Lạc Vân Hi cùng Lạc Nguyệt Kỳ đi theo đoàn người phía trước tiến ra ngoài
Lạc Nguyệt Kỳ hưng phấn khó nhịn, ngôi vị sườn phi thái tử của nàng, công lao phải kể đến Lạc Vân Hi. Nàng cùng Lạc Vân Hi nói vài câu, liền nhìn thấy Lạc Vân Hi tựa vào thành kiệu nhắm mắt lại
Bỗng nhiên ngoài kiệu “Đông” một tiếng dừng lại, tay của Lạc Vân Hi lập tức bị Lạc Nguyệt Kỳ gắt gao nắm lấy
Lạc Vân Hi từ từ mở đôi mắt đẹp, trong trẻo nhìn nam tử đối diện
Nam nhân có thể dọa đến Lạc Nguyệt Kỳ, chỉ có hắn ___ Lương Diệp Thu
Dáng người cao lớn, xiêm y lam nhạt, ánh mắt hàm chứa oán hận vô cùng, đương nhiên không phải đối với nàng, mà là đối với Lạc Nguyệt Kỳ
”Lương thiếu gia, phiền toái ngươi tránh ra, nếu không cản xe ngựa của chúng ta rồi” Lạc Vân Hi thản nhiên nói
Lương Diệp Thu nheo mắt, phượng mâu dịch chuyển trên người nàng, trầm thấp mở miệng: “Ngươi không cần phải xen vào việc của ta, ta chỉ muốn cùng ngũ muội muội nói mấy câu”
Lạc Vân Hi mâu trung xẹt qua lãnh ý: “Lương thiếu gia, ngươi đừng quên, chúng ta vẫn còn có hôn ước, ngươi trước mặt ta làm trò, này là có ý gì?”
Thanh âm nàng lạnh như băng khiến cho Lương Diệp Thu sợ hãi
”Lạc Vân Hi, ta chưa từng coi ngươi là vị hôn thê! Đừng nhắc đến ba từ vị hôn thê kia!” Lương Diệp Thu tỏ vẻ vô cùng khinh bỉ
”Là vậy sao?” Lạc Vân Hi bước xuống kiệu, phân phó hai gã kiệu phu: “Đưa ngũ tiểu thư ra ngoài”
Lạc Nguyệt Kỳ lập tức cám ơn nhìn về phía nàng
Lương Diệp Thu lại nhanh đi đến hướng cửa kiệu
”Diệp Thu ca ca!” Lạc Nguyệt Kỳ cả kinh kêu lên
Lạc Vân Hi đưa tay ngăn lại hắn, ánh mắt nhìn về phía kiệu phu: “Còn không mau đi? Ngũ tiểu thư là sườn phi thái tử, hôm nay nếu xảy ra chuyện gì, hai người các người có gánh vác được hay không?”
Hai kiệu phu thức tỉnh, không nói hai lời, dẫn Lạc Nguyệt Kỳ đi
”Lạc Vân Hi, ngươi ngăn đón ta làm cái gì?!” Lương Diệp Thu muốn đuổi theo nàng, nhưng lại phát hiện cánh tay Lạc Vân Hi bất động giống như mọc rễ
Lạc Vân Hi “Xì” một tiếng, lạnh lùng nói: “Ta vì cái gì muốn cản ngươi? Lương Diệp Thu ngươi cùng ta đã có hôn ước, thế như ngươi lại ở sau lưng câu dẫn ngũ muội thật là vô sỉ!”
Lương Diệp Thu vừa thẹn vừa giận, mở miệng nói: “Ta nói, ta chưa từng coi phế vật ngươi là người! Thành thân cùng với ngươi chính là khiếp sợ đến mười tám đời tổ tông! Trong não ngươi chứa toàn phân, còn muốn đi câu dẫn nam nhân! Ta nghe người ta nói, ngươi để ý Lục hoàng tử. Phế vật như ngươi, đầu óc ngu muội, còn nghĩ muốn Lục hoàng tử!”
Lạc Vân Hi trong lòng nhảy dựng... Nàng để ý Lục hoàng tử. Chính là từ khi đó, nàng liền bị người ta tung tin đồn nhảm, phá hủy danh dự của nàng
Lương Diệp Thu đang tổn hại danh dự của Lạc Vân Hi, liền nghe thấy được một thanh âm âm lãnh truyền đến: “Là vậy sao? Ngươi đã thấy nàng cùng bổn hoàng tử có điều mờ ám?”