Đúng như lời Tử Đồ nói, ngoại trừ Tinh thần điện tìm kiếm Tử Đồng ra, cũng không thiếu người tìm nàng. Bọn họ mặc dù không có công khai như Tinh thần điện, trực tiếp dán ra bố cáo, nhưng cũng là phái ra không ít người âm thầm tìm kiếm, bố cáo dán ra bên này đương nhiên cũng phái người quan sát động tĩnh chằm chằm. Hiện tại có người xé cáo thị xuống, lập tức từng người báo tin về phía chủ tử.
Một bên. sớm có người muốn xem náo nhiệt chú ý tới chuyện này.
“Mau nhìn mau nhìn a, có người có manh mối !”
Một câu vang lớn, lập tức thu hút vô số người vây xem náo nhiệt, tò mò đi tới chỗ đó.
Lúc này, Tử Đồ đã đi theo tên kỵ sĩ Tinh thần điện kia vào hậu điện. Ra cái thủ hiệu cho Tử Đồ chờ ở ngoài của, kỵ sĩ Tinh thần điện đã tiến vào trong sảnh.
Trong sảnh, La Ẩn đang cùng vài tên thủ hạ sửa sang lại cho những hài tử thông qua khảo nghiệm kia, chuẩn bị chọn ra những hài tử xuất sắc. Nghe tên kỵ sĩ nói có người bóc bố cáo, hắn thả danh sách trong tay ra, thân hình nhoáng một cái đã đi tới ngoài cửa.
Quan sát Tử Đồ một cái, hắn lập tức thấp giọng hỏi, “Người ở tại nơi nào ?”
Tử Đồ lại nhìn hắn một cái, đưa cái tay trái trống không ra, “Kim tệ !”
Hắn (TĐ) cũng không nhìn đến mười vạn kim tệ đó, nhưng Tử Đồng lại nói, tiền tài là vật ngoài thân, tuy nhiên cũng là vật tốt, miếng thịt ngon dâng tới tận cửa, nàng không nhận thì thật thất lễ nha, vậy nên nàng sẽ không khách khí nhận miếng thịt đó. Nếu tiểu thư đã muốn, vậy thì hắn sẽ giúp nàng bắt về tận tay.
“Ngươi giúp ta tìm được người, ta tự nhiên sẽ đưa cho ngươi.” La Ẩn vội vàng nói.
“Kim tệ!”
Tử Đồ vẫn tay phải khoang trước ngực, tay trái chìa ra, ý tứ rất rõ ràng, không đưa kim tệ, hắn sẽ không dẫn đường.
Bàn tay La Ẩn chợt lóe, trên bàn tay đã có nhiều hơn một tấm thẻ màu tím, “Đây là Tử ngọc thẻ Ngân hàng Đế quốc, bên trong có mười mấy vạn kim tệ, chỉ cần ngươi dẫn đường, toàn bộ những thứ trong này đều là của ngươi.”
Tử Đồ đưa tay, cầm lấy tấm thẻ kia, xoay người đi xuống bậc thang.
La Ẩn lập tức liền bước nhanh theo sau hắn, trong phòng kể cả tên Âu Dương liệt và mấy tên chấp sự cao cấp của Tinh điện cũng theo ra, đi xuống với hai người, nghĩ mau mau đến xem Tử Đồ nói là thật hay là giả. Dù sao, thiên tài trăm năm khó gặp như vậy, đối với Tinh thần điện vô cùng trọng yếu.
Mấy người nối đuôi nhau đi ra Tinh thần điện, sớm đã có thủ hạ chuẩn bị tốt xe ngựa.
“Ta không thích ngồi xe.” Tử Đồ không có lên xe.
Cái loại lý do không thích đi xe ngựa này cũng chỉ là lấy cớ thôi, hắn cố ý lựa chọn đi bộ chính là vì tạo ra đại thanh địa thế cho Tử Đồng, đồng thời kéo dài thời gian cho nàng chuẩn bị.
La Ẩn cố nén tức giận, cưỡng chế cái ý nghĩ đem một chưởng đánh bay Tử Đồ ra sau đầu, cười cười phất tay, “Cũng được, vậy chúng ta đi bộ.”
Cứ thế, Tử Đồ dẫn đầu, đằng sau là Đại trưởng lão Cửu Tinh thần điện, phía sau là vài vị chấp sự, sau nữa là Võ sĩ Tinh điện cùng đoàn người xem náo nhiệt đi theo. Trận thế cứ như là xảy ra cái đại sự gì đó.
Lúc này vừa qua giờ ngọ, phố xá đông người qua, chứng kiến trận thế này, không ít người tò mò tới hỏi thăm sự tình thế nào, nghe nói là tìm được thiếu niên thiên tài kia rồi, lập tức gia nhập đội ngũ đi xem náo nhiệt.
Người đến càng ngày càng nhiều, như một đọa thủy triều, xuyên qua đường phố, dưới sự chỉ dẫn của Tử Đồ, lại xuyên qua mấy đường cái, cuối cùng dừng lại trước tòa trà tửu lâu cực kì nổi danh trên đường này.
“Người ở chỗ nào ?” La Ẩn nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy người người trên trà lâu mang ánh mắt dò xét từ trên lầu nhìn sang, cũng không có thấy thiếu niên kia
Tử Đồ giơ tay lên, chỉ hướng phía trên, “Không phải ở đằng kia rồi sao?”
! !