũng không phải dễ. Sau hai ngày, nàng cơ bản đã quen thuộc nơi này, nhưng ngoài canh phòng nghiêm ngặt lại không phát hiện gì bất thường.
- -------------------------
Tác giả: Tra kĩ một chút mới thấy điều bất thường chứ bạn nhỏ, hhaha.....
- Sắp gặp Hàn Như Song rồi a.