Thiên Mệnh Chiến

Chương 140: Chương 140




“ Hừ! Dám khinh thường bổn công tử! “

Trần Minh Quân đem tu vi bạo phát ra, triệu hồi Tứ Linh Trấn Thiên Đồ với ý định đem lực chú ý của những tên áo đen kéo về phía mình, giảm bớt gánh nặng cho Lê Ngọc Anh.

“ Ngang ~ “

“ Ngao!! “

“ Li ~ “

“ Rống!! “

Tứ Linh ngửa mặt lên trời gào thét, Bạch Hổ cùng Thanh Long lao ra bên ngoài đại sát tứ phương. Những tên áo đen trong lúc nhất thời không kịp chuẩn bị, đến khi lấy lại tinh thần thì đã có mười mấy người bị giết.

Trong ánh mắt bọn bọn hắn lộ rõ vẻ ngưng trọng, chiến lực của Trần Minh Quân quả thực vượt xa hơn rất nhiều so với những tin tức bọn họ nhận được.

Nhưng mỗi một người đều là sát thủ chuyên nghiệp, rất nhanh đưa ra phương án tác chiến khác. Bọn họ phân ra thành hai nhóm, một nhóm thi triển thuật pháp ngăn chặn lại Thanh Long cùng với Bạch Hổ, nhóm còn lại thì bắt đầu triển khai những chiêu như Phong Độn, Thổ Độn để tiến hành ám sát.

Quả không hổ là những chiêu thức làm lên danh tiếng của sát thủ, khi đối mặt với phong độn, thổ độn, Trần Minh Quân có tới mấy lần suýt bỏ mạng trong tay những tên áo đen.

May mắn trong bí cảnh, trải qua nhiều lần chém giết với xương khô, vong linh giúp cho kinh nghiệm chiến đấu của hắn tăng lên lại thêm việc so tài cận chiến với Ngọc Long khiến kỹ năng của hắn được đưa lên một tầng cao mới. Nếu không, lấy kinh nghiệm chiến đấu của trước kia sợ rằng những tên sát thủ này chưa cần vận dụng chiêu thức chuyên dùng để ám sát Trần Minh Quân đã chết vô số lần rồi.

Phía bên Long Thiên Vấn cùng Eris tình hình cũng không khả quan hơn bao nhiêu, Long Thiên Vấn tuy có nhục thân cường đại nhưng kinh nghiệm lại yếu kém. Eris niệm thần chú thi triển ma pháp cần tốn hao thời gian mới thành công, các cuộc ám sát liên tục khiến cho nàng nhanh chóng rơi vào tình trạng bị thương.

Trong bốn người, chỉ có Lê Ngọc Anh còn tương đối thong dong. Lấy kinh nghiệm chiến đấu của nàng, đối phó với những người sát thủ này không quá khó khăn.

Cơ bản thì trong hoàng thất thường hay tổ chức những khóa huấn luyện con cháu về các cách đối phó sát thủ, những chiêu trò ám sát. Lê Ngọc Anh là người ' cần cù bù thiên phú ' cho nên xưa giờ không bỏ qua một khóa nào, lại thêm việc những tên sát thủ này cảnh giới không cao hơn nàng quá nhiều, cao hơn nhiều lắm cũng chỉ một cái tiểu cảnh giới thôi.

Lấy một địch nhiều lại càng là sở trường của nàng.

Trong chiến trận, người giữ chức vị tướng quân có người nào không am hiểu cách chiến đấu lấy một địch trăm, địch ngàn?

Nhưng kể cả thế, nếu để tình hình tiếp tục kéo dài nữa chỉ e rằng sẽ dần dần bất lợi cho phe của nàng và Trần Minh Quân, Long Thiên Vấn và Eris sắp chịu không nổi rồi!

Ngay lúc này, trên bầu trời quang đãng bỗng nhiên xuất hiện một cái hư ảnh bàn tay khổng lồ vỗ xuống khu vực canh giữ tù binh.

Nhìn thấy bàn tay này, Long Thiên Vấn kinh hãi bật thốt lên: “ Độ Kiếp Hậu Kỳ!!! “

Khi hắn còn đang nghĩ rằng lần này thật xong đời rồi thì một nắm đấm khổng lồ từ phía dưới mọc lên, đấm cho bàn tay kia tan nát, ầm vang nổ tung giữa không trung.

“ Phốc ~ “

Trên trời rơi xuống một giọt máu, tuy chỉ là một giọt máu nhưng khi rơi xuống đất lại khiến cho mặt đất run lên nhè nhẹ, bề mặt xung quanh lõm xuống nứt ra như mạng nhện, cây cối trong phạm vi một trăm dặm đều cấp tốc khô héo.

Máu của Độ Kiếp Kỳ Cường Giả!

Một giọt máu cũng có thể phá hủy một ngọn núi lớn!

Cảnh tượng này Trần Minh Quân, Lê Ngọc Anh, Eris, Long Thiên Vấn sau khi chứng kiến toàn bộ, trong lòng run lên. Độ Kiếp Kỳ cường giả thật khủng bố, ngay cả một giọt máu cũng thật đáng sợ.

