Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Chương 164: Chương 164: Có tin một phát súng của tôi giết chết anh không?




“Không chịu ngoan ngoãn đưa tôi đến nước Z,thì anh cũng không thoát khỏi trừng phạt,tôi sẽ khiến anh đau đến không muốn sống!”

Đối mặt lời dọa nạt Ưu Việt đưa ra,Đông Phương Thước tính tình cởi mở lại bị kích phát,hắn là ai chứ?Tiểu hoàng tử hoàng thất nước Z ,Thiên vương siêu sao quốc tế chưa từng bị kẻ nào gò bó,hắn mà sợ cô ta sao?

Hắn không sợ chết,không sợ người khác đối phó hắn,hắn chỉ sợ hai người hắn quan tâm chịu tổn thương.Mà Diệp Vị Ương chính là một người trong số đó.

Không thể không nói Ưu Việt đã nắm giữ được điểm yếu Đông Phương Thước.Đông Phương Thước mặc dù không cam lòng,không muốn dễ dàng chịu thua nhưng lời anh họ lúc sắp chết giao phó hắn không thể không nghe,đó chính là phải chăm sóc Diệp Vị Ương thật tốt.

Nếu như không phải anh họ Nam Cung Hạo từ nhỏ yêu thương hắn trước khi chết cố ý đem cặp mắt tặng cho hắn,hiện tại hắn sẽ là một người người mù. Năm đó Nam Cung Hạo chết một mặt vì cứu Diệp Vị Ương,một mặt khác cứu hắn không để vết thương hắn chuyển biến xấu,sau mới biết được Diệp Vị Ương ra đi không từ giả, phái người ra ngoài tìm kiếm lại không có chút tin tức,trong lòng tích tụ uất ức cuối cùng tuổi còn trẻ mà đã mất. Khi đó Nam Cung Hạo chỉ vừa tròn 20 tuổi.

Đông Phương Thước bình thường cũng hay nghĩ,nếu như năm đó cha hắn cũng chính là người lãnh đạo tối cao nước Z có thể thu dưỡng Nam Cung Hạo sau khi cả nhà bị diệt môn,anh ấy cũng không đi vào con đường bóng tối,anh ấy cũng không bởi vì từ nhỏ thiếu hụt ấm áp tìm kiếm chân tướng cùng báo thù,nếu như không báo thù Nam Cung Hạo sẽ không quen biết Diệp Vị Ương tại quầy bar cũng sẽ không chết.

Cho nên sau khi Nam Cung Hạo chết,Đông Phương Thước bắt đầu khôi phục thị lực,hắn đối với ba người đó có tình cảm vô cùng phức tạp có thể nói vừa yêu vừa hận.Hai người là cha mẹ hắn người còn lại là Diệp Vị Ương.Hắn hận cha mẹ ban đầu độc ác,không chỉ không quan tâm lúc hắn bị mù,còn đối xử tàn nhẫn với Nam Cung Hạo,sau khi nhà anh họ bị tai nạn diệt môn liền đưa đứa bé mồ côi cho người khác nuôi.Hắn cũng hận Diệp Vị Ương,cô gái bạc tình không biết điều,lạnh lùng bỏ đi hại chết đi vẫn còn tiếc nuối.Nhưng ba người này trừ có quan hệ máu mủ còn có lời nhắn nhủ của Nam Cung Hạo trước khi chết,hắn cho dù oán hận cũng không thể bỏ lơ.

“Được,muốn tôi đưa cô trở về nước Z ,đánh vào hoàng thất nước Z cũng có thể nhưng cô phải hứa với tôi một điều kiện.” Trầm ngâm một lúc,Đông Phương Thước mới nhíu mày mở miệng.

“Chớ nói điều kiện với tôi,anh bây giờ không có tư cách đàm phán lợi thế với tôi!” Ưu Việt thái độ phách lối hùng hổ.

“Ai nói tôi không có lợi thế? Nếu như cô đã điều tra qua tôi,cô nên biết nếu chọc giận tôi,tôi sẽ mặc kệ kết quả thế nào.Đến lúc đó tôi không quan tâm ai hết,còn cô dùng người nào để uy hiếp tôi cũng thành công cốc.Còn nữa…cô muốn đánh vào hoàng thất nước Z tranh giành quyền làm chủ với anh trai Nam Cung Dũ,ngoại trừ tôi ra không ai có thể giúp cô.Muốn chém giết muốn róc thịt tùy ý,dù sao thế giới hiện tại tôi cũng chán ngáy,sau khi tôi chết để xem cô nghĩ biện pháp làm ảo thuật nào để vào được nước Z đây.”

Khi nói chuyện Đông Phương Thước mặt mày lãnh đạm được ăn cả ngã về không,khiến Ưu Việt ngoài tức giận còn có cảm giác thất bại.

