Thiên Sơn Vạn Thủy

Chương 36: Chương 36: Phiên Ngoại 3: Hạnh Phúc Nhỏ Trong Cuộc Sống Đời Thường (3)




Năm nọ về nhà Vạn Thái Thái ăn Tết, cả nhà trên đường đi mua sắm Tết thì gặp phải Trương Duy. Hai bên hiển nhiên đều bất ngờ, chào hỏi nhau thân thiết. Năm xưa em họ của Trương Duy không thể vào học trường của Vạn Thái Thái, sau đó họ không còn liên lạc nữa.

Trương Duy từ lâu đã nghe mẹ nói cô kết hôn rồi, giọng bà rất tiếc nuối và bất mãn với con trai. Trương Duy chỉ có thể cười khổ. Hôm đám cưới, anh có thấy cô, hôm đó anh lái xe đi ngang con phố ấy, đội ngũ đón dâu thật dài trên phố khiến bất kỳ ai cũng phải ngừng chân quan sát. Thời tiết hôm đó cũng đẹp như hôm nay vậy, cô đẹp đến mức khiến lòng người mê say, còn người đàn ông kia cũng quả thực rất đẹp. Nhìn cô cười lúm đồng tiền như hoa, anh thua tâm phục khẩu phục.

- Hi, thật trùng hợp.

- Đúng là rất trùng hợp.

Nơi này chỉ lớn chừng đấy mà thôi.

- Mọi người mua sắm Tết?

- Ừ, giới thiệu với cậu, đây là ông xã mình, còn đây là con trai mình.

- Xin chào, Đoàn Vũ Xuyên.

- Trương Duy, bạn tiểu học của Vạn Thái Thái.

- Ừ, không quấy rầy cậu mua đồ nữa, bọn mình có việc đi trước.

- Được, Vạn Thái Thái, có thời gian thì tụ tập nhé.

- Ừ.

Vạn Thái Thái thản nhiên, sau đó cô bị người đàn ông nào đó ôm đi. Chỉ còn lại Trương Duy lòng hơi đắng chát, anh nghĩ có lẽ mình thực sự cần một bến đỗ bình yên rồi.

Sau đó suốt dọc đường cậu bé Đoàn to xác bắt đầu dỗi hờn (lên cơn). Vạn Thái Thái trực tiếp phớt lờ, cậu bé Đoàn to xác lại càng hờn dỗi, sau đó liền bị vợ đuổi ra phòng khách ngủ.

Nửa đêm, Vạn Thái Thái ngủ mơ mơ màng màng thì cảm giác có người chui vào chăn, hung dữ gặm gặm tai mình.

- Tiểu yêu tinh, xem anh trừng trị em thế nào này!

Vạn Thái Thái mím môi cười, anh Đoàn à, anh thật ấu trĩ.

Phiên ngoại 4: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (4) Buổi sáng thức dậy, Vạn Thái Thái không cẩn thận trở mình rồi chợt nhảy dựng lên, bởi lưng cô bị thứ gì đó cấn mạnh, đau đến mức cô muốn chửi thề, người đàn ông ngủ bên cạnh cũng tỉnh lại, nhìn cô vừa xoa xoa chỗ đau vừa dùng tay sờ soạng trên giường. Là headphone, cô bị headphone làm cấn.

Đoàn Vũ Xuyên hỏi sao thế? Cô ngại ngùng nói bị headphone cấn vào lưng, đau chết mất. Anh vén áo cô lên, nhìn kỹ, không nghiêm trọng. Chỉ là hơi ửng đỏ thôi. Anh yên tâm, sau đó thì tức giận, càm ràm nói anh đã bảo rồi, trước khi ngủ không được dùng headphone nghe nhạc mà em cứ không nghe, anh đã bảo nghe nhạc trước khi ngủ không tốt cho tai, ảnh hưởng nhiều đến giấc ngủ. Đôi lúc cô thật sự cảm thấy, người này có đúng là bác sĩ Đoàn hô mưa gọi gió trong bệnh viện không? Sao hay lải nhải như vậy nhỉ.

Cô vờ tủi thân nói, em đau, anh xoa giúp em đi mà. Cô vừa nói vừa vén áo lên, anh bất đắc dĩ nhìn cô, rồi lại bất đắc dĩ dùng bàn tay to lớn ấm áp xoa chỗ bị đau cho cô. Ban đầu làm thế nào anh thích cô vậy nhỉ. Anh vẫn càm ràm, xem xem em có nhớ được lâu hay không.

Cô không muốn phản bác nhưng cũng không thể đồng ý, vì cô không làm được. Chợt cô nghĩ ra một cách hay, bèn lập tức lao vào lòng anh, đầu tóc rối bù cọ cọ anh, miệng lẩm bẩm, em biết rồi, anh đừng nói nữa nha. Anh bị sự chủ động thình lình của cô làm kinh ngạc, không ngờ cô còn có chiêu này, anh rất hài lòng, xoa xoa đầu cô.

Phiên ngoại 5: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (5) Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, hai vợ chồng vùi người trên sofa mỗi người tự xem sách của mình. Cô nằm trên đùi anh, duy trì tư thế thoải mái, say sưa xem tiểu thuyết của cô. Còn anh thì xem tạp chí y học khô khan khó hiểu của anh.

Hai bên đều không nói chuyện, chỉ có tiếng lật sách vang lên. Dần dà cơn buồn ngủ ập đến, cô bất giác ngủ thiếp đi. Sách cũng theo đó rơi xuống đất. Anh cúi đầu nhìn gương mặt say ngủ của cô, tiếng hít thở của cô hơi nặng nề, có lẽ do chưa khỏi cảm hoàn toàn. Anh bất đắc dĩ buông sách xuống, muốn đánh thức cô bảo cô vào phòng ngủ nhưng lại không nỡ. Cuối cùng, anh chỉ vén lại mái tóc xõa của cô, bế cô lên đưa về phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.