Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 4: Chương 4




Hôm nay khi làm xong ở siêu thị tôi đi thẳng về nhà, tối tôi không phải đi làm ở quán ăn vì ông chủ bận đi du lịch với gia đình thế là được nghỉ 3 ngày, ông chủ nói khi về sẽ có quà cho mọi người, vừa được nghỉ lại được quá sướng thế còn gì bằng.

Hôm nay phải dọn lại nhà cái đã tôi đi xuốt ngày còn Trinh thì vừa về đến nhà thì chui vào phòng ngủ như chết, nên căn phòng cũng hơi bừa bộn.

Tôi bắt đầu lau dọn phòng khách, sắp xếp lại mọi thứ đâu vào đó tôi ngó vào cái tủ lạnh , đập vào mắt tôi là cái tủ lạnh trống trơn….haiz phải lấp đầy nó thôi.

Tôi đi đến cái siêu thị ở dưới tần 1 mua đầy đủ mọi thứ rồi đi lên,nhìn thấy cửa hở tôi đoán là Trinh đã về tôi đẩy cửa bước vào

-Trinh bà về rồi à! Tôi cười tươi

Hình ảnh trước mắt làm tôi bất động 5s

-xin..xin lỗi hai người cứ tiếp tục đi !tôi bỏ chạy vào phòng

Tôi dự vào cửa phòng , tim thì cứ đập liên tục

-đúng là…sao lại về đúng lúc hai người họ hôn nhau chứ…à mà Trinh hôn ai thế !

‘‘cốc cốc’’

Tiếng gõ cửa

-Anna ơi, bạn ra đây đi !

Là tiếng của Trinh gọi

-ờ…ờ mình ra ngây đây !

Thôi chết rồi sao đối mặt với 2 người họ khi thấy họ hôn hít như thế chứ, ngại chết đi được.

Tôi mở cửa từ từ bước ra, thấy tôi Trinh nháy mắt cười tươi, trinh nhắm tay tôi kéo lại ghế sofa, trên ấy có một đứa con trai có mái tóc màu nâu , với vẻ ngoài lạnh lùng cũng có thể nói là 1 hot boy, đoán chắc là bạn trai của Trinh rồi.

-giới thiệu với Anna đây là Jeam bạn trai của mình, còn giới thiệu với anh đây là bạn thân của em Anna ! Trinh khoát tay tôi rồi cười tươi

Tôi cũng nhìn anh ta rồi cười

-chào anh, em là bạn của Trinh rất vui đượ gặp anh !

-chào ! anh ta vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh

Thấy không khí có vẻ yên ắng nên tôi lên tiếng

-hai người đã ăn tối chưa ? tôi nhìn sang Trinh

Trinh đưa tay vò vò bụng

-chưa, mình cũng cảm thấy đói, hay chúng ta ra ngoài ăn nhé !

-ra ngoài làm gì cho tốn kém, khi nãy mình đã mua đồ hết rồi để mình vào làm 1 xíu là xong thôi !

-như vậy được không anh ? Trinh quay nhìn Jeam

Anh ta không nói gì mà chỉ gật đầu có vẻ đồng tình, Trinh quay qua nhìn tôi

-để mình giúp bạn một tay nha ! anh đợi 1 chút sẽ được ăn món em nấu hihi ! ‘‘chụt’’ Trinh hôn lên má Jeam

Thấy trinh cười tươi như thế cũng biết Trinh hạnh phúc đến thế nào, nhưng mà liệu đi chung với Jeam mà việc học của bạn ấy sẽ bị giảm xúc không ?

-Anna nè ! bạn thấy anh Jeam thế nào ? Trinh quay sang hỏi tôi

-uhmm…anh ta nhìn thì có vẻ là 1 hot boy, lạnh lùng ít nói, mà bạn quen anh ta ở đâu ?

Trinh đang phụ tôi nhặc rau, khi nghe tôi hỏi vật Trinh dừng lại mà tự cười.