“Được! Tôi chỉ cho phép anh nói một điều kiện! Đừng cố gắng cò kè mặc cả! Nói!Anh rốt cuộc muốn tôi đồng ý chuyện gì?” Ưu Việt cắn răng nghiến lợi nói.

Đông Phương Thước lạnh lùng nhìn cô,từ tốn nói: “Tôi biết mẹ nuôi cô Ưu Nhược Lan chưa chết,tôi muốn cô thả Diệp Vị Ương cùng mẹ ruột cô ấy.”

“Không thể nào! Muốn tôi thả Diệp Vị Ương cùng bà lão từ nhỏ coi thường tôi sao,đừng có mơ!” Ưu Việt mặt mũi vặn vẹo,trong đôi mắt ẩn chứa suy nghĩ muốn giết người!

Thật ra trước đó Diệp Vị Ương phân tích không sai,Ưu Việt tính dùng Diệp Vị Ương làm điểm yếu để uy hiếp đoạt lấy quyền lợi.Nhất khi phát hiện thân phận thật sự của Diệp Vị Ương có thể liên quan đến hoàng thất nước Z,cô ta sao có thể dễ dàng thả Diệp Vị Ương đi? Hơn nữa cô còn muốn dùng Diệp Vị Ương đả kích Thanh Phong Tuấn.

Diệp Vị Ương bây giờ là lợi thế lớn nhất trong tay Ưu Việt,cô tuyệt đối không dễ dàng cho Diệp Vị Ương rời đi.

“Ai cũng nói tân nhậm nữ chủ Huyết Sắc Điện Đường Ưu Việt so với tiền nhậm nữ chủ Ưu Nhược Lan còn thông minh tàn nhân hơn nhưng trong mắt tôi chẳng qua có thế.Một chữ….. ngu xuẩn!” Đông Phương Thước lần này nói chuyện ngay cả lông mày cũng lời nhướng lên,trực tiếp nói ra lời châm chọc.

Lời này hoàn toàn chọc giận Ưu Việt,cô giận giữ rút ra súng lục ra nhắm ngay huyệt thái dương Đông Phương Thước,trán nổi lên gân xanh : “Đông Phương Thước! !Anh dám vũ nhục tôi?Anh dám nói tôi ngu xuẩn? Anh chán sống rồi đúng không?Có tin tôi lập tức giất chết anh rồi dùng cách khác lẻn vào nước Z!”

Đối mặt súng lục liên hoàn,Đông Phương Thước tuyệt không sợ,thậm chí còn bày ra vẻ mặt châm chọc,khóe môi nhếch nụ cười khinh thường nói: “Cô kích động gì chứ? Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Cô cứ luôn miệng nói muốn tôi cô đến nước Z,nhưng một chút thành ý cũng không có,cô còn giam lỏng Diệp Vị Ương,cô nói đi làm sao có thể khiến tôi tin cô,hợp tác cùng cô giành chính quyền hả? Cô đừng quên cô vừa rồi còn dùng Diệp Vị Ương uy hiếp tôi!”

“Ha ha Đông Phương Thước,anh coi tôi là kẻ ngốc sao,nghe giọng điệu anh có vẻ rất hận cha mẹ cùng đại ca anh,rất thích cùng tôi đối phó hoàng thất nước Z ,phá hủy nước Z,lời đó mà do một hoàng tử nước Z nói sao? Nếu dám chơi tôi,tôi lập tức giết chết anh !” Ưu Việt giận quá thành cười.

Nhưng Đông Phương Thước nghe lời đó ánh mắt lấp lánh ánh sáng,đang lúc Ưu Việt không nhịn nổi tính nổ súng hắn lại chậm rãi lên tiếng: “Đừng quên,năm đó ép buộc tôi chính là người anh trong lòng chỉ muốn tôi chết,hắn sợ tôi còn sống sẽ tranh đoạt quyền thế và tài phú với hắn,mà anh họ tôi Nam Cung Hạo vì cứu tôi mà vết thương chuyển xấu,cho nên anh họ chết thì anh hai tôi cũng không thoát khỏi trách nhiệm!Mà cha mẹ ruột tôi trong lúc tôi mất đi thị lực chưa từng quan tâm tới tôi, bọn họ cũng đã vứt bỏ anh họ!Nên từ rất sớm đối với tôi mà nói,cha mẹ cùng đại ca có cũng được,không có cũng được,chết cũng được! Đều do quyền lợi cùng dục vọng biến bọn họ thành thế này,tôi hiện tại chỉ muốn phá hủy cả nước Z! Nhưng điều kiện đầu tiên là. . . . . .Cô nhất định thả Diệp Vị Ương,nếu không đừng nghĩ đến chuyện tôi hợp tác với cô.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.