Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 13: Chương 13: Ray Là Hotboy?




-gì chứ?

Anh ta đang nói cái gì vậy trời?

-ý tôi là..còn tôi và chị Sam cã ông nữa, bộ cô không xem chúng tôi là người thân à? Còn nói cô đơn nữa!

-à…hiểu rồi! tôi quên hihi!

-chịu cười rồi nhé ! Ray cười- chuẩn bị đi học đi nghe chị Sam nói cô được học lớp C rồi đấy ! Ray đi ra ngoài

Lớp C ? để xem nào nếu đếm ngược lên là F, E, D, rồi đến C vậy là được tăng ba bậc rồi, vui quá điều này chứng minh mình không phải sản phẩm lỗi, mình là hàng chính hảng haha

Nhưng Ray học lớp F, dù Ray không thường đến lớp nhưng nếu mình học lớp F có thể tự cúp học tha hồ đi cùng Ray, còn học lớp kia phải đi đúng giờ và không được cúp học nữa, phải làm sao đây ??

-Anna ơi chuẩn bị đến lớp đi em trễ giờ rồi đấy !Tiếng của chị Sam dưới nhà vọng lên

-Dạ !

chuyện đó để sau vậy đến nhận lớp cái đã, có gì tranh thủ về sớm gặp Ray là được.

~*~*~*~

Loanh hoanh một lúc cũng tìm được lớp C, đúng là lớp chính thức có khác học sinh đếp lớp đầu đủ, lớp học thì sạch sẽ đẹp đẽ.

Thấy tôi đứng lóng ngóng ở ngoài cô giáo đi ra, cô nhìn tôi rồi nở nụ cười xinh đẹp, tôi tự hỏi sao cùng là giáo viên nhưng sau họ khác xa nhau thế.

-chào em ! chắc hẵn em là học sinh mới nhỉ vào đi em !

Tôi lủi đủi theo cô vào trong lớp, tôi chào mọi người.

-xin chào mọi người mình là Anna mong mọi người giúp đỡ !

Tiếng vỗ tay vang lên, mọi người cũng tươi cười nữa. tôi tin mình sẽ dễ hòa đồng thôi.

-em vào tự tìm chỗ trống mà ngồi nhé, có gì khó khăn thì nói với cô !

Cô nói xong thì vào bàn, còn tôi thì nhìn xung để xem có cái ghế nào trống không, à thấy rồi một chỗ ngay cạnh cửa xổ, tôi lật đật ngồi vào bàn.

Cô bắt đầu giảng bài, cô nói về các loại sức mạnh cách điều khiển cũng như cách kiểm xoát chúng, đúng là khác hẵn lớp F, tôi bắt đầu có hứng thú học trở lại rồi ! yeah

….

Tiếng chuông vang lên, cô cũng dừng giảng bài. Cô nói giải lao 30 phút rồi học tiếp, tôi nhìn xung quanh chẳng quen ai cũng không biết làm gì, phải chi có Ray ở đây…haizz

Tôi tự vỗ vào đầu mình mấy cái, tại sau từ cái lần ở ngôi nhà mà đó, sau khi vô tình môi chạm môi với Ray , còn cái cử chỉ quan tâm ấy, trong đầu tôi khi nào rảnh lại thấy nhớ anh ta, đôi điên mất huhu

-chào bạn !

Một bạn nữ tóc nâu đỏ, khuôn mặt xin xắn má còn có hai đồng tiền , đứng trước mặt tôi.

-chào bạn ! tôi cười lịch sự

-mình là July rất vui được làm quen với bạn ! July cười tươi

-mình là Anna,mong bạn giúp đỡ nhiều nha !

-ưm hihi, có gì không hiểu bạn cứ hỏi mình , mình biết gì sẽ giúp bạn !

Tôi gật đầu, chưa biết July là người tốt hay xấu tạm thời giữ khoảng cách vậy đi, không quá thân thiết để trách gặp nguy hiểm như lần trước, nhưng đến giờ tôi vẫn không hiểu được tại sao Danny và Catty lại hại tôi ! đằng sao họ là ai ? sao lại muốn tôi chết chứ ?

-Mà Anna này nghe nói trước đây bạn học lớp F hả ? July nhìn tôi

-ừm, có gì sao ?

July cũng giống mấy người khác sao ? kì thị lớp F ?

-à không, tại mình tò mò thôi mình muốn lên lớp F xem thế nào nhưng mà thầy cô điều cấm lên đấy nên không học sinh nào giám kể cả mình ! à mà trên lớp F thế nào hả Anna ?