-hai đứa mình gặp nhau trong bar, mình bị thu hút bởi anh ấy với vẻ ngoài lạnh lùng ấy, anh ấy làm tim mình rung lên xen lẫn với những cảm xúc lạ lẫm nữa !

-mình biết bạn vui lắm , nhưng đừng hành hạ mấy cọng rau đáng thương của mình nữa !

-hihi ! xin lỗi nhé mấy bé rau yêu dấu !

-thôi được rồi, bạn lên trên với anh ta đi để mình làm cho !

-cám ơn bạn hiền nhiều nha !! Trinh cười rồi bỏ lên phòng khách

Tôi chưa thấy Trinh cười nhiều như hôm nay, Tình yêu có thể làm người ta yêu đời đến vậy sao ?

Sau khi làm vài món ăn đơn giản và sắp xếp gọn gàn trên bàn ăn tôi gọi Trinh và Jeam xuống ăn tối.

-chỉ là mấy món đơn giảng thôi, hai người ráng ăn cho hết nhé ! tôi cười

-trông ngon quá, Anna đúng là số 1 nha ! anh ăn nhiều vào nha ! Trinh gắp thức ăn bỏ vào bát cho Jeam

-cám ơn, em cũng ăn vào nhiều ! Jeam cười

Tôi quan sát Jeam, tuy cậu ta cười nhưng nụ cười đó sao mà lạnh lùng, không tự nhiên cho lắm.

-mình ăn xong rồi, hai người cứ ăn đi mình vào phòng nghỉ đây, à còn bát dơ cứ để đấy sáng mình dọn cho ! tôi đứng dậy và đi vào phòng.

Nói là về phòng nghỉ vậy thôi chứ cố cách mấy cũng không ngủ được có lẻ đã thành thối quen mất rồi, tôi ngồi dậy mở cửa xổ ra hóng tí gió để dễ ngủ hơn..

Mọi thứ yên lặng thật không có 1 tiếng động gì, ‘‘ánh trắng ’’ hôm nay có trăng sao ? đi học đi làm xuốt ngày nên chẳng để ý gì, lần đầu nhìn thấy ánh trăng sao nó đẹp đến thế một màu trắng tinh khiết chiếu sáng trong đêm tối, thứ ánh sáng ấy làm tôi chẳng muốn rời mắt khỏi nó…

Hình như tôi vừa thấy cái gì đó phát sáng vừa bây qua mặt trăng ? chim ư ? không thể tối thế này làm gì có con chim nào chúng nó ngủ cã rồi, thứ đó lại vụt qua một lần nữa, tôi đưa tay lên dụi mắt để nhìn cho kỹ, tôi phì cười thì ra cái tôi thấy là mấy chú đơm đớm đang bây vòng làm tôi tưởng là thứ gì đó.

Tôi khép cửa xổ lại và trèo lên giường, tôi với tay lấy cái hộp đựng sợi dây truyền đó, nhìn kỹ thì ánh sáng của mặt dây truyền sao lại giống với ánh sáng của mặt trăng đó quá…tôi chợt nghĩ, nếu ba mẹ ruột không bỏ rơi tôi thì giờ tôi sẽ ra sao ? chắc cuộc sống hạnh phúc lắm, sáng tối sẽ ngủ nướng đến gần giờ đi học mẹ sẽ đáng thức tôi…khi ấy tha hồ làm nũng với mẹ, đến trưa về thì được mẹ làm đồ ăn ngon chờ tôi về, ba mẹ và tôi sẽ cùng nhau trò chuyện vui vẻ, còn tối thì được ngủ trước 21h cuộc sống chẳng phải lo gì, chỉ lo học và chơi thôi…

Tôi lau dòng nước mắt đang chảy xuống hai má mình, rồi lấy sợi dây truyền đeo vào cổ, làm như vậy nếu ba mẹ tôi có nhìn thấy sẽ nhận ra tôi ngây thôi. Tôi bắt đầu nhắm mắt và từ từ chiềm vào giấc ngủ…

