Thiên Mệnh Chiến

Chương 119: Chương 119: Tri Thức Là Sức Mạnh!




Nhưng những thứ này sao có thể né tránh được thần niệm của cường giả Đạo Tàng Hậu Kỳ, chỉ là cho dù có biết thì với tình cảnh bây giờ Ngọc Long cũng không tài nào phân thân ra đuổi theo được.

Nhân lúc nhịp điệu phối hợp tấn công của hai người một rồng bị rối loạn, Ngọc Long cấp tốc ngưng tụ ra một đoá hoa sen trong lòng bàn tay đem hỏa long đánh nát.

Sau đó quay người, đuổi theo Long Thiên Vấn.

Biến cố xảy ra bất ngờ khiến cho Lê Ngọc Anh không phản ứng kịp, hỏa long bị đánh tan khiến nàng gặp phải phản phệ.

Trần Minh Quân chứng kiến cảnh này khẽ nhíu mày, trong đầu hỏi Tử Vi: “ Tử Vi, chẳng phải bình thường chỉ có người đang tu luyện bị đánh gãy mới gặp phải phản phệ sao? Vì sao ngay cả khi chiêu thức bị phá bỏ cũng gặp phải? “

Đúng vậy! Theo lẽ thông thường, chỉ có người đang chuyên tâm tu luyện thình lình bị đánh gãy dẫn đến linh lực vận hành trong cơ thể bị rối loạn mới dẫn đến phản phệ.

Còn như khi thi triển thuật pháp, linh lực đã được dẫn ra khỏi cơ thể, theo lý mà nói thì ngay cả bị phá giải cũng chẳng ảnh hưởng đến thân thể mới đúng chứ.

Cẩn thận suy nghĩ lại, tình trạng này chính bản thân của Trần Minh Quân cũng đã gặp phải hai lần.

Lần thứ nhất là lúc đang đọ sức với Triệu Hạo thì bị Ngọc Long bất ngờ can thiệp, còn lần thứ hai là khi rùa thần phiên bản fake sử dụng đại quân thủy thú công kích còn Trần Minh Quân dựng tường băng phòng ngự.

Khi ấy Trần Minh Quân cũng rất nghi hoặc, hắn không tài nào hiểu được vì sao mình lại bị phản phệ.

Tử Vi giải thích: “ Ta không biết ở thế giới của ngươi như thế nào nhưng ở Côn Lôn giới nói riêng, phản phệ sẽ xảy ra ở một trong hai tình huống sau: “

“ Thứ nhất, giống như ngươi vừa mới nói, đang chuyên tâm tu luyện bất chợt bị đánh gãy. “

“ Thứ hai, trong quá trình thi triển thuật pháp. “

“ Ở trường hợp thứ hai này, nó sẽ xảy ra đối với một số công pháp hoặc thuật pháp đòi hỏi người thi triển cần liên tục không ngừng nghỉ truyền linh lực vào trong chiêu thức của mình. Cũng bởi nguyên nhân này, khi chiêu thức bị phá hủy mà người thi triển chưa kịp thời thu hồi lại ' đường truyền ' linh lực sẽ gây ra sự rối loạn trong quá trình vận hành linh lực, dẫn đến phản phệ. “

“ Giống như Long Hồn Chiến Thiên Quyết của Lê Ngọc Anh, hỏa long có thể tồn tại được là nhờ có linh lực của nàng liên tục truyền vào. Cho nên khi hỏa long bị phá hủy, nàng không kịp cắt đứt ' đường truyền ' linh lực sẽ gặp phải sự rối loạn chốc lát, dựa theo hiệu ứng dây truyền gây ảnh hưởng đến quá trình vận chuyển linh lực trong cơ thể, từ đó mới dẫn đến phản phệ. “

Trần Minh Quân nghe xong lời giải thích này, chỗ hiểu chỗ không. Đại khái thì Long Hồn Chiến Thiên Quyết mà Lê Ngọc Anh tu luyện giống như một người múa rối vậy, nàng là người điều khiển còn hỏa long chỉ là một con rối. Nhưng điểm khác biệt là môn công pháp này không giống như người bình thường múa con rối bằng những sợi chỉ hay que gỗ mà bằng một ' đường truyền ' linh lực.

Đường truyền linh lực này cần phải duy trì liên tục, nếu như con rối bị phá bỏ mà người điều khiển không kịp cắt đứt ' đường truyền ' linh lực thì sẽ gặp phải phản phệ.

Hư cấu!