Không chỉ học sinh mà cả thầy cô luôn à ? tại sao nhỉ ?

-cũng bình thường như mấy lớp khác thôi nhưng mà bàn ghế thì cũ nát, lớp thì ít người hơn thôi !

-ra là vậy mà bạn có biết Dan và Catt không ? học cũng học lớp F ý !

Dan và Catt ? ý bạn ấy nói là Danny và Catty sao ?

-nhìn mặt bạn chắc là họ lại nói với bạn họ là Danny, Catty rồi chứ gì ?

Tôi gật đầu.

July thở dài rồi nói tiếp.

-họ là hai anh em ruột đấy, họ luôn nói với người mới đến về hoàng cảnh đáng thương của mình hoặc lừa những người ngây thơ nhầm mục đích có lợi cho bản thân,trước dây hai người đó học lớp D nhưng vì cứ như thế nên thầy cô mới chuyển lên lớp F.

Người ngây thơ? Chẳng phải mình sao huhu! Nhưng hại mình thì họ có lợi gì chứ?

-mà July này! Chuyện mình ở lớp F cả lớp điều biết hả?? tôi nhìn July

-không! cả trường và cả làng điều biết!

Sặc, tôi hơi choáng váng chỉ việc cỏn con vậy mà cả làng điều biết tôi nhớ làng cũng phải nhỏ mà, sau tin tức đi nhanh đến chóng mặt thế?

-ừm mình biết rồi! tôi cười gượng

-mà Anna sướng thiệt nha!

-hả?? tôi ngơ ngát-sướng gì hả?

-thì được ở chung nhà với hotboy, điều mà mấy đứa con gái trong cái làng này luôn mơ hằng đêm ấy!

-hotboy?

ở nhà thì có chị Sam và Ray , đương nhiên chị Sam không phải hotboy rồi, còn anh ta không lẻ người July nói là Ray? Không thể nào, tuy anh ta có đẹp nhưng cái tính xấu ấy mà làm hotboy gì chứ hơ hơ!!!

-thì anh Ray đấy, anh ấy là 1 trong ba người đứng đầu ở trường ,sức mạnh của ba người họ rất mạnh, lúc đầu Ray học lớp A nhưng về sau không biết vì sao anh ấy không đến lớp nữa, còn người đứng đầu là hoàng tử Alex và người cuối cùng là Ken, ba người họ được gọi là bộ ba hoàn hảo.

Ray thật sự là hotboy ở trường à? Không thể tinh được! nhưng kể cả chị Sam nói Ray cũng học lớp F mà? Khó hiểu thế không biết?

-A mà …

-á…á...á...đẹp quá!!!

-chết mất! sao Anh ấy lại đến đây chứ???

Tôi định hỏi July thì tiếng la hét in ỏi chen ngang, July tò mò cũng đi ra ngoài cửa lớp đứng hóng, rồi chợt mắt July sáng lên rồi nhảy nhót vui mừng.

-July có chuyện gì mà nhìn bạn vui thế?

-Ray anh ấy đang ở ngoài kia, bạn ra xem đi không biết anh ấy đến đây làm gì nữa? anh ấy đẹp quá!!

Có gì để xem chứ? cứ tưởng ai ai trong làng này cũng ghét bỏ Ray vậy mà mà được con gái trong làng mơ hằng đêm nữa chứ, anh ta lại nối dối tôi làm tôi tưởng chỉ một mình tôi đứng về phía anh ta thôi, đúng là đáng ghét! Cái cảm giác gì đây chứ!

Tiếng la hét càng ngày càng đến gần, trước cửa lớp đám đông ngày càng đông còn mặt July thì thèm thuồn muốn nhỏ cả giãi, eo ôi anh ta có sức hút vậy sao??

Tự nhiên sắc mặt July chuyển sắc, đỏ ửng, Ray đứng ngay cửa lớp,July nhìn anh ta ngây ngất còn anh ta cũng không buồn quan tâm những người xung quanh và những tiếng la hét, mặt cứ trơ trơ ra.

Ray nhìn xung quanh với ánh mắt sắc lạnh rồi đột nhiên dừng lại ở chỗ tôi, môi Ray hơi cong lên! Đang cười sao?

Ray thông thả tường bước đi vào lớp, rồi chọn cái bàn phía sau tôi nhưng đó là bàn của July mà, Ray lấy tay hất sách và cặp của July xuống đất, rồi ngồi vào bàn.

-làm gì vô duyên thế hả?? tôi lườm

-ngồi! Ray lạnh lùng

-chỗ đó có người rồi mà? Anh phải hỏi ý kiến người ta rồi mới được ngồi chứ?