Reng…. Reng… reng

Tay tôi với lấy cái đồng hồ, rồi bật dậy chui vào cái wc, sau khi vệ sinh cá nhân xong, tôi vội đi vào bếp định làm một ít đồ ăn sáng mang đến trường và 1 phần để ở nhà cho Trinh, hình như dưới bếp có người ? là Trinh sao ? nhưng thường giờ này Trinh vẫn còn ngủ kia mà, hay là ăn chộm, tôi từ từ tiến lại gần , vơ luôn cái chậy hoa kế bên chuẩn bị tư thế sẵng sàng chiến đấu với tên chộm, tình huống xấu nhất là tôi bị giết thôi hơ hơ…

-ai đó, ai đang ở đó ! tôi lên tiếng

Tên chộm nãy giờ đang đúc đầu vào tủ lạnh lục lội gì đó, cơ mà chộm thì phải chộm thì phải chộm tiền hay thức gì đáng tiền hơn chứ sao lại chộm thức ăn, hay là ma đói ôi sơ ơi cứu con con sợ ma lắm huhu.

Tên chộm nghe thấy tôi hỏi đóng cửa tủ lạnh và quay ra, ôi trời ạ là anh ta, là Jeam bạn trai Trinh, làm hết hồn đúng là muốn giết người mà. Nhưng mà sao anh ta vẫn còn ở đây, đáng ra phải về từ tối qua rồi cơ mà.

-còn sữa không ? Jeam lên tiếng hỏi

-c..còn nó nằm ở cửa bên phải cạnh chỗ để trứng đấy !

-oh thấy rồi, tìm nãy giờ không thấy ! anh ta cầm chai sữa đi ra phòng khách

Tối qua anh ta ở đây vậy là.. không lẻ họ tiếng triễn nhanh đến thế ? đúng là khó hiểu mà, thôi mặc kệ tranh thủ làm đồ ăn sáng rồi còn đi làm nữa.

15 phút sau tôi chuẩn bị mọi thứ và bắt đầu đi làm, đi ra phòng khách thì thấy anh ta ngồi ở ghế sofa, anh ta nhìn tôi.

-đi học lúc 4 giờ sáng sao ? cô chăm chỉ nhỉ ! anh ta cười nhếch môi

Tuy có hơi khó chịu với nụ cười của anh ta nhưng cũng phải trả lời theo phép lịch sự.

-không , tôi đi làm rồi mới đến trường, à tôi có làm bữa sáng khi nào Trinh thức anh và Trinh cùng ăn nhé tôi để trên bàn đó, tạm biệt tôi đi đây !

Nói rồi tôi bỏ ra ngoài, tôi tiếp tục công việc thường ngày.

~*~*~*~*~

-Trinh bạn chép xong bài hôm qua kia mình đưa chưa ? còn bài hôm qua mình chép giúp bạn rồi !

Trinh ngước nhìn tôi, vẻ mặt của Trinh hiện rõ sự mệt mỏi

-xin lỗi Anna, mình chưa chép nữa để tối mình tranh thủ chép !

-nhìn bạn sao mệt mỏi thế, à mà tối qua anh ta không về hả ? sáng ra nhìn thấy anh ta làm mình cứ tưởng chộm vào nhà giật cả mình !

Trinh cười tươi

-anh Jeam tối qua ở lại với mình !

Tôi ngạt nhiên

-quan hệ của hai người tiến triển đến mức đó rồi à ?

-khi yêu nhau chẳng phân biệt quen nhau lâu hay mới quen đâu bạn, miễn 2 người thấy hạnh phúc là được rồi ! Trinh thảng nhiên nói

Nghe trinh nói vậy tôi cũng ậm ừ cho qua truyện, thế nhưng Trinh mà yêu người tốt thì con đỡ chớ yêu nhầm người thì chuốc khổ thôi.