Trần Minh Quân suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy nó vô lý thế nào ấy, hắn càng tin vào giả thuyết ' linh lực thoát li ra khỏi cơ thể, dù chiêu thức bị phá bỏ thì cũng chẳng ảnh hưởng đến bản thân ' nhưng thế giới này, phương thức vận hành có lẽ khác với các thế giới mà hắn thấy trên tiểu thuyết mạng.

Cũng tựa như có thế giới tu luyện Đấu Khí, có thế giới chủ tu Võ Hồn, còn có tu tiên, lại còn có cả dùng côn trùng để tu luyện.

Vũ trụ rộng lớn, vô số thế giới, cái lạ không thiếu.

Có lẽ thế giới này, phương thức vận hành có sự khác biệt đi....

Đối với câu trả lời của Tử Vi, Trần Minh Quân chỉ có thể tưởng tượng thành mình đang nỗ lực kéo một sợi dây chạy lên dốc, đầu còn lại của sợi dây buộc vào bao tải nặng. Chạy được nửa đường bỗng nhiên dây bị đứt, mình không phản ứng kịp, ngã sấp mặt.

Hình ảnh so sánh này tuy tương đối không phù hợp với giới tu luyện nhưng có thể dùng nó để hình dung một chút về phương thức vận hành cũng như tình trạng có thể diễn ra phản phệ tại thế giới này.

Không có cách, ai bảo tạo hóa của thế giới này nó vốn dĩ đã như thế, hắn không cố gắng hiểu thì biết làm thế nào?

“ Vậy còn hai lần mà ta gặp phải phản phệ thì sao? “

Nếu như tình huống của Lê Ngọc Anh có thể giải thích như vậy, vậy còn trường hợp của hắn thì thế nào. Công pháp của hắn cũng không giống với Lê Ngọc Anh, tại sao lại gặp phải phản phệ?

Đối với câu hỏi này, Tử Vi hỏi ngược lại: “ Lúc ấy ngươi cũng liên tục truyền linh lực vào trong chiêu thức đi? Hơn nữa, ngươi bị giật mình?”

Trần Minh Quân cẩn thận ngẫm nghĩ lại....

Khi ấy, chứng kiến chiêu thức bị phá vỡ hắn đúng thật có chút giật mình, vội vàng muốn thu tay lại.....

Chẳng lẽ....?

Quả nhiên nghe Tử Vi nói: “ Công pháp mà ngươi sử dụng xác thực không giống với Lê Ngọc Anh cho nên đáng lý ra sẽ không gặp phải phản phệ. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của ngươi lại quá kém! “

“ Trong tình huống đó nếu là một người khác, họ sẽ hoặc là mặc kệ như vậy, hoặc sẽ cắt đứt ' đường truyền ' linh lực để tránh việc tiêu hao linh lực một cách lãng phí. Nhưng còn ngươi, thay vì làm như vậy ngươi lại lựa chọn đem linh lực hút ngược trở về. “

“ Dòng chảy của một con suối cũng như vậy, nếu như ngay lập tức bắt nó chảy ngược lại sẽ tạo ra một vòng xoáy, vòng xoáy sẽ từ từ lớn dần cho đến khi dòng chảy ổn định lại. “

Trần Minh Quân khẽ “ Ồ “ lên một tiếng, thì ra là như vậy!

Bảo sao, trong trường hợp đó mình lại bị phản phệ, thậm chí nội thương.

Hắn hỏi tiếp: “ Vậy còn khi chống đỡ chiêu thức của rùa thần phiên bản fake thì sao? “

Tử Vi không hiểu ' fake ' là gì nhưng vẫn giải đáp: “ Lực lượng của nó tương đối đặc biệt, nó không sử dụng linh lực như người hay sinh vật sinh sống ở Côn Lôn giới mà là một loại năng lượng hắc ám nào đó, cụ thể ta cũng không biết rõ. “

“ Bên trong của nguồn năng lượng đó ẩn chứa khí tức tà ác, âm lãnh nên mỗi một lần nguồn năng lượng này chạm vào lớp tường băng, khí tức tà ác, âm lãnh sẽ thâm nhập vào bên trong. Mà trong quá trình này linh lực của ngươi không ngừng truyền vào củng cố bức tường băng, cỗ khí tức tà ác đó dựa vào việc này mà thâm nhập vào cơ thể ngươi. “

“ Hóa ra là vậy! “ Trần Minh Quân tràn đầy kinh ngạc, bật thốt lên.

Nói thật, lúc bấy giờ hắn chẳng nhận ra được nhiều như thế. Bây giờ cẩn thận nhớ lại mới thấy, quả thật là như vậy.

Trong quá trình đó, linh lực trong cơ thể hắn bỗng chốc xuất hiện một vài điểm kỳ lạ, nhưng khi ấy hắn cũng không suy nghĩ nhiều bởi vì kẻ địch còn ở ngay trước mắt lại thêm việc mạng sống đang đứng trước nguy hiểm.