Ray đưa mắt nhìn mọi người ở cửa lớp.

-chỗ của ai?

Nghe thế Luly giật cả mình, rồi đưa tay lên

-của…của em!!

-tôi ngồi được chứ?? Ray nhìn July

July gật đầu lia lịa, haiz cũng không muốn nói nặng nhưng sao bạn ấy mê dzai thế cơ chứ, đáng lí ra phải chửi xối xả vào mặt Ray chứ.

Ray quay sang nhìn rồi rồi nhúng vai, y như rằng muốn chọc tức tôi, nhưng Ray học lớp này làm gì thế? Hay nhớ mình …haiz tôi cũng phải có chút gì đó gọi là sức hút chứ hơ hơ, chắc là vậy rồi.

Hết giờ giải lao cô về lớp để tiếp tục giảng bài nhưng cái đám đông ở cửa rất lộn xộn khó khăn lắm cô mới chen vào được, cô nói mãi bọ họ không chịu đi, cô cũng hết cách nhìn Ray cầu cứu.

-Biến! Ray rằng giọng

Chưa tới 3s thì đám đông đã được giải tán,còn mấy bạn trong lớp thì đã ổn định chỗ ngồi, lời nói của Ray thật đáng sợ?

Còn cô giáo thì gật đầu hài lòng, cô cũng bắt đầu giảng bài.

Hôm nay Ray lạ lắm nha, không ngụt mặt xuống bàn như lần trước thay vào đó là chăm chú nghe cô giảng bài, còn ghi ghi chép chép không thiếu một chữ nào. Ray thành học sinh gương mẫu khi nào thế?

Beng..beng..beng..

Tiếng chuông lại vang lên, chắc được nghỉ rồi, cô cũng thu xếp giáo án trên bàn , cô đi ra chỗ bục giảng

-cho cô xin 5 phút nha, chắc hẵn các em cũng đang thắc mắc về sự có mặt của Ray, trước đây Ray chọn hình thức tự học nên không cần đến lớp, nhưng các kỳ thi Ray cũng phải tham gia như tất cả học sinh khác, còn hơn 1 tuần sẽ kiểm tra kỹ năng nên em ấy đi học lại và Ray chọn vào lớp chúng ta và Ray hứa sẽ giúp đỡ các bạn trong lớp học kỹ năng.

Kết thúc lời cô là tiếng vỗ tay thật lớn, còn mấy đứa con gái thì cười như không nhặt được mồm, cũng phải thôi được người đứng đầu trường giúp đỡ nên vui mừng là đúng rồi, còn tôi thì sắp chết đến nơi rồi!!

Kỹ năng? Có biết cái giống gì đâu, còn hơn 1 tuần làm sau học đây? Bọn họ được học từ khi sinh ra rồi còn mình thì nước còn không tạo được nữa mà huhu tiêu rồi.

-à ngày mai có buổi học kỹ năng, các em đến sớm nhé! Chúng ta nghỉ!

Cô đi ra khỏi lớp, mấy bạn khác cũng từng người kéo ra khỏi lớp, còn tôi thì lết cái thay sắp chết từng bước nặng nề ra khỏ lớp.

- ăn ngủ cho cố vào để rồi đi không nổi nữa! Ray bước cạnh tôi

-ờ! *thở dài*

-nhìn cô như người chết ấy.

-ừ, sắp chết rồi!

Tôi chợt nhớ ra cái vụ học lớp F, nên quay sang nhìn Ray.

- nhìn gì? Ray hất cằm

-sao anh nói dối tôi? Anh nói anh học lớp F, lại còn..còn chuyện anh là hotboy trong trường nữa, tôi nghĩ anh bị hất hũi như con rẻ...nên tôi đã nghĩ chỉ có tôi đồng cảm với anh, vậy mà anh lại là đối tượng để mấy đứa con gái trong làng mơ hằng đêm đấy! tôi bực

Môi Ray hơi cong lên như khi nảy.

-chuyện lớp F là chị Sam bảo tôi đến lớp với cô, để cô đừng tủi thân ý mà! Còn chuyện mấy đứa hay gây chuyện với tôi vì chúng ghen tị với tôi thôi, tôi cũng đâu có nói là tất cả điều ghét tôi do cô tự mình suy diễn ra thôi, à mà thái độ hằng học này là sao? cô thích tôi rồi à?

Ánh mắt của Ray như muốn nhìn thấu tâm can người khác vậy, tôi quay hướng khác để trách ánh mắt của Ray.