Tan học tôi và Trinh cùng nhau bước ra cổng thì thấy anh ta đỡ chờ ở đó rồi.

-chào honney ! Trinh cười tươi chạy đến bên anh ta

-chào anh ! tôi cũng bước đến chào

-bây giờ đi ăn nhé, anh đói rồi ! anh ta nhìn Trinh

-ok ! em cũng đói, à Anna bạn đi cùng tụi mình nha !

Anh ta và trinh nhìn tôi.

-bạn quen mình phải đi làm sao ? tôi cười

-mình quen mất ! Trinh gãi gãi đầu

-không sao đâu, hai người cứ đi ăn đi, mình đi đây !

Tôi đi lấy xe và đến siêu thị, làm ở siêu thị đến 14 giờ, tôi tranh thủ đi về nhà thay đồ và về thăm sơ và các em, cũng lâu rồi nhớ mọi người thật đó.

Tôi về đến nhà thì thây hai người họ đang ngồi trên sofa cười nói vui vẻ, tôi cũng cười rồi đi vào phòng chuẩn bị quà cho các em, nói là quà thôi chứ mấy bánh kẹo lặt vặt nhưng nó chứa tình cảm của tôi, tôi chắc chắn rằng các em rất vui.

Thấy tôi bước ra trên tay sách nhiều đồ nên Trinh lên tiếng hỏi

-Anna định đi đâu sao ?

-mình về thăm các sơ và mấy em ! tôi cười

-vậy sao, à đúng rồi bây giờ hai đứa mình cũng rãnh hay tụi mình cùng đi nha !

Tôi liết nhìn anh ta, hình như anh ta không muốn đi

-thôi hai người đi chơi đâu đó đi chứ ở viện không có gì vui đâu mình về phụ các sơ chăm sóc mấy em thôi , à mà tối mình ngủ lại viện luôn !

-ừm vậy cũng được, bạn đi vui vẻ nhé ! Trinh cười

-bye bye ! tôi vãy tay rồi đi đến viện

~*~*~*~*~

-hôm nay con về ta vui lắm, ai cũng nhớ con hết ! sơ nhung ôm tôi vào lòng

-con bận quá nên không về thăm mọi người thường được, con nhớ mọi người lắm !

Tôi ôm sơ nhung thật lâu, chỉ có ở đây tôi mới có thể thoải mái nhất, ấm áp nhất.

-à sơ ơi con có cái này muốn gởi sơ ! tôi lấy trong túi ra 1 cái phong bì rồi đưa cho sơ

-gì vậy con ? sơ nhung nhìn tôi

-là tiền con muốn phụ giúp cho viện để cho các em thoải mái hơn, tuy số tiền ít thôi nhưng là tấm lòng của con sơ nhận đi ạ !

-không được ! con đi làm vất vả để lo cho việc học sao ta lại nhận được !

-thôi mà sơ, sơ nhận đi con tự lo được mà tiền học phí con đóng rồi sơ ơi, sơ đừng lo nha ! thôi con ra kia chơi với các em đây !

Tôi chạy đi trước khi sơ nhung định la tôi, tôi chạy lại chỗ máy nhóc tì đang nghịch nước.

-bắt quả tang mấy đứa nghịch nước nhé, không có chị ở đây mấy em hư quá nha !

-ơ chạy thôi tụi bây ơi bà chằng chở về rồi chạy nhanh lên bả đánh bây giờ ! một nhóc tì cười te toét khi chọc tôi

-được thôi dám gọi chị là bà chằng nha, vậy để bà chằng này cho các em một bài học nhé !

Tôi đuổi theo mấy nhóc , mấy đứa nó cứ chạy lòng vòng quanh tôi làm tôi cười đau cả bụng. Phải chi cuộc sông của tôi cứ êm đềm như thế thì hay biết mấy..

sweet girl


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.