Aizzz......!

Xem ra hiểu biết của chính mình đối với thế giới này vẫn còn quá ít ỏi, phải mau chóng bổ sung kiến thức mới được!

Tổng kết lại, hắn cảm thấy nguyên lý vận hành của Côn Lôn giới không quá quái dị hay khác lạ như mình tưởng tượng. Có lẽ chỉ có những người tu luyện công pháp đặc thù như Lê Ngọc Anh mới thường bị rơi vào trường hợp gặp phản phệ thứ hai. Còn như hắn, nếu như kinh nghiệm chiến đấu đủ phong phú, khả năng một lần nữa gặp phải sẽ giảm đi rất nhiều.

Ít nhất, sau ngày hôm nay hắn nhớ kỹ, nếu như chiêu thức bị phá cũng không ngu đến mức vội vàng đem linh lực hút ngược trở lại như lần trước.

Quả nhiên ở thế giới nào cũng có một điểm giống nhau, tri thức là sức mạnh!

Nếu như hiểu biết của hắn lớn hơn một chút thì có lẽ đã không gặp phải hai lần phản phệ....

Ít ra thì lần đấu với Triệu Hạo không bị!

Nhưng hắn lại lo lắng cho Lê Ngọc Anh bởi vì triệu hồi ra hỏa long là chiêu thức mà nàng sử dụng nhiều nhất, nếu như lần nào cũng bị phá thì phải làm sao?

Tử Vi trả lời: “ Trên đời này không tồn tại công pháp nào hoàn hảo cả, nghịch thiên như Long Hồn Chiến Thiên Quyết tất nhiên cũng có nhược điểm. “

Trần Minh Quân tràn đầy tán thành, gật gật đầu.

Trên đời này xác thực không có công pháp nào là không có nhược điểm, tựa như Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh bá đạo thì bá đạo, toàn diện thì toàn diện nhưng để tu luyện đến khi có thành tựu lại tốn rất nhiều thời gian.

Đừng nhìn hắn tu luyện vài ngày đã nhập môn mà đánh giá thấp độ khó tu luyện của môn công pháp này, chẳng qua hắn ăn may có Đạo Thể thôi nếu không chỉ sợ cả đời hắn cũng luyện được chút da lông nào.

Còn như Long Hồn Chiến Thiến Quyết, tu luyện quá dễ chỉ cần có thiên phú kết hợp với ngộ tính, thêm việc chăm chỉ, cần cù là được. Riêng điểm này đã là một điểm cộng rất lớn.

Một khi luyện đến nhập môn đã có thể nuôi dưỡng linh hồn của long tộc ( gọi tắt Long Hồn cho đỡ câu chữ), cho đến tiểu thành đã có thể triệu hoán ra ngoài cùng chiến đấu. Thực sự quá bá đạo! Quá tiện! Quá hack!

Nếu như bộ công pháp này không có nhược điểm mới là chuyện vô lý.

Không có nhược điểm, chỉ sợ thế giới này không còn gọi Côn Lôn giới mà đã đổi thành Long Hồn giới từ lâu rồi. Bởi vì nhà nhà nuôi long hồn, người người tu luyện Long Hồn Chiến Thiên Quyết.

Nói vui vậy thôi chứ Long Hồn nào phải thứ dễ có được, lại thêm việc bồi dưỡng một con long hồn hao phí rất nhiều tài nguyên, tốc độ tiến cảnh cũng chậm hơn gấp hai lần. Điều này khiến người ta phải cân nhắc rất kỹ lưỡng mới lựa chọn có nên tu luyện môn công pháp này hay không.

Tựa như Đại Lê Hoàng Triều, theo như Trần Minh Quân hóng hớt được từ chỗ Chu lão thì cả hoàng tộc chỉ có ba người trong thế hệ trẻ tuổi lựa chọn tu luyện môn công pháp này lần lượt là nhị công chúa Lê Ngọc Anh, tứ hoàng tử Lê Quốc Bảo, ngũ hoàng tử Lê Bảo Long.

Trong đó, nổi bật nhất là ngũ hoàng tử Lê Bảo Long.

Nghe nói người này từ năm lên sáu tuổi đã bắt đầu nuôi dưỡng long hồn, đến tận bây giờ mười tuổi có tổng cộng ba cái long hồn.

Mới mười tuổi đã nuôi tận ba cái!

Quá kinh khủng!

Tử Vi nói tiếp: “ Nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, chỉ cần nàng kịp thời ngắt ' đường truyền ' ngay sau khi hỏa long bị phá là được. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.