-có điên mới thích anh!

Tôi nhanh chóng đi trước nếu cứ để Ray nhìn như thế sẽ bị lộ hết! nhưng có gì để lộ đâu chứ, thôi bỏ đi về nhà trước rồi tính sau.

……

-Anna xuống ăn cơm đi em!

Tiếng của chị Sam, tôi đang xem lại bài giảng của cô và mấy quyển sách mới bên phòng ông Arthur

-dạ, em xuống ngay đây ạ!

Tôi đánh dấu để đó đọc sao, rồi đi xuống lầu.

Ray đang khoanh tay ngồi ở bàn ăn

-cô sướng thật nha, hết ăn rồi ngủ, không làm việc gì hết, ít ra cũng giúp việc nhà chứ!

tôi kéo ghế ngồi gần chị Sam không thèm để ý đến lời nói của anh ta.

-em xin lỗi chị Sam, mai em sẽ về sớm em sẽ làm việc nhà và nấu nướng.

-không sao mà em, em cứ việc đi học và luyện tập kỹ năng thật giỏi đi mấy việc này nhỏ thôi , em đừng bận tâm lời của nó! Chị Sam lườm Ray

-dạ! tôi cười trừ

Hôm nay Ray thật kì lạ buổi sáng rất quan tâm mà? Từ lúc ở lớp về đến nhà Ray trở nên lạnh lùng đáng ghét, tôi làm gì sai sao?

-em ăn nhiều vào! Chị Sam gắp cái đùi gà to đùng cho tôi

-dạ! tôi cười

tôi định dùng đủa gắp đùi gà lên ăn thì một đôi đủa khác cắm vào cái đùi gà, lại là anh ta?

-không làm việc mà ăn ngon thế à! Ray gắp đùi gà về chén mình-ăn như thế này được rồi! Ray lấy mấy đĩa thức ăn khác về phía mình-nhớ sau này có làm mới có ăn nhé!

-cái thằng này em muốn chết à???

-thôi chị, Ray nói đúng mà!

Tôi bắt đầu ăn cơm và đương nhiên là ăn cơm trắng, cơm hôm nay khó nuốt thật. nhưng đúng là có làm mới có ăn chứ!

Có khi nào…những quan tâm của Ray, điều là chị Sam nhờ Ray cũng giống như vụ lớp F, nên bây giờ mình được ổn định rồi, được học lớp C rồi nên Ray trở lại là một hotboy lạnh lùng, mà đã là hotboy thì làm sao quan tâm đứa xấu xí, chưa tiến hóa hoàn toàn như mình được chứ.

Nghĩ lại mới thấy mình ngốc thật, còn lầm tưởng….thôi bỏ đi!

Đầu mũi cay cay, sắp không kìm chế được nữa rồi tôi đâu yếu đuối đến vậy? trước đây đã nghe những lời này từ mẹ nuôi rồi mà, không sao, đừng để nó rơi xuống đừng để anh ta thấy mày yếu đuối làm ơn..

-chị…chị ơi, em ăn xong rồi…em xin phép!

Tôi đi thật nhanh lên lầu, đóng cửa phòng lại rồi ngồi bệt xuống đất,nước mắt lúc này tuông ra như suối tôi kèm chế để không phát ra tiếng khóc, tôi thấy tủi thân ghê gớm.

…..

-cho mày ăn tốn cơm mà! Có chút việc nhà mà không làm xong!! Chết đi!

….

-đồ xui xẻo mau cút đi, ai cho mày lên ăn cơm chung? Khi nào gia đình tao ăn xong rồi mới đến lượt mày!

…..

-chó chết! sao mày dám xô con tao té hả?? mày đáng chết!!

…..

Những mãnh kí ức đau buồn như hiện về , 17 năm sống trong căn nhà lạnh lẽo đó, tôi đã phải chịu đựng tất cả vì chỉ một suy nghĩ dù bị đối xửa thế nào cũng là gia đình cũng là người thân…đến khi tôi biết mình chỉ là đứa trẻ được nhặt về tôi đã tránh xa nơi đó, càng xa càng tốt, tôi đến với sơ đến với vòng tay ấm áp , yêu thương ..

Giá như có thể ôm sơ và khóc như xưa thì hay biết mấy nhưng bây giờ sơ không còn nữa, con nhớ sơ lắm sơ ơi huhu.

Ba mẹ đang ở đâu mau xuất hiện đi, con không muốn mãi là đứa mồ côi bị người khác đối xử như thế, con muốn được hạnh phúc!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.