Kinh ngạc thì kinh ngạc, tốc độ phản ứng của Trần Minh Quân cũng nhanh. Nhân lúc đám người áo đen còn đang ngạc nhiên khi thấy cường giả phe mình bị thương, Trần Minh Quân thi triển ra Bộ Bộ Sinh Liên lấy công làm thủ xoay chuyển thế cục.

Trên bầu trời, hư ảnh bàn tay tan đi để lộ ra thân hình của một người mặc quần áo đen, dùng vải đen che đi nửa gương mặt chỉ để lộ ra một đôi mắt nhăn nheo.

Hắn kinh hãi nhìn về phía Chu Lượng, vạn vạn không ngờ tới tu vi thực sự của đối phương không chỉ có nửa bước Độ Kiếp Hậu Kỳ mà đã hoàn toàn đặt chân rồi. Không những thế, từ khí thế xem ra vậy mà còn mạnh hơn chính mình rất nhiều.

Điều này làm sao có thể?

Chẳng phải Đại Trần đã sụp đổ rồi sao?

Chu Lượng lấy đâu ra tài nguyên để đột phá đến một bước này?

Lẽ nào..... từ khi Đại Trần còn chưa sụp, tu vi của hắn đã Hậu Kỳ chỉ là vẫn luôn một mực ẩn giấu thôi?

Kẻ này thật sự quá cáo già rồi!

Phải đem tin tức này truyền về cho Trấn Nam Vương mới được!

Nhưng mà Chu Lượng làm sao có thể đứng trơ mắt nhìn hắn rời đi được.

Chỉ thấy Chu Lượng bước ra một bước, thân hình thoắt cái biến mất ở nguyên chỗ, một lần nữa xuất hiện đã là trên trời cao.

Hắn chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói: “ Đã đến rồi, còn muốn đi? “

Dứt lời, một bàn tay vươn ra, khẽ nắm lại. Chỉ một động tác đơn giản nhưng lại khiến thiên địa xuất hiện hiện tượng kinh dị.

Chỉ thấy không gian của cả khu vực này trở nên vặn vẹo, ngay sau đó là một tiếng kêu thảm thiết vang lên, trên trời rơi xuống mưa máu.

Mỗi một giọt máu còn mang theo uy áp của Độ Kiếp Hậu Kỳ, rơi xuống mặt đất chẳng khác nào máy bay B52 rải bom cả. Trần Minh Quân chứng kiến cảnh này không những chẳng vui vẻ chút nào mà càng thêm ngưng trọng. Nói câu gở mồm, chẳng may bị một giọt rơi trúng, chỉ e hắn sẽ thịt nát xương tan.

Cũng may Chu Lượng cũng đã nghĩ đến chuyện này cho nên cách từ xa, dựng lên một tấm chắn bao bọc lấy đám người Trần Minh Quân. Những tên áo đen lại không may mắn như thế, bọn họ tế ra các loại pháp bảo nhưng vẫn như cũ không có cái gì dùng, toàn bộ bị mưa máu đánh chết.

Kết thúc trận mưa máu, cuộc huyết chiến đêm nay cũng kết thúc nhanh ngoài sức tưởng tượng của mọi người, chỉ lưu lại trong lòng của những kẻ sống sót một điều rằng ' Độ Kiếp Kỳ cường giả thực sự quá đáng sợ '.

Đồng thời, bọn hắn cũng triệt để hiểu được câu nói “ Dưới Độ Kiếp, chúng sinh đều là sâu kiến. “

Một giọt máu thôi uy lực cũng quá kinh khủng.

Thu dọn lại tàn cuộc, nhìn xem huyện Kim Hoa khắp nơi chỉ còn lại đống đổ nát, vô số người dân vô tội chết cũng chẳng hiểu vì sao mình lại chết. Trần Minh Quân từ tận sâu trong nội tâm biểu thị sự áy náy cùng tội lỗi.

Đây chính là thứ mà người ta nói “ Thần tiên đánh nhau, phàm nhân chịu tội “ sao? Thế giới tu luyện thực sự quá tàn nhẫn, những người dân vô tội quả là đáng thương.

Nắm tay nhau cùng đi với những người này xuống suối vàng còn có quân lính của Đại Lê. Toàn bộ hơn hai mươi vạn đại quân chôn thây tại nơi này, không một người sống sót.

Điều này cũng khiến cho Lê Ngọc Anh sinh lòng nổi giận.

Mặc dù biết Chu Lượng không hề cố ý làm như vậy nhưng những người binh sĩ này đã theo nàng chinh chiến nhiều năm, trong đó còn có Nông Đức.....

“ Công chúa, ta chưa có chết. “ Nông Đức chui ra từ đống đổ nát, theo một cách thần kỳ nào đó vậy mà chưa bị mưa máu giết chết.

Lê Ngọc Anh: “... “

Được rồi, ngoại trừ Nông Đức ra, không một người sống sót.

Nếu đứng ở vị trí của nàng, thử hỏi người nào lại không tức giận?

********

Chân Mộng: Con gái ta hiện giờ mới tròn 3 tháng tuổi, lúc chiều tối test thấy dương tính với covid cho nên còn cần theo dõi. Đây có lẽ là chương cuối cùng của ngày hôm nay, mong mọi người thông cảm. Ta sẽ bù lại vào một ngày gần nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.